Oanh!
Chiến Vương đánh một quyền trúng người Hỗn Độn Long cỏng kẻnh nhất, bỗng nhiên thân thể ông kịch chấn rồi lùi lại một thoáng, ông kinh hãi hét: "Má nó"
Cái quỷ gì vậy?
Cường giả thân thể hỗn độn chân chính.
Hỗn Độn cổ tộc mạnh nhất là về thân thể, con rồng này là Hỗn Độn cổ tộc ư?
Hơn nữa hình như y đã đến tam đẳng.
Hỗn Độn Long lắc đuôi khinh thường nhìn lại. Tuy Chiến Vương mạnh nhưng không phải là Thân thể đạo, thân thể không mạnh bằng y. Y quất đuôi đánh đến.
Nhân lúc có thể đánh thắng thì đánh Chiến Vương một trận trước đi.
Chiến Vương kinh hãi.
Rốt cuộc bọn họ có bao nhiêu chủ nhân quy tắc?
Ông còn chưa hết ngạc nhiên, Thiên Diệt đã tươi cười cầm gậy đánh tới, Chiến Vương vừa định ra tay, một ngọn núi lớn đã trấn áp xuống, Hồng Mông vẻ mặt xin lỗi nói:
"Chiến Vương, đắc tội"
"Hồng Mông?"
Oanh!
Lúc này, Bát Dực Hổ, Liệt Không, Bánh Nhân Đậu cũng đỏng loạt xuất thủ.
Văn Vương bỗng hiện ra trước mặt Chiến Vương, đó là do Bánh Nhân Đậu biến ảo thành.
Chiến Vương ngẩn người.
Âm một tiếng, Hỗn Độn Long quất đuôi đến.
Nếu đơn đả độc đấu thì Chiến Vương tất thắng, nhưng vấn đề là một mình ông đang phải đấu với quá nhiều người.
Ông bị vây công đánh bại tan tác, ông muốn chạy thì lại phát hiện bốn phía bị tỏa định, Thông Thiên Hầu và Liệt Không mỉm cười liếc nhìn nhau.
Một kê phong tỏa không gian, một kẻ là cánh cửa.
Không chỉ như vậy, Chiến Vương vừa định đánh Bánh Nhân Đậu thì Bánh Nhân Đậu đột nhiên biến thành Hỗn Độn Long, Hỗn Độn Long giương vuốt chộp tới.
"Thông Thiên?"
Chiến Vương chấn động, là Thông Thiên đã thay đổi không gian.
Thông Thiên Hầu cười không ngừng: "Chiến Vương, ngại quá, lão đại của ta không phải Nhân Hoàng mà là Vũ Hoàng bệ hạ. Ngươi để cho ta đánh đi"
Oanh!
Chiến Vương vừa bị móng vuốt Hỗn Độn Long trảo lui, phía sau đã có 5 - 6 vị cường giả nhảy ra, ông mới vừa xoay người thì những người đó đã biến mất rồi xuất hiện phía trên ông.
Oanh!
Thiên Diệt cực kỳ sung sướng, gậy đánh tới khiến Chiến Vương lảo đảo, hắn cất gậy, dùng quyền đánh lên đôi mắt Chiến Vương. Đôi mắt vốn tím bầm lại càng trở nên thâm đen.
Chiến Vương muốn đánh trả nhưng mỗi lần định ra tay thì đã bị nhìn thấu, bên ngoài Thiên Mệnh và Mệnh Hoàng cùng mở mắt, từng luồng tin tức không ngừng truyền đến chỗ Thông Thiên.
Mỗi lần Chiến Vương định công kích thì đều bị hai kê này nhìn thấu rồi truyền tin tới chỗ Thông Thiên, Thông Thiên sẽ nhanh chóng chuyển dời người ông muốn công kích, đổi thành Hỗn Độn Long hoặc Bát Dực Hổ có thân thể cường đại.
Đám người Cửu Nguyệt chỉ là bia ngắm, nhưng Thông Thiên cũng sẽ đưa mấy người đến quanh đó tấn công Chiến Vương.
Âm ẩm ầm.
Tiếng vang lớn liên tiếp vang lên, một lát sau, tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng truyền ra: "Má nó, quá đáng quá rồi. Ta nhận thua. Đừng đánh nữa"
Nhiều người đánh một mình ta, thật quá đáng.
Hơn nữa bọn họ đều là chủ nhân quy tắc.
Chiến Vương lập tức vui mừng.
Coi như ta xui xẻo đi, vậy mà ta không nhận ra bọn họ đều là cường giả, còn bị bọn họ đánh một trận.
Nhưng điều đáng mừng chính là có đến hơn 30 vị cường giả cảnh giới chủ nhân quy tặc.
Trời ạ.
Giờ khắc này Chiến Vương vui mừng lấn át cơn tức.
Tô Vũ mang đến hơn 30 vị chủ nhân quy tắc.
Ông không dám tin tưởng, không tưởng tượng nổi.
Ông hoàn toàn sợ ngây người.
