Chiến vương mắng to: "Đấu vương nhất mạch hố hàng như thế à? Thế mà lại khiến Nhân tộc không còn Hợp Đạo, Hầu Nhân tộc thời kỳ đó đều đã chết hết rồi sao?"
"Không!"
Tinh Nguyệt đáp: "Đều phản bội cả rồi! Họ đi theo Bách Chiến! Bất quá trước khi ta đến đây đã nể tình họ có công mà không giết, ta chỉ rút lấy một nửa sinh cơ chỉ lực và lực lượng thân thể, xem như đẹp yên mối hận phản bội!"
"Nên giết hết mới đúng!"
Có người phẫn nộ lên tiếng, Nhân Hoàng xua tay: "Được rồi, đều là Nhân tộc cả! Hẳn không tới mức bết bát như Tinh Nguyệt nói, Bách Chiến kia có lẽ cũng vì che chở Nhân tộc, nếu không Tinh Nguyệt sớm đã giết chúng!"
Nói rồi y khẽ cười: "Tinh Nguyệt, những lực lượng thân thể cùng sinh cơ chỉ lực rút ra kia muội cũng mang tới đây để chữa thương cho chúng ta sao? Muội muội của ta quả nhiên suy nghĩ chu đáo!"
mu Tinh Nguyệt hơi ngượng ngùng, nửa ngày sau mới khẽ đáp: "Không, trên đường ta đi ngược dòng nước đã tiêu hao quá lớn, cho nên ta đã dùng những vật kia xem như nguồn năng lượng rồi!"
'Thôi được!
Dù Nhân Hoàng hơi thất vọng nhưng cũng không quá để ý, y nói: "Không sao, có muội đến đây rồi mọi thứ sẽ ổn thôi, thời không trường hà ở đây đã bị đông cứng, sẽ không có lực lượng ngược dòng!"
Tinh Nguyệt đến là quá tốt!
Tâm tình của y rất phấn khởi!
Người sống lại rồi tới nơi này, cộng thêm nàng đã chấp chưởng Sinh Mệnh đại đạo, rất lâu rồi Nhân Hoàng mới cảm thấy vui sướng như vậy!
Về phần Võ Hoàng, thôi dẹp đi, ai thèm để ý tới Võ Hoàng làm gì nữa!
Mà người tên Tô Vũ kia... Sau khi trở về, y cần phải cảm tạ một phen.
Còn về Bách Chiến hay hậu duệ của Ngục vương gì đó thì y đều không để trong lòng, tất cả chỉ là chuyện nhỏ.
Tâm tình mọi người cũng rất tốt, Tinh Nguyệt tới sẽ nhiều thêm một vị chủ nhân quy tắc, nàng còn là trị liệu sư, lại mới nghe được không ít tin tức, tâm tình mọi người đều coi như không tệ.
Sự tình ở vạn giới chờ trở về rồi hãy nói!
Hiện tại dù họ thấy khó chịu ra sao thì cũng không có cách nào.
Bọn hắn không thể rút lui, không thể trở về, nếu cứ thuận theo dòng chảy, một khi vạn tộc đánh tới, thiếu đi một vị chủ nhân quy tắc thì cũng là phiền toái lớn!
Trận chiến này chỉ có thể nghênh chiến, không thể lui lại.
Kéo dài một ngày thì tính thêm một ngày!
Chờ đến lúc không thể không trở về rồi nói sau!
Mà hiện tại, Tỉnh Nguyệt đi theo hư ảnh Nhân Hoàng, nghe thấy có người cảm khái tiếc nuối đối với tiểu tử Nhật Nguyệt khai thiên kia thì Tinh Nguyệt rất muốn phản bác vài câu, nhưng mà thôi vậy, nàng không nên phản bác.
Ngay cả ca ca của nàng cũng còn đang cảm khái, Sinh Tử đạo khó gặp, quả thực là quá đáng tiếc!
"Sinh Tử đạo khó gặp lắm sao?"
Tinh Nguyệt nghẹn một đống lời trong bụng mà khó chịu muốn chết.
Tô Vũ cũng đâu dùng Sinh Tử đạo làm hạch tâm!
Tinh Nguyệt nhớ không lầm thì sau khi nàng phục sinh, thiên địa của hắn cực kỳ vững chắc, căn bản không bị ảnh hưởng một chút nào hết, vì sao trong mắt ca ca, thiên địa của Tô Vũ lại hỏng mất nhỉ?
Kỳ quái!
