Tô Vũ mỉm cười: "Thần Hoàng Phi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại đỉnh phong, nếu xét về bản thân ta thì đại khái có thể coi như một vị chủ nhân quy tắc vừa chưởng khống đại đạo nhĩ? Phải, đúng là có thể tính như vậy!"
Nói rồi hắn lại lắc đầu: "Đến cảnh giới chủ nhân quy tắc thì phân chia cấp độ rất loạn, cũng không có mấy ai đi phân chia cụ thể, bởi vì đâu có nhiều người, mọi người chỉ cần so tài xem hư thực là được, cảnh giới này không dễ định lượng!"
Trước cấp bậc này, có thể nhìn xem mọi người dung đạo bao nhiêu, về sau phương diện cảnh giới kỳ thật đều không khác mấy.
Đại Chu Vương nghe thế bèn lên tiếng: "Bệ hạ, thực ra năm đó cũng đã có phân chia cảnh giới chủ nhân quy tắc, chủ yếu là nội bộ Nhân tộc sử dụng để đánh dấu đối thủ có mạnh hay không, cần phải ứng đối ra sao"
Tô Vũ hứng thú hỏi: "Không lưu truyền tới nay sao?"
"Chủ nhân quy tắc quá ít, sau khi chủ nhân quy tắc rời đi thì bộ đánh dấu này cũng vô dụng!"
Đại Chu Vương thuật lại: "Dựa theo cách năm xưa Nhân Hoàng bệ hạ và Tứ Cực... Tam Cực Nhân Vương phân chia, họ đã chia đối thủ của chúng ta thành năm cấp độ!"
"Giống như bệ hạ phân chia đối với Hợp Đạo, đẳng cấp cao nhất là chủ nhân quy tắc nhất đẳng, tiêu chuẩn chính là Nhân Hoàng và Văn Vương đại nhân, nhị đẳng cứ dựa theo thực lực của Tam Vương còn lại! Tam đẳng chính là cấp độ ngang ngửa Chiến Vương, tứ đẳng là các vị Tuyết Vương, ngũ đẳng là một vài cường giả Thượng Cổ lấy nhục thân thành Vương"
Tô Vũ cảm thấy cực kỳ hứng thú: "Vậy Võ Hoàng ở thời đại đó được tính là cấp độ nào?"
"Cấp bậc tam đẳng giống như Chiến Vương"
Đại Hạ Vương nhịn không được chen vào: "Ngươi đừng lấy tiên tổ của ta ra làm tiêu chí để phân chia đẳng cấp của ngươi nữa!"
Đại Chu Vương bó tay, nói nhảm, ta phải có vật tham chiếu thì mới trả lời bệ hạ được chứ.
Y không thèm để ý đến Đại Hạ Vương, tiếp tục nói: "Đây là dựa theo phân chia sau này, bởi vì Võ Hoàng là một vị tồn tại lâu đời, trước đó thật ra lão ở cùng cấp độ với Võ Vương, nhưng về sau, mọi người đều đã có tiến bộ! Lão bị phong ấn nhiều năm nên hiện tại chưa chắc đã hơn được Chiến Vương..."
Đúng vậy, năm tháng trôi qua mới là thứ đáng sợ nhất.
Cực hạn của năm đó - nhất đẳng là Nhân Hoàng và Văn Vương, về sau bọn họ đều khai thiên nên lại mở rộng hạn mức cao nhất.
Tiêu chuẩn chiến lực cũng một mực biến hóa.
"Nói cách khác, dựa theo cách chia ở những năm cuối Thượng Cổ, Võ Hoàng cùng cấp với Chiến Vương đúng không?"
"Đúng thết"
Đại Chu Vương gật đầu: "Hỗn Độn Long và Nguyệt Chiến yếu hơn Nhân Vương Thân thể đạo Thượng Cổ một chút, nhưng không kém nhiều lắm, nếu thật sự muốn tính thì cũng có thể miễn cưỡng xếp họ thành chủ nhân quy tắc ngũ đẳng. Bệ hạ nói có thể địch nổi chủ nhân quy tắc chân chính, chẳng lẽ là bệ hạ có sức chiến đấu tứ đẳng giống như các vị Tuyết Vương sao?"
