Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3246 - Chương 3246: Đi Tìm Bát Dực Hổ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3246: Đi Tìm Bát Dực Hổ.
 

Sâu trong Hỗn Độn, ở một ngọn núi nhỏ tàn tạ lơ lửng giữa hư không.

Bấy giờ, nhóm của Nam vương đang ở đây.

Nam vương, Lam Thiên, Thiên Hỏa, Phì Câu, Lam Sơn, mấy vị này đều có mặt.

Bất quá họ không tiếp tục tiến lên nữa.

Khi khí tức của Tô Vũ truyền đến, Nam vương đã cảm nhận được ngay, bà quay đầu nhìn lại, ở phía sau Tô Vũ chậm rãi đi tới, cảm ứng được mấy người đều đang đợi ở nơi này thì hắn chợt thấy hơi kỳ lạ.

Sao lại không đi nữa?

Theo ánh mắt của bọn họ, hắn nhìn về phía trước, nơi đó truyền đến một vòng ánh sáng.

Nam vương cấp tốc truyền âm: "Phía trước hình như có đất liền, chúng ta không rõ có phải là khu vực Hỗn Độn Sơn hay không, cũng không biết tình huống cụ thể như thế nào, nhưng vừa rồi có một ít cổ thú bay qua từ nơi đây, chúng ta lo lắng tùy tiện xâm nhập sẽ bị bại lộ"

"Có nhiều cổ thú không?"

"Khá nhiều, liên tiếp có tầm chục con cổ thú bay qua!"

Vậy thì quả thực là không ít, trong Hỗn Độn muốn tao ngộ cổ thú vẫn rất khó, một lúc liền nhìn thấy cả chục con thì nơi đây khả năng thật sự chính là Hỗn Độn Sơn.

Tô Vũ nhìn bên kia, rồi lại quan sát ngọn núi nhỏ tàn tạ mà họ đang dừng chân, ngọn núi này kiên cố vô cùng, nếu là trước kia thì nó cũng là bảo vật, có điều bây giờ Tô Vũ không thấy vừa mắt cho lắm.

"Không sao cả!" Tô Vũ cười nói: "Các ngươi cứ chờ ở đây, ta đi xem thử xem sao!"

Vừa mới nói xong, Tô Vũ đã hóa thân thành một con mãnh hổ to lớn, trên thân tỏa ra khí tức Hỗn Độn rõ rệt!

Ngữa cổ lên trời cao rồi gào thét một tiếng, Tô Vũ cấp tốc bay về phía trước.

Nguy trang mà thôi!

Bây giờ Tô Vũ mở vạn đạo chỉ lực, không ngừng phân tích Hỗn Độn, kỳ thật ngụy trang lực lượng hỗn độn rất đơn giản, thứ này chính là lực lượng vạn đạo tạp nham, chải vuốt khó nhưng hỗn hợp lại thì chẳng khó khăn tí nào.

Đằng sau, Lam Thiên lập tức hóa thân, chỉ chớp mắt y đã biến thành một con diều hâu giương cánh bay lượn, trực tiếp theo sau Tô Vũ, trên thân y cũng tỏa ra khí tức Hỗn Độn nồng đậm.

Mấy người khác chỉ có thể đứng nhìn.

Trước mắt người có thể hóa thành lực lượng hỗn độn quả thực không nhiều lắm.

"Sao ngươi lại đi theo?"

Tô Vũ hỏi một câu, Lam Thiên truyền âm đáp: "Đi theo bệ hạ, miễn cho bệ hạ tao ngộ nguy cơ!"

Tô Vũ cười khẽ, ngươi xem thường ai thế?

Thôi vậy, tới rồi thì đi thôi!

"Ngươi cảm ngộ thần văn Vạn đạo thế nào rồi?"

"Tạm được!" Lam Thiên truyền âm: "Bệ hạ không cần phải gấp, chiến lực Thiên Tôn cũng không tính quá khó khăn, tập trung cảm ngộ một lát, chẳng mấy chốc sẽ có đủ chiến lực mà thôi!"

Đây cũng không phải là việc khó gì.

Vấn đề nhỏ ấy mà!

