Lúc này, cường giả Nhân tộc nhiều ít gì đều cảm ứng được mấy phần.
Mà ở trên Trúc Sơn.
Sắc mặt Tô Vũ trắng bệch, khí vận tiêu hao rất nhiều nhưng hắn vẫn lớn tiếng cười ha hả không dứt.
Ngục vương?
Không!
Về sau chỉ còn là Ngục!
Mặc kệ Ngục vương đã chết hay là đang ở sau Địa Ngục Môn thì nàng ta cũng chẳng thể làm được gì.
Ta lấy thân phận Nhân Chủ tước đoạt vương vị của ngươi.
Có lẽ điều này chẳng ảnh hưởng gì tới Ngục vương, nhưng lại có ảnh hưởng to lớn tới nhất mạch của nàng ta.
Ta khiến khí vận của các ngươi tiêu tán, các ngươi ắt sẽ gặp xui xẻo!
Bên cạnh, Cự Phủ sợ tới ngây người, vội hỏi: "Bệ hạ, không phải ngài chỉ hô cho có thôi sao?"
Thế mà có thể rút ra thật ư?
Tô Vũ liếc mắt nhìn gã, cười nhạt: "Cự Phủ Hầu, hay là ta thử nghiệm với ngươi nhé?"
Đừng!
Ta không muốn đâu!
Nếu chuyện này là thật, chẳng phải Hầu vị của ta cũng sẽ mất sao?
Tô Vũ giải thích: "Tước đoạt vương vị cũng không khó, chỉ cần Nhân Hoàng không có ý kiến gì là được. Đương nhiên, không có vương vị thì cũng chẳng ảnh hưởng øì tới thực lực của Ngục, nhưng đối với đám tội nhân này thì vẫn có ảnh hưởng, không tính quá lớn nhưng mấy thứ như may mắn trốn thoát, trở về từ cõi chết gì đó đều không thể tồn tại"
Hắn mỉm cười: "Thứ ta muốn chính là khiến chúng mất sạch hy vọng! Khi xảy ra đại chiến, hoặc là chúng giết sạch địch nhân, hoặc là chúng không còn đường lui! Bởi vì một khi rút lui, khả năng là sẽ tan tác, lòng người bàng hoàng, chết không chỗ chôn. Ta cho chúng áp lực, cũng cho chúng động lực, đây là chuyện tốt mà, chúng phải cảm tạ ta mới đúng"
Tam Nguyệt gật đầu, lòng lão hơi ngưng trọng, rất nhanh bèn nói: "Bệ hạ cũng nhận ảnh hưởng sao?"
Tô Vũ phẩy tay: "Không sao cả! Tiêu hao chút khí vận chỉ lực mà thôi, không có gì!"
Thực sự là không có gì!
Thứ như khí vận, chỉ cần ta mạnh thì tự nhiên sẽ tiếp tục tăng trưởng.
Bây giờ cũng là thời điểm khí vận của Tô Vũ đại thịnh.
Huống chỉ trong thiên địa mới sinh cũng đang sinh sôi khí vận chỉ lực, Tô Vũ đang tích cóp khí vận cho mình, gầy dựng Khí vận đại đạo.
Ngày đầu tiên lên thượng giới, Tô Vũ đã làm ra hai chuyện lớn.
Hoặc có thể là ba chuyện.
Đánh hạ đám Nguyệt Hạo, mang Thực Thiết nhất tộc trở về, tước đoạt vương vị của Ngục vương, từ đó, toàn bộ Ngục vương nhất mạch đều đã hận chết Tô Vũ, hận không thể lập tức giết hắn!
Bất quá Tô Vũ vẫn ngại náo nhiệt không đủ lớn, thanh âm lại lần nữa vang lên: "Tội tộc, các ngươi muốn tiếp dẫn vị chủ nhân quy tắc kia thì nhanh lên một chút, ha ha ha, bằng không, ta nhất định sẽ ngăn cản! Tốt nhất là các ngươi hãy thiêu đốt mấy vị Thiên Tôn để tiếp dẫn, tốc độ sẽ có thể tăng nhanh đấy. Vạn tộc ngu xuẩh luôn lo trước lo sau, ngu xuẩn đến mức hoàn toàn không biết gì cả, nhưng muốn giấu giếm Tô Vũ ta thì quá khó khăn! Đắc tội ta, ngày chết của các ngươi sẽ không còn xa!"
Tứ phương chỉ còn lại sự tĩnh mịch, không ai lên tiếng đáp lại lời hắn.
Trên Nhân Sơn, một đám cường giả, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hỏi lâu sau Thánh Hầu mới mở miệng: "Đối phương thật sự muốn tiếp dẫn chủ nhân quy tắc ra sao?"
