Một tiếng cảm khái khẽ vang lên: "Vũ Hoàng, cần gì phải thế"
Tô Vũ cũng không quay đầu lại mà nói: "Đại chất tử đừng dùng bài này! Bình thường chút đi. Giả bộ với ta thì sẽ bị ta đánh chết rất nhanh, nếu ngươi muốn thì ta có thể thành toàn cho ngươi"
"Vũ Hoàng thật đúng là trực tiếp"
Một tiếng cười truyền ra, sau một khắc, bóng người hiển hiện ở biên giới của thiên địa, y cưỡi trên thân một con yêu thú hình như là Côn Bằng, nhìn về phía Tô Vũ rồi nói:
"Mẫu thân của ta.."
"Đoạn đạo, dung nhập thiên địa của ta và giao ra gậy trúc! Mặt khác, ngươi nhường lại toàn bộ Thân thể đạo, ta sẽ để mẹ con ngươi đoàn tụ!" Tô Vũ ngắt lời y ngay lập tức.
Nơi xa, thanh niên kia xếp bằng ở trên lưng cự thú: "Vũ Hoàng không sợ lúc này ta giết vào sao, ngươi thật sự có thể ngăn cản ư?"
Tô Vũ cười ha hả đáp: "Ngươi cứ thử xem! Đại chất tử, nếu ngươi không dám đi vào, ta sẽ chỉ coi như ngươi đánh rắm. Nếu ngươi dám thì ngươi nhanh trực tiếp đánh vào đi"
"Vậy ta dùng tin tức để đổi thì thế nào?" Thanh niên nọ mỉm cười nói: "Thứ nhất, vị trí của Thiên Môn, thứ hai, tính mệnh của Võ Hoàng"
Tô Vũ bật cười: "Nếu ngươi có thể giết Võ Hoàng, ta sẽ coi như ngươi trâu bò. Tên ngớ ngẩn kia đại khái đã bị ngươi bỏ rơi, bây giờ hẳn còn đang mò mẫm trong Hỗn Độn.
Về phần vị trí Thiên Môn... Ha ha ha, không phải Thiên Môn của chúng ta có thể hóa thành thật thì nó sẽ đang nằm trong thời không trường hà, ngớ ngẩn, ngươi mà cũng đòi bán tình báo với ta?"
An tĩnh tuyệt đối!
Tô Vũ quay đầu lại, thanh niên Chu Tắc cưỡi trên cự thú lộ ra sắc mặt hơi ngưng trọng, nửa ngày sau y mới mở miệng nói: "Vũ Hoàng quả nhiên là thiên hạ đệ nhất nhân trong suốt mười vạn năm qua"
Tô Vũ cười xùy: "Ngươi còn muốn chơi trò này với ta?"
Hắn lạnh lùng nói: "Ngươi ở trong Hỗn Độn chơi với cổ thú thì còn được! Dạy dỗ ngươi đều là những người nào? Trường Thanh, mưu sĩ dởm! Trường Mi, đồ thiểm cẩu! Võ Cực, mãng phu đởm mà ngu ngốc thật! Hồng Nguyệt và Huyết Ảnh có chút trí thông minh nhưng muốn làm quyền thần thì vẫn thiếu chút đâu óc! Thái Cổ Cự Nhân Vương ư? Đừng có đùa, đó chỉ là một kẻ ngu! Mẹ ngươi hả? Đừng cố làm trò, đầu óc ả ta đều chỉ là bột nhão.."
Tô Vũ cười lạnh chỉ rõ từng điểm: "Họ cũng không dám ném ngươi vào vạn giới để bồi dưỡng, vụng trộm bồi dưỡng thì có thể nuôi ra đầu óc tầm cỡ nào? Thật có lỗi, mặc dù ta nhỏ tuổi hơn ngươi nhưng Tô gia gia này từ nhỏ đã biết chiến đấu, mấu chốt ở chỗ ta không có bối cảnh mà vẫn dám khi dễ ngươi, ngươi thì sao? Ngươi được bồi dưỡng, mọi người biết ngươi là thái tử thì ai đám khi dễ ngươi? Thế nên chỉ dưỡng ra loại thái tử như ngươi mà thôi"
Hay cho từng câu xem thường.
Lòng Chu Tắc nao nao, cười khẽ rồi gật đầu: "Có lẽ là thế"
Tô Vũ tốt bụng nhắc nhở: "Cha ngươi bị ta đánh chết rồi"
Chu Tắc ngẫm nghĩ, trầm mặc vài giây rồi nói: "Ta biết!"
