"Giết!"
Tiếng rống của Võ Hoàng không ngừng, nhưng mà thực lực của Tô Vũ quả nhiên mạnh hơn lão, nơi này còn là bên trong thiên địa của hắn, có thiên địa trấn áp, vạn đạo quy tắc giết ra, đủ các loại thủ đoạn tề xuất!
Trên trán Tô Vũ mỏ hôi nhỏ giọt nhưng hắn vẫn cứ bất động như núi.
Văn Minh Chí bị hắn lật giở từng tờ một.
Tô Vũ không ngừng giết ra, rất nhanh vây quanh Võ Hoàng đều là Tô Vũ, vô số Tô Vũ đều đang sử dụng quy tắc chỉ lực khác biệt, không ngừng ác chiến cùng Võ Hoàng.
Tiếng thở dốc của Võ Hoàng dần dần hiển lộ.
Lão rất mạnh!
Thế nhưng ở nơi này thì lão vẫn đấu không lại Tô Vũ.
Sau khi rời khỏi đây, có lẽ lão còn có cơ hội, nhưng ở trong thiên địa này thì lão không có.
Bước chân của Võ Hoàng nặng nề, đánh chết thêm một đám Tô Vũ, giết cho thây ngang khắp đồng, những thi thể này nhanh chóng tiêu tán trong thiên địa. Võ Hoàng thở hổn hển kịch liệt, Tô Vũ đã cách lão rất gần rồi!
Tới gần Tô Vũ, lão sẽ chém giết hắn.
Vũ phu cũng không phải kê dễ trêu!
Võ Hoàng nhe răng, lộ ra hàm răng sáng như tuyết, lão gào thét một tiếng, vung vẩy trường thương đánh về phía đám Tô Vũ đang chắn trước người.
Đạo trong thiên hạ, duy võ mạnh nhất!
Thương đạo ư? Không, lão là Võ đạo!
Mọi loại sát chiêu đều là võ!
Thứ lão học là thuật giết người.
Trường thương ầm vang đứt đoạn, Võ Hoàng thổ huyết nhưng lại không để ý những thứ này, lão vứt bỏ trường thương, đánh ra một quyền khiến một Tô Vũ chia năm xẻ bảy. Lão hóa quyền thành chưởng, mỗi một chưởng đấm nát một Tô Vũ.
Mọi loại võ nghệ đều chỉ có mục đích giết người.
Võ Hoàng cười lạnh: "Không có thương trong tay, ta vẫn có thể giết như thường. Tô Vũ, ngươi còn non lắm!"
Phân Cân Thác Cốt Thủ xuất ra, một Tô Vũ bị lão xoay thành bánh quẩy.
(Phân Cân Thác Cốt Thủ là môn thủ pháp khá lợi hại trong Cảm Nã Thủ)
Vẻ mặt Tô Vũ bình tĩnh tiếp tục lật qua lật lại trang sách, lại có vô số Tô Vũ từ trong sách bay ra, mà bản tôn thì đã chảy đầy mỏ hôi.
Võ Hoàng quá mạnh.
Mạnh đến mức có lẽ lão thật sự có thể chiến cùng nhị đẳng, đây cũng là nguyên nhân năm đó lão có thể chiến với Võ Vương, nhưng mạnh đến mấy thì lão cũng không phải nhị đẳng, chỉ có thể chiến một trận mà thôi.
Đối diện, Võ Hoàng tiếp tục giết chóc.
Quy tắc đại đạo chấn động.
Thế nhưng khí tức của lão cũng đang suy giảm, giết chóc liên tục khiến lão tiêu hao quá lớn, lực lượng trong thời không trường hà đều không cách nào đền bù. Cường giả quy tắc đại đạo không dễ dàng hao tổn sạch sẽ quy tắc chỉ lực như vậy, nhưng ở trong thiên địa của Tô Vũ thì quy tắc chi lực mà thời không trường hà chiếu rọi tới ít hơn bình thường rất nhiều.
Dần dần, Võ Hoàng càng ngày càng yếu.
Tiếng nổ ầm ảm vang xa.
Võ Hoàng gào thét, dùng đâu húc ra khiến một Tô Vũ khác tan tành.
Lúc này, lão đã ở cách Tô Vũ chỉ còn trăm mét.
Đối với cường giả, đây là khoảng cách chỉ tốn một cái nháy mắt là có thể đến được.
Tương đương với mặt đối mặt.
Trên trán Võ Hoàng tràn đây huyết dịch và mô hôi, mỏ hôi nhỏ xuống che đậy hai mắt, ở phía đối diện Tô Vũ cũng khẽ cảm khái: "Rất mạnh, Võ đạo quả nhiên không kém!
Còn tinh thuần hơn cả đám Bách Chiến"
Sở trường!
Võ Hoàng nghiên cứu Võ đạo cực kỳ thấu triệt, cộng thêm thiên phú của lão rất cường đại, chém giết ngược lại còn mạnh hơn đám người phân tâm bởi thần kỹ như Bách Chiến.
