"Phá sơn!"
Tô Vũ đánh ra một quyền, núi sụp đất nứt.
"Liệt thiên!"
Quyền hóa trường đao, một đao đánh nát thiên địa.
Sắc mặt Võ Hoàng cực kỳ khó coi, lão hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên trong tay lão hiện ra một cây búa.
Sau đó lại có thêm một cây búa khác xuất hiện.
Lão muốn dùng song chùy.
"Tô Vũ, đừng nghĩ mình rất mạnh. Chết đi!"
Song chùy đánh ra, thân hình cường tráng của Võ Hoàng lao đến, lực lượng quy tắc dũng mãnh đánh về phía Tô Vũ.
Âm!
Hai người giao thủ, Tô Vũ không dùng quá nhiều thủ đoạn, hắn chủ yếu dùng chiến pháp cương mãnh, đao thương kiếm kích, quyền cước chưởng phong... đều là kĩ năng cận chiến.
Nếu dùng khả năng phụ trợ như giam cầm để đối phó Võ Hoàng thì không thú vị. Nếu lão không phá được thì chẳng phải là không thể đánh nữa sao?
Giao chiến một lát, Tô Vũ đánh ra một chưởng, lực lượng sinh tử đan xen, Tô Vũ trong mắt Võ Hoàng cũng chỉ có hai màu đen trắng, âm, lão tức khắc bị đánh trúng.
Bên trái thân thể hóa thành màu đen, bên phải hóa thành màu trắng. Trong nháy mắt, tử khí ăn mòn thân trái, sinh cơ bên thân phải tràn đầy dư thừa, phân thân nhanh chóng bị ăn mòn một nửa.
Tô Vũ đánh bay lão, hắn nhíu mày nói: "Không ổn, sinh tử đan xen, theo lý thuyết thì ngươi nên bị hai cỗ lực lượng xung khắc nổ tung thân thể chứ, hiện tại chỉ có thân trái bị ăn mòn, thân phải tràn đầy sinh cơ. Không đúng chút nào!"
Quả nhiên đại đạo sơ khai của ta vẫn chưa hoàn thiện, không thể lợi dụng đúng cách.
Lúc này khuôn mặt Võ Hoàng tựa như hình âm dương.
Sắc mặt lão rất khó coi!
Tô Vũ dám coi lão là vật thí nghiệm, đáng chết!
Lão cắn răng, gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó có rất nhiều lực lượng quy tắc hội tụ đến, Tô Vũ vui vẻ: "Quả nhiên ngươi vẫn có thể rút thêm lực lượng quy tắc, ta biết lão già nhà ngươi đã giải phong không ít nhưng cứ thích ngụy trang mà. Ta vốn nghĩ nếu ngươi quá yếu thì ta sẽ đánh chết ngươi, mà như vậy thì không thí nghiệm được"
Tô Vũ hết sức vui mừng, Võ Hoàng chính là bia ngắm tốt nhất.
Lão có thể trở nên mạnh hơn bất cứ lúc nào, tuy rằng giờ hắn không rõ lão đã giải phong được bao nhiêu, nhưng có lẽ vẫn mạnh thêm được nữa cũng nên.
Hắn muốn tiếp tục!
"Sinh tử!"
Lúc này Tô Vũ chủ yếu dùng Sinh tử đạo liên tiếp xuất chưởng, Võ Hoàng rống giận, lão cầm song chùy điên cuồng oanh kích.
Hiện giờ chiêu thức của lão cương mãnh hơn nhiều, nó trực tiếp phá vỡ lực lượng sinh tử của Tô Vũ.
Tô Vũ không những không kinh sợ mà còn mừng rõ: "Ngươi thử lực lượng vũ trụ của ta đi"
Cái gì?
Võ Hoàng còn chưa kịp cầm chùy đánh chết Tô Vũ thì trời đất bỗng nhiên quay cuồng, ngay sau đó lão đã ở trong một thiên địa tựa như hỗn độn.
Đây cũng là lần đầu tiên Tô Vũ thi triển chiêu này, hắn vô cùng phấn khích: "Ta chưa thuần thục nhưng đây xem như hư ảnh thiên địa của ta, ta muốn biết mình có thể khống chế tất cả ở đây hay không"
"Ngươi chết đi!"
Má nhà ngươi, ngươi nghĩ ta là đá mài dao ư? Nằm mơ đi!
Lão cầm song chùy tiếp tục tấn công Tô Vũ.
