Tử Linh trường hà.
Tô Vũ nhíu mày. Tử Linh Chi Chủ rất mạnh, có lẽ là mạnh hơn nhiều so với hai người Văn Vương, nếu không thì lực lượng đã không thể phóng ra như vậy.
Vong Linh Chi Chủ là ấn ký hắn lưu lại trước khi đi, ban nãy gã biến mất chắc chắn là vì bản tôn phóng lực lượng ra.
"Thế cục sau Thiên Môn thực phức tạp"
Tô Vũ lẩm bẩm.
tồn tại như Tử Linh Chi Chủ mà có về cũng không thể tùy ý ra vào.
Hắn chủ động tiến vào hay là bị phong ấn?
Chỉ sợ ở đó có không ít cường giả.
Đều là cường giả thời kỳ Khai Thiên sao?
Chẳng lẽ thời kỳ Khai Thiên có nhiều cường giả hơn thời kỳ Hỗn Độn?
Có khả năng này.
Thời Gian Chi Chủ khai thiên, đại đạo ra đời, nếu xuất hiện cường giả giống như những người trong thiên địa của Tô Vũ...
Tô Vũ giật mình, đúng, Thời Gian Chi Chủ khai thiên chẳng lẽ không xuất hiện tình huống một người đắc đạo gà chó lên trời?
Nếu khi đó có người trực tiếp trở thành chủ nhân quy tắc nhờ Thời Gian Chi Chủ, thiên địa của kề này còn bao trùm vạn giới, vậy chỉ sợ nhóm cường giả đại đạo đâu tiên ra đời đều là tồn tại đỉnh cấp.
"Chẳng lẽ phong ấn thời đại Khai Thiên là phong ấn những kẻ đó, mà hai người Văn Vương thì đang chiến đấu với những người đó sao?"
Đáng tiếc là tin tức quá ít, Tô Vũ cũng không thể đoán được.
Nhưng hiện giờ Tô Vũ không rảnh để lo chuyện này, hắn đã cảm nhận được thiên địa của mình lại khuếch trương, lực lượng âm dương vờn quanh thiên địa, nơi xa, trong hình chiếu thiên địa của Tô Vũ trong hỗn độn, Tử Linh Đế Tôn dần dần biến đổi.
Một cỗ lực lượng ngập trời sôi trào.
Một lát sau, một vị trung niên tóc búi văn nhã xuất hiện, lão mặc trường bào màu xanh lá, trên người lấp lánh lực lượng sao trời, thấy Tô Vũ nhìn mình thì lão liền khom người thi lễ: "Đa tạ bệ hạ thành toàn"
Giờ phút này, hỗn độn lôi đình đánh đến nhưng Tử Linh Đế Tôn không để ý, tới cảnh giới của lão, thiên địa trừng phạt bình thường sẽ không làm gì được.
Huống chỉ thiên địa của Tô Vũ đã cường đại hơn trước rất nhiều.
Sau khi lôi đình tiêu tán, Tử Linh Đế Tôn bước ra khỏi thiên địa, khí tức bắt đầu tăng lên, Tô Vũ cảm ứng một phen, Tử Linh Đế Tôn dần dân vượt qua tứ đẳng, khí tức bước vào tam đẳng.
Có cảm giác lão yếu hơn Võ Hoàng, chỉ có thực lực tam đẳng lệch yếu, nhưng như vậy đã rất không tôi.
Lão là cường giả chỉ đứng sau Võ Hoàng trong thế lực của Tô Vũ, trừ Đại Chu Vương không rõ thực hư, kể cả là Nam Vương thì cũng chỉ là tứ đẳng cao cấp ở trong thiên địa của hắn.
Hỗn Độn Long cũng đại khái vậy.
"Chúc mừng"
Tô Vũ nở nụ cười, Tử Linh Đế Tôn vô cùng thổn thức, lão tập thích ứng với thân thể, "Trải qua vài thời đại, nay được thoát thai hoán cốt, trọng sinh trong thiên địa, cũng không biết có thể sống được bao lâu"
Lão tự giễu. Lão là kẻ chiến bại, tử vong cuối thời kỳ Khai Thiên, không ngờ nay lại được hồi sinh, nhất thời khiến tâm tình lão vô cùng phức tạp.
Ở thời đại Nhân Hoàng, lão chưa từng muốn thần phục hay thỏa hiệp, mà nay lão lại sống lại nhờ Tô Vũ.
