Tô Vũ đè xuống tâm tư trong lòng, bây giờ hắn không có thời gian để suy nghĩ.
Lúc này, rất nhiều nước sông mãnh liệt ùa ra, thực chất đây không phải nước sông mà là vô số quy tắc chỉ lực, hiện tại chúng xung kích toàn bộ Thiên Uyên giới khiến cả giới vực như muốn chuyển sang hỗn độn.
Một khi hóa thành hỗn độn, nơi này sẽ không thích hợp để sinh sống bình thường nữa.
Hỗn độn chưa hẳn đã tốt, dù tốt thì cũng không biết sức ảnh hưởng thế nào.
Ngục vương nhất mạch sinh tồn ở chốn hỗn độn chỉ sợ là cũng mở không ít đạo trường nằm ngoài ảnh hưởng của hỗn độn, nếu không, họ sống sẽ không dễ dàng gì.
Tô Vũ bất chấp mọi thứ, cấp tốc tương dung các loại lực lượng đại đạo.
Thuận tiện, hắn cũng đang quan sát những lực lượng đại đạo này xem chúng hóa thành lực lượng hỗn độn như thế nào, đây cũng là một loại tu hành.
Hắn cũng cần lực lượng hỗn độn.
Có thể dùng để rèn đúc hàng rào thời không trưởng hà.
Nhưng không thể hóa toàn bộ thành hỗn độn, nếu không thì sẽ hỏng hết mọi thứ.
Chuyện này cần năng lực nắm giữ cực kỳ cường đại.
Mà hết thảy những thứ đó đều hóa thành cảm ngộ để Tô Vũ mở đạo, đây chính là ưu điểm của chuyện đào hang lần này, về phần những người khác thu hoạch ra sao thì Tô Vũ không lo được.
Tất cả cường giả đều bay lên không trung, cấp tốc vuốt thuận những lực lượng đại đạo kia.
Vạn đạo hỗn tạp nên cần họ chải vuốt những đạo mà mình am hiểu từng chút xíu một.
Còn lại chủ yếu sẽ do mấy người Lam Thiên phụ trách.
Lam Thiên và Vạn Thiên Thánh đều rất tỉ mỉ, vừa vuốt thuận lực lượng đại đạo vừa ghi chép quan sát số liệu.
Những điều này đều sẽ trợ giúp Tô Vũ mở đạo.
Nước Thời gian cuồn cuộn chảy xuống.
Toàn bộ thời không trường hà cũng hơi rung động.
Đừng chỉ nhìn đó là một lỗ hổng nho nhỏ, miệng của nó nằm ở đáy sông cho nên dù chỉ là lỗ nhỏ thì cũng có thể tạo ra vòng xoáy lớn bên trong thời không trường hà.
Thời không trường hà mơ hồ bị gián đoạn.
Vô số nước sông cuốn tới cái lỗ hổng ấy.
Lỗ hổng của Nhân Hoàng hay Tử Linh Đại Đạo đều rất vững chắc, mặc kệ dòng nước chảy xiết như thế nào thì cũng đã tạo thành dòng nước cố định.
Mà lỗ hổng mới mở này lại chưa thể vững chắc.
Không ngừng xung kích!
Không những xung kích mà lỗ hổng mơ hồ còn có xu thế phóng đại.
Thời khắc này Tô Vũ vẫn chưa quá để ý.
Bởi vì hắn mở lỗ hổng không lớn.
Nhưng mà khi cấu tạo hàng rào vừa hoàn thiện đại đạo, bỗng nhiên sắc mặt hắn, khẽ biến hóa, vì sao quy tắc chỉ lực càng ngày càng mạnh, càng ngày càng nhiều thế này?
Những người khác nhìn không thấy, nhưng Tô Vũ mở Thiên Môn nên thấy rõ ràng, sắc mặt hắn thay đổi.
Hắn thấy được một lỗ hổng nhỏ!
Nhưng lúc này lỗ hổng có xu thế rạn nứt, giống như... đang tăng cường!
"Đệch!"
Tô Vũ gầm thét, lòng hắn hơi hoảng sợ: "Sao lỗ hổng lại phóng đại?"
Lam Thiên cảm ứng tương đối rõ ràng, y đã cảm nhận được vô số nước sông đang trùng kích chính mình, lúc này y cũng sợ hãi hỏi: "Hàng rào thời gian này chẳng lẽ vẫn chưa vững chắc sao? Sao Nhân Hoàng có thể đục lỗ vậy?"
Sao lại thế?
Tiếp tục như vậy, một khi lỗ hổng to quá thì Tô Vũ căn bản không có cách nào ngăn chặn!
Rất nhiều nước sông xung kích, nếu Tô Vũ và mọi người không chặn nổi, nơi này rất nhanh sẽ hóa thành hỗn độn!
Mọi sự chuẩn bị trước đó đều sẽ hóa thành hư ảnh.
Xong đời!
Vẻ mặt Tô Vũ kịch biến, hắn mở Thiên Môn quan sát kỹ lại thì khẽ nhíu mày: "Không tốt, hình như ta chặt đứt vài tuyến đạo dẫn đến toàn bộ các tuyến khác gãy mất, sau đó xuất hiện phản ứng dây chuyền... Cứ tiếp tục như thế không chừng trường hà sẽ sụp đổi!"
Vậy thì họ sẽ xong đời!
Chưa nói tới chuyện giới vực bị hủy diệt, khả năng là còn sẽ gây ra phản ứng dây chuyền khác.
