Tô Vũ nhìn sang cự nhân, thái độ bất chợt thay đổi thành vẻ thân thiện tươi cười: "Tử Linh Chi Chủ... Được rồi, vẫn nên xưng là Tử Linh đạo hữu đi, ngươi và ta tuy có tranh phong, bất quá nghe ngóng chút chuyện vẫn được chứ?"
Cự nhân rút lui mấy bước, không phải bị Tô Vũ đe dọa mà là tránh đi mũi nhọn của bọn hắn, sau đó chờ đợi khôi phục thực lực.
Tô Vũ kéo dài thời gian càng khiến gã hài lòng.
Ngươi thích thì cứ dây dưa thoải mái!
"Nói đi!"
Cự nhân đáp lời.
Tô Vũ hỏi: "Một vị bằng hữu của ta có thân phận không thấp, đã chết nhiều năm rồi nhưng hiện tại không tìm thấy căn nguyên của nàng! Đạo hữu chấp chưởng Tử Linh đại đạo, ta nghĩ hẳn là biết tình huống nhĩ?"
"Tìm không thấy căn nguyên?"
Cự nhân rơi vào trầm tư, hồi lâu sau ánh mắt lộ ra một vòng dị sắc, đột nhiên nhìn về phía Tô Vũ.
Rất nhanh, gã khẽ cười, đây là lần đầu tiên gã cười từ khi xuất hiện tới giờ.
"Ngươi muốn phục sinh nàng ta?"
"Đương nhiên!"
Cự nhân nhếch môi: "Vậy có lẽ ngươi phải thất vọng rồi, người mà ngươi nhắc tới... Ta biết đối phương là ai! Tìm không thấy căn nguyên... Không, không phải tìm không thấy căn nguyên, mà là chỗ dựa sau lưng nàng không yếu, năm đó lúc nàng chết, chỗ dựa này đã cưỡng ép kéo dài tính mạng cho nàng!"
"Ta rất chờ mong lựa chọn của ngươi! Ta không ngại nói cho ngươi một chút tình huống, ta cũng biết được một hai về vị này, căn nguyên của nàng không nằm trong Tử Linh đại đạo. Không, phải nói là không nằm toàn bộ trong Tử Linh đại đạo! Ở nơi sinh tử giao tiếp, ngươi hẳn là rất rõ ràng!"
"Một nửa căn nguyên của nàng ta trong Thời gian đại đạo, một nửa thì ở nơi đây!"
"Ngươi muốn khôi phục nàng sẽ không đơn giản chỉ đắc tội với ta mà còn đắc tội với vị kia"
"Trạng thái của nàng rất đặc thù, nửa sinh nửa tử, còn không phải ý nghĩa sinh tử nửa nọ nữa kia thông thường mà lại là sinh tử cân bằng đúng nghĩa! Cử động lần này không phải cường giả tuyệt thế thì không có cách nào làm được. Năm đó, ta vẫn còn có chút ấn tượng, cường giả hậu thế tự xưng Nhân Hoàng đến đây xin ân tình, xuất thủ đưa nàng duy trì loại trạng thái này, chờ đợi mai sau phục sinh!"
"Ta vốn tưởng rằng nàng sớm đã rời đi, chưa từng nghĩ tới hóa ra vẫn còn ở lại chỗ này!"
Cự nhân cười nhạt: "Suy nghĩ của Nhân Hoàng ra sao ta cũng biết một hai, có lẽ hắn muốn mở ra một mảnh thiên địa thuộc về mình rồi mới dẫn nàng tới thiên địa của hắn.
Đáng tiếc... chắc là hắn thất bại rồi hả? Ta chưa từng nghe thêm tin tức gì của hắn"
Tô Vũ ngạc nhiên.
Nhân Hoàng!
Quả nhiên, Tinh Nguyệt có quan hệ với Nhân Hoàng.
Mà năm đó khi Tinh Nguyệt chết, Nhân Hoàng đã từng tới Tử Linh giới vực muốn phục sinh nàng ta, bất quá hẳn là thời kỳ đó Nhân Hoàng còn chưa khai thiên.
Về sau, việc khai thiên không thể không từ bỏ, từ đó tự nhiên cũng không có tin tức gì về Nhân Hoàng.
Tô Vũ khẽ nói: "Căn nguyên của nàng nằm tại giao giới sinh tử? Nói như vậy, nếu muốn phục sinh nàng thì ta còn phải vào thời không trường hà tiếp dẫn một nửa căn nguyên khác?"
"Sai rồi!"
Cự nhân đáp: "Ngươi muốn phục sinh nàng thì sẽ không giống những người khác!
Những người khác thật sự chết rồi, ta mới đem căn nguyên của họ từ thời không trường hà dẫn dắt tới đây, tái tạo một lần!"
"Mà vị kia không phải sinh cũng chẳng phải tử, kỳ thật chưa xem là triệt để tử vong, nếu đã không phải triệt để tử vong thì sao lại nói là phục sinh?"
Tô Vũ giật mình, hắn thật sự nghe không hiểu ý của gia hỏa này.
Tô Vũ vội hỏi: "Đạo hữu có ý gì?"
Cự nhân không ngại nói cho hắn biết vài thông tin, kéo dài thời gian là một chuyện, ngoài ra thì Tô Vũ có tư cách luận đạo với gã, dù yếu hơn nữa thì hắn vẫn là người khai thiên!
"Muốn nàng khôi phục kỳ thật rất đơn giản..."
Đơn giản ư?
Trong lòng Tô Vũ thấy hơi quái dị, thật sự đơn giản sao?