Dứt lời, Tô Vũ và Võ Hoàng đồng thời bạo khởi.
Võ Hoàng gào thét, đá ra một cước, một cước này đá bể hư không.
Tô Vũ cũng vươn ra bàn tay như ngọc. Cầm nã thủ mau chóng bắt được chân Võ Hoàng, ngón tay khẽ bóp xuyên thủng bàn chân của Võ Hoàng. Võ Hoàng rống to một tiếng, đá ra một cước khiến bàn tay Tô Vũ vỡ nát.
Tô Vũ lạnh lùng cấp tốc nghiêng người, bắt đầu ác chiến cùng Võ Hoàng trong hư không.
Võ Hoàng tiêu hao rất lớn, kinh nghiệm chiến đấu quả thực rất phong phú, lão vội vã né tránh, đồng loạt xuất ra quyền cước đánh cho Tô Vũ không ngừng thổ huyết, mà Tô Vũ dù sao vẫn mạnh hơn lão, trong chớp mắt, một tiếng nổ ầm ầm vang lên!
Võ Hoàng bay ra ngoài, yết hầu bị xuyên thành lỗ máu.
Tô Vũ không có ý định tha người, trong nháy mắt hắn đã xuyên qua, thủ hóa ưng trảo, câm ra một khối huyết nhục, Võ Hoàng không ngừng rút lui, Tô Vũ lại là không ngừng lấn lướt áp chế.
Song phương đánh giết cận thân, chiêu nào của Tô Vũ cũng rất tàn nhẫn, quy tắc đại đạo va chạm không ngừng áp chế Võ Hoàng, ép cho Võ Hoàng liên tiếp rút lui, không ngừng thổ huyết, trên thân lão bị Tô Vũ tạo ra vô số thương thế mới.
Võ Hoàng lộ vẻ tuyệt vọng.
Lão không địch lại Tô Vũ.
Ở trong thiên địa của Tô Vũ, lão không thể nào địch lại được hắn, dù lão chém giết vô số phân thân thì những phân thân kia sớm muộn gì cũng sẽ khôi phục, ngược lại, lão sẽ tiếp tục bị áp chế rồi bị Tô Vũ chém giết.
Ở phía sau, đám người quan chiến đều rất ngưng trọng.
Đến mức độ đánh cận thân, đại biểu Tô Vũ thực sự muốn giết người.
Tô Vũ làm hao hết hơn phân nửa lực lượng của Võ Hoàng mà bản thân hắn cũng hao tổn không nhỏ.
Nhưng Tô Vũ đã lựa chọn đánh cận thân, đến bây giờ cũng không gọi người khác hỗ trợ, đại biểu Tô Vũ có lòng tin tất thắng.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hơi phức tạp.
Võ Hoàng dù sao cũng là Nhân tộc.
Mặc dù lão bất hòa với Võ Vương nhưng lão cũng không tính là phản bội, chỉ có thể nói đôi bên đều là bá chủ Nhân tộc, vì quyền lợi mà lựa chọn xung đột, điểm này hoàn toàn khác với đám Bách Chiến.
Mọi người cảm thấy phức tạp, Tô Vũ quát chói tai, một trảo xuyên thấu ngực Võ Hoàng mà Võ Hoàng cũng nghiêm nghị gào thét, một quyền đánh cho xương cốt của Tô Vũ đứt gãy.
Song phương đồng thời rút lui, Tô Vũ moi ra rất nhiều huyết nhục.
Võ Hoàng ho ra máu không ngừng, nhìn về phía Tô Vũ, bất đắc dĩ nói: "Ngay cả ngươi...
ta đều đấu không lại.."
Phế rồi!
Ta thật sự không thể thắng Tô Vũ.
Đây là chuyện bi ai quá đối!
Về chuyện nơi này là thiên địa của Tô Vũ thì lão cũng không nói gì, khai thiên cũng là bản lĩnh của Tô Vũ, ai bảo lão không làm được cơ chứ.
Tô Vũ thở hổn hển: "Ngươi không tệ, mạnh hơn đám Ngu nhiều"
"Bọn chúng ư?" Võ Hoàng cười khinh miệt: "Mạnh hơn côn trùng thì cũng chỉ là côn trùng"
Lão cũng rất ngông cuồng, cười lạnh một tiếng: "Ba cổng Thiên Địa Nhân thì có Thiên Môn mạnh nhất, khó mở nhất! Người mở ra Thiên Môn mới là chí cường, kẻ không mở Thiên Môn đều là phế vật, đều là sâu mọt!"
Mọi người ở phía sau bỗng nhiên không còn cảm thấy đỏng tình với lão nữa.
Miệng quá thúi!
Dựa theo lời ngươi nói, kê không phải côn trùng trên thế giới này chẳng có mấy ai.
Kiêu căng như thế không bị Tô Vũ đánh chết thì sớm muộn gì cũng sẽ bị những người khác đánh chết.