Vô số ý niệm hiện lên trong đầu Vạn Thiên Thánh, có điều rất nhanh ông không còn rối rắm nữa: "Đại Chu Vương, dù thế nào, Nhân tộc có ngày hôm nay cũng có một phần công lao của ngươi. Bệ hạ cảm thấy ngươi có thể ứng đối nguy cơ, ta hy vọng nếu kế tiếp có phiền toái thì Đại Chu Vương hãy để tâm nhiều hơn. Nhân tộc... Hoặc nên nói là đám người Nhân Hoàng không thể đợi được vị Nhân Chủ tiếp theo đâu"
Đại Chu Vương cười đáp: "Đương nhiên rồi"
Vạn Thiên Thánh khẽ gật đầu: "Vậy khi nào Đại Chu Vương mới tấn cấp Thiên Tôn?"
Đại Chu Vương đáp nước đôi: "Khó có thể nói trước, tùy duyên số đi"
Vạn Thiên Thánh nhắc nhở: "Sắp tới chắc chắn sẽ có người thăng cấp Thiên Tôn, hoặc là ta và Lam Thiên sẽ có một người tới Thiên Tôn, khi ấy Đại Chu Vương cũng nên thăng cấp Thiên Tôn đi"
Đại Chu Vương không nói gì.
Vạn Thiên Thánh nói cứ như thể thăng cấp Thiên Tôn là việc rất nhẹ nhàng không bằng.
Vạn Thiên Thánh lại nói: "Bệ hạ phỏng đoán về tiểu Bách Đấu như vậy, Đại Chu Vương cảm thấy có khả năng hay không?"
"Có vài phần" Đại Chu Vương đáp: "Kỳ thật ta cũng không rõ lắm, nhưng con trai của Bách Chiến Vương quả thật rất thần bí, ta chưa bao giờ gặp hắn"
Đại Chu Vương đã từng hợp tác với Cự Nhân tộc.
Vạn Thiên Thánh hỏi tiếp: "Vậy ngươi cảm thấy hiện tại đối phương có biết đến sự tồn tại của chúng ta không? Nếu hắn đang ở trong hỗn độn, vậy có khi nào hắn đã ẩn núp quan sát chúng ta khi biến cố xảy ra trong hỗn độn và khi bệ hạ khai thiên không?"
Đại Chu Vương nhướng mày: "Có khả năng hắn biết, cũng có khả năng không biết"
"Nếu vậy thì có khi vài thủ đoạn bệ hạ ẩn giấu đã hoàn toàn bại lộ với phe Bách Chiến"
Ánh mắt Vạn Thiên Thánh thâm thúy: "Đại Chu Vương, nếu đối phương thật sự rất mạnh, thậm chí đạt tới trình độ Võ Hoàng, ngươi cảm thấy chúng ta có thể đối phó với hắn không?"
Võ Hoàng rất mạnh! Đương nhiên Võ Hoàng bị phong ấn hiện tại thì không đáng nhắc tới.
Nói đến Võ Hoàng, Vạn Thiên Thánh không khỏi nhiều lời thêm: "Võ Hoàng bị phong ấn nhiều năm, mấy năm gần đây mới có dấu hiệu tỉnh lại, còn trùng hợp bị bệ hạ gặp được. Tuy nói người khai 360 nguyên khiếu mới có thể nghe được thanh âm của lão, nhưng trước bệ hạ, chẳng lẽ cả Nhân tộc không có ai khai 360 nguyên khiếu ư? Nếu ta đoán không sai, Bách Chiến cũng đã mở ra hết rồi, có lẽ hắn cũng từng tới Tinh Vũ phủ đệ, vì sao hắn chưa từng nghe được bất cứ thanh âm gì?"
"Cái này..."
Đại Chu Vương ngẫm nghĩ rồi đáp: "Có lẽ mấy năm gần đây ý chí của Võ Hoàng mới thức tỉnh, trước đó hoàn toàn không có động tĩnh gì"
"Ô, vậy à?
Kỳ thật Vạn Thiên Thánh rất muốn xé rách mặt già của y để xem y có đồ mặt hay không, nhưng ông ngẫm lại thì lại thôi.