Coi như ngươi trâu bò!

Tô Vũ cũng lười nói nhiều, đám người dưới trướng của hắn có một số người cần hắn giúp đỡ chỉ điểm, những kẻ khác thì chẳng cần hắn chỉ bảo gì.

Hai người bay nhanh về phía nơi phát ra ánh sáng, không bao lâu sau, ánh mắt cả hai sáng rực lên.

Một mảnh đại lục rất lớn hiện lên trước mắt bọn họ.

Hỗn Độn Sơn.

Nhất định là Hỗn Độn Sơn!

Hai người vừa bay đến bờ đại lục, thế mà nghe được tiếng người, thực sự là ngôn ngữ của Nhân tộc.

"Lại nữa rồi!"

"Gần đây sâu trong Hỗn Độn không ngừng có cổ thú bay tới, chẳng lẽ Đoạn Vĩ Long và Bát Dực Hổ thật sự chuẩn bị tụ tập cổ thú, chiếm núi xưng vương hay sao?"

"Lạ thật, sao hai con cổ thú kia lại muốn chiếm cứ Hỗn Độn Sơn nhỉ? Lấy thực lực của chúng, dù ở đâu trong Hỗn Độn thì cũng không phải kẻ yếu. Cổ thú luôn ưa thích phiêu bạt khắp chốn Hỗn Độn, tại sao chúng cứ ở lì mãi trong Hỗn Độn Sơn vậy?"

"Ai biết được! Hai tên cổ thú mới tới này cũng không yếu, đều có chiến lực Hợp Đạo đấy, ghi chép vào đi"

Tô Vũ và Lam Thiên nhìn về nơi xa, hóa ra là hai người, thực lực của họ đều không kém.

Một vị đại khái có thực lực Hợp Đạo tam đẳng, kẻ còn lại là nhị đẳng.

Đừng nhìn dưới trướng Tô Vũ bây giờ có nhiều cường giả, thực ra Hợp Đạo nhị đẳng cũng chính là thực lực của Thiên Cổ hay lão Quy khi trước. Chiến lực của những người này không tính là yếu, ở đâu thì cũng có thể là cường giả một phương.

Hai tên này thế mà lại đứng trên một tòa núi nhỏ quan sát bọn hắn, xem ra lá gan không nhô.

Nhìn thấy Tô Vũ và Lam Thiên cũng nhìn về phía mình, một trong hai vị nam tử kia đột nhiên tuôn ra một cỗ lực lượng hỗn độn cường hãn, ý chí lực chấn động phóng đến, "Đây là địa bàn của ta!"

Lực lượng hỗn độn!

Tô Vũ lập tức hiểu ra, đây là cổ thú Hỗn Độn ngụy trang, mặc dù có hình người...

nhưng cổ thú vốn không quan tâm ngoại hình, chỉ cần không bị Hỗn Độn bài xích thì trong mắt cổ thú kẻ đó chính là Hỗn Độn tộc.

Địa bàn do cổ thú chiếm cứ thì không thể xâm phạm, cổ thú luôn luôn lấy cường giả vi tôn.

"Người của Ngục vương nhất mạch sao?"

Tô Vũ hỏi một câu, Lam Thiên truyền âm đáp: "Ngoại trừ bọn hắn ra thì còn có thể là ai"

Không thể là người khác!

Trăm phần trăm kia chính là người của Ngục vương nhất mạch!

Mạch này cũng thật trâu bò, thế mà trực tiếp cắm rễ xuống ở sâu trong Hỗn Độn, nhìn bộ dạng này thì bọn gia hỏa kia hẳn là rất quen thuộc với cổ thú và Hỗn Độn, mấu chốt là chẳng lẽ bọn chúng chưa từng xâm nhập dò xét xuyên qua Hỗn Độn sao?

Nếu không thì chúng phải biết có thể liên thông với hạ giới và Tử Linh giới vực mới đúng.

Hay là chúng biết nhưng lười đi mà thôi?

Cũng không đúng!

Có lẽ là chúng không dám đi?

Vẫn không phải!

