Đánh chết năm cổ thú xong, chiến lợi phẩm lần này không tệ lắm.
Địa Ngục Môn bị phong ấn, ý chí hỗn độn bị phá hủy, hiện giờ muốn câu cá cũng không thể được, chủ yếu là Tô Vũ sợ sẽ xảy ra vấn đề, nếu có quá nhiều cổ thú tới đây khiến Địa Ngục Môn mở ra sớm hơn thì không ổn.
Năm cổ thú cảnh giới chủ nhân quy tắc dung nhập vào thiên địa khiến nó nhanh chóng khuếch trương.
Trà Thụ bắt đầu cắn nuốt ý chí hỗn độn.
Nàng được phân một nửa, Hỗn Độn Long và Bát Dực Hổ cùng nhận một nửa. Thực lực mọi người không giống nhau, Hỗn Độn Long có thể tính là chủ nhân quy tắc ngũ đẳng, hiện tại y chỉ thiếu một cơ hội mà thôi, giống như Thiên Tôn được phá phong ấn rồi thăng cấp.
Tô Vũ mới vừa tiêu hóa xong chiến lợi phẩm, bên kia, khí tức Hỗn Độn Long đã thay đổi.
Rảm râm!
Vô số lực lượng thổi quét về phía Hỗn Độn Long.
Tô Vũ lắng lặng quan sát.
Hỗn Độn Long là Hỗn độn cổ tộc. Sau khi Địa Ngục Môn xuất hiện, dường như Hỗn độn cổ tộc không thể đột phá ngoài cửa.
Hiện tại y sắp đột phá, vậy cơ hội mà y cần là cái gì?
Tô Vũ nhìn chăm chú, hắn mở Thiên Môn ra.
Hắn muốn nhìn xem cổ tộc ở bên ngoài đột phá như thế nào.
Tác dụng của ý chí hỗn độn là cái gì?
Thông qua Thiên Môn, Tô Vũ nhìn thấy vài thứ không giống bình thường, khi Hỗn Độn Long muốn đột phá, dường như lực lượng thời không trường hà hạ giới đã lan đến đây nhưng không quá rõ ràng.
Thứ rõ ràng hơn vẫn là Địa Ngục Môn.
Lúc bấy giờ, trên Địa Ngục Môn xuất hiện một sợi xiềng xích bắn về phía đầu long kia, xiểng xích kia vô hình vô sắc không có bất cứ động tĩnh gì, nó im lìm tiến lại gần muốn trói chặt hỗn độn đại đạo mà Hỗn Độn Long đang phác họa.
"Xiểng xích?"
Tô Vũ lẩm bẩm, xiểng xích này sinh ra từ Địa Ngục Môn, nó không cho cổ tộc ngoài cửa đột phá sao?
Xiểng xích bắt đầu bao trùm hỗn độn đại đạo.
Đúng lúc ấy, trên người Hỗn Độn Long bỗng nhiên xuất hiện vài đạo hư ảnh, dường như chúng đều là hư ảnh của cổ thú cường đại, cũng là ý chí cường giả ẩn chứa trong ý chí hỗn độn.
Lúc này ý chí cường giả hiện ra.
Trên đỉnh đầu Hỗn Độn Long có 7 - 8 vị cường giả cổ thú, khi xiểng xích đột kích, ý chí bùng nổ, xiêểng xích liên tiếp xuyên thủng từng đạo hư ảnh.
Nhân lúc xiềng xích giằng co cùng hư ảnh, hỗn độn đại đạo của Hỗn Độn Long nhanh chóng lớn mạnh, tiếp đó lực lượng đại đạo của Hỗn Độn Long ẩn vào trong hỗn độn rồi biến mất.
Xiểng xích đã đánh tan hư ảnh, đồng thời Hỗn Độn Long cũng đã hoàn thành thăng cấp, xiểng xích chẳn chờ một chút rồi biến mất, nó đã trở về Địa Ngục Môn.
Những người khác không thấy cảnh tượng này, chỉ có Tô Vũ là nhìn thấy rõ ràng.
"Địa Ngục Môn..."
Tô Vũ lẩm bẩm, thì ra là thế.
Đột phá ngoài cửa thì sẽ bị Địa Ngục Môn phong tỏa, xiểng xích vô hình kia vô cùng cường đại, trong tình huống bình thường thì quả thật không thể đột phá.
Tác dụng của ý chí hỗn độn nằm ở ý chí cường giả, những cường giả này là Hỗn độn cổ tộc nên sẽ hấp dẫn xiềng xích kia, cho Hỗn Độn Long cơ hội để y đột phá cảnh giới.
Có vẻ đột phá xong thì xiểng xích sẽ không trừng phạt nữa.