Tô Vũ còn chưa truy cứu thì ông cũng không cần làm vậy.
Hai người nở nụ cười liếc nhìn nhau, nụ cười của cả hai đều hiền lành chân chất, có cảm giác như đang nói rằng: Ngươi không phải là người tốt!
Tô Vũ không biết những chuyện này.
Hắn biết mình giao quyền cho Đại Chu Vương thì đám người Vạn Thiên Thánh nhất định sẽ chú ý, không cho Đại Chu Vương tùy tiện xằng bậy.
Giờ phút này, bầu trời dần dần sáng.
Tô Vũ không nói nhiều, hắn đạp không bước thẳng đến khu vực Nhân Sơn.
Hắn muốn ra tay đánh cướp đỏ trên người Long Thiên Tôn.
Nhân Sơn.
Một đám cường giả lần lượt xuống núi.
Đương nhiên bọn họ không mặc phục sức Thượng Cổ theo lời Tô Vũ nói, làm vậy quá mất mặt, vạn tộc không muốn khiến những người khác lầm tưởng rằng vạn tộc đã thần phục Nhân tộc lần nữa.
Hai phe quan sát lẫn nhau từ xa, khoảng cách càng ngày càng gần.
Dẫn đầu vạn tộc là Thánh Hầu Tiên tộc.
Lần này các đại cường giả đều xuất hiện, có rất nhiều vị Thiên Tôn, kể cả tân Thiên Tôn Nguyên Mục Hầu cũng tới đây.
Tiên tộc vẫn cường đại trước sau như một.
Thánh Hầu, Đạo Thiên Tôn, Hoang Thiên Tôn, Nguyên Mục Hầu, có đến 4 vị cường giả Thiên Tôn.
Bên phía Thần tộc có Thần Hoàng Phi, Nhật Miện Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn.
Còn Ma tộc chỉ có hai vị Thiên Tôn là Ma Thiên Tôn và Hồn Thiên Tôn.
Chỉ tính riêng tam tộc thì lúc này đã có 9 vị Thiên Tôn xuất hiện.
Ngoài ra còn có Minh Thiên Tôn, Long Thiên Tôn, Phượng Thiên Tôn, Lôi Bạo, Thiên Mệnh. Tổng cộng có 14 vị cường giả đỉnh cấp ở đây.
Hai bên cách nhau không đến một ngàn mét.
Mấy người Tam Nguyệt hết sức cảnh giác, lo lắng bị đám người kia vây công, có quỷ mới biết vạn tộc có đột ngột xuống tay với bọn họ hay không. Dù lúc này thực lực phe bọn họ không yếu thì cũng không thể địch nổi 14 vị cường giả đỉnh cấp và một đám Thiên Vương.
Vừa thấy mặt, Tô Vũ liền mất hứng nói: "Ta đảm đương tiên phong cho các ngươi mà các ngươi lại không chịu thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ của ta ư?"
Nguyệt Thiên Tôn tươi cười mở miệng: "Tô Nhân Chủ đột nhiên đề nghị như vậy làm chúng ta không kịp chuẩn bị. Chúng ta đã tiêu hủy phục chế Thượng Cổ từ lâu rồi, giờ muốn mặc thì chúng ta phải làm lại, còn phải tìm được lão nhân nghiên cứu phương diện này để mô phỏng như xưa, không thể tùy tiện chế tác được. Nếu làm ẩu thì sẽ rất mất mặt"
Tô Vũ híp mắt, gia hỏa Thần tộc giỏi ăn nói thật.
Tô Vũ bình thản đáp: "Thôi, ta lười so đo với các ngươi. Lần này ta sẽ làm tiên phong, nhưng khi nào vạn tộc mới xuất binh? Đừng chờ đến khi ta bị người vây giết mà các ngươi vẫn chưa xuất hiện đấy nhé"
Nguyệt Thiên Tôn liền nói: "Đương nhiên chúng ta sẽ không sống chết mặc bay. Chúng ta sẽ tiễn Nhân Chủ đến phụ cận Hỗn Độn Hà, lần này chỉ cần phe Nhân Chủ áp chế được hai vị Thiên Tôn thì chúng ta sẽ lập tức ra tay san bằng lãnh địa Tội tộc. Như vậy cũng có lợi cho hợp tác giữa chúng ta, nếu không hai phe chúng ta cùng giao chiến thì lại không quá yên tâm về nhau, lo lắng như vậy sẽ kiểm chế lẫn nhau"
Đây là sự thật!
