Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3277 - Chương 3277: Đại Chu Vương Đáng Ngờ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3277: Đại Chu Vương Đáng Ngờ.
 

Quả thật vở kịch đã bắt đầu khai mạc.

Đêm nay, trên Nhân Sơn, các vị Thiên Tôn đều phẫn nộ.

Bọn họ tặng bảo vật cho Tô Vũ cũng không tính là gì, nhưng Tô Vũ dám bảo mọi người thay lễ phục Thượng Cổ, ngày mai tiễn hắn xuất chinh dựa theo lễ chế Hoàng đình.

Chuyện này không ai có thể chấp nhận!

Có người kịch liệt phản đối, cũng có người tán đồng.

Minh Thiên Tôn không quá để ý, lão mở miệng: "Đây chỉ là việc nhỏ, nếu hắn nguyện ý xuất chiến thì sao chúng ta phải ngại đóng kịch để thỏa mãn thói hư vinh của hắn? Hắn nguyện ý làm tiên phong không phải là chuyện tốt sao?"

Dù sao cũng không tổn thất gì.

Đạo Thiên Tôn thì lạnh lùng phàn bác: "Không thể! Chúng ta phản kháng Nhân tộc vô số năm, bây giờ lại dùng thân phận thần tử đi tiễn hắn ngự giá thân chinh thì chẳng phải là thần phục một lần nữa sao? Vậy mười vạn năm phản kháng kia đều chỉ là trò cười thôi à? Hắn còn đòi phục chế Thượng Cổ, không thể làm theo ý hắn!"

Một đám Thiên Tôn ầm 1 không ngừng vì việc này.

Có người ồn ào, có người trầm mặc.

Mấy người Lôi Bạo, Thiên Mệnh vẫn luôn trầm mặc.

Sau khi Lôi Bạo chuyển lời xong thì gần như không hé răng, trong lòng gã còn đang suy nghĩ về Tô Vũ.

Tô Vũ quả thật là một người đáng sợ!

Chỉ từ một ít dấu vết để lại, từ đầu mối dễ dàng bị kẻ khác quên đi mà hắn lại phân tích ngược ra chân tướng, người này khiến kẻ khác phải kính sợ.

Lôi Bạo âm thầm so sánh Bách Chiến và Tô Vũ, trong hai người bọn họ, rốt cuộc là kẻ nào mạnh hơn?

Gã so sánh trên mọi phương diện chứ không đơn thuần chỉ là thực lực.

Hồi lâu sau, gã không thể đưa ra kết luận, nhưng gã thấy Tô Vũ khiến gã có áp lực lớn hơn so với Bách Chiến, cũng có thể là do Bách Chiến điệu thấp hơn Tô Vũ.

Tô Vũ không quan tâm vạn tộc ầm ï thế nào.

Lúc này Tô Vũ đang phái Tam Nguyệt đi an bài cho tất cả tộc nhân, miễn khi bọn họ cướp đoạt Long Thiên Tôn xong bị tên kia nhân cơ hội bọn họ đi chinh chiến mà trả thù Thực Thiết nhất tộc ở nhà.

Toàn bộ Thực Thiết tộc chỉ còn Cự Trúc Hầu ở lại bên ngoài, ngay cả Tứ Nguyệt và Ngũ Nguyệt cũng bị Tô Vũ sắp xếp tiến vào binh khí không gian tạm lánh.

Tô Vũ, Phì Cầu, Tam Nguyệt, Cự Phủ, Tuyết Lan, Thông Thiên, Cự Trúc, 4 vị Thiên Tôn, 3 vị Thiên Vương, đây là lực lượng đỉnh cấp bên phe Tô Vũ, ở thời đại này, dù Thiên Vương đối chiến Thiên Tôn thì cũng không dễ bị đánh chết.

Thực Thiết tộc lại được dời đi lần nữa.

Tam Nguyệt giao binh khí không gian chứa tộc nhân cho Tô Vũ, chân thành nói: "Để bệ hạ giữ thứ này sẽ an toàn hơn là ở trong tay ta"

Tô Vũ nhìn lão, ở chỗ ta thì an toàn sao?