Tô Vũ suy tư: "Nếu ý chí hỗn độn đổi thành ý chí của cường giả khác thì không biết có còn tác dụng như vậy hay không"
Có lẽ là không thể, xiểng xích chưa chắc đã có hứng thú với ý chí của cường giả khác loài, nó chỉ muốn phong tỏa Hỗn độn cổ tộc.
"Đây là cánh cửa phong tỏa bọn họ"
Hoặc nên nói rằng kẻ phong ấn thời đại ấy đã để lại vài thứ để phong tỏa Hỗn độn cổ tộc, không cho bọn họ sinh ra cường giả để quấy nhiễu thời đại tiếp theo.
Hiệu quả phong ấn rất tốt!
Thời đại Hỗn Độn đã biến mất, dù còn rất nhiều cổ thú nhưng không hề quấy nhiễu đến vạn giới, bởi vì cổ thú không có cường giả đủ mạnh, Hỗn Độn Long xem như kê mạnh nhất nhưng y không đủ sức quấy nhiễu vạn giới.
"Không thể quấy nhiễu thời đại tiếp theo thì tính là thời đại bị phong ấn ư?
Bỗng nhiên Tô Vũ có suy nghĩ như vậy.
Hình như cường giả thời đại Khai Thiên cũng không thể quấy nhiễu hiện tại, cho nên thời đại Khai Thiên cũng bị phong ấn.
Thái Cổ cũng bị phong ấn sao?
Có lẽ là không.
Bởi vì đám người Võ Hoàng xem như cường giả thời đại Thái Cổ nhưng vẫn có sức ảnh hưởng ở thời đại này, vậy nếu có một ngày bọn họ không thể quấy nhiễu thời đại này nữa thì sẽ tính là bị phong ấn ư?
Nhân Môn phong ấn cái gì?
Bên kia, Hỗn Độn Long hưng phấn hét to, Tô Vũ lạnh nhạt mắng: "An tĩnh chút đi"
Hỗn Độn Long vừa đột phá cảnh giới nên đang vô cùng điên cuồng, y vốn định quất đuôi một cái nhưng lập tức tỉnh táo lại, hình như Tô Vũ vừa lên tiếng.
Hỗn Độn Long lập tức im miệng, vừa rồi 5 vị tiền bối đã bỏ mạng tại đây, y nên thành thật thì hơn.
Đúng lúc này, đường như Bát Dực Hổ cũng sắp đột phá.
Sau khi Hỗn Độn Long tấn cấp, Tô Vũ cảm nhận được thực lực gia hỏa này cường đại hơn không ít, ngũ đẳng lệch yếu tăng lên đến tứ đẳng trung thượng, thậm chí tiếp cận tứ đẳng đỉnh phong.
Thực lực càng mạnh, nội tình càng dày, gia hỏa này vốn gần đạt tới ngũ đẳng, thực lực khủng bố, kẻ có nội tình như vậy không nhiều lắm. Vậy nên nếu Hỗn Độn Long trực tiếp đạt tới tam đẳng thì Tô Vũ cũng không quá ngạc nhiên. Nhưng hiển nhiên đối phương còn chưa tích lũy đủ nên chỉ đạt tới tứ đẳng.
Trong tình huống bình thường, kẻ có thể đột phá đến chủ nhân quy tắc thì đều có thể đạt tới tứ đẳng.
Lần này Hỗn Độn Long không mạnh lên quá nhiều.
Bên kia Bát Dực Hổ đang sắp đột phá, Tô Vũ bỗng nhiên lộ ra ánh mắt khác thường.
Có một số người nếu tính kế nhiều thì sẽ gặp xui xẻo.
Bát Dực Hổ chính là đại biểu.
Bát Dực Hổ cũng là Thiên Tôn đỉnh cấp, cảnh giới tương đương Hỗn Độn Long, nó cũng có thể lập tức bước vào cảnh giới chủ nhân quy tắc. Nhưng ban nãy có lẽ Bát Dực Hổ muốn chờ xem Hỗn Độn Long đột phá, thấy Hỗn Độn Long đã hoàn thành thì nó mới tiến hành. Gia hỏa này quả thật rất gian trá!
Ban nãy khi Hỗn Độn Long sắp đột phá thì xiểng xích mới xuất hiện, có một khoảng thời gian nó vẫn chưa kịp phản ứng. Nhưng lúc này khi Bát Dực Hổ chỉ vừa bắt đầu, khí tức vừa xao động, một sợi xiềng xích đã xuất hiện mà không ai hay biết.
Võ Hoàng trừng mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thảm quá, người đọc sách đều không phải người tốt, hổ đọc sách cũng vậy, đáng đời!"
Hiếm khi được sảng khoái một lần, lão cố ý nói vậy đấy.