Tô Vũ mỉm cười: "Ai biết được có thể sống bao lâu. Nhưng ngươi không cảm thấy thời đại xuất sắc lắm sao? Giờ mà không sống lại, cứ làm Tử Linh mãi thì có lẽ ngươi sẽ bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ta cảm thấy thời đại này xuất sắc hơn bất cứ thời đại nào"
Thời Gian Chi Chủ, Tử Linh Chi Chủ, Nhân Hoàng, Nhân Tổ, trong những người này chắc chỉ có Nhân Tổ từng giao thủ cùng Tử Linh Chi Chủ, những người khác chưa giao thủ với nhau, bọn họ không thuộc một thời đại. Nhưng có khả năng bọn họ sẽ gặp nhau ở thời đại này.
Còn có Văn Vương, ta và rất nhiều người khác...
Tô Vũ tươi cười, thời đại này rất thú vị, bỏ lỡ mất thì chưa chắc đã có lần tiếp theo.
Tử Linh Đế Tôn nghe vậy thì ngây người, lão gật đâu: "Đúng là rất thú vị. Ta đang nghĩ, không biết những đội quân tinh nhuệ, những thiên kiêu ở thời đại của ta có thể trở về thiên địa hay không"
Tô Vũ thuận miệng hỏi: "Ö thời đại kia, trừ Nhân Tổ ra thì còn thiên kiêu khác sao?"
Tử Linh Đế Tôn đáp: "Có. Thời đại đó vô cùng huy hoàng. Trước ta có người từng gặp Ma Tổ, Tiên Tổ, Thân Tổ.."
Lão thổn thức: "Thời đại Khai Thiên mới là thời đại xuất sắc nhất. Thời kỳ ấy trăm hoa đua nở, vạn đạo tranh phong, hỗn độn và vạn tộc hỗn tạp, tới từ hỗn độn, đi vào hỗn độn... Kỳ thật ta chỉ được xem như tiểu nhân vật cuối thời Khai Thiên thôi, những tồn tại đỉnh cấp, nhân vật tuyệt thế kia mới là tồn tại trong truyền thuyết. Có lẽ vạn tộc chỉ tổ cũng sẽ xuất hiện"
Lão đoán rằng một đám cường giả thời đại huy hoàng ấy sẽ trở về.
Tô Vũ nhíu mày: "Vạn tộc có lão tổ sao?"
"Đúng vậy"
Đương nhiên là có.
"Bệ hạ cảm thấy đại đạo trong biên giới Tiên Ma Thần Long do những người hiện tại sáng lập à? Lực áp chế biên giới đến Thượng Cổ mới xuất hiện đúng không? Kể cả việc sáng lập vạn giới... Xin hồi bệ hạ, hiện giờ nếu bảo bệ hạ sáng lập một giới thì có khó không?
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi đáp: "Khó"
Chư thiên vạn giới do Thời Gian Chi Chủ sáng lập, nhưng những tiểu giới thì do các tộc tự mình sáng lập.
Nói vậy thì những người sáng lập một giới năm đó cũng rất cường đại.
Tô Vũ trầm giọng: "Trước kia ta tưởng rằng vạn giới cũng do Thời Gian Chi Chủ tạo ra"
"Đại giới thì đúng, tiểu giới thì không"
Tử Linh Đế Tôn giải thích: "Sau khi Thời Gian Chi Chủ sáng lập toàn bộ đại giới, vài người và vài hỗn độn cổ thú đã tiến vào vạn giới, sáng lập tiểu giới thuộc về chính mình. Đạo ở đâu thì khai giới ở đó. Vạn giới trở nên đông đúc, nhưng có vài giới đã diệt từ lâu, có vài giới sau này mới sáng lập, có kẻ được lợi từ kẻ khác, bổn giới đã diệt cho nên bị kẻ yếu chiếm cứ"
"Vạn tộc chỉ tổ ư?"
Tô Vũ lẩm bẩm, bao nhiêu kẻ đã chết, bao nhiêu kẻ còn tồn tại?
Bọn họ đang ở đâu?
Lễ nào là trong Thiên Môn?
Nói đúng ra thì những kẻ đó đều thuộc thời đại Khai Thiên.
Giờ khắc này Tô Vũ bỗng nhiên hiểu được câu nói Hỗn Độn không bằng Khai Thiên.
Vì sao Thiên Môn mạnh hơn?
Bởi vì cường giả trong Hỗn Độn lựa chọn định cư vạn giới do Thời Gian Chi Chủ khai thiên, dung đạo trong thời không trường hà, dẫn tới số lượng cường giả Hỗn Độn giảm bớt, những kẻ có trí tuệ đều chạy tới vạn giới.
"Vậy nên Hỗn Độn không bằng Khai Thiên. Nhưng Nhân Môn đang phong ấn cái gì?"