Chưa chắc!

Tô Vũ im lặng thu hồi binh khí, mở miệng nói: "Lần này chúng ta xuất chiến có khả năng sẽ gặp phải cường địch, thậm chí là chủ nhân quy tắc mới thoát ra. Cho nên mọi người nhất định phải cẩn thận"

Tô Vũ nhắc nhớ: "Quy cũ cũ, nghe lệnh làm việc! Ở thời khắc mấu chốt, dù ta nói gì thì mọi người cũng phải nghe lệnh, như vậy thì mới có hy vọng sống sót. Nếu không nghe lệnh, các ngươi chết đi là đáng đời"

Lần này không ai phản đối, mọi người đều gật đâu.

Tô Vũ tính toán rồi lại nói: "Tội tộc chưa chắc chỉ có 5 vị Thiên Tôn, nhất định phải chú ý điểm này. Tin tình báo của vạn tộc không chính xác, bọn họ chưa bao giờ lấy được tình báo trực tiếp"

Cự Phủ nói: "Vậy không tốt sao? Nếu tình báo bị bọn họ khống chế toàn bộ thì mới là phiền toái"

Tô Vũ tươi cười khẽ gật đầu.

Tiếp đó Tô Vũ không mở miệng nữa, hắn truyền âm cho mọi người: "Nhớ kỹ, không cần liều mạng truy sát, chỉ cần đánh trọng thương thôi là được. Giết người thường sẽ phải trả cái giá rất lớn"

Mọi người hơi ngạc nhiên, mục tiêu của Tô Vũ không phải là giết vài tên cường địch sao?

"Muốn giết người thì chờ tới thiên địa của ta rồi giết"

Tô Vũ cẩn thận giải thích để tránh những kẻ này hành động xằng bậy: "Đánh bọn họ trọng thương, giết chết vài người, tốt nhất là ép vài người phải trốn vào sâu trong hỗn độn. Phải để bọn họ chủ động đi tìm thiên địa của chúng ta chứ không phải là thiên địa của chúng ta chủ động xuất hiện"

Tóm lại Tô Vũ muốn tất cả mọi chuyện phải kín kẽ không kẽ hở.

Cơ duyên, thiên địa, cây trà đều không phải do ta đưa ra mà là tự bọn họ may mắn phát hiện.

Mấy người gật đầu lần nữa.

Khi đã đi theo Tô Vũ thì chỉ cần tiến hành theo kế hoạch, còn những chuyện khác thì cứ giao cho Tô Vũ suy xét là được.

"Lam Thiên"

Tô Vũ lại lên tiếng: "Chưa chắc Bát Dực Hổ và Hỗn Độn Long đã muốn ra tay, thậm chí không thể tin bọn chúng hoàn toàn. Bọn chúng nói muốn tiêu diệt chủ nhân quy tắc cũng chưa chắc đã là thật, có lẽ sẽ còn liên thủ với đối phương. Bát Dực Hổ biết rất nhiều bí mật của chúng ta. Một khi Bát Dực Hổ liên thủ với đối phương thì ngươi hãy báo đám người Vạn phủ trưởng lập tức rút lui, dù có cơ hội gì thì cũng không được nán „"

lại Tô Vũ sẽ không hoàn toàn tín nhiệm hai vị hỗn độn cổ thú này, tín nhiệm ba phần đã là không tôi.

Trừ người một nhà ra thì Tô Vũ không tin ai cả.

Thế cục hiện nay, nếu tùy tiện tín nhiệm người khác thì chính là muốn chết.

Một đám người kẻ nào cũng đa mưu túc trí, âm hiểm xảo trá.

Tô Vũ trầm mặc một hồi rôi lại nói: "Ö thời khắc mấu chốt, nếu gặp phải nguy cơ, tất cả cường giả trong tân thiên địa đều phải nghe lệnh... Đại Chu Vương"

Vừa dứt lời, vòng tay hóa thân của Lam Thiên cũng sửng sốt chứ đừng nói đến mấy người Tam Nguyệt.

