Khí tức của Tô Vũ cũng dần dần mạnh lên, mơ hỏ đã đạt tới cấp độ của Thần Hoàng Phi, về mặt hắn đầy chán ghét: "Cho nên lần này ta dẫn người giết Tội tộc, chỉ sợ cũng khiến ngươi cảm thấy đau lòng, phải không?"
"Thế thì thực sự không có"
Bách Chiến bình tĩnh đáp: "Chết thì chết thôi, không chết thì sao có thể tiếp dẫn Ngục Thanh và Bà Long Thú ra, sao có thể mở rộng khe hở của Địa Ngục Môn, không phải bọn hắn chết thì sẽ là những người khác chết. Là ai cũng được! Ta chỉ không nghĩ tới ngươi lại muốn nhất thống vạn giới nhanh như vậy mà thôi!"
Tô Vũ lạnh mặt nhìn Bách Chiến, lúc này, hắn cũng không tiếp tục cười với tên khốn ấy được nữa.
"Cho nên, Bách Chiến, ngươi mới là phản đồ lớn nhất!"
"Không, ta không phải phản đỏ!"
Bách Chiến phủ nhận: "Ta không phải, Ngục Vương hay Đấu Vương cũng không, tất cả mọi người đều không phải. Chúng ta chỉ hi vọng đi một con đường khác chứ không phải cứ nhất định ở cùng Nhân Hoàng, sau đó bị động chờ đợi diệt vong. Tô Vũ, đây là lựa chọn khác biệt chứ không phải phản bội!"
Hắn bình tĩnh chỉ ra: "Nếu ngươi cho rằng chúng ta là phản đồ, vậy thì Văn Vương, Võ Vương, Thời Gian Sư đều là phản đỏ cả, bởi vì bọn họ đã xâm nhập Thiên Môn, dẫn đến Thượng Cổ Hoàng Đình tan tác! Tối thiểu Ngục Vương không lựa chọn giải phong Địa Ngục Môn ở thời điểm đó. Là Văn Vương đi trước mới tạo thành cục diện bây giờ. Nếu muốn trách thì phải trách Văn Vương và Võ Vương đã tạo thành hết thảy hậu quả ngày hôm nay, vì sao ngươi không nói bọn họ là phản đỏ?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ chốc lát, bỗng nhiên hắn bật cười: "Ngươi nói nghe cũng hơi có lý.
Thế nhưng, đúng là rắm chó không kêu!"
Tô Vũ cả giận quát: "Dù Văn Vương xâm nhập Thiên Môn dẫn đến Thượng Cổ hủy diệt thì Nhân Hoàng cũng vì bọn họ mà nai lưng nai mông ra lưu lại vô số chuẩn bị ở sau, bảo đảm Nhân tộc sẽ không xảy ra chuyện! Mà những sự chuẩn bị này lại đều bị đám súc sinh các ngươi tiêu hao hết chứ không phải dùng để phản hỏi Nhân tộc!"
"Chỉ có thể nói, Văn Vương và Võ Vương đều là kẻ ngớ ngẩn, nhưng bọn họ có một vị đại ca quá tốt, gánh vác phần trách nhiệm này thay bọn họ. Mà các ngươi thì chỉ biết tác oai tác quái, không biết nỗ lực, cũng không ai đám đứng ra gánh vác trách nhiệm!"
Rắm chó gì chứt Thật sự tưởng là Tô Vũ ta không hiểu sao?
Nhân Hoàng lưu lại chuẩn bị ở sau đủ cho Nhân tộc sử dụng để bảo vệ mình, thậm chí còn có thể quật khởi một lần nữa, kết quả là nhất hệ người truyền lửa đều bị người của Bách Chiến lừa giết.
Sắc mặt Tô Vũ băng hàn: "Có lẽ ngay từ đầu, ngay từ triều tịch thứ nhất đã có người của các ngươi ẩn núp trong bóng tối! Đến ngươi cũng chỉ là đến trạng thái đỉnh phong mà thôi, có lẽ từ khi bắt đầu, các ngươi đã lừa giết những vị trung thành với Nhân Hoàng"
Bách Chiến trầm mặc không phản bác.
Sắc mặt Tô Vũ càng thêm lạnh lẽo.
Hắn đột ngột nhìn sang Trường Mi và Trường Thanh, bỗng nhiên bật cười!
"Ta nghĩ... có lẽ ta đoán đúng rồi!"
Đúng vậy, có lẽ ngay từ triều tịch đầu tiên đã có kẻ lừa giết người của Nhân Hoàng, dẫn đến vạn tộc và Nhân tộc giằng co vô số năm, hóa ra chỉ là vì chờ đợi ngày mà Địa Ngục Môn có thể mở ra.
Nếu không sớm đón Nhân Hoàng trở về, chẳng phải là lại về tới lúc trước sao?
"Cho nên mọi chinh chiến trong mười vạn năm qua đều là do các ngươi thao túng"
Tô Vũ thì thào một tiếng: "Vô số Nhân tộc hy sinh, vô số cường giả thời Thượng Cổ vẫn lạc đều là do các ngươi tạo ra! Tổ huấn của Tội tộc là không cho Văn Vương trở về, có lẽ còn phải thêm một câu nữa, đó là không được để cho Nhân Hoàng trở về! Thậm chí, có khi Thời Gian Sư còn bị các ngươi lừa gạt!"
