Tô Vũ âm thầm khinh bỉ Bình vương và Định Quân Hầu một thoáng, sau đó lại lên tiếng:
"Nói cách khác, năm xưa một vài cường giả dùng Thân thể đạo thành vương có thực lực yếu nhất đều không thể địch nổi ngươi?"
Nói như vậy, tại Thượng Cổ, thực lực của gia hỏa cự long này cũng chẳng ra sao cả.
Cự long thú không giận, chỉ lạnh lùng chất vấn: "Ngươi muốn chiến một trận cùng ta sao?"
Tô Vũ cười đáp: "Không ngại thì có thể chờ ta một lát không?"
Tô Vũ chỉ vào hơn 1000 đại đạo trước mặt: "Ta còn chưa hoàn toàn dung hợp những lực lượng đại đạo này, đợi chúng dung hợp xong thì hai ta hãy chiến một trận, có được không?
Thấy sắc mặt Cự long thú không vui, Tô Vũ liền thuyết phục: "Chờ ta một hỏi đi. Ta không bắt nạt ngươi, sẽ không phái người của ta dùng chiến thuật biển người đánh ngươi, nếu không ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu"
Hắn nhìn quanh một vòng: "Phe ta có không ít người. Nếu bọn họ cùng xông lên thì ngươi chưa chắc đã chống đỡ được. Đợi ta dung đạo xong rồi sẽ một mình đấu với ngươi, thế nào?"
Cự long thú nhìn quanh một vòng, quả thật nơi đây có không ít người. Nếu y giao chiến thì dù có thể giết được rất nhiều ngươi nhưng y cũng sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Cự long thú trầm mặc một hỏi mới mở miệng: "Ngươi tự rút đi đi!"
"Không được, ta sẽ không đáp ứng" Tô Vũ mỉm cười: "Đồng ý không? Bằng không thì khai chiến luôn đi"
Cự long thú nghi ngờ hỏi: "Lát nữa người của ngươi có liên thủ với ngươi không?"
Tô Vũ đáp: "Không. Ta khai Sinh tử đạo nên cần liều mạng, người của ta mà ra tay thì đạo của ta sẽ không thành. Khi ấy thì ta đây cũng sẽ phải rút lui. Cho nên nếu người của ta ra tay thì ta sẽ bại, ngươi chính là kê thắng"
Khai Sinh tử đạo cho nên cần phải liều mạng?
Cự long thú cẩn thận quan sát một phen, y không xác định được Tô Vũ nói thật hay giả, nhưng nếu Tô Vũ dám gi trò thì y có thể đánh bại hắn, không cho hắn tiếp tục khai đạo.
Giờ y nên lựa chọn thế nào?
Cự long thú trầm ngâm một hỏi, cuối cùng đưa ra quyết định: "Có lẽ ngươi cũng không hy vọng thủ hạ của mình đi tìm chết. Nếu ngươi thật sự đơn đả độc đấu cùng ta thì ta nguyện ý chờ ngươi. Nếu ngươi liên thủ vây công ta thì ta sẽ rút lui, nhưng sau này ta nhất định sẽ quay lại tìm các ngươi báo thù"
Tô Vũ bật cười: "Ngươi còn biết uy hiếp à?"
"Chẳng lẽ ngươi muốn nuốt lời?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không. Thế này đi, ngươi bảo đám cổ thú đừng tới đây, chờ ta một hỏi, chắc tầm nửa ngày là đủ rồi, ta dung đạo xong sẽ luận bàn với ngươi"
Cự long thú im lặng.
Tô Vũ mặc kệ, hắn tiếp tục dung đạo, từng trang sách bay ra kéo dài tạo thành đại đạo.
Tô Vũ nhanh chóng dung hợp, bởi vì Lam Thiên đã giúp hắn thí nghiệm nên hiện giờ Tô Vũ dung hợp rất thuận lợi.
2000,2100...