Nếu vậy thì không cần chờ Tô Vũ đến nói chuyện hợp tác nữa.
Chờ thêm thì sẽ quá muộn!
Rất nhanh, Thánh Hầu đã quyết định: "Chúng ta phải chủ động đi tìm Tô Vũ, Thông Thiên dưới trướng hắn đã nuốt cánh cổng kia, có lẽ y thật sự biết vài chuyện. Tốt nhất chúng ta nên hợp tác!"
Trước đó họ còn nói chờ Tô Vũ đến bàn chuyện hợp tác, hiện tại thì ngược lại, họ phải chủ động đi tìm hắn.
Tên điên Tô Vũ này hình như không có ý muốn hợp tác gì cả.
Hoặc là nói, hắn đang chủ động chờ họ tới thương lượng!
Thủ đoạn của hắn thật sự không đơn giản, vừa đến đã muốn tóm lấy quyền chủ động.
Còn chuyện trước đó họ nói trong ba đến năm ngày Tô Vũ sẽ tới bàn chuyện hợp tác thì tất cả đều đã hóa thành trò cười.
Người ta tám chín phần mười là sẽ không tới!
Nhật Miện Thiên Tôn cũng lên tiếng: "Tìm Tô Vũ nói chuyện đi! Không thể để đối phương tiếp dẫn chủ nhân quy tắc ra, nếu không dù chúng ta có thể địch nổi thì phải chết bao nhiêu vị Thiên Tôn mới đủ?"
Lần này, hiệu suất của vạn tộc rất nhanh, các phương đều đã đạt thành nhất trí, quyết định chủ động đi tìm Tô Vũ nói chuyện!
Bên phía Tô Vũ có chiến lực không yếu, mấu chốt ở chỗ, bọn họ rất điên cuồng, nếu thật sự hợp tác thì đối phó với Ngục vương nhất mạch sẽ đơn giản hơn nhiều.
Chiến thuật kéo dài của Thần Hoàng Phi cũng trở nên vô nghĩa!
Nhất định phải mau chóng tiến đánh Ngục vương nhất mạch!
Thần Hoàng Phi thở dài một tiếng, không nói gì thêm, bà rất muốn kéo dài nhưng rõ ràng là không thể làm như vậy được.
Bà suy đoán, khả năng đây cũng là một trong những sách lược của Tô Vũ.
Gia hỏa Tô Vũ càng ngày càng tà môn.
Có vẻ hắn dự đoán được mọi người sẽ muốn kéo dài, cho nên hắn mới làm một vố lớn khiến chuyện kéo dài không thể thực hiện được, lập tức, tất cả mọi người đến bị hắn nắm mũi dẫn đi.
Vạn tộc hay Ngục vương nhất mạch đều phải chuẩn bị sẵn sàng cho đại chiến!
Trong đám người, Thiên Cổ như có điều suy nghĩ, hồi lâu sau mới nói: "Hợp tác với hắn thật ra là chuyện tốt, như vậy chúng ta có thể chế tạo chiến quả càng lớn, giết càng nhiều cường địch, tổn thất giảm bớt... Điều duy nhất phải lo lắng chính là không nên để hắn hốt"
Nếu làm đồng minh với Tô Vũ thực ra vẫn rất thoải mái!
Gia hỏa này có nhiều thủ đoạn, tình báo sắc bén, tựa hồ không gì không biết, trong nháy mắt hắn đã nắm giữ tình báo cực kỳ trọng yếu, điểm này thì vạn tộc chẳng thể nào làm được.
Có đôi khi, Thiên Cổ thật sự rất bất đắc dĩ.
Vạn tộc cũng chế tạo không ít hệ thống tình báo, kết quả tình báo còn không nhanh nhạy bằng Tô Vũ, không thể không nói đây là chuyện thực sự khiến người ta không biết phải làm sao.
Chỉ riêng chuyện tiếp dẫn chủ nhân quy tắc, vạn tộc hoàn toàn không biết gì.
Tô Vũ vừa lên thượng giới thì hắn đã biết ngay lập tức!
So sánh ra thì có vẻ như cường giả vạn tộc càng thêm rác rưởi.
Thiên Cổ nặng nề thở dài một hơi, quyền chủ động lại lần nữa rơi vào tay Tô Vũ rồi!
Đúng vậy, quyền chủ động lại một lần nữa rơi vào trong tay Tô Vũ.
Khi hắn nói ra chuyện Ngục vương nhất mạch muốn tiếp dẫn một vị chủ nhân quy tắc thì vạn tộc đã không còn sự lựa chọn nào khác, họ nhất định phải ngăn cản, đồng thời nhất định phải tiến đánh.
Mà bốn vị Thiên Tôn và ba vị Thiên Vương bên phía Tô Vũ bất giác trở nên hết sức quan trọng.