Tô Vũ ướm hỏi: "Nếu chủ nhân quy tắc của bọn họ bỗng nhiên xuất hiện..."
Nguyệt Thiên Tôn đáp: "Vậy chúng ta sẽ xuất chiến. Tốt nhất là Nhân Chủ có thể góp sức đối phó với vị chủ nhân quy tắc kia, nếu không được thì chúng ta sẽ tự đối phó"
Tô Vũ nhìn về phía Hỗn Độn Sơn, hít sâu một hơi: "Có lẽ đối phương đang chờ chúng ta, ta cảm thấy lần này Tội tộc sẽ dốc toàn bộ lực lượng, chỉ sợ không đơn giản đâu"
Mọi người gật đầu, quả thật lần này không đơn giản, có lẽ không ít cường giả sẽ bỏ mạng.
Đây cũng là nguyên nhân vạn tộc hy vọng phe Tô Vũ làm tiên phong.
Bắt đầu trận chiến, chi mạch Ngục Vương chắc chắn sẽ phản kháng kịch liệt nhất.
Lúc trước Tô Vũ đánh Nguyệt Hạo trọng thương là nhờ yếu tố bất ngờ, nhưng lần này hắn sẽ không có cơ hội như vậy nữa.
Đây đích thật là một trận chiến ác liệt!
Tô Vũ liếc nhìn phe vạn tộc, Long Thiên Tôn đang đứng một bên cạnh Lôi Bạo, hình như Lôi Bạo đang nói gì đó với gã, khoảng cách với các vị Thiên Tôn khác tương đối khá Xa.
Tô Vũ thầm tính toán, đầu tiên phải đánh cướp Long Thiên Tôn trước, vấn đề là chưa chắc binh khí của gã sẽ xuất hiện, nếu không xuất hiện thì bọn họ phải đánh một trận mới được. Nhưng khi ấy rất có thể các vị Thiên Tôn khác đều sẽ ra tay ngăn cần.
Nếu không thể lấy được binh khí của một vị Thiên Tôn thì chỉ có thể cướp.
Chủ yếu là vì ngọn núi này rất quan trọng với lão Quy, cho nên hắn nhất định phải lấy bằng được.
Tô Vũ mỉm cười: "Vậy cùng nhau đến Hỗn Độn Sơn đi, các ngươi đã đồng ý tiễn ta bằng lễ nghi đế vương, kết quả không kẻ nào chấp hành, thật khiến người ta thất vọng"
Dứt lời, hắn tiến về phía trước, đồng thời truyền âm cho Thông Thiên: "Lát nữa dịch chuyển bọn ta đến bên cạnh Long Thiên Tôn"
"Rõ" Thông Thiên đáp lại.
Trong đám người, nhóm cường giả hạ giới như Thiên Cổ cũng đều đang ở đây.
Bấy giờ, Thiên Cổ đang cảnh giác nhìn chằm chằm Tô Vũ. Lần này Tô Vũ không tức giận, ngoan ngoãn đi làm tiên phong như vậy khiến lão cực kỳ không yên tâm.
Loại người như Tô Vũ mà không gây chuyện thì sẽ khiến lão thấy bất an, bởi vì rõ ràng đây không phải phong cách của Tô Vũ.
Thiên Cổ cố đè nén xao động trong lòng, tự trấn an mình rằng có lẽ chỉ là do mình nghĩ nhiều.
Mục tiêu của Tô Vũ là chỉ mạch Ngục Vương, bây giờ gây chuyện cũng chẳng có ích gì với hắn.
Đảm người tiếp tục đi về phía trước.
Nhiều cường giả như vậy khiến đám cổ thú vòng ngoài Hỗn Độn Sơn liên tiếp bị bức lui.
Khí tức một đám người khiến thiên địa chấn động.