Người thua nhưng miệng tuyệt đối không thua!
Lão đang nói cho Tô Vũ nghe, tính kế nhiều sẽ không có kết cục tốt đâu.
Người khác không nhìn thấy, bản thân Bát Dực Hổ cũng vậy, nhưng Tô Vũ và Võ Hoàng đều có thể nhìn được bởi vì cả hai đều có Thiên Môn, bấy giờ bọn họ đều trông thấy xiêng xích kia đang nhanh chóng lao đến chỗ Bát Dực Hồ.
Trên đỉnh đầu Bát Dực Hổ xuất hiện mấy hư ảnh cự thú nhưng tốc độ hư ảnh bị đánh tan nhanh hơn trước, nếu vậy có lẽ hỗn độn đại đạo của nó sẽ bị khóa lại khi chưa kịp đột phá.
Nó sẽ không thể đột phá, có lẽ nó sẽ như Hỗn Độn Long lúc trước, kẹt cả đời tại cảnh giới đó hoặc đến khi Địa Ngục Môn giải phong.
"Khi Hỗn Độn Long đột phá, xiểng xích cần thời gian khởi động, nhưng hiện tại nó đã mở ra, mới vừa trở về. Gia hỏa Bát Dực Hổ này quá sốt ruột, nếu chờ Địa Ngục Môn bình ổn lại thì sẽ không có vấn đề gì"
Tô Vũ lập tức đoán ra chân tướng, chuyện này tương đương với việc cơ quan Địa Ngục Môn bị khai mở, ban đầu cần khởi động máy nhưng hiện tại không cần nữa, nó có thể lập tức hoạt động.
Thời gian có lẽ chỉ thiếu vài giây nhưng vài giây như thế đã đủ khiến Bát Dực Hổ xui xẻo.
Mưu kế quá nhiều cũng không tốt.
Tô Vũ không thèm để ý tới lời Võ Hoàng nói.
Bát Dực Hổ không biết chân tướng, nếu nó có thể nhìn được thì chắc đã không phạm sai lâm như vậy.
Dường như Bát Dực Hổ bên kia cũng cảm nhận được gì đó, nó điên cuồng cắn nuốt ý chí hỗn độn, đang trong quá trình đột phá, bỗng nhiên nó có cảm giác ý chí hỗn độn đột ngột bị phá hủy.
Ngay sau đó dường như ý chí nó cảm ứng được có một sợi xiểng xích đang muốn khóa đại đạo của mình lại.
Có lẽ nó sắp thất bại!
Bát Dực Hổ rít gào kịch liệt, không có khả năng. Không phải Hỗn Độn Long vừa thành công sao?
Vì sao ta lại thất bại?
"Rống"
Lão hổ điên cuồng rít gào, tám cái cánh vỗ mạnh trốn chạy về nơi xa, đáng tiếc là vô dụng, xiềng xích như bóng với hình đuổi theo, căn bản không thể tránh thoát.
Bát Dực Hổ lâm vào tuyệt vọng.
Không, đây là cơ hội duy nhất của ta, nếu không thành công, chẳng lẽ ta phải chờ đến khi Địa Ngục Môn mở ra ư?
Đừng đùa!
Nó và Hỗn Độn Long đã đắc tội đám cổ thú, một khi Địa Ngục Môn mở ra thì chắc chắn nó sẽ chết, đừng mơ đến chuyện đột phá nữa, hiện tại nó phải đột phá rồi tranh thủ tiến bộ thật nhanh nhân lúc cánh cửa còn đang bị phong bế, phải cố gắng thử xem có thể trở thành cường giả tam đẳng hay không.
Ở bất cứ thời đại nào, tam đẳng đều không phải kê yếu.
Đến lúc đó, đám cổ thú sẽ không tính sổ với nó nữa.
Nhưng hiện tại nó lại đang đối mặt với thất bại.
Ngay sau đó, dường như nghĩ tới điều gì, nó thê lương gào rống: "Bệ hạ, cứu ta"
Thanh âm bình thản của Tô Vũ truyền đến: "Không chết được, không đột phá được mà thôi, thực lực vẫn sẽ tăng cường, có gì đâu mà phải cứu"
Hơn nữa ta không hề nợ ngươi.
Ta đã đưa ý chí hỗn độn cho ngươi.
"Bệ hạ, ta thần phục, ta nguyện làm tọa ky cho bệ hạ. Bệ hạ còn đang thiếu tọa ky mà"
Bát Dực Hổ cảm thấy nguy cơ dâng cao, nó cảm thấy nếu mình không lập tức đột phá thì nhất định sẽ bị phong ấn, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi cơ hội như lúc trước. Nhưng không phải lúc nào cũng có cơ hội.