Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3161 - Chương 3161: Khảo Nghiệm Sinh Tử (2).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3161: Khảo Nghiệm Sinh Tử (2).
 

Nơi xa, đám người đang quan chiến sốt ruột phát điên.

Rất nhanh, Tô Vũ lại xuất hiện, một người, hai người, ba người,.. bốn mươi người, năm mươi người,...

Phân thân đạo.

Ánh mắt cự long hơi xem thường: "Phân thân ư? Có hữu dụng không?"

"Phát"

Một tiếng quát vang lên, hình thể cự long phóng đại ngàn vạn lần, toàn bộ hỗn độn không gian đều bị cự long chiếm cứ, oanh một tiếng, toàn bộ không gian liền bị nhét đầy.

Âm ẩm ảm, một đám Tô Vũ lập tức vỡ nát.

Thanh âm Tô Vũ lộ vẻ cảm khái vang vọng tứ phương: "Từ nhỏ ta đọc sách đã thấy vai chính đều là dạng nhân vật mạnh mẽ bất chấp tất cả, sau khi giết người hắn sẽ nói một câu màu mè vô dụng, không ngờ hôm nay ta lại bị ngươi giáo huấn. Hóa ra ngươi mới là vai chính, còn ta là vai ác ư?"

Giọng nói Tô Vũ mang theo ý cười: "Cái gọi là một anh khỏe chấp mười anh khôn chỉ là lời thoại vũ phu dùng để thiếp vàng lên mặt. Nếu cùng cấp bậc thì dù ngươi nói gì cũng vô dụng, có phải hay không?"

Tô Vũ hóa thành hỗn độn chỉ hỏa, ánh lửa chiếu rọi thiên địa, đốt cháy cự long.

"Lực lượng quy tắc không mạnh thì cũng vô dụng thôi"

Oanh!

Cự long vẫy đuôi càn quét ánh lửa, vuốt lớn xé rách hư không, đánh võ trời cao, đục lỗ hỗn độn, đánh tan hư ảnh của Tô Vũ, nháy mắt Tô Vũ đã biến mất.

Một người một rồng đại chiến trong hư không.

Tô Vũ tránh né là chính, các loại đạo pháp ùn ùn không dứt.

Ẩn thân, ngũ hành, phân thân, nguyền rủa, bùng nổ...

Đạo pháp đánh lên người cự long chỉ tạo ra vài vết thương nhỏ, đối phương nhanh chóng khôi phục, mà mỗi lần công kích của cự long đều khiến Tô Vũ chịu thiệt lớn.

Cự long thú lạnh nhạt: "Đạo của ngươi quá yếu ớt! Cứ như vậy thì e rằng chẳng mấy chốc, ngươi sẽ mất mạng"

Tô Vũ lại hiện thân, sắc mặt hắn tái nhợt: "Cũng đúng. Quả nhiên cường giả đến cấp bậc này thật sự rất khó đối phó"

"Chiến!

Tô Vũ hóa thành một thanh đao, đó là Khai Thiên đao, ánh đao chiếu rọi khắp chốn, dường như trong thiên địa chỉ còn lại một đao này.

"Không đủ!"

Cự long thú rít gào, tiếng gầm oanh kích thiên địa, phía sau, đám người Vạn Thiên Thánh đều biến sắc, từng lớp phòng ngự dâng lên nhưng vẫn nhanh chóng rách nát.

Phụt một tiếng, không ít người đồng thời hộc máu.

Trường đao do Tô Vũ hóa thành lập tức ảm đạm đi rất nhiều, đao chém xuống sừng rồng, chiếc sừng chảy ra một chút máu kim sắc, Tô Vũ hóa thành bản thể lùi lại mấy ngàn mét, đôi tay be bét máu.

Cự long lắc đầu, ánh mắt lộ ra ý cười: "Đây là công kích mạnh nhất của ngươi à?"

Quá yếu!

Tô Vũ thở dốc, ta yếu sao?

Ta không yếu!

Giờ phút này hắn hội tụ mấy ngàn đại đạo, tuy không thể địch nổi chủ nhân quy tắc nhưng hắn cảm thấy mình đã có chiến lực Thiên Tôn, ít nhất hắn đã có thể địch nổi Nguyệt Cầm. Nhưng khi hắn đối phó với cự long đối diện, dù hắn có ngàn vạn loại thủ đoạn thì cũng không thể phá võ phòng ngự, vậy thì hắn có thể làm sao?

