Tô Vũ không tiếp tục để ý tới Giám Thiên Hầu.
Trong Nhân Chủ Ấn.
Tô Vũ lấy Thời Gian Sách ra, lúc này Thời Gian Sách đang không ngừng lật qua lật lại.
Từng trang sách mở rộng trước mắt hắn.
"Thiết Dực Điểu"
"Phá Sơn Ngưu"
"Minh Quang Điểu""
"Toan Nghê"
"Toản Sơn Ngưu"
Từng trang sách hiển hiện, có hình ảnh có chữ viết, những chữ viết này đều rất đẹp mắt, khác hẳn với chữ của Tô Vũ, bởi vì đây là do Thời Gian Sư tự tay ghi chép.
Thời Gian Sách vàng óng ánh.
Trên bìa sách hiện ra dòng chữ mà trước đó Tô Vũ không nhìn thấy, dường như nó vốn không có tên sách nhưng hôm nay lại mơ hồ xuất hiện hai chữ.
"Thực Phổ!" (Sách dạy nấu ăn)
Đúng vậy, Thực Phổi Tô Vũ giật mình, trước đó hắn thật sự không phát hiện, bấy giờ hắn dụi dụi mắt nhiều lần, nhưng nhìn kỹ lại thì vẫn là hai chữ kia —— Thực Phổi Tô Vũ sững sờ, lại liên tục dụi mắt!
Vẫn còn là hai chữ này —— Thực Phổi Tô Vũ triệt để ngây ngẩn cả người!
Có ý gì?
Thực Phổ?
Cái quỷ gì thế?
"Vị kia... thật hung tàn!"
Tô Vũ không rét mà run, ta đệch, ngươi gọi cuốn sách này là Thực Phổ?
Đây chính là thứ có đủ cả Thần Ma Tiên, ngài tính ăn cả Thần Ma Tiên sao?
Ngài cũng quá hung tàn rồi!
Mấu chốt là tiểu cầu nhà ngài cũng có trong đây, chẳng lẽ ngài tính ăn nó luôn hả?
Tô Vũ nhe răng trợn mắt, lần đầu tiên hắn cảm nhận được Thời Gian Sư hung tàn tới mức nảo.
Thời Gian Sách, Vạn pháp đồ gì chứ, binh khí mà nàng chuẩn bị để chứng đạo lại được mệnh danh là Thực Phổi Hóa ra ngay từ đầu nàng ta đã không có ý định làm Thời Gian Sư gì đó, mà là muốn làm "đầu bếp".
"Thật lợi hại!"
Tô Vũ vô cùng bội phục, một "đầu bếp" như ngài thế mà lại có thể tạo ra Thời Gian Sách, rất đáng ngưỡng mộ!
Hắn vừa dở khóc dở cười đồng thời cũng cảm khái không thôi: "Nếu là Thực Phổ... Ta dung hợp Thực Phổ sẽ không thành vấn đề gì chứ?"
Hắn nhìn về phía vạn đạo của mình rồi lại nhìn Thời Gian Sách.
Thời Gian Sư chế tạo nên Thời Gian Sách, mỗi một trang đều không hề yếu, dù sao nàng cũng là nhân vật đỉnh cấp, mặc dù thu thập rất khó nhưng đã thu thập trong một thời gian dài, bản thân nàng cũng là cường giả chí cao, cảm ngộ đại đạo nhiều năm, còn có ca ca là Văn Vương hỗ trợ nên hiển nhiên cảm ngộ cũng không nông cạn.
Nghiêm chỉnh mà nói, một chút lực lượng vạn đạo của Tô Vũ đều chưa hẳn đã có năng lực thu thập mạnh bằng Thời Gian Sư.
Một khi dung nhập, dù xuất hiện một chút hao tổn nhưng có lẽ cũng làm lực lượng đại đạo tổng thể mạnh lên rất nhiều.
"Trước hết cứ nhập những lực lượng đại đạo chưa có ai dung hợp vào đã"
Tô Vũ tính toán, hắn không định để mọi người biết, cũng không định để mọi người phát hiện thiên địa đã tăng lên vào lúc này. Dù là những người đã dung đạo khác thì hắn cũng sẽ tạm thời phong tỏa cảm ngộ của họ.