Lực lượng đại đạo bị hắn bện thành võng, tạo thành một tấm lưới vô cùng thô tráng, càng ngày càng mạnh.
Lực lượng đại đạo mơ hồ liên kết với Tô Vũ. Khí tức Tô Vũ cũng dần dần trở nên mạnh hơn, thế nhưng vẫn chưa đủ dung hòa.
Vạn Thiên Thánh lao đến truyền âm: "Ngươi thật sự muốn đơn đả độc đấu với đầu cự thú kia?"
"Đúng"
Tô Vũ đáp: "Ta muốn hiểu được sinh tử chân chính thì phải tự chặt đứt đường lui. Yên tâm, ta không dễ chết như vậy đâu, ta đang khai đạo, dù có chết thì ta khai Sinh đạo rồi cũng có thể sống lại"
Vạn Thiên Thánh nghiêm mặt: "Nếu thật sự đấu không lại thì chúng ta sẽ liên thủ tiến lên công kích?"
"Không"
Tô Vũ mỉm cười ngăn ông: "Ta đã lừa gạt rất nhiều lần, bất quá lần này ta sẽ không lừa cự long, ta cũng không sợ hy sinh. Ta đấu không lại thì không khai được sinh tử, vậy thì thiên địa này sẽ biến thành một mảnh vô dụng. Trừ khi ta khai đạo thành công nhưng vẫn không đấu lại y, mà y lại muốn quấy rối thì chúng ta mới liên thủ đánh lui"
Hắn tiếp tục nói: "Cự long này chính là khảo nghiệm của ta trong quá trình khai đạo.
Lần này khai đạo vô cùng thuận lợi, nhưng thuận lợi cũng đi đôi với khiếm khuyết, vậy nên đây chưa chắc đã là chuyện tốt. Phủ trưởng, các ngài nên lui lại đi thôi"
Vạn Thiên Thánh nhíu mày không nói lời nào.
Tô Vũ cất cao giọng, nói cho tất cả mọi người cùng nghe: "Các ngươi rút về Quy Khư chi địa. Lát nữa ta sẽ đấu với vị Cự long đạo hữu này một hỏi, cũng để luyện tập tân đạo của ta, chư vị hãy quan sát cho kỹ, bản thân ta vẫn chưa quen với đại đạo của mình, có lẽ sẽ cho mọi người một chút dẫn dắt"
Mọi người nhìn nhau không hé răng.
Sắc mặt Tô Vũ lạnh xuống: "Lời ta nói các ngươi cũng không nghe?"
Vạn Thiên Thánh thở dài một tiếng, ông là người đầu tiên chủ động bay về.
Những người khác cũng yên lặng bám theo.
Con rồng này không yếu, y mạnh như Bách Chiến 6000 năm trước, hoặc cũng có thể nói rằng y không hề thua kém lão tổ của Hỗn Độn nhất tộc hay Nhật Miện Thiên Tôn của Thần tộc, cũng có thể y còn mạnh hơn bọn họ một bậc.
Thực lực của đám người trên đều có thể xem như cùng một cấp bậc, bọn họ đã đến cực hạn của Thiên Tôn, sắp bước qua cánh cửa chủ nhân quy tắc, muốn đột phá nhưng điều kiện chưa cho phép.
Đương nhiên có lẽ hiện giờ Bách Chiến đã mạnh hơn, 6000 năm tự phong không có nghĩa là hắn ta dừng tu luyện.
"Có thể địch được ngươi chứng tỏ ta có thể sánh ngang Bách Chiến 6000 năm trước.
Ta không tin 6000 năm qua hắn không tiến bộ chút nào"
Tô Vũ không quá để ý đến khí độ của một vị Hoàng giả.
Mọi người đều không thiếu thủ đoạn nhưng hiện tại hắn đang rất thiếu thực lực.
Dù không khai sinh tử thì hắn cũng có thể phát huy ra thực lực không yếu, còn nếu khai sinh tử thì phải thành công mới biết được kết quả.
2300,2400 đại đạo...
