Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3314 - Chương 3314: Thu Nạp Cường Giả?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3314: Thu Nạp Cường Giả?
 

Trong đám người, Tô Vũ bình tĩnh cất thu phù đi, hắn lại thu thập được một tin tức sốt dẻo, rất tốt!

Chờ ta về hưu, ta nhất định phải tỉ mẩn ghi chép lại.

Giờ khắc này, Đại Chu Vương và Vạn Thiên Thánh đồng thời nhìn về phía Tô Vũ, nét cười vẫn giữ nguyên trên môi, nhưng trong mắt đã tràn đầy vẻ hậm hực.

Lại là tên này, sao hắn lại ghi hình rồi?

Còn chưa đủ sao?

Có ai mà không có vài lịch sử đen tối chứ?

Ngươi suốt ngày quay chụp là có mục đích gì?

Chẳng lẽ ngươi muốn truyền lưu đến đời sau ư?

Đồ xấu xa!

Phía đối diện, hai mắt Tô Vũ cong cong như thể không có việc gì, hắn cười còn tươi rói hơn cả hai người bọn họ.

"Đây là niềm vui của Tô Vũ ta. Chúc mừng hai vị thăng cấp!"

Tô Vũ cảm khái: "Hôm nay quả là ngày may mắn, quá may mắn"

"Ha ha ha"

Thật sự là quá may mắn, có lẽ sau khi đánh chi mạch Ngục Vương thì khí vận sôi trào, trong vòng một ngày mà vô số người đồng loạt tấn thăng.

Giờ phút này, dưới trướng Tô Vũ có rất nhiều Thiên Tôn.

Phì Cầu, Tam Nguyệt, Cự Phủ, Thông Thiên, Vạn Thiên Thánh, Đại Chu Vương, Lam Thiên, Thiên Mệnh, Nam Vương, Hồng Mông, những người này đều đã là Thiên Tôn.

Nguy Thiên Tôn cũng có rất nhiều.

Lam Sơn, Thiên Hỏa, Kỳ Vương Phi có thể phát huy ra chiến lực Thiên Tôn ở trong thiên địa của Tô Vũ.

Ngoài ra một vài Thiên Vương khác có lẽ cũng sắp thăng cấp.

Tô Vũ tươi cười càng thêm xán lạn.

Cuộc sống này thật hạnh phúc!

Nếu tiếp tục như vậy, có lẽ không lâu sau đó, dưới trướng ta sẽ xuất hiện chủ nhân quy tặc.

Hiện tại có hơn 10 người có chiến lực Thiên Tôn chân chính, dù đi ra ngoài thì những người này cũng là Thiên Tôn.

Quá sức mỹ mãn!

Đột nhiên, gương mặt vốn đang tươi rói của hắn bất chợt trở nên cực kỳ khó coi, hắn nhìn đám người Hỏa Vân Hầu và Bánh Nhân Đậu, trong lòng thầm nghĩ, sao bọn họ còn chưa đến Thiên Tôn nữa? Đỏ vô dụng!

"co Mấy người Bánh Nhân Đậu đều chột dạ tránh né ánh mắt Tô Vũ.

Đám Thiên Diệt xa xa lại càng không cần phải nói, bọn họ đều lảng tránh khỏi tầm mắt của hắn.

Đừng nhìn chúng ta!

Đại Tần Vương và Đại Hạ Vương ngửa đầu nhìn trời.

Cuộc sống này thật gian nan, bọn họ đã tiến bộ rất nhanh, nhưng so với mấy người Đại Chu Vương thì... Đệt mợ, đồ khốn kiếp, đọc sách nhiều thì ghê gớm lắm sao? Sao một đám tiến bộ nhanh quá vậy?

Trong góc, Giám Thiên Hầu dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy khí vận của Tô Vũ đang nhanh chóng bành trướng, Giám Thiên Hầu thở dài trong lòng, Tô Vũ càng ngày càng đáng sợ!

Y tận mắt chứng kiến số lượng Thiên Tôn trong phe Tô Vũ đột nhiên tăng mạnh trong vòng một ngày.

Cứ như vậy thì Tô Vũ không cần phải dựa vào ai, chỉ cần dựa vào thế lực của mình đã đủ để củng cố giang sơn.

