Phía sau Địa Ngục Môn, đôi mắt âm trầm lại hiện lên: "Nguyệt Chiến, tất cả đã bị phá hỏng, nếu Thánh Chủ biết được thì e rằng ngươi sẽ không có kết cục tốt"
Nguyệt Chiến cắn răng: "Ta biết. Sư tỷ, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn"
"Ngoài ý muốn ư?"
Giọng nói lãnh lệ của Ngục Thanh truyền tới: "Ngủ đông mười vạn năm, kết quả tới giờ phút này các ngươi lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn? Thật trùng hợp!"
Ngu xuẩn!
Ngủ đông vô số năm tháng, tới thời khắc mấu chốt lại bị lộ bí mật, ai có thể chấp nhận chứ?
Nguyệt Chiến cũng bực bội: "Đều tại Tô Vũ. Lần trước tên điên ấy tập kích chúng ta mới khiến Nguyệt Cầm bị giết. Hơn nữa bí mật của chúng ta bị bại lộ cũng là do hắn"
"Tô Vũ.."
Ngục Thanh lẩm bẩm, sau đó giọng nói lạnh nhạt lại vang lên: "Vậy thì phải bất chấp tất cả để giết hắn! Nhiều người như vậy mà không giết được hắn sao? Lệnh cho đám người Nguyệt La phải làm được. Các ngươi hãy xử lý Tô Vũ trước. Vạn tộc có không ít Thiên Tôn, đợi ta ra ngoài, chúng ta liên thủ chém giết bọn họ"
Dứt lời, ý chí của Ngục Thanh dao động truyền ra: "Bát Dực, Hỗn Độn Long, toàn lực ứng phó!"
Bà ta muốn lệnh cho hai đại cổ thú ra tay.
Không chỉ như vậy, trong Địa Ngục Môn còn truyền ra từng đạo ý chí lực dao động:
"Tới Hỗn Độn Sơn giết chết kẻ địch xâm lấn, sứ giả sắp hiện thế"
Các đôi mắt phát ra từng đạo dao động triệu hoán toàn bộ hỗn độn cự thú ngoài cửa, lệnh cho bọn chúng đi giết Tô Vũ cùng những kẻ ngoại lai cả gan xâm lược hỗn độn.
Đúng lúc này, sâu trong hỗn độn, Trà Thụ bỗng run lên, nàng vội truyền âm xuống: "Ta vừa nhận được mệnh lệnh bảo ta đi giết bệ hạ"
Trong những cường giả phía dưới, Lam Thiên liền hỏi: "Mệnh lệnh từ đâu ra?"
"Hình như là từ ý chí hỗn độn phía sau Địa Ngục Môn"
Trà Thụ biết một chút, nàng cũng là Hỗn Độn nhất tộc, nhưng hiện giờ nàng rất tỉnh táo, không bị quấy nhiễu quá nhiều.
Lúc này, mọi người đều nghe được tiếng gầm gừ truyền đến từ sâu trong hỗn độn, có về có hàng loạt cổ thú cường đại đang lao tới.
Lam Thiên biến sắc, y nhanh chóng đưa tin cho Tô Vũ, tồn tại trong Địa Ngục Môn có thể khống chế cổ thú, lần trước khi Tô Vũ khai thiên đã xảy ra chuyện này một lần nhưng lần đó không quá rõ ràng, Bát Dực Hổ không nhiều lời giải thích.
Lần này Trà Thụ tự mình cảm nhận được có ý chí hỗn độn đang triệu hoán cổ thú vây giết đám người Tô Vũ.
Sâu trong hỗn độn liên tiếp truyền đến tiếng cự thú gầm gừ, chứng tỏ sẽ sớm xuất hiện thêm nhiều cổ thú cường đại đi tập sát phe Tô Vũ, rốt cuộc có cần ngăn cản hay không?
Tô Vũ đang dẫn người tiếp cận hang ổ Ngục Vương, chiếc vòng trên tay hắn chấn động, hắn nhanh chóng thu được tin tức của Lam Thiên.
Không thể không nói, khả năng truyền tin của Lam Thiên tốt vượt quá sự tưởng tượng.
Dù là ở trong hỗn độn thì cũng không cần xây dựng hệ thống nào khác, y cứ đưa tin trực tiếp là được.
Tô Vũ nhìn về bóng dáng Nguyệt Hạo ở phía trước và đám người Nguyệt La đang giận dữ truy đuổi phía sau, ngay sau đó hắn hạ quyết tâm, truyền âm cho mọi người: "Cự Trúc, Tuyết Lan, có muốn chơi trò tự bạo đại đạo không?"
Hai vị Thiên Vương cả kinh.