"Lực công kích của ngươi không đủ!"

Cự long nói: "Thử xem chiêu của ta đây"

Ngay sau đó cự long bỗng nhiên bay xoáy lên.

"Sụp đổ!"

Tiếng hét ý chí lực vang vọng tứ phương, âm ầm ầm, hư không đột ngột nứt toạc, thân thể cự long uốn lượn xoay quanh bất chợt bật ra như lò xo.

Toàn bộ hỗn độn hư không đều bị y đánh văng sụp đổ.

Âm âm ầm!

Không gian bị xé rách, Tô Vũ vội vã ẩn thân nhưng không kịp.

Phân thân cũng không ngoại lệ, bị hủy diệt trong chớp mắt.

Bản tôn hóa thành hư vô cũng không thể tránh, hắn lập tức bị đánh ra nguyên hình.

Tô Vũ dùng hết thủ đoạn để chống lại mỗi chiêu của đối phương nhưng vẫn cực kỳ gian nan, âm một tiếng, hắn hiện nguyên hình ở nơi cách cự long vạn mét, trên thân thể be bét máu thịt.

Tô Vũ thổ dốc kịch liệt, cảm thấy bất đắc dĩ, đối thủ của hắn quá lợi hại!

Gia hỏa này mà đánh Thiên Tôn thì tuyệt đối có thể một mình địch 3 - 4 vị.

Hắn gần như không có lực lượng đánh trả, chỉ có thể dựa vào việc có nhiều thủ đoạn nên mới có thể bảo mệnh.

Hắn còn đang nghĩ ngợi thì lông tơ đột nhiên dựng thẳng lên, Tô Vũ điên cuồng xé rách hư không chạy trốn, một cái đuôi vô thanh vô tức xuất hiện sát ngay phía sau hắn, tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng, phụt một tiếng, cái đuôi nhọn xuyên qua lỏng ngực Tô Vũ.

Tô Vũ rống to, lực lượng đại đạo bùng nổ, hắn lập tức biến mất, nhưng ngay khi hắn vừa xuất hiện thì đã biến sắc, bởi trước mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện một vị tráng hán trần trụi thân mình đánh ra một quyền.

Oanh!

Tô Vũ hốt hoảng giơ hai tay cản lại, m một tiếng, hai tay hắn bị đánh bạo, lồng ngực tổn thương nặng nề, hắn bị một quyền đánh bay, xương cốt đứt từng khúc.

Trong quá trình hắn bay ngược, tráng hán kia lại xuất hiện, y chợt lóe lên rồi biến mất, rất nhanh y đã xuất hiện sau lưng Tô Vũ, đá một cước, rắc, lưng Tô Vũ bị đá vỡ xương.

"Bệ hạ"

Mọi người kinh hãi hét lên, đối phương quá mạnh!

Tráng hán này chính là cự long thú hóa hình.

Tráng hán đá Tô Vũ trọng thương xong lại nhanh chóng đuổi kịp hắn: "Ta đã nói rồi, dù thủ đoạn nhiều mà thực lực không mạnh thì cũng vô dụng"

"Văn vương"

Tô Vũ bất chợt lộ vẻ chấn động quát khẽ, một người mặc bạch y xuất hiện, cự long liếc mắt một cái, trong lòng y cả kinh dẫn tới cơ thể khựng lại theo bản năng, giây tiếp theo, trong mắt y bắn ra kim quang, hỗn độn chỉ khí bùng nổ, ầm, hư ảnh màu trắng kia bị đánh nát, Tô Vũ thì đã trốn chạy tới nơi xa.

Tô Vũ thở dốc liên hỏi, thất khiếu đổ máu nhưng lại cười rộ lên: "Ai nói là thủ đoạn nhiều cũng vô dụng? Ngươi xem đi, nếu vừa rồi ta mạnh hơn ngươi hoặc thực lực tương đương thì ta đã có thể giết ngươi khi ngươi thất thần rồi. Lão Long, ngươi quá lạc hậu, nếu chỉ so đấu sức lực đơn thuần thì không phải là mọi rợ sao?"

"Nhưng thực lực vẫn là điểm mấu chốt"

Cự hán đạp không bước đến, lạnh nhạt nói: "Ngươi nói không sai, thủ đoạn nhiều không thể nói là vô dụng, nếu thực lực ngang nhau, ai có thủ đoạn nhiều hơn thì sẽ có hy vọng thắng lớn hơn. Nhưng ngươi và ta thì khác. Hiện tại, ngươi tự phá đại đạo rồi lui về đi, ta không giết ngươi"

Tô Vũ cười khẩy một tiếng rồi biến mất, trong nháy mắt, quanh cự long đã xuất hiện mấy trăm thân ảnh, đôi mắt cự long hiện lên thần quang, y đánh ra một quyền, tất cả hư ảnh đều vỡ nát.