Y cũng coi như khá bình tĩnh: "Ta và ông ấy thực tế không quá quen thuộc. Tình cảm đôi bên cũng chỉ có thể nói là rất bình thường, ta chỉ là sản phẩm ngoài ý muốn của ông ấy và mẫu thân, hoặc là nói, bọn họ sinh ta bởi vì có mục đích. Ta cũng chỉ là quân cờ của họ, những điều này ta đều hiểu, chỉ là không nguyện ý để tâm tới mà thôi"
"ý nghĩ của họ kỳ thật rất đơn giản, bồi dưỡng ta để cho ta mạnh lên, thân thể đủ mạnh thì có thể tiếp nhận ý chí của Nhân Tổ"
Chu Tắc khẽ cười: "Những điều này ta đều biết, chỉ là lười nói ra. Hết lần này tới lần khác họ đều cho là ta không biết, nhưng ta không thích tham dự vào mấy việc ấy.
Ngươi cho rằng phương pháp tiếp nhận của Ma tộc là chuẩn bị vì ai? Hẳn ngươi có quen biết Ma Đa Na, trước đó Ma Hoàng muốn để Ma Đa Na gánh chịu tam thân... Kỳ thật công pháp này là mẫu thân của ta truyền cho họ"
Tô Vũ khẽ giật mình, hắn thật sự không biết về chuyện này.
Mà trong thiên địa, Ngu đã thụ thương cũng không tránh khỏi chấn động trong lòng, sợ hãi nói: "Ngươi biết rồi sao?"
Chu Tắc cười gật đầu: "Ta biết rất rõ"
Y nhìn về phía Tô Vũ: "Rất nhiều thứ kỳ thật không phải xảy ra mà không có lý do! Tỉ như trước đó Ma tộc muốn phục sinh Tử Linh cũng là một loại thử nghiệm, thử xem có thể khôi phục một chút cường giả rồi tiếp dẫn trở về sinh linh giới vực hay không. Dĩ nhiên tiếp dẫn về không phải để làm tay chân mà là làm chất dinh dưỡng để mở ra Địa Ngục Môn"
"Tỉ như Ma Đa Na được xem như thiên tài để bồi dưỡng, kỳ thật cũng chỉ vì thí nghiệm xem ý chí lực bao trùm liệu có thể chiếm cứ thân thể hay không. Kết quả của thí nghiệm có về như cũng không tệ lắm"
"Thần tộc và Tiên tộc rất ít ai làm thật sự, chỉ là vờ vịt cho có mà thôi nhưng Ma tộc thì đã thí nghiệm qua rất nhiều lần!"
Chu Tắc khẽ cười nói tiếp: "Ta biết rõ hết thảy, ta biết bọn họ chuẩn bị đầy đủ cho ta!
Nếu không tiếp dẫn được bản tôn của Nhân Tổ ra vậy thì trước tiên sẽ tiếp dẫn ý chí lực của Nhân Tổ, mà ta hiện tại cũng chủ nhân quy tắc tam đẳng đỉnh phong... trong nháy mắt Nhân Tổ giáng lâm, ta sẽ có thể đột phá đến nhị đẳng, thậm chí là nhất đẳng!
Sau đó tất cả đều sẽ dễ dàng rồi, khi đó, thực lực của ta đủ để quét ngang hết thầy, có thể cưỡng ép mở ra Địa Ngục Môn..."
Y mỉm cười bình thản: "Ta biết rõ và hiểu rõ mọi chuyện, thế nhưng phụ thân đại nhân tranh đấu với ngươi là tranh đấu nội bộ của Nhân tộc, là tranh đấu giữa các đời Nhân Chủ. Ta mà nhúng tay chỉ sợ ngươi sẽ không thể khoan nhượng, nhưng mẫu thân ta và ngươi còn chưa có cừu hận đến tình trạng kia!"
"Vũ Hoàng, ngươi xem có thể để cho ta báo ân sinh dục được không?"
Chu Tắc nói khẽ: "Ngươi có thể lấy đi cây gậy trúc này..."
"Không thể!" Ngu vô cùng phẫn nộ, quát lớn: "Tắc, ngươi mau đánh vào phá vỡ thiên địa này, hắn không làm gì được ta đâu!"
Chu Tắc thở dài một tiếng: "Mẫu thân đại nhân, ta cứu ngài là vì trả ơn sinh dục. Nếu không, ta hiểu rõ sự tích và tính cách của Vũ Hoàng, hắn sẽ giết ngài, chiếm cây gậy trúc, thậm chí ngay cả thi thể của ngài đều sẽ phải dung nhập vào thiên địa... Hắn sẽ không bỏ qua cho ngài!"
