Bách Chiến bật cười: "Nhưng Tô Vũ à, ta chỉ có một chuyện rất hiếu kì, ngươi lấy đâu ra tự tin có thể địch nổi ta?"
Vừa nói, khí tức của hắn ta vừa triển lộ dần dần!
Khí thế xông thẳng trời cao.
Cường hãn vô biên.
Khí thế cường đại ấy thậm chí còn chấn động cả vạn giới.
Bách Chiến bước từng bước một về hướng Tô Vũ, vẻ mặt đầy thanh lãnh: "Ta không muốn đối địch với ngươi, dù ngươi muốn làm Nhân Chủ hay Nhân Hoàng thì ta đều có thể tặng cho ngươi! Chỉ cần ngươi không làm nhiễu chuyện của ta, ta sẽ không chủ động tìm ngươi. Tô Vũ, vì sao ngươi cứ muốn bức ta?"
Khí thế của hắn ta rất mạnh!
Cơ hồ là trong chớp mắt đã vượt qua Thần Hoàng Phi, thậm chí bắt đầu có xu thế tiếp cận Võ Hoàng. Hắn thực sự có phần không cam lòng, chất chứa cả những phẫn nộ: "Ta chưa từng bạc đãi Nhân tộc, càng không đụng tới người của ngươi!"
"Ta cũng đang trấn vạn tộc, ép Tội tộc. Vậy vì sao ngươi lại muốn bức ta?"
Lúc này, sau lưng Bách Chiến hiển hiện hai đại Thiên Tôn, rất nhanh, lại có gần 20 vị Hợp Đạo xuất hiện, tất cả đều rất cường đại.
Những người này cấp tốc phân bố bao vây xung quanh Tô Vũ.
Bách Chiến gần giọng: "Tô Vũ, hiện tại ngươi vẫn còn cơ hội!"
Hắn khẽ nói: "Chỉ cần ngươi không quấy nhiễu ta, ta cam đoan sẽ không để cho Tội tộc gây chuyện, cũng sẽ không để vạn tộc ảnh hưởng đến vạn giới. Ngươi có thể diệt vạn tộc, thậm chí ta còn giúp ngươi đi diệt, nhưng Tội tộc còn hữu dụng đối với ta. Tô Vũ, thế này đi, ngươi và ta cũng coi như hợp tác. Ngươi muốn đi cứu viện Nhân Hoàng, ta sẽ không ngăn cản, ta làm chuyện của ta, ngươi làm việc của ngươi, thế nào?"
Tô Vũ nhìn người đối diện: "Ta tò mò không rõ ngươi một mực muốn mở ra Địa Ngục Môn để làm cái gì? Ngươi bảo rằng sẽ không để Tội tộc gây sự... Vậy ta hỏi ngươi, nếu như Ngục xuất hiện, ngươi có thể đối phó với Ngục không?"
Bách Chiến đáp: "Tất nhiên là có thể, Nhân Tổ có thể đối phó hết thảy!"
"Ngươi chắc chắn Nhân Tổ có thể đối phó hết thầy ư?" Tô Vũ bật cười: "Vậy Nhân Tổ đang ở đâu? Nhân Tổ mạnh tới mức nào? Rốt cuộc Nhân Tổ đang nghĩ cái gì... Ngươi biết rõ sao?"
Bách Chiến quát lên: "Ta biết! Tô Vũ, không cần ngươi phải nhắc nhở ta! Ngươi vĩnh viễn cũng không biết kẻ địch mà ngươi phải đối diện mạnh tới mức nào! Hỗn Độn Địa Ngục Môn, thời đại Khai Thiên sau Thiên Môn và.... có lẽ còn cả sự tồn tại từ trước Hỗn Độn!"
Hắn giận dữ quát: "Ngươi có thể đối phó với họ sao? Nhân Hoàng có thể ư? Nhân Hoàng căn bản không biết cái gì hết"
Tô Vũ thản nhiên đáp: "Vậy thì cứ để Nhân Hoàng trở về, chúng ta lại thương lượng chuyện cùng nhau mở ra Địa Ngục Môn!"
Bách Chiến phẫn nộ: "Ta nói rồi, ngươi không hiểu! Nhân Hoàng thuộc phái bảo thủ, Nhân Hoàng sẽ không đáp ứng chuyện mở Địa Ngục Môn ra rồi mặc cho Hỗn Độn xung kích thiên địa! Ngươi căn bản không hiểu Nhân Hoàng! Lý niệm của hắn ta không giống ngươi, cũng không giống ta... Nếu ngươi thật sự hiểu rõ Nhân Hoàng thì ngươi chẳng bao giờ nghĩ tới chuyện hắn sẽ chủ động mở cổng Địa Ngục. Hắn tình nguyện một mình mang theo cường giả vạn tộc rời đi cũng không nguyện ý để Nhân Tổ trở về... Hắn không giống ta!"
Vẻ mặt Tô Vũ biến hóa: "Ý của ngươi là Nhân Hoàng đềi biết những chuyện này?"
Bách Chiến trầm mặc một hỏi mới cười lạnh: "Đúng thế, hắn biết!"
Lòng Tô Vũ chấn động một thoáng.
Nhân Hoàng biết nhưng Nhân Hoàng không đồng ý!
Ngục Vương!
Tô Vũ cả kinh: "Ngục Vương... có liên quan tới Ngục Vương. Ngục Vương phản bội...