Tuyết Lan không lên tiếng.
Đại Chu Vương rõ là đang ganh ty!
Nhất định cứ phải thêm một vị làm đại diện cho các đẳng, không thể đổi thành người khác được à?
Y cứ một mực nhắc tới lão tổ tông của người ở chỗ này!
Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn đáp: "Nếu là như thế, hiện tại Võ Hoàng cũng chỉ là tam đẳng, Bách Chiến... ta phỏng đoán hắn là tam đẳng lệch yếu, tứ đẳng lệch mạnh! Ngục Thanh cũng là tứ đẳng điển hình, Thần Hoàng Phi vừa khôi phục, e chỉ là ngũ đẳng lệch mạnh, chưa tới được tứ đẳng"
Đại Chu Vương liền hỏi: "Vậy ý của bệ hạ là bây giờ Võ Hoàng là chủ nhân quy tắc mạnh nhất vạn giới?"
Tô Vũ gật đầu: "Trước mắt trong những vị đã xuất hiện thì hẳn là Võ Hoàng mạnh nhất!
Tiếp theo là Bách Chiến, khả năng xấp xỉ với Bà Long Thú! Sau đó là Ngục Thanh, Thần Hoàng Phi, cuối cùng mới tới Hỗn Độn Long, Nguyệt Chiến và Phì Câu!"
Bách Chiến bảo Nguyệt La và Võ Cực có thể chiến với Phì Câu, Tô Vũ không để lời này vào tai mà chỉ khịt mũi coi thường, Phì Câu đã dốc toàn lực ứng phó đâu.
Trước đó có lẽ Phì Cầu không khác bọn họ lắm, nhưng sau khi tiểu bạch cẩu cường đại thì tuyệt đối mạnh hơn Nguyệt La nhiều.
Theo Tô Vũ thì Nguyệt La và Võ Cực nằm ở cấp độ tương đương Thánh Hầu và Nhật Miện.
Tô Vũ nghĩ đến đây bèn nói: "Vạn tộc phân chia cảnh giới cùng thực lực không rõ ràng, dù sao cường giả cũng quá nhiều, cộng thêm thiên địa phong ấn nên xuất hiện một số Thiên Tôn ở trạng thái đặc thù... Kỳ thật, có vài người không thể xem như Thiên Tôn!
Hỗn Độn Long và Nguyệt Chiến cũng không thể tính là như vậy!"
Hắn cười khẽ: "Hiểu rõ thực lực của đối thủ là việc rất cần thiết, biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng!"
"Chủ nhân quy tắc ngũ đẳng cũng cần loại bỏ!"
"Kẻ đứng đầu cấp độ Thiên Tôn chân chính bây giờ, ta cảm thấy có thể là Bát Dực Hổ!"
Tô Vũ nói: "Bát Dực Hổ, Thánh Hầu, Nhật Miện, Nguyệt La, Võ Cực đều ở cùng một cấp. Sau khi rời khỏi đây có lẽ Nam Vương cũng có chiến lực như vậy, ở trong thiên địa, Nam Vương cũng không thua kém gì đảm Hỗn Độn Long!"
Thậm chí bà còn mạnh hơn một chút, bởi vì đây là thiên địa của Tô Vũ, cũng là sân nhà của Nam Vương.
Thiên Tôn chân chính kỳ thật chỉ có những người này.
Về phần Hỗn Độn Long nếu đặt ở Nhân tộc Thượng Cổ, có khả năng chỉ là dùng thân thể cường đại để phong Vương!
Tất cả mọi người khẽ gật đầu, nghe Tô Vũ nói xong, mọi người liền có cơ sở để đo đếm.
Ở bên cạnh, Tam Nguyệt nhịn không được hỏi: "Bệ hạ, vậy chúng ta thì sao?"
"Các ngài ư?" Tô Vũ bật cười: "Thiên Tôn bình thường mà thôi, còn có thể là cái gì?"
Thiên Tôn bình thường... Thiên Tôn thì chính là Thiên Tôn, thêm chữ bình thường vào làm gì, thật là khiến người ta đau lòng.
"Thực ra cấp độ Thiên Tôn không có nhiều khác biệt lắm!"