Dù sao đây cũng là át chủ bài quan trọng.
Nếu bại lộ hoàn toàn thì sao có thể tuyệt địa phản kích?
"Xin lỗi!"
Tô Vũ cười khẽ một tiếng, sau một khắc, Thời Gian Sách bị hắn đánh vỡ nra, một trang sách bị hắn xé xuống, sau đó bay về phía một đầu đại đạo.
Đây là Xé rách đại đạo, cũng là thiên phú kỹ của Thiết Dực Điểu nhất tộc, đồng dạng, đây cũng là kỹ năng đầu tiên, võ kỹ đầu tiên mà Tô Vũ tu luyện kể từ khi mở ra Thời Gian Sách.
Chỉ phút chốc, trang sách này đã dung nhập vào Xé rách đại đạo của hắn.
Đại đạo của hắn tựa hồ hóa thành một con Thiết Dực Điểu, ngay lập tức đánh giết về hướng trang sách nọ.
Mà bên trên trang sách cũng hiện ra hình ảnh của một con Thiết Dực Điểu như hủ như sinh.
Hai con Thiết Dực Điểu này lao vào chém giết lẫn nhau.
Đại đạo của Tô Vũ có bản thân hắn trợ lực, cộng thêm nơi này là thiên địa của hắn nên chiếm cứ ưu thế, trong chớp mắt, nó đã thôn phệ hoàn toàn con Thiết Dực Điểu từ trang sách của Thời Gian Sư.
Oanh!
Một tiếng vang lớn truyền ra, trong thiên địa, Xé rách đại đạo đột nhiên mạnh lên, cũng như lớn mạnh toàn bộ vạn đạo.
Thiên địa hơi khuếch trương một chút xíu.
Rất yếu ớt!
Nhưng đây chỉ là một đạo trong đó mà thôi, trang sách này đã khiến Tô Vũ tăng lên nho nhỏ, thực ra tới tình trạng của hắn, muốn tăng lên là chuyện rất khó!
Nhưng bây giờ, Thời Gian Sách lại làm được.
Tô Vũ xem như truyền thừa của Thời Gian Sư, bao gồm cả đại đạo của hắn đều là tham khảo từ Thời Gian Sách, tham khảo từ Thời Gian Sư, nghiêm chỉnh mà nói hắn thật sự có thể xem là truyền nhân của nàng ta.
Cho nên đại đạo của hai người có độ phù hợp rất cao.
Tô Vũ cảm ngộ đại đạo đa phần cũng đến từ Thời Gian Sách, song phương cảm ngộ về đại đạo cơ hồ đều là nhất trí!
Từng trang sách bị Tô Vũ xé rách nghiền nát.
Từng lực lượng đại đạo thuộc về Tô Vũ điên cuồng thôn phệ những lực lượng đại đạo vốn thuộc về Thời Gian Sư.
Thiên địa bắt đầu khuếch trương dần dân.
Trong Nhân Chủ Ấn.
Giám Thiên Hầu không nhìn thấy cái gì, cũng không nghe được gì, nhưng y có thể cảm ứng được. Y cảm thấy khí vận của y đang tăng lên, thực lực của y cũng dần dần mạnh hơn.
Như vậy, đại biểu rằng Tô Vũ cũng đang không ngừng gia tăng.
Đây là một chuyện rất khủng bố.
Bây giờ Tô Vũ vốn không yếu, thế mà còn có thể tăng lên rõ ràng như thế... không biết rốt cuộc hắn sẽ còn gia tăng đến mức độ nào?
Thời Gian Sư để lại Thời Gian Sách đã đem đến cho Tô Vũ trợ giúp quá lớn.
Mà đó kỳ thật cũng là quà tặng cuối cùng của Thượng Cổ dành cho Tô Vũ, thôn phệ hết Thời Gian Sách rồi, trong tay Tô Vũ sẽ chẳng còn bất cứ món quà nào từ Thượng Cổ nữa.
Tô Vũ vẫn tiếp tục phong ấn các đại đạo khác, tuy nhiên hắn lại không phong ấn sự gia tăng của Sinh tử đại đạo.
