Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3347 - Chương 3347: Song Quân Xuất Chinh.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3347: Song Quân Xuất Chinh.
 

Tất cả mọi người rơi vào trầm tư.

Cuối cùng vẫn là Đại Chu Vương lên tiếng cắt ngang suy tư của mọi người: "Bệ hạ, vậy bây giờ chúng ta ra tay với vạn tộc luôn hay là tiếp tục ẩn núp, chờ đợi bọn họ chủ động tìm tới thiên địa của chúng ta, sau đó động thủ trong thiên địa của ta? Kế hoạch Trà Thụ còn có thể thi hành không?"

Hỗn Độn Long, Võ Hoàng, Tử Linh Đế Tôn đều biết Tô Vũ đã khai thiên, bây giờ người biết không hề ít.

Vậy thì kế hoạch của Tô Vũ rất dễ bị ngoại nhân biết được.

Tô Vũ cười nói: "Ôm cây đợi thỏ, lựa cơm gắp mắm! Chờ đi, chờ Bách Chiến ra tay trước, hắn không ngăn Tội tộc thì sao chúng ta có thể đi đối phó vạn tộc? Dù Bách Chiến giả vờ giả vịt thì hắn cũng phải giả bộ một chút!"

"Đương nhiên, chúng ta phải chế tạo ra áp lực nhất định để bức bách hắn hành động..."

Nói đến đây, Tô Vũ nghiêm mặt: "Phì Cầu, Thông Thiên, Lam Thiên, Đại Chu Vương, Cự Phủ, Tam Nguyệt, sáu vị Thiên Tôn nghe lệnh!"

Sáu vị cường giả đồng loạt đáp lời.

"Ta ra lệnh cho các vị mang theo Lam Sơn Hầu, Hỏa Vân Hầu, Anh Vũ Hầu, Đại Tân Vương, Đại Hạ Vương... và chư vị tướng quân, thống soái 50 Hợp Đạo tiến về thượng giới, bao vây vạn tộc tại Nhân Sơn!"

Mọi người chấn động!

Sáu đại Thiên Tôn, nhiều vị Thiên Vương và mấy chục Hợp Đạo, trong đó Lam Sơn Hầu cùng Hỏa Vân Hầu có một vị là ngụy Thiên Tôn, một vị đã tiếp cận Thiên Tôn, kỳ thật họ đều có hi vọng nhanh chóng có chiến lực Thiên Tôn thực thụ.

Nếu là như vậy, tám vị Thiên Tôn vây khốn vạn tộc sẽ tạo nên thực lực rất mạnh!

Huống chi, Thiên Vương cũng không hề ít, Hợp Đạo còn lên tới 50 vị!

Vạn tộc cũng có rất nhiều Hợp Đạo nhưng trước kia đã chết một nhóm lớn.

Áp lực như thế đủ để khiến vạn tộc không dám tùy tiện rời núi, huống chi, Thiên Cổ cũng sẽ không ra khôi núi.

Tô Vũ lại hạ lệnh tiếp: "Chúng ta bao vây Nhân Sơn, Thiên Cổ nhất định sẽ không yên tâm về Thiên Mệnh... Vô Mệnh, ngươi hãy đi gặp Thiên Mệnh Hầu trước, tới lúc nên dẫn người quay về rồi!"

Mệnh Hoàng khẽ hỏi: "Bệ hạ, chúng ta có cần giữ vững thông đạo Mệnh giới hay không?"

Hiện tại, đa số mọi người có thể đi qua thông đạo ở Táng Hồn Sơn nhưng Mệnh tộc cũng có thông đạo, tuy rằng bây giờ nó đã thông suốt, bất quá trong Mệnh giới có lực áp chế, mọi người chưa hẳn đã dám đi.

Tô Vũ cười đáp: "Thủ hay không thủ không quan trọng, hiện tại hai giới thông suốt rồi, không cần để ý nhiều! Tốt nhất là Mệnh tộc rút lui khỏi Mệnh giới, nếu không lỡ như có ai muốn xuống hạ giới mà lại bỗng nhiên đi qua thông đạo thì các vị sẽ không an toàn!"

Hắn nói tiếp: "Trước khi chúng ta bao vây đối phương, đôi bên vẫn chưa triệt để vạch mặt, đám Thiên Cổ còn không xác định được ta có thật sự muốn động thủ hay không.

Ngươi mau bảo Thiên Mệnh rút lui đi, miễn cho đến lúc đó Thiên Cổ độc ác lại trực tiếp diệt bọn hắn!"

Về phần Lôi Bạo... Ta chẳng thèm xen vào, dẫu sao đó cũng là chuyện của Bách Chiến.

Mệnh Hoàng cấp tốc gật đầu, rất nhanh ông đã rời đi.

Ông cần phải sắp xếp cho Mệnh tộc rút đi trước khi Tô Vũ khởi binh mới được.