Tô Vũ nổi hứng, hắn hét lớn: "Lui về!"
Hư không luân chuyển, Võ Hoàng cảm thấy mình đã sắp tới gần Tô Vũ nhưng giờ càng đi càng lùi, cách Tô Vũ càng lúc càng xa.
Ánh mắt Tô Vũ sáng ngời: "Cảm giác thế nào?"
Võ Hoàng phẫn nộ: "Tên khốn! Đạo của ngươi quá yếu, nếu bổn tọa giải phong thì một búa là đánh vỡ cái đạo quèn này"
Lão nói thật, nếu lão giải phong thì chút lực lượng đại đạo như vậy đã bị lão đánh phá từ lâu rồi.
Đáng tiếc là lão còn chưa giải được phong ấn.
Tô Vũ bật cười: "Không vội, lần sau cũng được"
Hắn tiếp tục thí nghiệm: "Thời gian gia tốc!"
Nơi đây là thiên địa của hắn, hắn nói thời gian gia tốc thì nó chắc chắn có thể gia tốc, rất nhanh một cỗ lực lượng đại đạo bao trùm về phía Võ Hoàng.
Phân thân Võ Hoàng trở nên già nua nhưng sau đó thân thể lão lại chấn động, lão rít gào một tiếng, lực lượng gia tốc bị đánh tan, Võ Hoàng bốc lên lửa giận ngập trời: "Tới đây chiến đi!"
Dùng thủ đoạn nhỏ như vậy thì đâu tính là bản lĩnh.
"Nhất lực phá vạn pháp!"
Song chùy đập vỡ lực lượng đại đạo, pháp tắc Iui lại của Tô Vũ và thời gian pháp tắc đều bị lão đánh tan, khí tức Võ Hoàng càng ngày càng mạnh, lão điên cuồng xông lên tấn công Tô Vũ.
Ánh mắt Tô Vũ sáng như tuyết, lão già này quả thật là một đối thủ tốt, vừa là bia ngắm vừa làm đối tác bồi luyện.
"Thân thể cường đại!
Lực lượng Thân thể đạo dũng mãnh tràn đến.
"Kiên cố không phá vỡ nổi!"
Kim quang lập lòe, thân thể Tô Vũ đột nhiên trở nên cường đại gấp bội.
Hắn đánh ra một quyền mà không dùng bất cứ thủ đoạn nào khác, quyền của hắn va chạm chính diện song chùy của Võ Hoàng, âm, song chùy vỡ nát, Tô Vũ lùi lại một bước, ánh mắt hắn vui sướng như hài tử nhận được món quà lớn.
Bất quá Võ Hoàng lại rít gào tung cước, quả thật không thể khinh thường lão già này.
Âm ẩm ảm!
Tô Vũ bị đá lùi lại, ngay sau đó hắn quát khẽ: "Vững chắc như núi!"
Hắn cắm rễ bất động tại chỗ.
"Thạch hóa!"
Thân thể hắn lập tức thạch hóa chứ không phải chiêu thức nhằm vào Võ Hoàng.
"Phản chấn!"
Trên tảng đá xuất hiện lực lượng phản chấn.
Chân Võ Hoàng đá trúng người hắn, âm một tiếng, lão bị chấn lại, chân cẳng tê dại, lão cắn răng vọt tới lần nữa, ầm âm ầm, hai tay liên tiếp đánh ra mấy vạn quyền, đá vụn văng tung tóe, lực lượng quy tắc bên ngoài cơ thể Tô Vũ dật tán nhưng hai tay Võ Hoàng cũng bị thương nặng nề.
Sắc mặt Võ Hoàng điên tiết, lão lui về sau vài bước, nghiến răng nghiến lợi quát: "Ngươi có giỏi thì đừng phòng thủ nữa"
Người đá Tô Vũ mở mắt mỉm cười: "Không, ta đang thử lực phòng ngự của mình. Võ Hoàng, hình như ngươi không có biện pháp phá vỡ phòng ngự của ta"
"Hừ" Võ Hoàng cười lạnh: "Nhất lực phá vạn pháp không phải câu nói bông đùa. Nhưng hiện giờ ta không có nhiều lực lượng quy tắc, không thể chống lại lực lượng quy tắc của ngươi cũng không phá được lực lượng đại đạo của ngươi"
"Cũng đúng, lực lượng quy tắc không mạnh bằng ta thì muốn phá võ cũng khó"
Dứt lời, hắn lại nở nụ cười: "Võ Hoàng, thử cái khác đi"
"Khốn kiếp!"
