Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3395 - Chương 3395: Khai Chiến Với Bách Chiến.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3395: Khai Chiến Với Bách Chiến.
 

Trong thiên địa, khí thế của Tô Vũ bừng bừng phấn chấn, lộ ra thái độ lạnh lùng: "Kẻ yếu từ xưa đến nay đều sẽ được người đời đồng tình! Dù hắn phạm sai lầm thì cũng sẽ có người nói con người đâu phải thánh hiền, ai mà chẳng có lúc phạm sai? Nhưng sai lầm cũng phân chia lớn nhỏ. Nếu ngươi chỉ e dè sợ chiến thì chưa hẳn đã không thể tha thứ, nhưng ngươi không phải! Ngươi mang đi mọi thứ mà Nhân Hoàng giao phó, ngươi hủy hết những gì Nhân Hoàng lưu lại, ngươi diệt sạch nhất mạch của người truyền lửa... Ngươi còn đáng hận, đáng giết hơn cả vạn tộc!"

"Vạn tộc tranh đấu với ta nhưng ta chưa từng cảm thấy bọn họ sai"

"Đổi thành góc độ của ta, nếu Tiên tộc muốn thống nhất Nhân tộc, để Nhân tộc làm nô bộc thì ta cũng sẽ phản kháng, cuộc chiến chủng tộc chẳng qua chỉ là mạnh được yếu thua mà thôi"

"Ta hung ác thì bọn họ bèn suy yếu"

"Bọn họ hung ác, chúng ta sẽ gặp xui xẻo, chỉ đơn giản như vậy!"

Tô Vũ nói cực kỳ lạnh lùng: "Ngươi thì khác! Bách Chiến, ngươi đáng hận hơn chúng mười vạn lần! Đối với vạn tộc, ta cùng lắm thì chỉ dùng một chữ "giết", không cần phân rõ phải trái! Đối với ngươi, ta rất muốn nói, ta muốn để mọi người đều biết ngươi là tội nhân chứ không phải anh hùng! Ngươi là Nhân Chủ, là chủ của toàn bộ Nhân tộc nhưng mà ngươi lại phản bội quê hương đất nước, phản bội tộc nhân của mình!"

"Loại người như ngươi muốn lưu lại thanh danh trước khi chết ư? Muốn để người đời sau nhớ kỹ Nhân Chủ đời thứ chín cũng là một trang hào kiệt, ở thời khắc cuối cùng đã hoàn toàn tỉnh ngộ ư? Nực cười! Đừng sỉ tâm vọng tưởng! Tô Vũ ta còn sống một ngày, ngươi sẽ chính là phản đồ lớn nhất! Ta sẽ đem hết thảy những gì ngươi làm khắc sâu vào thời không trường hà, Tử Linh trường hà, Đạo Nguyên chi địa, vào trong thiên địa của ta cùng tất cả sách sử!"

"Ta muốn khiến ngươi để lại tiếng xấu muôn đời, để người đời sau ghi nhớ loại người như ngươi không xứng lưu lại bất cứ thanh danh nào!"

Sắc mặt Bách Chiến trắng bệch tức thì.

Bây giờ khí thế của Tô Vũ hoàn toàn áp đảo hắn.

Khi hắn cảm thấy mình tỉnh ngộ, khi hắn cảm thấy mình có lẽ không mang tội lớn như vậy thì Tô Vũ lại nói cho hắn biết, không, ngươi có tội lớn hơn bất cứ người nào.

Ngươi là phản đồ lớn nhất!

Tô Vũ đối xử với Ngục Vương cũng chẳng đến mức như thế, hắn chỉ tước đoạt Vương vị của gã, đối với vạn tộc hắn cũng chỉ vung tay đánh chết, thậm chí đối với Ngu cũng không có nhiều phẫn hận, duy chỉ có Bách Chiến là khiến hắn hận thấu xương.

Thật sự là hận thấu xương!