Mà những người khác cũng mau chóng triệu tập cường giả các phương, triệu tập thuộc cấp chuẩn bị tham chiến.

Lần này, Tô Vũ muốn vận dụng cả chiến lực Hợp Đạo chứ trước đó hắn chỉ để cường giả đỉnh cấp xuất chiến.

Nhưng lúc này đây Hợp Đạo của vạn tộc cũng rất nhiều, kiến nhiều sẽ cắn chết voi, Hợp Đạo tham chiến là điều rất cần thiết.

Tô Vũ không đi Hỗn Độn cũng chẳng tới thượng giới.

Ngày thứ hai sau khi hắn và Bách Chiến đạt thành hiệp nghị.

Bỗng nhiên tử khí trùng thiên khắp tứ phương.

Thiên Uyên giới vực trong nháy mắt đã có khí tức ngập trời sôi trào.

Sáu vị Thiên Tôn, bảy - tám Thiên Vương, mấy chục Hợp Đạo tỏa ra khí tức mạnh mẽ chấn động thiên địa, uy hiếp bốn bề.

Đại Chu Vương lĩnh đội, y lớn tiếng quát: "Vũ Hoàng Phủ xuất chinh! Chinh phạt thượng giới, đoạt lại lãnh thổ cố hữu của Nhân tộc! Nâng cao oai phong của Nhân tộc ta! Không phải cường giả trại địch, mau mau lui tránh!"

Một tiếng quát của y đủ khiến vạn giới rung động.

Lúc này, đám cường giả vạn giới mới biết được trong bất tri bất giác, Tô Vũ đã tích lũy được lực lượng cường đại như vậy!

Mấy chục Hợp Đạo!

Rất nhiều Thiên Tôn và Thiên Vương!

Cùng lúc ấy ở Nhân cảnh.

Một đám người yên lặng quan sát, ánh mắt đều lộ vẻ phức tạp, thật là đông!

Mà còn có một số người quen.

Hỏa Vân Hầu, Anh Vũ tướng quân, Định Quân Hầu cũng nhao nhao tham chiến, khí tức cường hãn, hiển nhiên, lúc này Tô Vũ cũng không thèm để ý tới chuyện lần trước ngụy trang thất bại, mọi người đều đã chiến tử nữa.

Đến bây giờ, ngoại trừ tiếp tục ẩn giấu một vài Thiên Tôn thì đa phần cường giả đều được Tô Vũ đem ra chấn nhiếp bốn phía.

Không có cường giả thì còn lăn lộn kiểu gì?

Đánh như thế nào được?

"Thiên Tôn không ít.."

Có người lẩm bẩm: "Bản thân Tô Vũ không đến, Thiên Mệnh hình như vẫn còn ở thượng giới! Tính cả họ thì sẽ là 8 vị Thiên Tôn, mặt khác, Lam Thiên cũng chưa chết, Vạn Thiên Thánh đâu rồi? Phải chăng ông ta cũng đã thành Thiên Tôn? Ngoại trừ Vạn Thiên Thánh thì còn có người nào nữa không?"

Nhất thời, bọn họ đã đoán được sơ sơ tình hình bên phía Tô Vũ.

Ngoài ra còn có Hồng Mông không xuất hiện, lão là Thiên Tôn rồi sao?

Chuyện này hiển nhiên là không ai biết!

Nghiêm chỉnh mà nói, Bách Chiến tích góp lực lượng vô số năm, nếu chỉ tính Thiên Tôn, Thiên Vương, Hợp Đạo thì không khác với bên phía Tô Vũ cho lắm. Mà lúc này bên phía Bách Chiến còn hơi có ưu thế, đó chính là bản nhân hắn.

Nơi xa xa khí thế như hồng, sát khí ngập trời!

Hay cho cảnh tượng xuất chỉnh!

Ở phía Nhân cảnh, có người chỉ nhìn chằm chằm phương xa, có người lại khẽ lầu bầu:

"Tô Vũ đã khởi binh, vậy thì lúc nào chúng ta mới hành động?"

Đã nói là cùng nhau đánh rồi mà, mỗi bên đánh một phương.

Nhưng bây giờ Tô Vũ đã xuất động toàn quân, vậy chúng ta thì sao?

Nhân cảnh, Bách Chiến phủ đệ.

Bách Chiến yên lặng nhìn lên bầu trời, bên người hắn ta lúc này chỉ có một vài Thiên Tôn.

Tô Vũ đã xuất binh!

Tốc độ nhanh kinh người!

Đã nói là trong vòng ba tháng, thế mà ngay ngày thứ hai Tô Vũ đã xuất binh, căn bản không có ý định kéo dài.

Binh quý ở sự thần tốc!

Mà Tô Vũ cũng có lực khống chế cực mạnh đối với người của mình, hắn xuất chinh đều sử dụng cường giả, hoàn toàn không xuất động chiến lực dưới Hợp Đạo nên tốc độ tự nhiên lại càng nhanh.