"Khóa!"

Một tiếng quát vang lên, những hư ảnh vừa nổ tung bỗng nhiên khóa chặt đối phương lại, bản tôn Tô Vũ hiển hiện, sắc mặt trắng bệch, hắn cầm một cây bút trong tay điểm tới: "Ngũ hành luyện ngục, phong thiên khóa địa, trấn áp yêu tà.."

Mỗi chữ một thần văn, mỗi chữ một quy tắc.

"Thực lực mới là chân thật!"

Cự hán điên cuồng rít gào, thần văn vỡ ra, xiểng xích đứt gây, rằm, chân y quét ngang, bút trong tay Tô Vũ bốc cháy, hắn phun ra một ngụm máu lần nữa.

Sắc mặt Tô Vũ càng thêm trắng bệch, không nhịn được hỏi: "Ngươi chỉ đang đứng ở ranh giới, còn chưa phải chủ nhân quy tắc chân chính mà đã mạnh như vậy sao?"

"Ngươi cũng không yếu"

Cự long bình thản nói: "Thủ đoạn nhiều đích thật cũng có chỗ lợi, nếu không với thực lực của ngươi mà đòi giao phong chính diện cùng ta thì đã sớm bị ta đánh chết rồi.

Ngươi vẫn có thể phản kích như vậy đã có thể xem như cường giả"

"Chủ nhân quy tắc?"

Ánh mắt cự hán lộ ý cười: "Ta mà đến vạn giới của các ngươi liên kết với lực lượng đại đạo thì ta chính là chủ nhân quy tắc, thật giả cái gì? Nhưng sao ta phải tự đeo lên gông xiểng làm nô lệ của vạn giới?"

Còn chưa dứt lời, một người một rồng đã đồng thời ra tay, Tô Vũ cầm đao chém, cự long đánh một quyền, oanh!

Đây có thể là lần đầu tiên va chạm chính diện, Tô Vũ rút lại đại đao, trong nháy mắt một cỗ độc khí phóng ra.

Xèo xẻo.

Tiếng ăn mòn vang lên, cự long hơi choáng váng, trên nắm tay trào máu đen, y vung tay, giọt máu đen kia tức khắc ăn mòn cả lực lượng hỗn độn.

"Độc?" Cự long nhíu mày: "Thủ đoạn nhiều thật, ngươi còn biết bao nhiêu nữa?"

"Nhiều lắm!

Tô Vũ cười lạnh, một cỗ lực lượng chữa khỏi bốc lên, thương thế trên người hắn lập tức khôi phục toàn bộ.

Sau đó bên ngoài cơ thể hắn có thêm mấy chục lá chắn, đó đều là lực lượng phòng ngự.

Khoảnh khắc tiếp theo, từng đạo hư ảnh xuất hiện trong hư không đồng loạt tấn công về phía cự long, hình như là Thần là Ma, đây là phương pháp triệu hoán.

"Ngưng khí thành rối"

Vô số hỗn độn chi khí hóa thành bóng người tấn công kẻ địch.

Giờ khắc này Tô Vũ thi triển hết thảy thủ đoạn để tấn công.

"Rải đậu thành binh"

Hắn vung tay lên, vô số con rối xuất hiện, có điều đều nhanh chóng bị cự long đánh nát.

"Lãng phí lực lượng mà thôi, những con rối này chỉ có thể ngăn cản ta chốc lát, chúng có thể làm gì chứ?"

"Tích tiểu thành đại, giết ngươi!"

Tô Vũ lạnh lùng quát, vô số con rối lại hiện thân, lần này chúng lập tức tự bạo, tứ phương rúng động, nhưng sau khi lực lượng tự bạo tiêu tán thì cự long lại đi ra, trông y chỉ hơi chật vật một chút, trên người có thêm vài vết thương nhỏ nhưng tất cả đều mau chóng khôi phục.

Tô Vũ nhìn mà không khỏi muốn giơ ngón giữa, cảm thấy bất lực.

Má nó, đánh mãi mà không thể tổn thương đối phương thì còn đánh cái gì nữa?

Bình Luận (0)
Comment