Sao lại thế?
Tô Vũ nhíu mày, không đúng.
Nhân Hoàng đục lỗ lớn thế kia mà vẫn vô sự, ta chỉ đục nhỏ như vậy thì sao lại xuất hiện biến cố?
Có quỷ!
Cùng lúc ấy.
Toàn quân phát động đại chiến, bộc phát cấp tốc, kết thúc cũng rất nhanh.
Kê đối địch cũng không ôm tâm tư cá chết lưới rách.
Mặc dù bộc phát cuộc chiến toàn diện thì có thể đè xuống Nhân tộc, nhưng cũng sẽ tổn thất nặng nề, họ không cần thiết phải làm như thế. Rất nhanh thôi họ sẽ hoàn thành đồng nhất tốc độ thời gian trôi qua, từ tương lai giết đến hiện tại, về lại vạn giới.
Bây giờ cần gì phải chết chung với bọn gia hỏa Nhân Hoàng?
Mà ngay lúc này, hư ảnh lại thoáng nhìn về phía sau, hơi hơi nhíu mày.
Tình huống gì thế?
Chuyện cổ quái cứ xảy ra liên tục.
Toàn bộ thời không trường hà có vẻ không thích hợp, không chỉ y mà có cường giả cũng lên tiếng: "Bệ hạ, nước trong thời không trường hà có phải đang chảy xiết về hậu phương không?"
Kỳ lạ thật!
Nước của thời không trường hà vốn dĩ chảy xuôi, đương nhiên nơi này xem như thượng du, ngày bình thường nước sẽ chảy xuôi xuống phía dưới.
Nhưng sẽ không nhanh như bây giờ!
Hiện tại mơ hồ như có vẻ chảy nhanh hơn rất nhiều.
Mà kỳ thật họ cũng sẽ chảy xuôi theo dòng nước này, dần dần tăng tốc trở về.
Hư ảnh nhìn về phía sau, bỗng nhiên y chìm vào đáy nước, yên lặng cảm ứng tần suất dòng chảy, dần dân, sắc mặt trở nên vô cùng dị dạng.
Cảm giác này... quá quen thuộc.
Có người đang mở cửa sông sao?
Mổ cửa sông... Đây không phải chuyện mà người bình thường có thể làm, việc này cần khống chế vạn đạo, dưới tình huống bình thường, mở cửa sông cũng là chuẩn bị để khai thiên.
Thế nhưng... cút con mẹ nó luôn đi!
Vạn giới còn chẳng có chủ nhân quy tắc kia kìa!
Cho dù có thì cũng là thế hệ trước lưu lại, nhưng nếu vậy thì dù tên nhị lăng tử Võ Hoàng kia muốn khai thiên cũng chỉ là chuyện người sỉ nói mộng!
Ngoại trừ Võ Hoàng thì còn ai có thể khai thiên?
Không có khả năng!
Nhưng nếu không khai thiên, kẻ đó đục lỗ hổng để làm gì?
Cho vui à?
Theo thời gian trở về càng ngày càng gần, y cảm ứng cũng lúc càng rõ ràng, trong lòng lại thêm phần kinh ngạc, nhiều năm như vậy đều không có biến hoá gì quá lớn, gần đây lại xảy ra không ít biến cố.
"Mở cửa sông...
Khẽ thì thầm một tiếng, y không quá chắc chắn về việc này, hay là do nhánh đạo nào đó đứt gãy dẫn đến nước sông rung chuyển?
Nhánh đạo đứt gãy thì sẽ có chủ nhân quy tắc vẫn lạc, mà đại đạo còn phải đứt đoạn triệt để.
Ngoại trừ phía bên mình, hẳn là không còn những người khác nhỉ?
"Chẳng lẽ Võ Hoàng bị giết rồi?"
Y cảm thấy khả năng mở cửa sông không quá lớn, trong khi khả năng Võ Hoàng bị giết, bị người chặt đứt đại đạo thì lớn hơn nhiều.
Võ Hoàng không có trí thông minh cao lại còn bị phong ấn lâu năm, tụ tập mấy chục Chuẩh vương đi giết lão thì chắc sẽ không có vấn đề gì.
Có khi chẳng cần đến mấy chục!
Hơn mười vị có lẽ đã đủ để xử lý lão, dù sao lão cũng bị phong ấn mà.
Hoặc là tụ tập một vài vị Chuẩn vương có thực lực đỉnh phong tiếp cận chủ nhân quy tắc, có lẽ tâm bảy tám vị đã có thể giết chết lão.
"Võ Hoàng bị giết sao?"
"Trước đó Tinh Vũ Ấn của ta đã xuất hiện tại thời không trường hà, lẽ nào cũng có liên quan đến việc này?"
"Chẳng lẽ là vì trấn áp Võ Hoàng, sau đó, Võ Hoàng đã bị giết chết?"
Bấy giờ, hư ảnh cho rằng Võ Hoàng đã chết rồi.
Vị chủ nhân quy tắc này mà chết thì cũng sẽ gây ra dao động lớn tương tự.
Về chuyện mở cửa sông... Nếu không có thực lực cường đại, ngươi mở ra thì chưa chắc đã có thể phong bế.
Dưới tình huống bình thường, mở cửa sông chính là chuẩn bị đánh cắp lực lượng để khai thiên.
Nhưng mà tình hình vạn giới hiện giờ, sao có thể có người khai thiên được?