Lễ nào bởi vì những sự tồn tại kinh khủng như Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ cản ở trên đường nên dẫn đến bọn họ không dám xâm nhập?

Suy đoán này có vẻ hợp lý hơn!

Bát Dực Hổ nhất định là ở cách Tử Linh giới vực không xa, khi Tô Vũ khai thiên, nó đã lao tới rất nhanh chóng!

Có một vị cấp Thiên Tôn cản ở trên đường, Ngục vương nhất mạch không dám tùy tiện đò xét là chuyện bình thường.

Thầm nghĩ như vậy, Tô Vũ cũng mặc kệ bọn hắn.

Hiện tại không nên động đến những kẻ này!

Đi tìm Bát Dực Hổ trước đã.

Nghe ý của chúng thì cổ thú từ trong Hỗn Độn tới đa phần đều đi tìm Bát Dực Hổ và Đoạn Vĩ Long làm chỗ dựa, hai gia hỏa này muốn khai sơn lập phái ở đây luôn sao?

Thật sự muốn chiếm cứ Hỗn Độn Sơn?

Hay chúng còn có ý nghĩ gì khác?

Thực ra Tô Vũ cảm thấy rất kì lạ, hai tên kia không chịu ở yên trong Hỗn Độn, biết rõ Hỗn Độn Sơn nguy hiểm vô cùng mà còn muốn đến đây làm gì?

Đoạn Vĩ Long thì không nói nhưng Bát Dực Hổ đâu có ngốc.

Gia hỏa tự xưng là Hổ- Có- Học này có trí thông minh không thấp, chắc chắn hắn biết rõ nơi đây nguy hiểm như thế nào, nhưng hết lần này tới lần khác hắn vẫn muốn mò tới, thực sự là khiến cho Tô Vũ không thể nghĩ ra được nguyên do.

Tam Nguyệt biết vị trí của Bát Dực Hổ, Tô Vũ cũng từng nghe qua, bây giờ hắn cứ thế bay thẳng tới chỗ của đối phương.

Ở phía sau, hai gia hỏa Ngục vương nhất mạch tiếp tục trò chuyện: "Đây là thủ hạ do Bát Dực Hổ triệu hoán à? Mấy ngày nay, càng ngày càng nhiều cổ thú!"

"Hẳn là vậy, cứ tiếp tục như thế thì Hỗn Độn Sơn sẽ rất nguy hiểm, rốt cuộc vì sao đám gia hỏa này lại tụ tập tới nhĩ?"

"Chắc là do Địa Ngục Môn, không thì còn có thể vì cái gì?"

Thanh âm của chúng không lớn, nhưng đối với Tô Vũ thì muốn nghe trộm lại quá đơn giản, nghe thấy vậy, trong lòng hắn giật mình.

Địa Ngục Môn!

Bát Dực Hổ và Đoạn Vĩ Long cũng đến vì Địa Ngục Môn sao?

Chẳng lẽ bọn chúng muốn đi vào? Hay là như thế nào?

Hiển nhiên Lam Thiên cũng nghe thấy, y truyền âm nói: "Bệ hạ, Địa Ngục Môn có chỗ tốt gì với chúng? Lúc trước hai gia hỏa kia ở trong Hỗn Độn cũng biết tới Địa Ngục Môn, vì sao khi đó chúng không đến? Lúc này biết rõ vạn tộc và Ngục vương nhất mạch đang tranh phong, chúng lại đột nhiên chạy đến gây chuyện, thật là kỳ lạ!"

Dù muốn đục nước béo cò thì biện pháp tốt nhất vẫn là ẩn núp ở trong Hỗn Độn, tại sao chúng lại trực tiếp hiện thân?

Học theo mình à?

Mấu chốt là hai gia hỏa kia cũng có ám chiêu sao?

Càng nghĩ thì hắn càng không thể hiểu được.

Được rồi, không hiểu được thì không tiếp tục suy nghĩ nữa.

Gặp Bát Dực Hổ đã rồi lại nói, nếu không cách nào hợp tác thì cũng không sao, trước tiên chỉ cần thăm dò thật kỹ lưỡng.

Bình Luận (0)
Comment