Thôi vậy, nàng không muốn nói gì nhiều, các ngươi cho rằng như thế thì cứ nghĩ thế đi!
Giờ khắc này, nàng nhớ kỹ lời Tô Vũ nói, chờ lúc gặp Nhân Hoàng, hắn sẽ làm cho Nhân Hoàng giật nảy cả mình!
Đúng, giật nảy cả mình!
Nghĩ đến đó, Tinh Nguyệt chẩn chờ một chút rồi nói: "Ca, ở vạn giới ta có tên thuộc hạ rất lợi hại, hắn nói hắn sẽ đến cứu ca!"
"Ồ, ha ha!"
Nhân Hoàng gật đầu nở nụ cười, tấm lòng thành của muội muội ta xin ghi nhận!
Vạn giới?
Vạn giới còn chẳng có chủ nhân quy tắc!
Aiii, hậu nhân ấy mà, quả nhiên là chưa thấy qua cường giả nên nghĩ quá đơn giản, có biết cái gì là chủ nhân quy tắc hay không?
Mà có lẽ họ cũng không biết chủ nhân quy tắc là thế nào!
Cũng phải, muội muội chết nhiều năm, thủ hạ mà nàng nói có lẽ là Nhật Nguyệt hay Vĩnh Hằng gì đấy là cùng.
Nhân Hoàng thầm bật cười, thôi được rồi, không nói thêm gì nữa, cũng phải chiếu cố mặt mũi của muội muội một chút mới được.
Đại khái là nàng vừa khôi phục, đầu óc không thanh tỉnh lắm.
Lời này có đáng để muội cố ý nói với ta không?
Còn bảo là thuộc hạ rất lợi hại, liệu có bao nhiêu lợi hại cơ chứ?
Nhân Hoàng lại khẽ cảm khái!
Chốn Hỗn Độn.
Tinh Nguyệt có đến được chỗ Nhân Hoàng hay không thì Tô Vũ không rõ, nhưng hắn biết nhất định Tinh Nguyệt không có việc gì.
Sinh Tử đại đạo đang nằm ở chỗ Tinh Nguyệt, nàng sống hay chết thì Tô Vũ là người biết rõ ràng nhất.
Lúc này Tô Vũ đang xâm nhập vào ranh giới Hỗn Độn.
Hỗn độn không có thời gian, không có phương hướng, cũng chẳng có quy tắc.
Nơi này chỉ toàn là hắc ám và hư vô.
Có lẽ trong Hỗn Độn tồn tại một chút nguy hiểm, một vài đại lục và Thân Sơn gì đó, nhưng hầu hết đều rất ít gặp. Nơi giống như Hỗn Độn Sơn thật ra là từ sau khai thiên mới theo nhiều người từ Hỗn Độn lan dần ra ngoài.
Nơi đó kỳ thật không tính là Hỗn Độn thực thụ.
Hỗn Độn chân chính là nơi hắc ám, tĩnh mịch giống như Tô Vũ đang thấy lúc này, có lẽ nhiều năm qua chẳng hề nhìn thấy bất luận sinh mệnh nảo tồn tại.
Hắn xâm nhập Hỗn Độn, mau chóng dò xét lộ tuyến, thử xem phải làm sao để có thể đi đến thượng giới.
Nhóm Nam vương đang ở phía trước mở đường, có nguy hiểm gì thì đa phần đã bị họ giải quyết.
Tốc độ của Tô Vũ không chậm.
Đám gia hỏa Hỗn Độn Long có thể chạy tới đây rồi đi lên thượng giới, đại biểu lộ tuyến này rất thông suốt, nửa đường không có nguy hiểm gì lớn.
Khoảng cách sẽ không quá xa, Tô Vũ nhớ rõ lần trước khi mình vừa khai thiên không bao lâu thì đại điểu từ thượng giới đã đến gần như ngay lập tức, nói như vậy thì có thể khoảng cách khá gần, có khi trực tiếp xuyên qua là được.
Tô Vũ nhanh chóng tiến lên, trên đường hắn cũng tao ngộ một đầu cổ thú.
Thực lực của nó không quá mạnh nên bị Tô Vũ chụp chết ngay tại chỗ.
Mà ven đường, hắn cũng nhìn thấy vài vết tích chiến đấu, năng lượng hư không còn hơi đao động, có thể nhận ra đây là do nhóm Nam vương tạo thành.
Hắn tiếp tục truy tung.
Khoảng nữa ngày sau, cuối cùng Tô Vũ đã đuổi kịp bọn họ.