Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3159 - Chương 3159: An Bài Của Hỗn Độn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3159: An Bài Của Hỗn Độn.
 

Đại đạo càng ngày càng nhiều.

Giai đoạn thứ ba bắt đầu tiến hành - Trụ đạo.

Kỳ thật cái này rất đơn giản, có lẽ người khác sẽ cảm thấy Trụ đạo rất khó, chẳng có gì khó hơn thời gian, trên thực tế chỉ cần đại đạo hoàn thiện thì Trụ đạo tự nhiên sẽ hình thành, thời gian ở ngay trong đạo của ta.

Thời gian khó lường, trong lý niệm của Tô Vũ, thời gian là duy nhất, Thời gian đạo chính là thứ duy nhất trong đại đạo của chính mình, không cần cố ý sáng lập, đại đạo vừa hoàn thành thì thời gian sẽ do hắn khống chế.

Ta nói một ngày của hiện tại là một năm trong thiên địa của ta, vậy thì đó chính là chân lý, thời gian là tương đối.

Cho nên Tô Vũ không cần lĩnh ngộ nhiều về đại đạo cao thâm này, trên thực tế hắn cũng không có biện pháp lĩnh ngộ.

Hiện giờ vấn đề mấu chốt nhất chính là sinh tử.

"Sinh, từ sống đến chết, cái này thì ai cũng biết, nhưng cũng không thể chết thật"

"Rốt cuộc ta nên khai Sinh đạo hay Tử đạo trước?"

Giờ khắc này Tô Vũ vừa dung hợp đại đạo vừa tự hỏi.

Sinh tử khó nhất, đời người không ai có thể tránh khỏi sinh tử.

Khai Sinh đạo trước thì sống trước rồi chết.

Sinh đạo sáng lập, Tử đạo mở ra, ta đây muốn từ chết thành sống sẽ rất khó khăn.

Tô Vũ còn đang tự hỏi, bỗng nhiên có tiếng gầm rú truyền đến.

Vạn Thiên Thánh gầm lên: "Lớn mật, tìm chết!"

Trong nháy mắt, toàn bộ hỗn độn bùng nổ lực lượng thất tình lục dục.

Hi nộ ai nhạc, sinh tử luân hồi đều bùng nổ.

Trong hỗn độn hắc ám, Vạn Thiên Thánh hóa thành ngàn vạn hóa thân, vô số lực lượng cảm xúc lôi kéo hỗn độn, ông đánh ra một chưởng khiến một tồn tại khủng bố trong hỗn độn cảm thấy kinh nghi, thứ đó đã bị ảnh hưởng không nhỏ, ý chí thổi quét đến:

"Ngươi là ai?"

Ý chí lực kia vô cùng cường hãn, áp chế tuyệt đối về cấp bậc.

Mọi người đều biến sắc, Định Quân Hầu hốt hoảng lẩm bẩm: "Cảm giác này hoàn toàn không hề yếu hơn Bách Chiến vương"

Thứ vừa tới không yếu hơn Bách Chiến của 6000 năm trước. Khi đó chiến lực của Bách Chiến vương đã gần đến lĩnh vực chủ nhân quy tắc, một mình hắn ta đánh với ba Thiên Tôn cũng không hề khó khăn, tương tự như Thiên Tôn có thể đánh chết 2 - 3 vị Thiên Vương vậy.

Tuy Nguyệt Cầm bị Vạn Thiên Thánh và Lam Thiên liên thủ xử lý, nhưng đó là kết quả của hai vị Thiên Vương liều chết tự bạo, hơn nữa sau đó Tô Vũ và Phì Cầu cùng nhau kết liễu nên đối phương mới ngã xuống.

Nếu quy đổi ra thì có lẽ phải cần đến 10 vị Thiên Vương thì mới có thể địch nổi Nguyệt Cảm.

Nhưng Thiên Tôn là cái gì?