Tô Vũ lại tiếp tục nói: "Ta vốn cho rằng ngươi có nỗi khổ gì đó, nếu ngươi không liên thủ với Tội tộc, ta sẽ nghĩ ngươi chỉ đang muốn chờ đợi một cơ hội, như vậy thì ngươi sẽ không tính là người tốt, nhưng ngươi cũng coi như bậc kiêu hùng"

"Ngươi chỉ là có khuynh hướng khác biệt, ngươi muốn giữ lại tỉnh nhuệ, chế tạo chiến quả càng lớn hơn... Khi đó, ngươi ở trong mắt Tô Vũ này cũng có thể coi như đại nhân vật! Dù không hài lòng lắm về lựa chọn của ngươi, nhưng ngươi chọn lựa như vậy mà có thể đánh bại vạn tộc và Tội tộc, vậy thì ngươi cũng coi như hào kiệt, là anh hùng!"

"Nhưng bây giờ khi ta biết được ngươi cùng một giuộc với Tội tộc, mục đích của ngươi hóa ra là để tiếp dẫn Nhân Tổ, mà nguyên nhân chỉ bởi vì sợ hãi... Bách Chiến, ngươi quả thật là một tên phế vật từ đầu đến chân!"

Từng lời của Tô Vũ đều cực kỳ ác liệt.

Quả thực khi Bách Chiến mới xuất hiện thì Tô Vũ đã đoán được một chút mục đích của hắn, mặc dù cảm thấy lòng dạ hắn đen tối nhưng cũng là kiêu hùng một phương, có lẽ Bách Chiến chỉ đang chờ đợi cơ hội để sáng tạo chiến quả lớn hơn.

Mặc dù Tô Vũ bất mãn thế nhưng cũng không cảm thấy hận thù, chỉ có thể nói Bách Chiến lựa chọn khác biệt với hắn mà thôi.

Nhưng hôm nay mọi thứ đều đã bại lộ, Tô Vũ chỉ còn lại phẫn nộ, hận thù, trào phúng, khinh thường.

Cho nên, hắn không cho Bách Chiến chút thể diện nào nữa, Bách Chiến không xứng!

Ở phái đối diện, mặt Bách Chiến đã tái xanh, mà Ngu cũng lộ ra ý trào phúng nhàn nhạt.

Đây chính là kết quả khi ngươi muốn quay lại ư?

Kết quả là Tô Vũ vẫn chỉ xem thường ngươi, không cảm thấy ngươi quay lại thì sẽ là anh hùng mà vẫn chỉ là đồ ngu xuẩn ngớ ngẩn.

Lúc này Ngu chợt lên tiếng, ả nổ nụ cười thản nhiên: "Tô Vũ, quả nhiên ngươi không giống bình thường..."

"Câm miệng!"

Tô Vũ quát lạnh: "Tên chó chết nhà ngươi tốt nhất ngậm miệng lại cho ta! Uy hiếp Nhân Chủ đời thứ chín, xui khiến Nhân Chủ đời thứ chín làm phản, tội của ngươi cũng không thể tha! Ngươi và Bách Chiến đều có tội, đương nhiên, ngươi không thể tính là phản nghịch bởi vì ngươi vốn dĩ không phải Nhân tộc, loại giặc cỏ như ngươi thì cứ chém đầu là được! Bách Chiến có tư cách để tiếng xấu muôn đời, còn loại rác rưởi như ngươi không có tư cách lưu lại bất cứ dấu vết gì trong sách sử Nhân tộc ta"

Sắc mặt của Ngu lập tức biến hóa.

Miệng lưỡi của Tô Vũ thật sự quá ác độc.

Mà ngay khi đang nói chuyện, vạn đạo của Tô Vũ đã tê tụ, khí tức trên thân đột nhiên tăng vọt, hắn lãnh đạm nói: "Các ngươi đã ngu xuẩn không trốn, vậy thì đều chết đi!"

"Vũ vì Hoàng, càn khôn tứ phương do ta quản!"

Uỳnh!

Thiên địa đè nén, trong nháy mắt đã thu nhỏ lại.

Khí tức của Tô Vũ càng tăng lên.

Ngu biến sắc, giận dữ quát mắng: "Còn không mau đánh!"

Bách Chiến ngớ ngẩn đã lựa chọn lưu lại vậy thì cũng chỉ có thể chiến đấu mà thôi.

Còn đứng nhìn làm cái gì?

Oanh!

Một cây trường thương phối hợp với 720 Thân thể khiếu bộc phát ra quy tắc chỉ lực cường hãn, một kích đánh võ hư không.

Đám Bách Chiến cũng đồng thời xuất thủ, lao về hướng Tô Vũ.

