Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3419 - Chương 3419: Tồn Tại Phía Sau Địa Ngục Môn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3419: tồn tại Phía Sau Địa Ngục Môn.
 

"Cánh cửa sẽ có cơ chế phong tỏa thế nào để không cho người bên trong thoát ra?" Tô Vũ hỏi một câu.

Thông Thiên Hầu ngẫm nghĩ rỏi đáp: "Không khó lắm. Chúng ta khó có thể đóng cửa lại nhưng có thể phá hủy ý chí hỗn độn khiến đối phương không còn vật định vị, đồng thời xua tan năng lượng bốn phía khiến đối phương thiếu lực lượng mở rộng khe hỡ, chỉ cần quanh đây không có người chết, có thể đối phương vẫn có thể tới nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian. Tội tộc chuẩn bị nhiều năm nhưng Ngục Thanh chỉ mới thoát ra, đương nhiên cũng có liên quan đến việc cánh cửa sắp mở"

Thông Thiên Hầu có chút hiểu biết về phương diện này, y ngẫm nghĩ rồi lại nói: "Ta có thể thu hẹp khe hở của Địa Ngục Môn, ít nhất có thể kéo dài thêm một thời gian, khiến người bên trong không thể ra ngoài"

"Đại khái có thể phong tỏa bao lâu?"

"Khó mà nói trước. Không có chí cường giả tấn công thì có thể phong tỏa mấy năm, nếu có thì không biết trước được"

"Nếu bị tấn công thì ngươi sẽ phát hiện đúng không?"

"Đương nhiên"

Thông Thiên Hầu gật đầu.

Tô Vũ lại nhìn cánh cửa lớn nội liễm thần vận kia: "Ngươi có thể ăn bản thể này không?"

"Không được" Thông Thiên Hầu ngượng ngùng: "Bệ hạ, tuy trông như một cánh cửa nhưng nó là phong ấn, nó đang ngủ say, một khi nó thanh tỉnh, bên trong nó còn có cả một thời đại, ta mà ăn thì chắc chắn sẽ nổ chết"

Đừng đùa!

Ngươi đánh giá ta quá cao rồi đấy!

Nếu ta có thể ăn Địa Ngục Môn thì đã ăn từ lâu rồi!

Thông Thiên Hầu ngẫm nghĩ rồi lại nói: "Nếu muốn ăn bản thể của nó thì ít nhất phải đến chủ nhân quy tắc nhất đẳng"

Tô Vũ nheo mắt.

Nhất đẳng - cấp bậc của Nhân Hoàng Thượng Cổ.

Không ngờ Thông Thiên Hầu lại đưa ra đáp án như vậy, không đến nhất đẳng thì không thể ăn cánh cửa này, thật đáng sợ.

Nhưng ngẫm lại thì cũng đúng, cánh cửa trước mặt mà không mạnh thì sao có thể phong tỏa một thời đại.

Nhưng rốt cuộc cánh cửa này đến từ phương nào?

Ai tạo ra nó?

Địa Ngục Môn, Địa Môn, đây là cánh cửa duy nhất xuất hiện ở vạn giới mà người khác có thể nhìn thấy.

Bỗng nhiên Tô Vũ bước đến trước cửa, Thông Thiên vội khuyên: "Bệ hạ cẩn thận. Hiện tại cánh cửa này đang ở trong trạng thái phong ấn ngủ say, không thì rất dễ bị nó nuốt vào rồi phong ấn bên trong"

Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn đến gần cánh cửa nhìn kỹ, cánh cửa trước mắt hắn đen như mực, trông giống như Địa Ngục, chẳng trách lại gọi nó là Địa Ngục Môn.

Tô Vũ vừa định đụng vào, Thông Thiên lại vội can ngăn: "Đừng, bệ hạ, cường giả như ngài đụng vào có khả năng sẽ đánh thức nó, nó mà nuốt ngài vào thì sẽ rất phiền toái"

Tô Vũ nhíu mày thu tay, không dám chạm vào.

Nếu ta độc lập tự do thì ta đã vào trong xem rồi, sợ cái gì. Nhưng hiện tại thì hắn đành bỏ qua thôi.

Tô Vũ trầm mặc một hỏi rồi lại hôi: "Nó thật sự mạnh đến mức Nhân Tổ cũng không thể đánh vỡ hay thoát ra ư?"

Thông Thiên Hầu giải thích: "Bệ hạ, phong ấn khiến bọn họ không thể thoát ra không đơn giản chỉ là lực lượng của cánh cửa mà còn có người thêm xiểng xích phong ấn, hơn nữa phải có một thời đại suy thoái kèm theo lực lượng tàn diệt đặc thù"

Tô Vũ gật đâu.

Thông Thiên Hầu lại nói: "Huống chi, cường giả phía sau cửa chưa chắc đã nguyện ý thoát ra vào lúc này"

"Hẩ?"

Tô Vũ ngạc nhiên nhìn y, Thông Thiên Hầu tự ngẫm một lát rồi lại nói tiếp: "Không phải tất cả đều bị bắt nhốt vào trong, cũng có khả năng có người chủ động. Như đám người Chu Tắc chẳng hạn, có lẽ hiện tại bọn họ không muốn ra ngoài mà muốn chờ đợi một cơ hội hơn. Ta có cảm giác sắp tới các cánh cửa đều sẽ đồng loạt mở ra, điều này chứng tỏ cơ hội đang tới"

"Cơ hội?"

Tô Vũ lẩm bẩm: "Ai cũng nói đó là cơ hội. Vậy nó rốt cuộc là cái gì? Thời Gian Chi Chủ và Tử Linh Chi Chủ rốt cuộc còn đang theo đuổi cái gì?"

Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời nhưng lại không thấy thời không trường hà, có lẽ toàn bộ mọi chuyện đều có quan hệ với thời không trường hà.

Người đầu tiên khai thiên từ khi khai thiên tích địa tới nay, đó là người thân bí nhất đông thời cũng là người cường đại nhất.

Những chuyện bí ẩn mà hắn đang đi tìm lời giải đều có quan hệ với người đó ư?

Ba cánh cửa, khai thiên giả, thời đại bị phong ấn, sáng lập hỗn độn...

Tô Vũ không đò hỏi, chỉ yên lặng chờ đợi, chờ đợi cổ thú bên trong ra ngoài.

Hắn muốn giết vài kẻ để cường hóa thiên địa, sau đó không cho cổ thú thoát ra nữa, hắn sẽ phong ấn nơi này, trong khoảng thời gian ngắn Địa Ngục Môn sẽ không thể mở Ta.

Ngày thứ nhất, không có cổ thú xuất hiện.

Ngày thứ hai, có lẽ có kẻ cảm thấy bên này an toàn hoặc cảm thấy đây là cơ hội hiếm có, cũng có thể do có người cố ý xúi giục, cánh cửa vẫn luôn lặng im bỗng nhiên hơi hơi rung động một thoáng.

Phía sau cửa có thanh âm mỏng manh truyền đến, đó không phải ngôn ngữ Nhân tộc mà là cảm giác ý chí thần văn nhàn nhạt thẩm thấu.

"Ngoài cửa còn sinh linh nào không?"

Có kê hồi dò.

Tô Vũ không hé răng. Không có đâu, ta không phải sinh linh, ta là tổ tông của sinh linh, ngươi hồi cũng vô dụng thôi.

Cách đó không xa, thiên địa hiện lên.

Hiện giờ Địa Ngục Môn nằm trong phạm vi thiên địa của Tô Vũ nhưng hắn không bao trùm Địa Ngục Môn để tránh kích phát cánh cửa. Nhưng nếu có kẻ thoát ra, dù chạy theo hướng nào thì cũng không thể thoát khỏi thiên địa của hắn.

Tô Vũ vung tay lên, đám người Nam Vương lập tức xuất hiện.

Hắn vung tay lần nữa, Trà Thụ cũng có mặt.

Tô Vũ nhìn nàng, truyền âm nhắc: "Khôi phục bản thể"

Trà Thụ ngoan ngoãn khôi phục bản thể.

Tô Vũ tiếp tục truyền âm: "Kế hoạch Trà Thụ không dùng được với Tội tộc thì dùng với đám cổ thú là tốt nhất, tránh việc một kẻ thoát ra lập tức bị đánh chết sẽ khiến bên kia có cảm ứng. Lần này đặt giới hạn là 5 mạng đi. 5 kẻ ra ngoài thì niêm phong cửa, đánh chết toàn bộ. Nếu trong vòng một ngày mà không có nổi 5 kẻ thoát ra thì cũng niêm phong cửa và tiêu diệt hết"

Tô Vũ vừa dứt lời, Trà Thụ liền cắm rễ xuống thiên địa, bộ dáng trông hơi tàn tạ.

Những người khác nhanh chóng biến mất, bọn họ đều trốn xuống bên dưới Trà Thụ.

Tô Vũ giao cho Trà Thụ một nhiệm vụ duy nhất, chính là bán tình báo cho kẻ đầu tiên thoát ra.

Đều là Hỗn Độn cổ tộc nên có thể giao lưu với nhau đúng không?

Tô Vũ vung tay lên, nơi đây hóa thành hỗn độn, toàn bộ thượng giới cũng trở thành hỗn độn, nơi nơi đổ nát thê lương, đây là bộ dáng nguyên bản sau đại chiến, trông như hai phe đã đồng quy vu tận.

Còn địa bàn Ngục Vương nhất mạch gần đó thì Tô Vũ không quản, cường giả trên Nhật Nguyệt gần như đều chết hết, những kẻ còn lại cũng bị dư uy chiến đấu chấn chết rất nhiều, phần còn sót lại đã bị đám người Đại Chu Vương chuyển đi nhưng không phải là đưa đến Nhân Cảnh.

Hiện tại hạ giới có rất nhiều biên giới trống không, không sợ thiếu chỗ ở.

Tô Vũ lười quan tâm đến đám người thường đó.

Thường thì khi có đại chiến, cường giả đối phương bị giết sạch thì sẽ dừng tay, trừ khi là chủng tộc đại chiến, cuộc chiến với mục đích diệt tộc.

Tuy hắn và chi mạch Ngục Vương bất hòa nhưng hắn lười xả giận lên đám người kia.

Rất nhiều kẻ là Nhân tộc bình thường không biết đến vạn giới, tới vị trí của Tô Vũ, hắn không quá để ý đến bọn họ nữa.

Những người này di chuyển tới giới khác, vài năm sau có khả năng chủng tộc sẽ huỷ điệt, nếu không huỷ diệt thì cũng khó có thể quật khởi.

Chuẩh bị xong, Tô Vũ liền ẩn thân đi.

Cánh cửa còn đang rung động.

Toàn bộ thiên địa giống như đã hủy diệt.

Chỉ còn lại một gốc cây trà trong góc xa xôi gian nan tỏn tại, rễ cây cắm trong hỗn độn.

Giờ khắc này dường như chư thiên vạn giới đã hoàn toàn bị phá hủy, cảnh tượng hệt như sau tận thế. Nhân Sơn đẫm máu do tàn sát vạn tộc, còn có rất nhiều thi thể chưa được thu dọn.

Đây chính là khung cảnh một vùng đất hoang tàn không người.

Bình Luận (0)
Comment