Tô Vũ nghĩ tới Nhân Môn, có khả năng Nhân Môn liên quan đến Nhân Tổ, chẳng lẽ Nhân Môn phong ấn Thái Cổ? Nhưng Thái Cổ vẫn đang kéo dài. Có lẽ Nhân Môn không phong ấn thời đại Thái Cổ.
Mấy câu nói của Tử Linh Đế Tôn khiến Tô Vũ nghĩ tới rất nhiều thứ.
Sau đó Tô Vũ không suy nghĩ nữa, giờ không phải là lúc.
Quá nhiều thông tin mới khiến Tô Vũ không kịp tiêu hóa, không nắm được tình báo hữu dụng, hiện tại cứ nhớ kỹ là được, chờ đến khi có được đầu mối thì tự nhiên có thể suy luận ra tất cả.
Tô Vũ tươi cười khen ngợi: "Tam đẳng không tôi. Õ những năm cuối Thượng Cổ thì có thể xem như cường giả ngang sức đám người Chiến Vương"
Tử Linh Đế Tôn chỉ cười chứ không đáp, lão không định đánh giá về thực lực bản thân.
Lão tồn tại từ cuối thời kỳ Khai Thiên, có lẽ còn cổ xưa hơn Hồng Mông, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Lão còn phải nhờ đến sự trợ giúp của Tô Vũ, chẳng có gì đáng để vui sướng cả.
Hồng Mông thì chẳng hề tự ti. Lão lớn tuổi, phần lớn thời gian dùng để ngủ, lão không cảm thấy mình già, sống vạn năm chỉ như 1 năm, lão không nói mình còn trẻ đã là tốt lắm rồi.
Lúc này Tô Vũ nhìn về phía Lưu Hồng, vẻ mặt Lưu Hồng trắng bệch, ban nãy Tử Linh Chi Chủ xuất hiện khiến gã bị dọa sợ, suýt nữa cho rằng mình sẽ xong đời.
May mà giờ gã đã an toàn.
Gã nói: "Tử Linh Chi Chủ thật sự bá đạo, Thời Gian Chi Chủ tốt hơn nhiều"
Nhìn xem, Tử Linh Chi Chủ, Nhân Hoàng và Tô Vũ đều đang trộm lực lượng của Thời Gian Chi Chủ mà kẻ đó chẳng có phản ứng gì.
Nếu không phải là đã chết hay hoàn toàn biến mất hoặc trầm miên thì chính là hoàn toàn không để ý đến việc bị ăn trộm.
Nghe gã nói vậy, Tô Vũ bèn đáp: "Cũng đúng, nhưng khó có thể khẳng định, thiên địa là căn bản, là tất cả của chúng ta, còn Thời Gian Chi Chủ trước khi khai thiên đã quét ngang hỗn độn. Có lẽ, kẻ đó chỉ sáng lập thời không trường hà cho vui thôi, nó chẳng đáng là gì với y"
Hiện giờ Tô Vũ càng hiểu rõ thêm sự đáng sợ của Thời Gian Chi Chủ.
Tô Vũ dám khiêu khích Tử Linh Chi Chủ, hắn cảm thấy chính mình có thể đuổi theo hắn ta, nhưng Thời Gian Chi Chủ thì hắn có thể đuổi kịp sao?
Đó là một tồn tại vô cùng khủng bố!
Đương nhiên Tô Vũ sẽ không nhụt chí, hắn cười lớn nói: "Không nhắc đến bọn họ nữa.
Hiện tại Tử Linh Vương sống lại là chuyện tốt, vừa vặn chúng ta đang bàn đến tam thân pháp. Lưu Hồng, ngươi liên kết ba đạo tại đây, khi liên kết xong, Tử Linh Vương sẽ cùng ta đến vạn giới một chuyến"
Tô Vũ bỗng hỏi: "Hiện tại gọi ngươi là Tử Linh Vương có còn thích hợp không?"
Ngươi đã sống lại rồi.
Tử Linh Đế Tôn không quá để ý, khẽ cười đáp: "Bệ hạ muốn gọi là gì thì cứ gọi thôi"
Tô Vũ không do dự lâu, hay gọi lão là Thần Vương?
Nhật nguyệt tinh thần...
Tô Vũ đùa giỡn: "Người ở thời kỳ kia đều thích tên một chữ, nhật nguyệt tinh thần, thân túc liệt trương. Có kê nào chỉ có tên độc một chữ Tinh không?"
Sau một lúc lâu Tử Linh Đế Tôn mới đáp: "Có, Tinh là một vị chí cường giả. Không tiện nói cụ thể, nhưng ta biết hậu đại của Tinh có khả năng chính là Nhân Hoàng trong miệng mọi người"