Một mình hắn tiếp tục nói như mê man: "Đúng, có lẽ Thời Gian Sư không phải là loại người quá lỗ mãng để mà xâm nhập Thiên Môn rồi tao ngộ nguy cơ! Ngục Vương lại vì mở ra Địa Ngục Môn, nảy sinh xung đột với Văn Vương, cho nên, Văn Vương tuyệt đối sẽ không đồng ý! Võ Vương và y cùng một nhóm, Nhân Hoàng là đại ca của họ, vì vậy hết thầy mọi chuyện có lẽ đều là một tay các ngươi thiết kế!"
Sắc mặt Tô Vũ càng ngày càng khó coi!
"Giỏi lắm, không có gì bất ngờ xảy ra thì Thời Gian Sư đã bị các ngươi hố, đúng không?"
Hắn cười lạnh: "Chớ chối, các ngươi chắc chắn rằng Văn Vương sẽ đi cứu người! Khi y đi cứu người có lẽ sẽ không nói cho Võ Vương. Chính vì vậy đã có kẻ truyền tin tức này cho Võ Vương biết, đó chắc chắn cũng là các ngươi! Bởi vì các ngươi biết Võ Vương nhất định sẽ đi cứu viện, bởi vì Võ Vương quá ngốc, ông ta sợ huynh đệ của mình tao ngộ nguy hiểm... Phải thế không?"
Bách Chiến không khỏi khen ngợi thật lòng: "Tô Vũ... Ngươi quá thông minh!"
Hắn lại tán dương một câu, Tô Vũ thật sự đã nắm rõ mọi chuyện.
Một loạt sự tình này Tô Vũ sớm đã ôm hoài nghị, chỉ là hắn không thể liên kết lại với nhau, nhưng hôm nay hắn đã hiểu rồi.
Từ Thượng Cổ đến bây giờ đều chỉ là một âm mưu!
"Các ngươi đã mưu đồ rất nhiều năm"
Lúc này Tô Vũ khẽ cảm khái một tiếng: "Ta không nghĩ tới các ngươi bắt đầu mưu đồ từ xa xưa như thế, chuyện tiếp dẫn Nhân Tổ mà ngươi nói rốt cuộc là thật hay giả? Các ngươi muốn mở Địa Ngục Môn là bởi vì cái gì?"
Sự tình thật sự đơn giản như vậy sao?
Tô Vũ lại nói tiếp: "Ngay từ đầu ngươi đã biết hay bởi vì Chu Tắc xuất hiện nên ngươi mới biết được hết thảy? Từ đó lựa chọn làm phản?"
"Bách Chiến, ngươi rõ ràng có thể trở thành Nhân Chủ mạnh nhất, trở thành người thừa kế của Nhân Hoàng, vì sao ngươi cứ một mực chấp mê bất ngộ?"
Hắn lẩm bẩm: "Chẳng lẽ trong mắt ngươi, Nhân Hoàng cũng không bằng Nhân Tổ?"
Sau đó hắn lại tự nói: "Vì sao ta cảm thấy Nhân Hoàng lợi hại hơn Nhân Tổ nhiều nhĩ?"
Ở trong mắt Tô Vũ, Nhân Hoàng có lẽ không quá đáng tin cậy... Thôi được, kỳ thật y vẫn tương đối đáng tin, mặc dù Tô Vũ không kế thừa Trách nhiệm đại đạo của Nhân Hoàng nhưng vô luận như thế nào, ở trong mắt hắn, Nhân Hoàng vẫn là người rất quyết đoán, rất có năng lực.
Người có công nhưng không hề hiển hách!
Danh khí của Nhân Hoàng ở Thượng Cổ còn không bằng Văn Vương, nhưng Văn Vương phục y, Võ Vương cũng phục y, cường giả thời Thượng Cổ đều phục vị Hoàng này.
Tại thời khắc nguy cơ đến, Nhân Hoàng đã quả quyết đứng dậy bình định hết thảy.
Có lẽ Nhân Hoàng nghĩ rằng mình có thể trở về nhanh thôi.
Sau khi ty rời đi, Nhân tộc sẽ nhanh chóng quật khởi.
Kết quả... lại toàn là thần hốt Cả đời này của Nhân Hoàng, Tô Vũ cảm thấy thời khắc bi ai nhất chính là bị Văn Vương và Võ Vương hố, sau đó mới tới bị Ngục Vương và bị đám người Bách Chiến này hố, kể cả Đại Chu Vương cũng đều là thần hố!
Hố đến bây giờ mà y cũng chưa chết, nhiều đồng đội heo thế này, không thể không nói, Nhân Hoàng quả thực quá trâu bò!
Biến thành người khác thì sớm đã bị hố chết từ lâu rồi.
Y có thể sống đến bây giờ quả thực cũng không dễ dàng gì.
"Nhân Hoàng?"
Bách Chiến dường như lâm vào suy tư, hắn nói: "Nhân Hoàng rất mạnh, rất quyết đoán, thậm chí hắn còn tự mình mở thiên địa, loại tồn tại này ai dám nói là Nhân Hoàng không mạnh?"
Lòng Tô Vũ khẽ động.
Bách Chiến biết!
Hắn biết Nhân Hoàng là người khai thiên.
Bách Chiến lại nói tiếp: "Đâu chỉ Nhân Hoàng mạnh, Văn Vương cũng mạnh, những người này đều rất cường đại! Thế nhưng nếu ta nói Nhân Tổ còn mạnh hơn nữa, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy không chân thực, có điều sự thật chính là như thế"
Hắn mỉm cười, chậm rãi nói: "Ngươi có biết chiến tích huy hoàng nhất của Nhân Tổ là cái øì không?"
Tô Vũ nhíu mày: "Nói nghe thử xem"