Tô Vũ nói: "Ngoại trừ mấy vị ta nói đã đi tới cực hạn ở lĩnh vực này, những người khác cũng chênh lệch không quá lớn! Điều này đại biểu họ cũng đã gần tới cực hạn, chỉ có thể nói rằng đại đạo của họ mạnh hơn so với các ngươi một chút mà thôi!"
Thiên Tôn gần như không có chênh lệch gì lớn, mấy vị kia đều rất đặc thù, có lẽ họ còn tu luyện đạo khác.
Mà lúc này, Thiên Diệt cực kỳ thông minh không hỏi bất cứ điều gì.
Hỏi thì nhất định người nghe sẽ rất thương tâm, sẽ rơi lệ.
Thiên Tôn còn chẳng được phân hạng thì huống chỉ là Hợp Đạo bọn hắn.
Vạn Thiên Thánh không đề cập tới những chuyện này, mà cười khẽ nói: "Tổng thể thì thật ra chúng ta đang nghiền ép vạn tộc, bệ hạ có thể đối phó với Thần Hoàng Phi, Phì Cầu phối hợp một vị Thiên Tôn cũng có thể đối phó với Nhật Miện và Thánh Hầu!
Thậm chí Phì Cầu còn có thể đơn độc đối phó! Nếu như vậy thì đánh vạn tộc sẽ không quá khó!"
"Mấu chốt ở chỗ phải làm sao để giảm thiểu tổn thất, thậm chí là không có tổn thất.."
Tô Vũ gật đâu: "Ta không muốn người của mình tử vong khi đánh những kê này. Nói câu khó nghe một chút, nếu thật sự phải chết người... có lẽ nên là trận chiến mai sau!"
Lời này hắn nói rất nhỏ, nhưng rất nhanh Tô Vũ đã lần nữa lớn tiếng nói: "Ta không muốn mọi người chết, thế nhưng nếu ta dẫn người đi cứu Nhân Hoàng, đối thủ lại có trên trăm vị chủ nhân quy tắc, khi đó có lẽ mới là lúc chúng ta sinh ly tử biệt! Thực chất vạn giới hiện tại đang ở thế cục bị nghiền ép, ta không muốn nhìn thấy người của mình chết vào lúc này... Không đáng giá"
"Đối thủ của chúng ta rất nhiều, đánh xong vạn tộc thì còn có Địa Ngục Môn và Thiên Môn, có lẽ còn có không biết cánh cổng và thời đại nào khác nữa hay không..."
"Bọn chúng đều hội tụ ở thời đại này, hội tụ ở chỗ này, hội tụ tại vạn giới"
Tô Vũ khẽ nói: "Ta cảm thấy nhất định vạn giới có cái gì đang hấp dẫn chúng, nếu không Hỗn Độn hẳn là sẽ không có cực hạn, tại bất kỳ địa phương nào cũng có thể khai thiên, cũng có thể sinh tỏn, hà cớ gì nhất định phải ở đây đánh tới mức ngươi chết ta sống?"
"Thời đại này rất đặc thù mà nơi đây cũng vô cùng đặc biệt..."
Tô Vũ nhấn mạnh: "Cho nên tương lai mới là mấu chốt! Trước đó sẽ là thời gian để chúng ta tích cóp thực lực chứ không phải đi chịu chết!"
"Đương nhiên, chúng ta không muốn chết nhưng chúng ta vẫn dám chết!"
Tất cả mọi người đều có điều suy nghĩ.
Cũng đúng, từng thời đại hội tụ, giống như muốn mở ra phong ấn hoàn toàn, vạn giới là khu vực có gì đặc biệt sao?
Hoặc là nói, thời đại này thật sự rất đặc biệt?
Ở điểm nào vậy?
Thứ đặc biệt nhất ở đây đại khái chính là thời không trường hà, bởi vì rất nhiều thứ bao gồm cả đại đạo, khai thiên của Tô Vũ đều được tham khảo từ đó, thậm chí hắn còn trộm lấy lực lượng của đối phương.
Thời Gian Chi Chủ mới là người mạnh nhất của vô số thời đại, đúng không?
Sự tồn tại kinh khủng cơ hồ không ai thấy qua như vậy đang ở đâu?
Thời Gian Chi Chủ đã chết rồi sao?