Lý tưởng rất vĩ đại nhưng hiện thực lại tương đối tàn khốc.
Sở dĩ muốn đào hang trước cũng vì Tô Vũ có tâm tư chải vuốt một chút vạn đạo, hắn cảm ngộ không ít, nhưng đa phần đều là lướt qua liền thôi.
Hắn cần chải vuốt lại hệ thống một thoáng.
Mở đạo hiển nhiên không dễ dàng như vậy.
Hoặc là nói, lúc này Tô Vũ chỉ là muốn mò đá qua sông, làm một lần thử nghiệm đơn giản, bao gồm cả việc vạn đạo tương dung đều là chuyện rất khó.
Thời Gian Sách của Thời Gian sư đã dân hoàn thiện hình thức ban đầu, sau đó mới nghĩ cách để giải quyết một lần duy nhất, một khi Thời Gian sư mở đạo thành công thì có lẽ lập tức sẽ có thực lực giống chủ nhân của Tử Linh đại đạo.
Điểm này là sự khác biệt giữa Tô Vũ và Thời Gian sư.
Đương nhiên, vạn đạo quy tông, trên bản chất thì vẫn là đồng dạng.
Chỉ là về sau, Tô Vũ muốn hoàn thiện thì độ khó e rằng sẽ lớn hơn một chút, bởi vì hắn đã mở đạo nên rất khó có cơ hội sửa sai, tỉ lệ sai số khá thấp.
"Thời Gian sư... "
Giờ khắc này, Tô Vũ chợt nghĩ đến Thời Gian Sách.
Hắn nên thôn phệ Thời Gian Sách sao?
Rốt cuộc thì Thời Gian sư đã chết hay chưa?
Nếu chưa chết, cuối cùng vì sao Thời Gian sư không dùng Thời Gian Sách để mở đạo?
Hay là vì không có cơ hội, không có thời gian?
Đây là chuyện mà tạm thời Tô Vũ vẫn chưa tìm hiểu được.
Hắn càng xem càng cảm thấy Thời Gian sư khẳng định cũng muốn khai thiên, nhưng vì sao bà lại không mạo hiểm thử một lần nhỉ?
"Nếu đến thời khắc mấu chốt, quản nó hoàn mỹ hay không hoàn mỹ làm gì, trước hết cứ mở đạo thử xem, có lẽ sẽ có cơ hội lật bàn cũng nên?"
Thời Gian Sách bị ném trở về vạn giới là do Thời Gian sư làm sao?
Một khắc cuối cùng không có cơ hội mở đạo, hay là do Thiên Môn nên Thời Gian sư không có cách nào mở đạo?
Tồn tại thiếu hụt ư?
Đủ loại suy nghĩ hiển hiện trong đầu Tô Vũ.
Mở đạo tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, muốn vạn đạo tương dung thì trước mắt Tô Vũ cũng không làm được. Mở đạo có lẽ chỉ là một đại đạo cực kỳ giản dị, thế nhưng như vậy cũng đủ rồi, vạn sự thường khởi đầu nan!
Không mở đầu thì làm sao có thể tiếp tục?
"Lam Thiên.. "
Tô Vũ hô một tiếng, rất nhanh lại nói: "Hồng Mông tiền bối, ngài gọi các vị lão sư của ta tới đi, cả một số Tử Linh là học trò của Văn vương bên chỗ Hà Đồ nữa. Vạn phủ trưởng...* Tô Vũ mở miệng, dặn dò từng người: "Mấy ngày nay tất cả mọi người hãy lo uẩn dưỡng chải vuốt tất cả mọi thứ của bản thân, ta phải đi nghiên cứu một chút về đại đạo tương dung, lấy thời gian nửa tháng làm hạn định!"
"Nữa tháng sau, Nhân cảnh hẳn là cũng thu thập không sai biệt lắm. Đào hang chỉ cần mười ngày là đủ rồi... Trong một tháng, chúng ta phải đem toàn bộ Thiên Uyên giới chìm vào Tử Linh giới vực! Trù bị cho chuyện mở đạo!"
Lúc này, một đám quang cầu đều hơi hơi ngưng trọng.
Bánh Nhân Đậu cũng không còn đuổi theo Hồng Mông nữa, Đại Chu vương hiện ra hư ảnh của mình, nhìn về phía Tô Vũ, lo lắng hỏi: "Mở đạo vào lúc này chỉ sợ sẽ rất nguy hiểm?"
Tô Vũ cười xòa: "Nguy hiểm? Có một chút nhỉ? Nguy hiểm lớn nhất là vạn đạo tương dung thất bại, không cách nào mở ra lực lượng đại đạo từ trong hỗn độn... Khi đó, Văn Minh Chí có thể sẽ bị phá hủy, ta sẽ thật sự trở thành Nhật Nguyệt cảnh!"
Đó đại khái là tổn thất lớn nhất của bọn họ.
Đại đạo đứt đoạn!
Như thế thì tất cả những gì Tô Vũ đầu tư vào trong Văn Minh Chí đều tan thành mây khói, đối với Tô Vũ mà nói đó mới là tổn thất vô cùng to lớn.
Hắn đã bỏ ra rất nhiều thứ cho Văn Minh Chí.
Hàng loạt vật gánh chịu, vô số bảo vật cùng vô số thi thể, chỉ riêng chủ nhân quy tắc thì hắn đều đã dung nhập một bộ thi thể hoàn chỉnh vào, mà cấp Thiên Vương hay Thiên Tôn thì hắn cũng đã từng đầu tư không ít vào trong đó!
Mấy năm nay thu hoạch của Tô Vũ là vô kể, kết quả, phần lớn đều nhập vào trong Văn Minh Chí.
Một khi Văn Minh Chí bị hủy, đây mới thật sự là nội tình bị hủy hết!