Thiên Tôn chứng tỏ cảm ngộ đại đạo không thua kém gì chủ nhân quy tắc, nếu hai phe không xuất hiện tình trạng áp chế về cấp bậc thì chủ nhân quy tắc có khả năng hoàn toàn áp đảo Thiên Vương.

Trong hư không, một tồn tại cường hãn dần dần lộ ra nguyên hình.

Tô Vũ nhìn thoáng qua, bất giác thở dài một tiếng: "Là vận sao?"

Khai thiên chắc chắn sẽ gặp khó khăn, chắc chắn sẽ bị ngăn cần.

Tô Vũ cảm thấy tồn tại bỗng nhiên xuất hiện kia không phải là chuyện ngoài ý muốn.

Lúc này tâm tình Tô Vũ vô cùng ổn định, hắn nhìn về phía cự thú khổng lô mới xuất hiện, trông dáng vẻ rất giống rồng, có lẽ đây chính là nguyên hình của Long tộc.

Tô Vũ mỉm cười, ý chí lực dao động: "Sao ngươi lại tới đây?"

Hẳn là hỗn độn đã an bài.

Quái thú giống như cự long kia lẳng lặng quan sát Tô Vũ, đôi mắt lớn phát ra kim mang nhàn nhạt trong bóng đêm.

"Ngươi đang khai đạo trong hỗn độn?"

"Không sai"

"Khó trách"

Ý chí lực của cự long thú quét đến: "Hỗn độn triệu hoán ta, ta đã trầm miên từ lâu, nhưng bây giờ lại bị gọi dậy để tới xử lý kẻ khai đạo là ngươi"

Y bị ý chí hỗn độn triệu hoán đến, chứ bản thân y thì vốn không cảm ứng được gì, bởi vì y đã trầm miên quá lâu.

Tô Vũ cảm khái: "Xem ra hỗn độn cũng có ý chí. Nó cố ý không cho ta khai thiên tại đây. Những cổ thú khác có thể cảm ứng được lực lượng bài xích, còn ngươi thì đang trầm miên lại bị triệu hoán tới. Ngươi muốn giết ta sao?"

"Đuổi ngươi đi thôi cũng được"

Ý chí lực của cự long thú chấn động: "Ngươi rời khỏi hỗn độn, ta sẽ không giết ngươi"

Đôi mắt lớn quét nhìn tứ phương, ở đây có một ít cường giả.

Phì Cầu và Vạn Thiên Thánh đều khá cường đại, Lam Thiên đang bị thương không nhẹ, Đại Chu vương và Nam vương thì đã rời đi.

So về chiến lực thì bọn họ không bằng vị này, dù tất cả cường giả cấp bậc Thiên Vương liên thủ lại thì cũng vậy.

Những người dưới Thiên Vương thì dù nhiều người đến đâu cũng vẫn không thay đổi được tình thế, như Võ Hoàng đã nói lúc trước, nếu có thể dựa vào nhân số thì 30 - 50 Hợp Đạo cũng có thể giết chết lão ư?

Một vị Thiên Vương đối chiến 4 - 5 vị Hợp Đạo, 7 - 8 vị Thiên Vương có thể so với 2 - 3 vị Thiên Tôn, vậy chẳng phải là 2 - 3 vị Thiên Tôn là có thể địch nổi Võ Hoàng bị phong ấn và giết chết lão sao?

Nhưng áp chế cấp bậc vẫn luôn tồn tại!

Kiến nhiều cắn chết voi thì cũng phải xem thời cơ và cơ hội!

Bấy giờ, Vạn Thiên Thánh bùng nổ cảm xúc, ông tỏa ra ý chí lực mang theo thiện ý mãnh liệt dao động lan đi: "Vị cường giả này, chỉ cần ngươi nguyện ý lui lại thì chúng ta có thể giao dịch, ngươi cần cái gì thì chúng ta cũng có thể đáp ứng"

Ông không hy vọng đại chiến bùng nổ, bằng không thì Tô Vũ sẽ gặp nguy hiểm.

