Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3469 - Chương 3469: Chiến Vương, Đấu Một Trận Đi (2).

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3469: Chiến Vương, Đấu Một Trận Đi (2).
 

Thân hình Võ Hoàng lập tức phóng to, lão đâm đến khiến Chiến Vương phải lùi lại, trong tay Võ Hoàng xuất hiện một thanh trường thương, lão cắn răng quát: "Ngươi chọc giận ta rồi tên mập, hôm nay nếu không đánh chết ngươi thì ta phải xin lỗi chính mình"

Oanh!

Trưởng thương càn quét, mũi thương chọc trúng trường đao, Tam Nguyệt nhân cơ hội cầm gậy trúc đánh, Chiến Vương cả kinh, có cảm giác hỏi hộp, đây là thứ gì?

Cảm giác hỏi hộp còn chưa qua đi, Tử Linh Vương đã triệu hoán vô số sao trời bao quanh Chiến Vương, ầm, sao trời sôi nổi bắn đến khiến Chiến Vương không ngừng thối lui.

Quả thật Chiến Vương rất cường đại.

Mọi người không dùng lực lượng đại đạo vượt quá cảnh giới chủ nhân quy tắc, ba người đánh một mà chỉ miễn cưỡng chiếm chút thượng phong.

Phải biết rằng ba người này có thể xem như những người mạnh nhất dưới trướng Tô Vũ.

Chiến Vương thì không phải là thủ hạ mạnh nhất dưới trướng Nhân Hoàng, Minh Vương mạnh hơn ông.

Tô Vũ nhướng mày quan sát.

Đối phương không yếu, hoặc nên nói là rất mạnh.

Tô Vũ phán đoán, khi mình không có lực lượng thiên địa phụ trợ thì chỉ tương đương Chiến Vương, có khả năng còn yếu hơn một chút.

Đương nhiên hiện tại không phải trận chiến sinh tử nên khó phân thắng bại, nhưng sự cường đại của Chiến Vương vẫn khiến Tô Vũ cảm thấy ngưng trọng.

Một mình Chiến Vương gần như đã áp đảo phe hắn, tồn tại như vậy lại không phải kẻ mạnh nhất dưới trướng Nhân Hoàng, nhưng mà phe Nhân Hoàng lại đang bị vạn tộc áp chế. Điều đó chứng tỏ phe vạn tộc có không ít tồn tại nhị đẳng, thậm chí là có cả cường giả nhất đẳng.

Tô Vũ kinh hãi.

Chiến Vương cũng đang kinh hãi, ba kẻ này rất lợi hại.

Có Võ Hoàng ở đây nên lợi hại cũng đúng thôi. Năm xưa Võ Hoàng mạnh hơn ông, lão bị phong ấn 10 vạn năm qua, nếu không Võ Hoàng vẫn có thể trấn áp ông.

Tuy nhiên điều khiến ông kinh ngạc chính là Võ Hoàng đã bị Tô Vũ thu phục.

Bốn người đại chiến, Chiến Vương áp chế ba người kia một chút. Nhưng cây trúc của Tam Nguyệt khiến ông có cảm giác bị áp bách. Rốt cuộc nó là gì? Tại sao lại khiến ta có cảm giác như vậy?

Ông không biết đó chính là binh khí chứng đạo của Nhân Tổ.

Hiện giờ Tam Nguyệt còn chưa phát huy ra toàn bộ uy lực bởi vì sợ gây ra động tĩnh quá lớn, dù thế mỗi lần cây trúc đánh xuống cũng khiến Chiến Vương cảm thấy gò bó không được tự nhiên.

Chiến Vương đang ác chiến nhưng vẫn đủ rảnh để liếc nhìn xung quanh, ông thấy phe Tô Vũ có không ít người.

Chiến Vương đột nhiên đánh lui Tam Nguyệt, hừ một tiếng: "Tô Nhân Chủ, dưới trướng ngươi chỉ có lão già này và ngoại tộc thôi sao? Cuối cùng vẫn chỉ là lực lượng chúng ta lưu lại mà thôi"

Tô Vũ mỉm cười.