"Có lẽ Thượng Cổ thật sự nên biến mất"

Hay nói đúng hơn là nên kết thúc ở thế hệ của Tô Vũ.

Giám Thiên Hầu thảm nghĩ rồi thở dài...

Tô Vũ cũng không ngờ được rằng đám người Lam Thiên lại lần lượt thăng cấp như vậy.

Không phải chỉ 1 - 2 người mà là những người hắn dự tính có khả năng thăng cấp đều thăng cấp trong hôm nay.

Không chỉ thế, sau khi thiên địa của Tô Vũ dung nhập nhiều thi thể cổ thú và đại đạo của Thiên Tôn thì cũng nhanh chóng tăng lên, phạm vi thiên địa mở rộng.

Trong hư không vô tận, thiên địa của hắn tiếp tục khuếch trương, quy mô có vẻ đã tương đương phủ thành Đại Hạ phủ.

Đương nhiên nếu so với vạn giới hay Tử Linh giới thì vẫn quá nhỏ. Dù là so với Đạo Nguyên chi địa thì cũng chênh lệch rất lớn, nhưng tất cả đều đang phát triển theo chiều hướng tốt.

Những người khác, có người có thu hoạch, có người không, chuyện như ngộ đạo này đôi khi cần thiên phú và cơ duyên, dù Tô Vũ rộng mổ cho mọi người cùng xem thì chưa chắc mọi người đã nắm bắt được cơ hội ấy.

Tô Vũ nhìn mọi người, bọn họ càng ngày càng mạnh, đây là chuyện tốt, nhưng nhiều người thăng cấp Thiên Tôn thì đã đạt tới cực hạn, như Tam Nguyệt và vài người khác, bọn họ khó có thể mạnh hơn nữa.

Muốn trở thành cái gọi là Thiên Tôn đỉnh cấp thì không phụ thuộc vào cảm ngộ, chủ yếu phải xem độ cường đại của đại đạo.

Đại đạo của Tam Nguyệt không quá mạnh, hiện tại y đã đến cực hạn. Trừ khi đến được cảnh giới chủ nhân quy tắc, không thì Tam Nguyệt không thể tăng lên nữa.

Tương tự, đám người Cự Phủ cũng vậy.

Đại Chu Vương đã từng nói, không phải tất cả đại đạo đều có thể trở thành Thiên Vương, không phải bất cứ đạo nào cũng có thể trở thành Thiên Tôn đỉnh cấp.

Đại đạo của đám người Nguyệt Chiến đều có điểm đặc thù riêng, vốn dĩ đại đạo đó đã không yếu, cho nên bọn họ có thể trở thành tồn tại cao cấp nhất.

Thiên Tôn khác thì chưa chắc đã có hy vọng.

Tô Vũ nhìn bọn họ, hắn thầm nghĩ, có lẽ mấy người Tam Nguyệt chỉ có thể chờ giải phong để xem có thể trở thành chủ nhân quy tắc hay không, nếu không thể thì đời này bọn họ đã đến cực hạn.

Mọi người đều cảm thấy không được tự nhiên khi bị Tô Vũ quan sát.

Hiện giờ Tô Vũ càng thêm uy nghiêm, bị hắn nhìn chằm chằm sẽ cảm thấy rất áp lực.

Tô Vũ chỉ nhìn một lúc liền lia mắt đi, sau đó tầm mắt hắn quay về phía Giám Thiên Hầu, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười: "Hiện giờ thực lực các phe đều đã bại lộ, chỉ trừ phe Bách Chiến, con của hắn có mạnh hay không là một nhân tố không xác định, ngoài ra thì đều rõ ràng"

"Õ các thời đại trước, thế cục vạn giới hoàn toàn minh bạch. Chỉ có vài vị cường giả tự đo là không thể dự đoán như Võ Hoàng, Tử Linh Đế Tôn, Hỗn Độn Long, Bát Dực Hổ.

Nhưng dù Tử Linh Đế Tôn phá phong, nếu lão không sống lại thì rất khó thoát khỏi Tử Linh giới, dù có thể ra ngoài thì cũng chưa chắc đã làm được gì, cho nên rốt cuộc chỉ có ba vị cường giả tự do chân chính"

Đại Chu Vương phỏng đoán: "Ý bệ hạ là muốn nạp 3 vị cường giả tự do vào dưới trướng?"