"Hiện tại, mẫu thân đại nhân giao gậy trúc ra, mà ta cũng vì mẫu thân đại nhân đánh đổi một số thứ, ta sẽ chủ động đoạn Thân thể đạo của Nhân tộc, xem như đền bù tổn thất cho Vũ Hoàng. Như vậy phải chăng mẹ con chúng ta có thể rời đi?"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Ngươi... Mẹ nó trông thật là nguy hiểm! Ngươi không phải đại gian thì sẽ là đại thiện! Ngươi khiến cho ta nhớ tới một người bạn cũ, Vạn Minh Trạch, cháu trai của lão Vạn, không phải người tốt thì chính là kẻ xấu đến cực hạn. Ta muốn giết chết ngươi!"
Gia hỏa này đột nhiên khiến Tô Vũ cảm giác thấy cần phải xử lý.
Nguy hiểm biết bao!
Lão cha chết rồi mà y vẫn mặc kệ. Lão nương sắp chết thì y mới chịu lộ diện, mà mở miệng ra đã tự nói mình sẽ đoạn mất Thân thể đạo của Nhân tộc rồi giao ra gậy trúc.
Những vật này có thể nói là chỉ trong một lần y đã trả cái giá lớn đến cực hạn.
Đúng lúc này Chu Tắc bỗng nhiên bật cười: "Tô huynh còn nhớ rõ ta ư?"
Tô Vũ sững sờ, nhìn lại thì hắn thật sự ngây ngẩn cả người, đột nhiên hắn nhìn về phía lão Vạn mà sắc mặt Vạn Thiên Thánh cũng khẽ biến hóa.
Thanh niên kia đột ngột biến thành dáng vẻ của Vạn Minh Trạch.
Lão Vạn vội thanh minh: "Minh Trạch còn đang ở Thiên Uyên giới"
Vạn Minh Trạch chưa chết!
Thế nhưng thanh niên này...
Chu Tắc nhẹ giọng giải thích: "Chỉ là một chút thủ pháp che lấp mà thôi, Tô huynh nói ta chưa từng thể nghiệm khó khăn của nhân gian thì cũng không đúng lắm. Ta đã từng trải nghiệm rồi. Ta tên là Tắc, ta cũng muốn nhìn ngắm, thử nghiệm làm sao để đi cứu vớt giang sơn xã tắc này"
Lần này Tô Vũ thật sự hít khí: "Ngươi... Ngươi là Vạn Minh Trạch?"
"Không tính thế... mà cũng coi là thế!" Chu Tắc đáp: "Đó không phải bản tôn của ta, chỉ là một đạo ý chí lực hóa thân mà thôi! Bản tôn của ta phần lớn thời gian đều ở trong Hỗn Độn!"
Sắc mặt Vạn Thiên Thánh vô cùng khó coi, ông chất vấn: "Cho nên, cháu trai của ta đã bị ngươi giết?"
"Cũng không phải!"
Chu Tắc lắc đầu: "Có lẽ ta nên gọi ngài một tiếng Nhị gia gia! Thể nghiệm nhân gian, thể nghiệm hết thảy, giết người thay thế cũng không phải là biện pháp gì tốt, một đạo thần văn thúc đẩy sinh trưởng, thân văn rơi xuống đất thành người, tự nhiên mà có Vạn Minh Trạch. Từ khi bắt đầu, Vạn Minh Trạch chính là ta, ta cũng chính là Vạn Minh Trạch, ta không hề giết chóc gì cả"
Chỉ có thể nói mang thai sinh con đều là giả, đều là một tay gia hỏa này xử lý!
Tô Vũ không khỏi khen ngợi: "Thật giỏi! Khá lắm! Nói như vậy, ngay từ đầu ngươi cũng đã quan sát.."
"Không tính là vậy!"
Chu Tắc ngắt lời: "Ngươi cũng biết tình huống của Lam Thiên, phân thân của y đã cắt đứt liên lạc, kỳ thật có thể xem là một cá thể độc lập. Mà ta cũng giống như vậy! Ta sớm đã cắt đứt hết thầy liên hệ, dù sao Nhân tộc còn có cường giả mạnh như Đại Chu Vương, ta sẽ không tùy tiện liên hệ giữa phân thân và chủ thể, chỉ là gần đây mới hấp thu tiêu hóa một chút mà thôi!"
Tô Vũ gật đầu: "Cho nên ngươi giết Vạn Minh Trạch!"
"Đó là phân thân của ta..."
"Cho nên ngươi giết cháu trai của Vạn phủ trưởng!"
"Đó là phân thân ta.."
"Cho nên ngươi giết bạn tốt chí giao của ta!"
Chu Tắc trầm mặc.
Ngươi nói thế thì coi là thế đi!
Ngươi và Vạn Minh Trạch thật sự có thể xem là hảo hữu chí giao sao?
Tô Vũ chỉ là đang tìm một cái cớ.
Mà Tô Vũ lại lạnh lùng nói: "Như vậy đi, ngươi tiến thiên địa của ta luận bàn với ta một phen, ta sẽ đáp ứng ngươi!"