Ở trong trận doanh của Tô Vũ, cường giả đỉnh cấp được tín nhiệm nhất là Lam Thiên, Vạn Thiên Thánh, Phì Cầu, Nam Vương, Lam Sơn... Những người này đều xếp trên Đại Chu Vương.

Nếu nói đến thực lực thì Đại Chu Vương còn chưa đến Thiên Tôn, không mạnh bằng Nam Vương, thậm chí còn không bằng Vạn Thiên Thánh.

Vậy mà Tô Vũ lại nói phải nghe lệnh Đại Chu Vương ở thời khắc mấu chốt.

Vì sao?

Mọi người cảm thấy rất khó hiểu.

Tô Vũ không giải thích, chỉ cần bọn họ nghe lời là được.

Đại Chu Vương?

Một lão gia hỏa đến bây giờ vẫn còn vô cùng thần bí, y là văn thư của Nhân Hoàng, biết quá nhiều, nắm giữ quá nhiều.

Bách Chiến có con trai là điều tuyệt mật đúng không?

Nhưng Đại Chu Vương lại biết.

Chẳng những y biết mà còn nói ra nhẹ nhàng như thể đó chỉ là một tin đồn nhảm, Cự Nhân tộc không hề có ý định che giấu.

Phải biết rằng, 6000 năm qua vạn tộc không hề biết đến điều này.

Cự Nhân tộc che giấu rất tốt, kết quả đám người Tô Vũ lại coi đó như câu chuyện cười, nhờ có Đại Chu Vương nói ra chứ không thì có ai biết được tin tức ấy?

Đây có thể xem như chuyện cơ mật.

Kết quả Đại Chu Vương lại hoàn toàn không coi nó là bí mật.

Trước kia Tô Vũ không suy nghĩ sâu, hiện giờ thấy đám người Bách Chiến che che giấu giấu, nghĩ lại thì có lẽ Đại Chu Vương đã cố ý tiết lộ, mấu chốt là lão già này không bao giờ nói ra một cách rõ ràng.

Y nói Bách Chiến là người tài ba, trọng tình trọng nghĩa, bách chiến bách thắng, thiên phú tuyệt đỉnh. Mà lúc đó Tô Vũ đang mắng Bách Chiến là phế vật.

Kỳ thật Đại Chu Vương đã vô ý hoặc cố ý tiết lộ rất nhiều bí mật cho hắn, chỉ là lúc đó bản thân Tô Vũ không để ý mà thôi.

"Kể cả thực lực"

Tô Vũ nói thầm, kỳ thật hắn không hề giúp đỡ Đại Chu Vương, nhưng thực lực Đại Chu Vương vĩnh viễn không tụt lại phía sau.

Mọi người đến Vĩnh Hằng, y là Vĩnh Hằng.

Mọi người tấn cấp Hợp Đạo, y cũng lục đục lên Hợp Đạo.

Mọi người thăng cấp Thiên Vương, y cũng đột phá Thiên Vương.

Y vẫn luôn giữ chừng mực, không quá cao cũng không quá thấp, không phải cao cấp nhất nhưng luôn đủ hữu dụng, hơn nữa sẽ không trở thành kẻ tụt lại phía sau và bị bỏ qua.

Tô Vũ nói mình đã đến Nhân Hoàng đại đạo, y cũng biết đến Nhân Hoàng đại đạo.

Tô Vũ phát hiện thông đạo Táng Hồn Sơn, y cũng lộ ra rằng mình biết thông đạo này.

Tóm lại Tô Vũ cảm thấy Đại Chu Vương vẫn còn đang ẩn giấu thủ đoạn, đương nhiên có lẽ là không mạnh lắm, nếu mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi thì Đại Chu Vương đã đứng ra từ lâu rồi, nhưng Đại Chu Vương lại khống chế chắc chắn ở thời khắc mấu chốt, đợi đến lần triều tịch chỉ biến tiếp theo.

Triều tịch thứ chín kết thúc, mở ra triều tịch thứ mười. Nếu lần thứ mười kết thúc mà đám người Nhân Hoàng còn không trở về thì có phải sẽ có triều tịch thứ 11 hay không?

Bình Luận (0)
Comment