Bách Chiến im lặng không nói gì.

Phía dưới, Võ Cực đã hơi không dăn nổi: "Bệ hạ, lúc nào thì chúng ta mới lên đường?"

Bách Chiến quay xuống nhìn gã: "Ngứa tay rồi à?"

"Có một chút!" Võ Cực cười ngây ngô đáp: "Đánh nhau giết người vẫn thú vị hơn bế quan nhiều, mà lâu quá rồi không xuất chiến, ta khó lòng chờ thêm được nữa"

Bách Chiến mỉm cười: "Ngươi đó! Được rồi, ta cũng không thể cho ngươi thất vọng!"

Hắn hô: "Võ Cực nghe lệnh!"

"Có!"

Võ Cực hét lớn một tiếng, Bách Chiến nói: "Võ Cực, ngươi mang theo Nguyệt La, Nguyệt Khiếu, Hỏng Nguyệt, Huyết Ảnh và cả Lôi Bạo, 6 người các ngươi cầm đầu, xuất lĩnh 10 vị Thiên Vương, 30 vị Hợp Đạo tiến về thượng giới, giằng co với Tội tộc. Nhớ kỹ, không nên tùy tiện khai chiến! E là lúc này Bà Long Thú của đối phương đã xuất hiện, các ngươi cứ lấy phòng thủ giằng co làm chủ... Ta sẽ tới thượng giới tham chiến sau!"

Hắn chỉ lưu thủ một lượng người rất nhỏ, hơn 50 vị cường giả mà hắn chỉ để lại không đến 20 vị, còn lại thì đều giao hết cho Võ Cực.

Bách Chiến nói: "Tính tình ngươi quá lỗ mãng, không thể tùy tiện làm việc! Vốn ta muốn để Trường Thanh đi theo, nhưng Trường Thanh và ta còn có một ít chuyện phải xử lý... Ngươi tới đó phải nghe thêm ý kiến từ người khác! Hỏng Nguyệt và Huyết Ảnh đều tỉnh táo hơn ngươi nhiều, Trường Mi và ngươi không hợp nhau, lão và đám Hồng Nguyệt cũng không thân thiết, ta sẽ không cho lão đi, tránh để các ngươi nhân lúc ta không có mặt mà náo loạn ẩm ï!"

Võ Cực hưng phấn hô: "Bệ hạ, ta sẽ cẩn thận! Đa tạ bệ hạt"

"Đi đi thôi!"

Bách Chiến căn dặn: "Còn nữa, đừng nảy sinh xung đột với Tô Vũ! Cố gắng nhẫn nhịn một chút, chỉ cần bọn hắn không quấy nhiễu các ngươi hành động thì cũng không cần gây phiền toái, đừng để gà nhà trở mặt đá nhau, hiểu chưa?"

"Ta hiểu!" Võ Cực đáp: "Bệ hạ, vậy bây giờ ta đi triệu tập mọi người nhé?"

"Mau đi đi!"

"RõI"

Võ Cực vô cùng vui mừng, trong nháy mắt đã phóng ra ngoài.

Đám Hồng Nguyệt khẽ liếc nhau, Hồng Nguyệt hơi khom người nói: "Bệ hạ, vậy chúng ta cũng đi đây"

"Ừm!" Bách Chiến nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, dù sao đối phương cũng có mấy vị chủ nhân quy tắc, không thể tùy tiện làm liều, nếu thật sự có nguy cơ thì ta sẽ ra mặt!

Còn nữa, nếu có nguy hiểm mà ta lại không thể đến kịp thì có thể cầu viện chỗ Tô Vũ!"

Hắn nói: "Ta không nói như vậy với Võ Cực bởi vì gã rất sĩ diện, chết cũng sẽ không cầu viện! Nhưng đối với các ngươi, ta lại yên tâm hơn chút. Nhớ kỹ, mạng sống mới là mấu chốt, dù Tô Vũ không quá hài lòng về ta nhưng cùng là Nhân tộc, ta không muốn mọi người xảy ra chuyện, hắn cũng không muốn. Nếu có khó khăn, hắn vẫn sẽ tới cứu viện...

"Mạt tướng đã hiểu!"

Đám Huyết Ảnh nhẹ giọng đáp lại, rất nhanh, mọi người nhao nhao rời đi.

Tô Vũ xuất chỉnh trước tiên, sau đó Bách Chiến cũng cho người tập hợp nhân lực.

Thế lực Nhân cảnh chính thức chinh phạt thượng giới!

Mưa gió nổi lên!

Bây giờ ở thượng giới, quy tắc chấn động dữ dội.

Đại chiến sắp xảy ra.

Ân oán mười vạn năm qua có lẽ sẽ có một kết quả cụ thể, đồng thời sẽ chính thức hạ màn kết thúc trong vòng ba tháng tới!

Bình Luận (0)
Comment