Một khi hủy thì Tô Vũ sẽ phải làm lại một lần nữa... Chưa bàn tới việc chuyện này sẽ khiến người ta sa sút tinh thần như thế nào, mà là dù có thể làm lại, liệu hắn còn có cơ hội sao?
Đi đến đâu để tìm thi thể chủ nhân quy tắc?
Đến đâu để giết nhiều cường giả như vậy?
Nghe xong lời Tô Vũ nói, Đại Chu vương nặng nề thở dài một tiếng: "Vì sao lại không chờ thêm?"
Tô Vũ cười khẽ: "Chờ cái gì? Năm xưa hẳn là Thời Gian sư đã từng nghĩ như vậy, trước hoàn thiện binh khí sau đó mới mỡ đạo! Mấu chốt là nào có nhiều cơ hội, nhiều thời gian như vậy để chờ đợi? Hết thảy đều có thể phát sinh, có lẽ ngày mai ta sẽ chết cũng không chừng!"
Không thể chờ đợi!
Chờ ư?
Chờ hoàn mỹ thì Tô Vũ phải đợi mọi người triệt để nghiên cứu tất cả đại đạo tương dung, sau đó lại chờ tất cả đại đạo giả lập lớn mạnh đến Hợp Đạo cảnh, thậm chí tốt nhất là trở thành cảnh giới chủ nhân quy tắc.
Khi đó, bản thân hắn liền vô cùng cường đại, mở đạo vào lúc ấy thì một khi đại đạo thành, khả năng là Tô Vũ sẽ lập tức trở thành cường giả ngang ngửa Tử Linh Chi Chủ.
Đây đại khái là lý niệm của Thời Gian sư.
Thế nhưng bà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thật đáng tiếc!
Nhân Hoàng khai thiên, cũng đang chờ chậm rãi hoàn thiện, chờ chậm rãi đi mở... cuối cùng ông cũng xảy ra chuyện không lường được trước.
Tô Vũ cảm thấy khai thiên xảy ra chuyện bất ngờ là điều rất bình thường.
Bởi vì đây là khai thiên, là khai thiên tích địa thực thụ, không có khả năng tùy tiện thành công!
Còn nữa, hạch tâm đại đạo của hắn là cái gì?
Kỳ thật đến bây giờ Tô Vũ đều chưa hoàn thiện lý niệm cho đại đạo.
Nhân Hoàng là trách nhiệm, Tử Linh Chi Chủ là tiếp dẫn người chết, vậy hạch tâm lý niệm của hắn là cái gì?
Đây cũng là điều mà Tô Vũ phải ngẫm nghĩ.
Khả năng là việc này rất mấu chốt, thậm chí là toàn bộ hạch tâm, vạn đạo tương dung chung quy cũng phải cần chủ đạo làm căn cơ mới được.
Căn cơ còn chưa xác định thì mở đạo thế nào?
Tô Vũ đã sớm có quyết định, Đại Chu vương cũng không thể nói gì thêm.
Y không biết nên khuyên Tô Vũ thế nào, Tô Vũ trù bị quá sơ sài, Nhân Hoàng còn phải hao phí vô số năm tháng để chuẩn bị, Tô Vũ lại quyết định quá đột ngột!
Thật sự là quá nhanh!
Hiện tại cũng không phải là thời gian tốt nhất.
Đương nhiên, đối với những người khác mà nói, càng sớm xem đạo thì càng tốt, tất cả mọi người đều có thể tăng lên một chút.
Vô số suy nghĩ hiển hiện trong tâm trí Đại Chu vương, hư ảnh của y hơi rung động, hóa thành ảo ảnh rồi nói với Tô Vũ: "Năm đó khi Nhân Hoàng bệ hạ mở đạo, dù ta không tận mắt nhìn thấy nhưng những ngày qua Vũ Hoàng cũng đã nói với ta một chút, đạo của Vũ Hoàng cũng nối tiếp thời không trường hà, hấp thu lực lượng giống Nhân Hoàng sao? Đào lỗ hổng chính là vì chuẩn bị cho việc này ư?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không, tạm thời ta sẽ không kết nối thời không trường hà, lực lượng thời không trường hà quá cường đại, ta mở đạo lại chỉ muốn mở một lối nhỏ! Không giống Nhân Hoàng bọn họ cần rất nhiều lực lượng cùng quy tắc chỉ lực ủng hộ! Trước mắt, ta không cần nhiều lực lượng như thế, thậm chí chỉ đủ để cho ta thành Thiên Vương là được, dù không thành Thiên Tôn thì cũng chẳng sao, như vậy, lực lượng rời rạc ở ngoại giới đã đủ để ta mở đạo!"
"Lực lượng thời không trường hà quá mạnh, dễ dàng tách ra tiểu đạo mà ta mở!"
"Nếu đến cuối cùng, ta cần phải làm cường đại lực lượng đại đạo của mình thì khi đó có lẽ cần đánh cắp thật nhiều quy tắc chỉ lực để hoàn thiện đại đạo... Nhưng hiển nhiên là không phải hiện tại!"
Đại Chu vương gật đầu, cũng phải.
Tô Vũ yêu cầu không cao lắm, hắn chỉ muốn mở đạo trước, tạm thời không cần quá nhiều năng lượng.
"Vậy Vũ Hoàng định lấy đại đạo gì làm cơ sở?"
Y lại hỏi thăm một câu, Tô Vũ đã chuẩn bị cái này xong chưa?
Vẻ mặt y hơi phức tạp: "Ta còn muốn hỏi một câu nữa, Vũ Hoàng... Phải chăng ở Đạo Nguyên chi địa, ngài từng cảm nhận được cái gì đó, lẽ nào là.. "