Ta vốn chỉ muốn phái ba người đi đánh ngươi một trận là xong, vậy mà ngươi vẫn muốn thữ nữa à?

Tô Vũ bình thản đáp: "Vạn phủ trưởng, Chiến Vương tiền bối khinh thường những kẻ quật khởi sau Thượng Cổ, các ngài đi luận bàn với Chiến Vương một chút đi"

Trong nháy mắt, nhiều người lập tức nhảy ra.

Vạn Thiên Thánh, Đại Minh Vương, Hạ Long Võ, Anh Vũ lao đi.

Tô Vũ mỉm cười: "Chiến Vương tiền bối, Hầu Thượng Cổ có tính là người cũ không?

Nếu tính thì ta không cho bọn họ ra tay"

Chiến Vương cười đáp: "Lão tử là Vương, bọn họ là Hầu, chỉ là đám cháu chắt của ta thôi, cùng xông lên đi"

Đám người Cự Phủ, Hỏng Nguyệt, Võ Cực ngây người.

Ngươi mắng chúng ta làm gì? Chúng ta đâu có trêu chọc ngươi.

Tô Vũ lại lên tiếng: "Nếu tiền bối đã muốn lĩnh giáo các ngươi thì lên đi, Nhân tộc xông lên, không phải Nhân tộc thì quan sát, Võ Hoàng, các ngươi lui lại"

Lúc này người ra tay càng nhiều hơn.

Ở đây có không ít Hầu Thượng Cổ.

Hồng Nguyệt, Huyết Ảnh, Anh Vũ, Tuyết Lan, Lam Sơn...

Chiến Vương sửng sốt, nhiều như vậy sao?

Nhưng Hợp Đạo muốn đánh ta thì cũng vô dụng, tất cả bọn họ không thể đều là chủ nhân quy tắc được.

Oanh!

Một đao bổ tới, Hạ Long Võ hưng phấn hô: "Văn bối xin lĩnh giáo đao pháp của tiền bối"

Y không khai thân phận, sợ Chiến Vương dùng thân phận áp y.

Cứ đánh trước rồi tính, đánh xong chúng ta lại nói chuyện quan hệ.

Hạ Long Võ là một võ si, Nhân tộc dùng đao không nhiều, gia gia hắn có dùng đao nhưng không thể luận bàn với gia gia. Hiện tại có Chiến Vương ở đây, quan hệ cách không biết bao nhiêu đời, vậy thì cứ đánh thôi.

Oanh!

Ngay sau đó Đại Tần Vương cũng ra tay: "Tần thương xin lĩnh giáo"

"Ta bày trận không cho hắn chạy thoát, mọi người cứ yên tâm mà đánh"

Tiếng cười của Đại Minh Vương truyền vang.

Nhiều vị cường giả đồng thời ra tay.

Âm âm ầm.

Chiến Vương không yếu nhưng lúc này vẫn sợ ngây người, ông kinh hãi: "Tất cả các ngươi đều là chủ nhân quy tắc?"

Quá nhiều, không phải chỉ 1 - 2 người mà là tất cả.

"Nam Khê, Hồng Nguyệt, không ngờ các ngươi đều thành chủ nhân quy tắc"

Lời của Chiến Vương còn chưa dứt nhưng đã khiến mọi người tức giận, ngươi khinh thường chúng ta sao?

Giỏi lắm, hôm nay phải đánh chết ngươi!

Trong thế lực của Tô Vũ có lẽ không có nhiều Nhân tộc đương thời nhưng lại có không ít người thời đại trước, sau khi thủ hạ Bách Chiến gia nhập thì có thêm 5 vị, tính cả đám người Lam Sơn thì đã có hơn 10 vị chủ nhân quy tắc.

Trong nháy mắt, mười mấy vị chủ nhân quy tắc quay quanh Chiến Vương điên cuồng công kích.