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Ngục Vương cũng muốn mở Địa Ngục Môn ra nhưng mọi người đều không đồng ý, đúng không? Văn Vương đã từng trừng phạt Ngục Vương nhưng đó chỉ là trừng phạt nho nhỏ mà thôi, thậm chí y còn chủ động để Ngục Vương đi tọa trấn Địa Ngục Môn. Có nghĩa là khi đó, mọi người không cảm thấy Ngục Vương sẽ làm phản.
Là các ngươi... Chẳng lẽ đều là các ngươi gây ra?"
Hắn khiếp hãi nhìn chằm chằm Bách Chiến như thể đây là lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, "Cho nên tuy nói là các ngươi và Ngục Vương, nhưng thật ra đều là cùng một bọn?"
Cuối cùng thì Tô Vũ đã hiểu rõ mọi chuyện.
Hắn chấn động nói: "Mục đích của các ngươi và Ngục Vương đều là mở ra Địa Ngục Môn! Mà Ngục Vương thậm chí còn chủ động xâm nhập Địa Ngục Môn. Ngươi không sợ Địa Ngục Môn mở ra, bởi vì thực chất Ngục Vương cũng là một phần tử của các ngươi, đúng không?"
Lúc này Tô Vũ đã minh bạch hoàn toàn, nhìn Bách Chiến bằng ánh mắt không thể nào tin nổi: "Cho nên chẳng phải là phản bội gì hết, mà ngay từ đầu Nguyệt La, Nguyệt Khiếu, thực chất đều là đồng bọn của các ngươi?"
Hắn nhíu mày: "Vì sao sáu ngàn năm trước các ngươi không liên thủ diệt vạn tộc, từ đó cũng không ai có thể ngăn cản các ngươi mở ra Địa Ngục Môn được nữa? Còn nhất định phải diễn một tuồng kịch làm gì?"
Bách Chiến nhắm mắt giống như đang trầm tư, lại tựa hồ đang suy nghĩ điều gì, bỗng nhiên hắn mở mắt ra, khẽ thở dài: "Ngươi rất thông minh! Về phần vì sao không diệt vạn tộc, ngươi không hiểu đâu, diệt vạn tộc thì những vị chủ nhân quy tắc bị mang đi sẽ cảm ứng được"
Hắn giải thích: "Ngươi thật sự không rõ... Một khi vạn tộc bị diệt, những người kia sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết trở về! Sáu ngàn năm trước Địa Ngục Môn còn chưa mở ra lớn như thế, một khi đối phương trở lại thì hết thảy đều xong đời!"
Bách Chiến cười tự giễu một tiếng: "Chủ nhân quy tắc của vạn tộc nhiều hơn Nhân tộc, cũng mạnh hơn đám Nhân Hoàng! Nhưng mà bọn họ sợ chết, sợ hi sinh, cho nên bọn họ đang chờ, đang từ từ tấn công chứ không phải ra sức tung một kích, liều chết đánh một trận để hạ gục Nhân Hoàng!"
"Tô Vũ, ngươi quả nhiên vẫn không hiểu. Ngươi diệt sát vạn tộc sẽ chỉ khiến Nhân Hoàng trọng thương! Thậm chí là bị hủy diệt!"
Vẻ mặt Tô Vũ lạnh lẽo tới cực điểm: "Nhưng ngươi lại nói ngươi nguyện ý giúp ta diệt vạn tộc, bởi vì hiện tại Địa Ngục Môn có thể mở ra! Khi ta dẫn người đi viện trợ cho Nhân Hoàng, có lẽ Nhân Hoàng đã bị đánh tan, mà chúng ta có lẽ sẽ tao ngộ cường giả vạn tộc giữa đường rồi bộc phát đại chiến, vừa vặn ngăn cản cho các ngươi thêm chút thời gian... Bách Chiến, là thế phải không?"
Bách Chiến nhìn hắn, lần nữa cảm khái: "Ngươi quá thông minh!"
Chỉ cần một câu bình thường, Tô Vũ liền đoán được rất nhiều thứ.
Kê này thật đáng sợ!
Mà Tô Vũ đã hiểu rõ mọi chuyện: "Sáu ngàn năm trước, Địa Ngục Môn còn chưa xuất hiện khe hở, cho nên khi đó dù đánh tan vạn tộc, không ai ngăn cản thì các ngươi cũng vô pháp mở Địa Ngục Môn ra! Nhưng hiện tại lại khác rồi"
"Dựa theo tính toán của Nhân Hoàng, có lẽ ở triều tịch trước, từ sáu ngàn năm trước đã nên đánh tan vạn tộc, Nhân Chủ đời thứ chín sẽ mang người đi cứu viện, cho nên ở triều tịch ấy, ám vệ của Nhân Hoàng đều đã xuất hiện... Thế nhưng lại xuất hiện kẻ phản đồ như ngươi chấp chưởng Nhân tộc, đây là điều mà Nhân Hoàng và nhất mạch người truyền lửa đều không nghĩ tới"
"Nếu khi đó đánh tan vạn tộc, chủ nhân quy tắc vạn tộc cảm nhận được rồi cấp tốc trở về... Các ngươi căn bản không có thời gian để mở ra Địa Ngục Môn, cho nên các ngươi mới một mực ẩn núp"
Tô Vũ lạnh lùng nói tiếp: "Cổng Địa Ngục là để tiếp dẫn Nhân tổ, các ngươi điên thật rồi! Thậm chí không tiếc hi sinh Nhân Hoàng, các ngươi là một đám súc sinh!"
Bách Chiến yên lặng nhìn Tô Vũ.
Hắn ta không nói gì thêm, cũng không định cãi lại.