Lúc này.
Trên thượng du thời không trường hà, Tinh Nguyệt đang giúp mọi người chữa thương, bỗng nhiên khí tức của nàng rung chuyển, trong chớp mắt, hai cỗ lực lượng dây dưa bùng lên, đó chính là sinh tử chỉ lực!
Trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, khí tức của Tỉnh Nguyệt bỗng nhiên tăng lên một đoạn dài.
Sinh tử chi lực rung chuyển!
Giống như nàng giúp người chữa thương rồi tự mình có cảm ngộ, trong nháy mắt đã đột phá.
Thế này mà cũng được ư?
Bốn phía, vô số người rung động.
Nơi xa, Minh Vương cũng ngoài ý muốn vội hỏi: "Tinh Nguyệt, ngươi... Ngươi lại tăng lên à?"
Đây hình như không phải lần đầu tiên!
Mấu chốt ở chỗ, thời gian nơi đây chảy nhanh nhưng thực ra lại chậm hơn so với vạn giới, thực tế thì Tô Vũ khai thiên chưa bao lâu, nói một cách khác, ở nơi này Tinh Nguyệt tựa như cứ cách một đoạn thời gian lại tăng lên một lần.
Trước đó tăng lên vẫn còn rất yếu ớt, nhưng lần này lại cường đại lên cực kỳ rõ rệt.
Dựa theo tốc độ nơi này, ở trong mắt những người khác, Tinh Nguyệt đại khái là... mỗi giờ tăng lên một chút, sau đó tới chiều tối thì nàng lại đột nhiên tăng mạnh một đoạn.
Vốn Tinh Nguyệt không tính là quá cường đại, dựa theo cách nói của Đại Chu Vương trước đó thì khi đặt tại những năm cuối Thượng Cổ, nàng chỉ có thể coi là chủ nhân quy tắc tứ đẳng, chưa thể bằng được Võ Hoàng.
Nhưng bây giờ dưới nhiều lần gia tăng, nàng đã dần chạm tới cảnh giới tam đẳng.
Đương nhiên, đó là so sánh với cột mốc lúc trước mà thôi, bây giờ dĩ nhiên Tinh Nguyệt vẫn chưa bằng được Chiến Vương tam đẳng mà Đại Chu Vương đã định nghĩa.
Thế nhưng Tinh Nguyệt tử vong nhiều năm, mới phục sinh không bao lâu mà trong chớp mắt lại có thể tiến vào tam đẳng vẫn khiến cho đám người Minh Vương kinh ngạc.
Tình huống gì thế này?
Mà chính Tinh Nguyệt cũng ngoài ý muốn vô cùng, Sinh tử đại đạo tăng cường không phải do nàng cảm ngộ mà là Sinh tử đại đạo của Tô Vũ trong nháy mắt đã cường hóa lên.
Vì sao thế?
Tô Vũ đã cảm ngộ cái gì ư?
Hoặc là nói, hắn lại lấy được cơ duyên gì sao?
"Thực Phổ của Văn Ngọc!"
Tinh Nguyệt bỗng nhiên nghĩ tới, chẳng lẽ là cái này?
Nàng không quá chắc chắn nhưng cảm thấy rất có khả năng ấy.
Sinh tử đại đạo tăng cường đối với Tô Vũ là chuyện rất khó, Thực Phổ của Văn Ngọc hẳn là ẩn chứa một chút cảm ngộ về Sinh tử đại đạo, tỉ như Tiên tộc hay Tử Linh tộc thì Thực Phổ đều có ghi chép.
Lúc này, thấy mọi người nhìn mình, Tinh Nguyệt thần nhiên nói: "Cảm ngộ bình thường mà thôi, tử vong nhiều năm rồi nên ta cảm ngộ tương đối sâu sắc về Sinh tử đạo, cộng với việc giúp chư vị chữa thương nên có vài thu hoạch nho nhỏ"
Mọi người hít khí, vậy mà còn bảo là thu hoạch nhỏ?
Ngươi mới đột phá thêm một đẳng đó!
Ở đây có rất nhiều chủ nhân quy tắc, dù nhiều năm trôi qua thì cũng không thể đạt đến mức độ như nàng được.