Cự long thú lộ vẻ chê cười: "Các ngươi có thể cho ta cái gì?"

Một đám gia hỏa nực cười!

Y hướng thân mình khổng lô về phía trước.

Tô Vũ lên tiếng: "Đây là khảo nghiệm và cũng là trừng phạt, là đòn trừng phạt của hỗn độn đối với ta, quả nhiên khai thiên hoàn toàn không đơn giản. Cũng tốt, ta đang muốn khai Sinh tử đạo, vốn chưa biết phải chết ra sao. Chẳng lẽ phải tự sát ư? Hình như không thích hợp cho lắm"

Tô Vũ bật cười: "Ta có thể lợi dụng thời cơ này. Đây là tai nạn nhưng cũng là cơ hội. Từ sinh đến tử, hướng tử hồi sinh. Cổ thú này tới đây vừa vặn trở thành viên đá thí luyện cho ta khai thiên. Nếu ta bị giết thì vừa vặn phù hợp với Tử đạo, từ sinh đến tử. Nếu ta trở về được thì ta có thể chiến với y, không cần sợ y nữa"

Tô Vũ lẩm bẩm: "Vận đã sắp xếp thỏa đáng, thứ này quả nhiên đáng sợ"

Hắn ngẩng đầu lên, nói với cự long thú: "Ta từng giết không ít Long tộc nhưng chưa từng giết tồn tại cường đại như ngươi. Tại Thượng Cổ, ngươi có thể địch nổi chủ nhân quy tắc không?"

Cự long thú không hề khinh thường Tô Vũ, y có thể bỏ qua đám người Vạn Thiên Thánh nhưng không thể bỏ qua kẻ đang khai thiên bên dưới.

Ngẫm nghĩ một lát, y bỗng nhiên mở miệng, y không dùng ý chí lực truyền âm nữa mà là dùng ngôn ngữ thông dụng của vạn giới.

"Thượng Cổ mà ngươi nói là thời đại Nhân tộc thống nhất?"

"Đúng vậy"

"Chủ nhân quy tắc.."

Hỗn độn cự long thẳng thắn: "Ta từng giao thủ một lần với Nhân vương, nhưng ta không địch lại hắn, hắn cũng không thể giết ta, ta đã bỏ chạy"

"Vị Nhân vương nào?"

Tô Vũ có chút tò mò, rốt cuộc là vị Nhân vương nào mà không giết được kẻ khó khăn lắm mới chạm đến cảnh giới chủ nhân quy tắc này?

"Bình vương"

Tô Vũ bất giác nhìn thoáng qua Định Quân Hầu.

Nếu hắn nhớ không lầm thì Định Quân Hầu là thuộc hạ dưới trướng Bình vương.

Định Quân Hầu có cảm giác hơi xấu hổ.

Cách đó không xa, Kỳ vương phi truyền âm cho Tô Vũ: "Tại Thượng Cổ, Nhân vương mạnh hay không thì chỉ cần xem chiến lực dưới trướng là biết. Dưới trướng Bình vương không có cường giả cho nên Định Quân Hầu mới may mắn vớt được Hầu vị. Bình vương, người cũng như tên, thực lực bình thường, là điển hình của Nhân vương Thân thể đạo. Không thể xem như chủ nhân quy tắc chân chính, chỉ là chiến lực đạt tới cấp bậc ấy mà thôi"

Hay lắm, nói một lèo đã lột hết gốc gác của Bình vương.

Định Quân Hầu và Anh Vũ tướng quân có thực lực tương đương, thực ra có khả năng Anh Vũ tướng quân còn mạnh hơn một chút, nhưng một người tướng quân còn một người là Hầu vị, có lẽ là bởi vì mỗi Nhân vương được phân cho lượng danh ngạch không giống nhau.

Định Quân Hầu vớt được Hầu vị thì chỉ có thể nhận xét là gã quá may mắn.

Bình Luận (0)
Comment