Hắn vẫn đang không ngừng dung hợp đại đạo.
Khí tức Tô Vũ từng bước, từng bước trở nên cường đại hơn.
Đây chỉ là sự cường đại hư ảo, không thể thực sự bện nó lại thành một sợi dây thừng.
Đối diện, cự long thú trầm mặc yên lặng quan sát, khai thiên giả cũng có truyền thuyết trong hỗn độn. Mà nay y muốn thử giao thủ với vị khai thiên giả nhỏ yếu trước mặt.
Khai thiên... Rốt cuộc kẻ có năng lực ra sao mới có thể khai thiên?
Thời gian chậm rãi trôi đi, qua khoảng 4 - 5 giờ, toàn bộ hư không an tĩnh đếnndọa người.
Oanh!
Đúng lúc này, đại đạo thắt lại như một cái ống tròn, nhưng cái ống này lại như bị cắt thành hai nửa, chỗ trống kia cần dùng hai đầu đại đạo để nối lại.
Tô Vũ cảm thụ xong liền thấy khá vừa lòng, cả quá trình vừa rồi rất thuận lợi, đương nhiên Lam Thiên đã bị thương không nhẹ, đại đạo bị thương e là không thể dễ dàng khôi phục.
Giờ phút này vẫn chưa có dị tượng khai thiên, bởi vì quá trình còn chưa hoàn chỉnh.
Cự long thú vẫn đang chờ, y biết hiện giờ Tô Vũ đã gần xong, giọng nói lớn như tiếng chuông của y vang lên: "Ngươi xong chưa?"
"Xong rồi, đa tạ đạo hữu đã thành toàn"
Tô Vũ tươi cười đứng dậy: "Đạo hữu hãy xuống tay nhẹ một chút, ta còn chưa thuần thục đạo của mình"
Oanh!
Một cái đuôi trực tiếp quét đến, hư không liền bị đập nát.
Tô Vũ nháy mắt biến mất tại chỗ, khi xuất hiện thì đã ở trên đầu cự long, hắn yên lặng cảm ngộ một phen, nhẹ giọng nói: "Đại đạo muôn vàn, vạn đạo quả nhiên huyền diệu, đạo hữu, có vẻ ngươi không giết được ta"
"Thực lực mới là thật!"
Cự long thú không để ý, không phải là y chưa bao giờ thấy lực lượng đại đạo.
Ngay sau đó, từng luông lực lượng hỗn độn bốc lên, trong tích tắc, xung quanh Tô Vũ đã tràn đầy lực lượng hỗn độn.
Ẩm, lực lượng hỗn độn nổ tung!
Tô Vũ lại biến mất, có điều hiện tại hắn đã cảm nhận được nguy cơ nồng đậm.
Tốc độ của cự long cũng cực nhanh, y theo sát ngay sau đó.
Tô Vũ lập tức rút ra lực lượng hỗn độn bốn phía, bất quá lại không mấy ảnh hưởng lớn đến cự long.
"Duy lực không phá, lực đến từ bản thân, không hẳn là đến từ hỗn độn... Đạo hữu, khinh thường ta thì không tốt đâu"A Âm!
Một cái đuôi quét tới, Tô Vũ lại độn không nhưng lần này lực lượng độn không trực tiếp bị lực lượng mạnh mẽ trấn áp, tức khắc, một tiếng rồng ngâm vang vọng thiên địa.
"Rốnggg"
Âm âm ầm.
Màng tai Tô Vũ vỡ ra, thất khiếu đổ máu, hắn bị đánh quật ngã xuống.
Phụt một tiếng, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
"Dù có nhiều kỹ xảo thế nào thì chân lý vẫn là nhất lực hàng thập hội, dù sao hỗn độn cổ tộc cũng là khởi nguồn của vũ trụ này"
Dứt lời, một móng vuốt vô thanh vô tức chộp về phía hắn, phụt một tiếng, Tô Vũ bị đập đập nát.