Có lẽ cũng có thể thu phục Tử Linh Đế Tôn, không cần lão làm gì nhiều, chỉ cần giúp Tô Vũ củng cố Tử Linh giới, trở thành đường lui của Tô Vũ là được, ai tấn công Tử Linh giới vực thì sẽ bị vị đế tôn này công kích, đây là một ứng viên lưu thủ không tôi.

Nhưng mấy vị cường giả nhàn tản đều không dễ thu phục.

Tô Vũ cười nói: "Tạm thời có thể bỏ qua Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ, hai kề này đang nhắm đến ý chí hỗn độn của Ngục Thanh và thậm chí là Bà Long Thú. Cho nên về cơ bản thì mục tiêu của bọn họ giống nhau. Còn Võ Hoàng..."

Tô Vũ hơi trầm ngâm suy nghĩ.

Vạn Thiên Thánh nói tiếp: "Võ Hoàng là người tâm cao khí ngạo, hoặc có thể nói là chí lớn nhưng tài mọn"

Hay lắm, lại thêm một người xem thường lão, mà đây cũng không phải lần đầu tiên Võ Hoàng bị khinh bỉ.

Vạn Thiên Thánh tươi cười: "Thật ra Võ Hoàng là người dễ dàng thỏa mãn, tiểu phú tức an. Lão khai Thiên Môn chứng tỏ là có thiên phú rất mạnh, nhưng có vẻ lão giống Bắc Vương, bệ hạ còn nhớ trước khi chết Bắc Vương đã nói gì không? Bắc Vương chỉ muốn làm bá chủ một phương, một mặt là không muốn thần phục người khác, một mặt là không có thực lực độc lập mà còn muốn chiếm địa bàn tự mình định đoạt"

Tô Vũ ngây người, quả thật là có điểm tương tự.

Vạn Thiên Thánh tiếp tục phân tích: "Võ Hoàng đã khai Thiên Môn nhưng chỉ cố thủ đại đạo, không muốn sáng lập đạo khác, tư tưởng cũ kỹ bảo thủ. Một phương diện, lão biết đám người Văn Vương Nhân Hoàng rất cường đại, nhưng một phương diện là lòng tự trọng quấy phá, lão muốn độc lập, không muốn gia nhập phe ai. Cuối cùng lão bị Võ Vương đánh bại rồi phong ấn, ta cảm thấy có lẽ không phải vì lão lạm sát kẻ vô tội, mà là khi đó Nhân tộc cần giết một vị cường giả Nhân tộc để chấn nhiếp tứ phương"

Nội bộ Nhân tộc còn không thể nhất thống thì sao có thể nhất thống chư thiên?

Vì thế, Võ Hoàng liền biến thành tồn tại để giết gà dọa khi.

Vạn Thiên Thánh nói: "Dựa theo lời bệ hạ, năm xưa Văn Vương biết nhưng mặc kệ.

Nhưng nếu nói là Võ Vương chủ động đối phó lão thì có vẻ Võ Vương không đủ thông minh để làm vậy. Cho nên ta suy đoán có thể Nhân Hoàng là người bày mưu đặt kế"

Ông phân tích: "Nhân Hoàng cần đối phó Võ Hoàng nhưng có lẽ Võ Hoàng không có lỗi lớn nên không giết lão, chỉ tuyên bố với bên ngoài là giết Võ Hoàng, trên thực tế thì chỉ phong ấn"

Võ Hoàng phạm lỗi ư?

Chưa chắc.

Như Bắc Vương Tử Linh giới vực, hắn ta có lỗi gì?

Kỳ thật hắn ta chỉ không muốn Nhân tộc áp đảo trên đầu mình lần nữa, hắn ta chỉ muốn cố thủ địa bàn của chính mình mà thôi, nhưng ở thời đại này, nếu ngươi không có thực lực xưng bá một phương lại còn không bằng lòng thần phục cường giả thì ngươi sai rồi.

Vậy nên cuối cùng Bắc Vương đã chết trên tay Long Huyết Hầu, hắn ta gần như chưa từng giao chiến với phe Tô Vũ.

Cái chết của Bắc Vương chỉ là một hiện thực thu nhỏ của thời đại này mà thôi. Còn Võ Hoàng là hiện thực thu nhỏ của thời đại kia.

Bình Luận (0)
Comment