Có một số người vẫn chưa xông lên.

Vạn Thiên Thánh đứng sau đám người, thi triển ra lực lượng đại đạo mỏng manh, ông mỉm cười, Chiến Vương đang bị vây công bỗng nhiên bật cười, nụ cười hơi mất tự nhiên.

Vì sao ta lại cười?

Không đúng, có người khống chế lão tử.

Vừa định phản kích, ông lập tức bị thạch hóa.

Oanh!

Sấm sét đánh xuống.

Kỳ Vương Phi và Hà Đồ cùng ra tay.

Chiến Vương muốn thoát khỏi vòng vây nhưng Võ Cực am hiểu thân thể chiến đã tới đánh Chiến Vương trở về.

Trận chiến này không cần Tô Vũ chỉ huy bởi những người ở đây đều là cường giả.

Đại Tân Vương, Hạ Long Võ, Võ Cực ở vòng trong đảm đương lá chắn thịt, bên ngoài, một vài cường giả khống chế và phụ trợ cũng trợ chiến, bọn họ hoàn toàn trấn áp Chiến Vương.

Dù ông có mạnh thế nào thì cũng chỉ là nhị đẳng.

Ông không thể một mình địch mười mấy người, huống chi đối thủ không phải chỉ là tứ đẳng ngũ đẳng, trong phe Tô Vũ gần như không tồn tại kẻ nào ngũ đẳng. Tô Vũ không coi chiến lực ngũ đẳng là chủ nhân quy tắc.

Lần này Chiến Vương phải chịu thiệt rồi.

Thương trong tay Đại Tần Vương hóa thành gậy gỗ đánh vào cánh tay Chiến Vương, Võ Cực cận chiến khóa lại một cánh tay ông, Hạ Long Võ cầm đao chém lệch trường đao trong tay ông.

Những người khác cùng xông lên tấn công, Chiến Vương hét lớn: "Chớ làm càn! Các ngươi đều là chủ nhân quy tắc cả ư?

Nhiều như vậy sao?

Không phải nói nhiều năm qua vạn giới không có chủ nhân quy tắc ra đời à?

Chiến Vương quát: "Chúng ta đều là Nhân tộc, ta không muốn đả thương các ngươi. Hu hu... Phi, tên mặc áo xanh kia, ngươi đang làm cái gì... Ha ha ha... hu hu.."

Chiến Vương chợt buồn chợt vui.

Bên ngoài, Vạn Thiên Thánh khống chế cảm xúc của ông khiến nó liên tục dao động, hỉ nộ ai nhạc đan xen.

Thất tình lục dục đạo mà Vạn Thiên Thánh chấp chưởng kỳ thật rất khủng bố.

Vốn dĩ Tô Vũ không định ghi hình, nhưng Thiên Diệt lại như chó săn ngửi mùi thịt, tung ta tung tăng lấy ra một thu phù ghi lại.

Tô Vũ tươi cười đứng xem.

Bấy giò, một mình Chiến Vương đối chiến mười mấy người nhưng không thể địch nổi, vành mắt bị đánh bẩm, ông tức giận hô: "Đừng quá đáng! Ta là tiền bối của các ngươi.

Nếu các ngươi không phải Nhân tộc thì ta đã chém chết hết rồi"

Tô Vũ bật cười: "Chiến Vương tiền bối đã lĩnh giáo được sự lợi hại của Nhân tộc, Thiên Diệt, Hỗn Độn Long, Bát Dực Hổ, Hống Hoàng, đến lượt các ngươi"

Đám người Đại Minh Vương lập tức rút lui.

Chiến Vương còn chưa kịp tu chỉnh bề ngoài thì đã biến sắc: "Không thể nào"

Không có khả năng bọn họ cũng là chủ nhân quy tắc.

Ta không tin!

Người nhiều thì sao, ta không sợ!

Nếu là Hợp Đạo thì một quyền của ta có thể giải quyết cả đám các ngươi.

Bình Luận (0)
Comment