"Văn minh trường hà hiện văn minh, vạn đạo tề tụ phá vạn đạo!"

Uỳnh!

Vạn đạo tề tụ, một dòng sông dài vờn quanh thiên địa, lúc này trong Văn Minh trường hà xuất hiện vô số Tô Vũ, mỗi một Tô Vũ đều cẩm sách trong tay, giống như đang giảng giải văn minh của vạn tộc, văn minh của vạn đạo.

"Ta là ma, Ma đạo nhiếp vạn tộc, ma vận phúc thiên địa, tiếp dẫn Ma Tổ!"

Âm!

Trong hư không vô tận dường như xuất hiện một cái bóng mờ, chính là thiên phú kỹ của Ma tộc, Ma Lâm!

Tiếp dẫn sự tồn tại cường đại trong cõi u minh.

Chỉ trong chớp mắt, Ma đạo của Tô Vũ đã trở nên vô cùng cường đại, đánh về hướng mấy đại cường giả.

"Ta là tiên, chỉ cầu trường sinh không cầu danh, trường sinh bất diệt mới là tiên..."

Một tôn Tô Vũ Tiên tộc xuất hiện, tiên khí ngút trời, tuế nguyệt vờn quanh, tuế nguyệt lão mà ta lại bất lão, trường sinh bất tử mới là tiên.

"Ta là thần, thần thánh không thể nhiễu, ngồi trên chín tầng trời cao, Thần Tổ trấn càn khôn..."

Vô số Tô Vũ là vô số vị cường giả tuyệt thế xuất hiện, giống như tiếp dẫn lực lượng trong cõi u minh, trường sinh bất tử, thần thánh không thể xâm phạm, ma diễm nuốt thiên địa.

Nơi xa, đám cường giả vạn tộc đều giật mình thất thần.

Lúc này, họ dường như đã thật sự thấy được Ma Tổ, Tiên Tổ, Thần Tổ... những nhân vật đã mở ra thời đại, mở ra sự tồn tại của chủng tộc.

Bọn họ thực sự có thật sao?

Thời khắc này Tô Vũ chế tạo ra vô số nhân vật cực kỳ cường hãn ở trong thiên địa của mình.

Âm ảm ảm!

Những hóa thân của Tô Vũ này đang giảng giải văn minh vạn đạo, trình bày khai thiên tích địa, truyền bá văn minh, sáng tạo chủng tộc, khai sáng thời đại!

Từng quyển từng quyển sách bao trùm đất trời.

Hỏa diễm của Ma Tổ ngút trời, chỉ chốc lát đã nuốt chững Lôi Bạo, Nguyệt La và Nguyệt Khiếu vào bên trong sách. Thần Tổ thì tìm tới Bách Chiến, cũng kéo hắn ta vào trong sách Thần đạo của mình.

Tiên Tổ tìm tới Ngu, nhanh chóng bao phủ đối phương vào bên trong.

Nhưng mà Ngu thực sự quá cường đại, vừa bị kéo vào ả liền tung trường thương kích phá cuốn sách, Tiên Tổ trực tiếp bị đánh nổ tại chỗ, nhưng rất nhanh, Tiên Tổ lại phục sinh: "Ta là tiên, trường sinh bất diệt mới là tiên!"

Hóa thân Tiên tộc kia bị tiêu diệt thế mà khôi phục ngay tức thì.

Bất quá, trong hư không, sắc mặt Tô Vũ hơi hơi tái nhợt, rất nhanh hắn hừ lạnh một tiếng, tiếp tục điều khiển thiên địa.

Từng đạo hóa thân lại hiển hiện.

Lúc này có Minh, có Long, có Phượng, có Linh, có Mệnh... những hóa thân nhao nhao đánh về phía mấy người kia.

Mỗi một hóa thân đều cẩm sách trong tay, trình bày căn nguyên đại đạo, khởi nguồn của văn minh cho mọi người.

Bách Chiến rơi vào điên cuồng, quyền trấn thiên hạ, đánh cho sách của Thần Tổ không ngừng võ vụn, nhưng mà Thần Tổ lại thần thánh vô cùng, quang mang bắn ra bốn phía, mấy lần Bách Chiến tấn công đều phải tự mình hứng chịu ảnh hưởng, ánh mắt hắn ta dân trở nên mờ mịt.

Bình Luận (0)
Comment