Tô Vũ vội nói: "Bạo đại đạo rồi dung nhập vào thiên địa của ta, hiện tại ta không kiến nghị Thiên Vương và Thiên Tôn dung nhập vì không thể tăng lên thực lực. Nhưng nếu cần thiết thì có thể thử xem sao. Hai vị tự bạo đại đạo của mình rồi tìm đại đạo tương đồng để chấp chưởng. Cứ tiếp tục cảm ngộ đại đạo thì hai vị vẫn có hy vọng trở thành Thiên Tôn... à không, là ngụy Thiên Tôn"
Thực lực có lẽ không tăng lên nhưng cũng sẽ không trượt xuống, chỉ là từ đạo của thời không trường hà biến thành đạo của Tô Vũ mà thôi.
Tô Vũ không kiến nghị Thiên Tôn dung đạo vào lúc này, bởi vì không có tác dụng gì lớn, ngược lại còn khiến thực lực bị hạ thấp, bất quá Thiên Vương thì miễn cưỡng có thể.
Về phần Thông Thiên thì y là tồn tại đặc thù, Tô Vũ không định để y dung nhập vào thiên địa của mình.
Giọng Cự Trúc Hầu truyền đến từ trong tay Tam Nguyệt: "Cẩn tuân mệnh lệnh của bệ hạt"
Tốt lắm, rất nghe lời!
Lần trước Tuyết Lan đã cự tuyệt một lần, giờ phút này, ánh mắt nàng thoáng giãy giụa một chút, nhưng rồi vẫn nhanh chóng truyền âm: "Tuân lệnh!"
Lần này nàng không dám kháng lệnh nữa, bởi vì nàng biết chuyện lần trước đã khiến mình không thể dung nhập vào vòng tròn thân tín bên phe Tô Vũ.
Có lẽ sắp tới dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ là biện pháp tốt để tiêu tan hiểm khích khi trước.
Hiện giờ vẫn còn chưa ai khống chế băng tuyết chỉ lực bên trong thiên địa của Tô Vũ.
Còn Băng tuyết đạo của nàng vẫn do mẫu thân Tuyết Vương của nàng khống chế, cho nên dù nàng thành Thiên Tôn thì cũng khó trở thành chủ nhân quy tắc, trừ khi mẫu thân nàng ngã xuống.
Hai vị Thiên Vương nhanh chóng đáp ứng.
Tô Vũ không khách khí, hắn truyền âm ra lệnh: "Cẩn thận nghe lời ta nói, ta nói "tự bạo" thì không bạo. Ta chỉ nói duy nhất từ "bạo" thì các ngươi hãy bạo, nhớ kỹ chưa?"
"Rõ* Hai vị cường giả tập trung lắng nghe, chỉ sợ bỏ lõ bất cứ chữ nào.
Lúc này, Tô Vũ đột nhiên quay đầu rống to, khí tức rung chuyển: "Tự bạo!"
Phía sau, đám người Nguyệt La mới vừa đuổi kịp lại theo bản năng khựng bước.
Bọn họ trơ mắt nhìn đám người Tô Vũ tiếp tục tới gần hang ổ, một đám người vừa thẹn vừa bực.
Má nó, bọn họ lại bị chơi xỏ!
Cường giả cầm rìu giận dữ hét: "Đừng ngừng lại nữa! Bọn chúng không dám tự bạo đâu"
Đáng chết!
Lần nào đuổi kịp, vừa muốn bao vây thì lại kiêng kị việc bọn họ liều mạng mà để bọn họ chạy thoát, cảm giác này quá nghẹn khuất!
Gã rất phẫn nộ!
Sắc mặt đám người còn lại cũng đầy căm tức, tên khốn Tô Vũ đùa bỡn bọn họ hết lần này đến lần khác.
Ngay sau đó, Nguyệt La quát: "Giết! Không cần dừng lại nữa. Bà Long chí tôn, Nguyệt Hạo, ngăn cản bọn chúng!"
"Tự bạo"
Tô Vũ lại rít gào, hắn bỗng nhiên xoay người lao về phía đám người Nguyệt La, khí tức rung chuyển như thể sắp tự bạo, không chỉ mình hắn, mấy người khác cũng quay lại tấn công, biểu tình quyết tuyệt như muốn đồng quy vu tận.
Dù đã đoán bọn họ chỉ đang giả vờ nhưng đám người Nguyệt La vẫn không nhịn được mà theo bản năng lùi về sau.
"Ha ha ha"
Tô Vũ cười lớn, hắn xoay người chạy tiếp, mấy người Tam Nguyệt cũng lập tức chạy theo.
Để mặc phe Nguyệt La suýt nữa tức phát điên!
Ä phẫn nộ quát: "Tất cả không được lui lại!"
Súc sinh đáng giận!
Rõ ràng thực lực phe Tô Vũ không bằng bọn họ nhưng lại dựa vào việc hù dọa mà dọa lui bọn họ rất nhiều lần.