Võ Hoàng muốn phá vỡ thiên địa này để rời đi, Tô Vũ biến sắc: "Muốn chạy ư? Lão già, trở về cho ta!"
Võ Hoàng không để ý tới hắn.
Tô Vũ thấy thế thì cắn răng chửi thầm, ngươi muốn chạy sao? Mơ đi! Trở về tiếp tục bồi luyện với ta!
"Đồ hèn!"
Tô Vũ tùy ý nói một câu, Võ Hoàng liền cảm thấy lửa giận ngập trời.
"Ngươi bị Thái Sơn đánh có sướng không? Mông trồng hoa có sướng không?"
Chỉ cần mấy lời này, không cần dùng lực lượng đại đạo quấy nhiễu thì Võ Hoàng cũng đã triệt để nổi điên.
Oanh!
Lão xoay người đánh Tô Vũ, tên khốn, hôm nay không đánh chết hắn thì lão không phải là Võ Hoàng.
Đại chiến lại bùng nổi Tô Vũ bắt đầu thử nghiệm các loại lực lượng đại đạo khác biệt, tuy rằng không muốn bắt nạt phân thân Võ Hoàng nhưng thật sự cảm giác này quá sung sướng.
"Ngươi là heo!"
Tô Vũ quát khẽ, lợi dụng đạo của Bánh Nhân Đậu để quấy nhiễu đối phương.
"Cả nhà ngươi đều là heo!"
Võ Hoàng điên cuồng rít gào, lão đánh ra một quyền khiến Tô Vũ phải lùi lại vài bước, Tô Vũ khẽ nhíu mày: "Không được, đạo này quá yếu"
"Nhịn xuống" - Đây là Nhẫn đạo.
Võ Hoàng hơi khựng lại, đạo này không yếu nhưng lão vẫn tỉnh táo lại rất nhanh. Lão lại đánh tới, đến nửa đường thì lão bỗng nhiên quay đầu chạy, đánh cái píp, không đánh nữa, lão chịu không nổi.
"Nghịch chuyển phương hướng!"
Võ Hoàng hoa mắt một cái, má nó, lão lại đang chủ động chạy về phía Tô Vũ.
"Tên khốn, súc sinh, ta giết ngươi!"
Khí tức lão tiếp tục mạnh hơn, lão phát điên rồi.
Tên khốn kiếp này có quá nhiều thủ đoạn!
Nếu không chạy được thì lão tử sẽ đánh chết ngươi!
Oanh!
Tô Vũ có cảm giác Võ Hoàng đã có thực lực tương đương Hỗn Độn Long, xem ra trình độ giải phong không thấp.
Lần này rất nhiều đại đạo trực tiếp bị lão đánh phá, không gì có thể ảnh hưởng đến Võ Hoàng.
Nhất lực phá vạn pháp, đối với cường giả thực lực cường đại mà nói thì quả thật là như thế, thực lực mạnh mẽ thì dù là lực lượng đại đạo gì thì cũng bị một quyền phá hủy.
Nhưng nếu thực lực không đủ mạnh thì đương nhiên là kẻ nào nhiều thủ đoạn thì sẽ lợi hại hơn.
"Giam cầm!"
"Xiểng xích!"
"Mị hoặc!"
Các loại lực lượng đại đạo hiện ra.
"Khóc đi!"
"Hu hu hu, tổ tông nhà ngươi!"
Võ Hoàng thật sự bật khóc, lão phát điên mắng to, tiếp tục đánh Tô Vũ.
"Giận, bạo nộ!"
Lần này Võ Hoàng không kháng cự, lão đã bạo nộ đến mức hai mắt đồ ngầu như máu.
"Lửa giận ngập trời, giận đến mất trí!"
Tô Vũ bổ sung, Võ Hoàng chỉ cảm thấy vô số ruồi bọ đang vo ve bên tai mình, lão điên cuồng bạo nộ giết chóc không phân biệt, ầm ầm âm, tiếng vang lớn chấn động tứ phương.
Tô Vũ không ngừng lui lại, hắn cảm thấy mình sắp chơi hỏng cái phân thân này của Võ Hoàng rồi.
Nhưng mà sướng thật!
Hỗn Độn Long không dễ mất đi lý trí như vậy, nhưng đây chỉ là phân thân chứ không phải bản tôn của Võ Hoàng nên dễ dàng bị đại đạo quấy nhiễu, cũng dễ dàng biểu hiện ra tác dụng của đại đạo.