Cự nhân nói: "Ngươi đã khai thiên, ta thấy ngươi ngộ đạo sinh tử nên muốn nghịch chuyển sinh tử sẽ không khó! Nàng ta là nửa sinh nửa tử, kỳ thật ngươi cũng là người như thế. Ngươi chỉ cần tới giao giới tìm ra căn nguyên của nàng rồi đưa vào Sinh Tử đạo trong thiên địa của ngươi, giao hết toàn bộ cho nàng chưởng khống, nàng dung hợp Sinh Tử đạo thì tự nhiên là có thể quay về sinh linh giới!"
Tô Vũ kinh ngạc, đơn giản như vậy?
Cự nhân cười khẽ: "Có phải là quá đơn giản không? Bất quá, thân là người khai thiên, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, trong thiên địa của ngươi, Sinh Tử đạo rất mạnh và cũng rất đặc biệt. Nếu ngươi đem hai đạo này giao cho người ta, một khi đối phương trở mặt thì ngươi sẽ khó lòng đoạt về. Từ nay về sau, trong thiên địa của ngươi, sinh tử của mọi sinh linh đều nằm trong ý niệm của nàng!"
"Bây giờ nàng bị Thời gian đại đạo và Tử Linh đại đạo đồng thời áp chế, cho nên sau khi hồi sinh thì ký ức e là trăm không còn một, người mà ngươi nhận biết hiện tại chưa chắc đã là người sau khi khôi phục!"
"Những người khác khôi phục ký ức, bản tâm trở về, nàng ta thì không! Nàng ta bị hai đầu đại đạo chí cao đồng thời trấn áp, người mà ngươi nhận biết chỉ là một phần trăm của nàng! Cho nên, đơn giản thì sao chứ? Ngươi xác định ngươi vẫn muốn cứu vớt nàng ta à?"
Tô Vũ bật cười: "Ý đạo hữu là một khi nàng ta khôi phục thì sẽ không còn là Tinh Nguyệt hiện tại nữa? Không giống với các vị Nam vương, bây giờ thế nào thì khôi phục xong có lẽ vẫn là thế đó?"
"Đúng vậy!"
Cự nhân đáp: "Cho nên đây chính là giao hai đầu đại đạo cực kỳ quan trọng trong thiên địa của mình cho người khác chưởng khống, lại còn là người ngươi không quen thuộc, đúng vậy, nàng ta mà rời khỏi đây thì tất nhiên không còn là người ngươi từng quen biết. Khi đó, ngươi còn cảm thấy đơn giản nữa sao? Còn cảm thấy đáng giá ư? Sau lưng nàng ta còn có sự tồn tại của cường giả chí cao, nếu Nhân Hoàng chưa chết, dù khai thiên thất bại thì vẫn là chí cường, coi chừng hắn thông qua nàng mà cướp đi thiên địa của ngươi!"
Tô Vũ bật cười, bỗng nhiên quay người quát lớn: "Đi, mau tới sinh tử giao giới!"
Cự nhân vội vàng đi theo: "Ngươi không cân nhắc chút nào à? Nông nổi hành động thì coi chừng sẽ bị trừng phạt! Người trẻ tuổi rất thích nhất thời xúc động, về sau, ngươi sẽ hiểu việc này nguy hiểm cỡ nào! Khai thiên không dễ, cần gì vì một người xa lạ mà phải tống táng chính mình, thừa dịp thực lực của ta còn chưa khôi phục đến chủ nhân quy tắc, bây giờ ngươi còn có hi vọng mang người khác đi phục sinh... Ngươi muốn vì nàng ta mà đánh cược hết thảy tương lai của mọi người sao?"
Lời gã nói mang hàm ý khích bác!
Nam vương nghe xong thì đã hiểu, bà lạnh lùng gạt đi: "Bệ hạ sẽ không bỏ rơi bất kỳ người nào!"
Tô Vũ cười ha hả: "Nam vương, ngài nói sai rồi, nên từ bỏ thì vẫn phải từ bỏ! Đừng tâng bốc ta như thế, không cần thiết đâu. Tinh Nguyệt thì khác, rất nhiều thứ mà ta có đều thuộc về nàng! Ta là kẻ có thù tất báo, có ân thì nhất định phải trả. Về phần chư vị... Ta nắm chắc có thể giúp mọi người phục sinh, không cần để ý tới cái tên tinh thần lạc ấn này, gã chỉ muốn châm ngòi mà thôi, trò trẻ con ấy ta còn chẳng thèm chơi, bản tôn của Tử Linh Chi Chủ ở đây thì cũng sẽ không chơi thế đâu!"
"Nắm chắc ư?"
Cự nhân cười khẩy: "Bây giờ còn có hi vọng, chờ thêm một lát nữa chỉ sợ sự tự tin của ngươi cũng biến thành trò cười!"
Tô Vũ không để ý tới gã.
Cự nhân lại nói tiếp: "Ngươi nhất định muốn giao Sinh Tử đạo cho nàng ta?"
"Có gì mà không thể?"
Tô Vũ hất hàm: "Sinh Tử đạo không phải đại đạo hạch tâm của ta! Đạo hữu, ngươi quả là ếch ngồi đáy giếng! Sinh Tử đạo của ta không tệ, bất quá chỉ là dùng chúng rất tốt mà thôi, hai đạo này không nhất định phải là hạch tâm của thiên địa. Dù nàng khôi phục bản tâm, không còn là Tinh Nguyệt của bây giờ nữa thì có sao? Ta muốn làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó!"
Gã cự nhân nhếch môi, lúc này gã không hề hoang mang, theo sát Tô Vũ đi lên phía trước.
Khí tức của gã cũng đang không ngừng tăng lên.
Mỗi thời mỗi khắc đều thức tỉnh càng mạnh mẽ hơn!
Dần dần, gã đã có khuynh hướng ngang ngửa với Tô Vũ, không chỉ như vậy, gã vẫn còn tiếp tục cường đại.