Tô Vũ không mang đến vài kẻ hèn yếu vô dụng mà là một đám chủ nhân quy tắc đủ để địch nổi cường giả Nhân tộc, đương nhiên là trừ vài vị cường giả đỉnh cấp ra. Không tính Nhân Hoàng, Minh Vương, Chiến Vương và vài kẻ khác thì thực lực hai phe chỉ tương đương nhau.
Không thể tưởng tượng nổi, không ngờ có nhiều cường giả như vậy.
Tô Vũ tươi cười lên tiếng: "Được rồi, mọi người lui lại đi"
Hơn 30 vị chủ nhân quy tắc lập tức rút lui.
Chiến Vương mặt mũi bảm dập kinh ngạc nhìn Tô Vũ, về mặt trông hơi buồn cười.
"Tô Nhân Chủ... Ngươi.."
Ông không tin nổi.
Lấy đâu ra nhiều chủ nhân quy tắc như vậy?
Tô Vũ cười nhạt: "Chiến Vương tiền bối, vừa rồi chúng ta chỉ đùa mà thôi, ngài sẽ không để ý đúng không?
"Không đâu"
Chiến Vương vội vàng xua tay.
Tô Vũ mỉm cười nói: "Tinh Nguyệt, chữa thương cho Chiến Vương tiền bối đi"
Phía sau Chiến Vương, Tỉnh Nguyệt tiến lên, lực lượng sinh mệnh tràn ra chữa thương cho ông, vừa chữa vừa tò mò hỏi: "Nhiều như vậy à?"
Lúc trước không có nhiều như vậy.
Tô Vũ đáp: "Tàm tạm, còn mấy kẻ nữa để lại giữ nhà rồi. Đúng rồi, ban nãy Chiến Vương tiền bối nói Nhân tộc đánh ông ấy cũng không sao cả. Tỉnh Nguyệt ngươi có thể coi như người của ta, thế mà ngươi không ra tay, ta hơi ngạc nhiên đấy"
Chiến Vương ngẩn người, người của ngươi gì cơ?
Vớ vẩn!
Đây là muội muội của bệ hạ, sao lại thành người của ngươi?
Tinh Nguyệt thoáng do dự, bỗng nhiên nàng vươn nắm tay cho Chiến Vương một quyền, Chiến Vương ngơ ngác, Tinh Nguyệt thấy Chiến Vương nhìn mình thì nhỏ giọng nói: "Ta đi sinh tử đạo của hắn, đây... có được tính là nghe lệnh lập công không?"
Tô Vũ có nhiều thủ hạ đánh ngươi như vậy, Chiến Vương ca ca đừng trách ta, ta chỉ đánh ngươi một quyền mà thôi.
Lúc này Chiến Vương mới nhớ tới chuyện hình như Tinh Nguyệt được Tô Vũ hồi sinh.
Quả thật nàng tu sinh tử đạo của Tô Vũ, trời ạ, vậy thì đại phu của chúng ta là người của Tô Vũ ư?
Tô Vũ cười xán lạn: "Chỉ đùa chút thôi mà, không ngờ Tinh Nguyệt lại coi là thật. Chiến Vương, xin lỗi, ta là người thích đùa giỡn"
Chiến Vương cũng nhe răng cười, trong lòng vẫn đang hoảng sợ.
Tô Vũ còn chưa ra tay.
Mà quan trọng là một người trẻ tuổi dường như chỉ mới hơn 20 như hắn lại thu phục được nhiều vị chủ nhân quy tắc, có Nhân tộc, có vạn tộc và cả Hỗn Độn cổ tộc, gia hỏa này...
Quả là tu sĩ áo bào trắng!
Ông bỗng thấy không rét mà run.
Gia hỏa này tuyệt đối không bình thường!
Tới hiện tại mà vẫn cảm thấy hắn bình thường thì chỉ có thằng ngốc.
Chiến Vương cảm thấy nỗi lòng trầm trọng, có niềm vui mừng nhưng cũng có sự cảnh giác.
Ông vui vì có nhiều cường giả tới chỉ viện.
Cảnh giác vì Tô Vũ có về là người không dễ chọc. Hắn mang theo nhiều người như vậy có thể xảy ra xung đột với phe Nhân Hoàng hay không?
Một người thu phục được nhiều cường giả đến vậy ở vạn giới, nếu Chiến Vương cảm thấy Tô Vũ dễ bắt nạt thì chắc chắn ông là kê ngu xuẩn, chỉ sợ gia hỏa này có dã tâm rất lớn, vừa đến đây liền muốn đảo khách thành chủ.
Đây là điều ông lo lắng nhất. Nếu không thì ông phải vui mừng đến điên cuồng khi gặp được đội quân chỉ viện này mới phải.
Tinh Nguyệt...
Chiến Vương liếc nhìn Tinh Nguyệt, hình như mạng sống của Tinh Nguyệt cũng đang nằm trong tay Tô Vũ.
Ông đột nhiên nở nụ cười hào sảng nói: "Tô Nhân Chủ khách khí, không sao cả, chuyện nhỏ thôi. Ta cũng đùa thôi mà, chống lại vạn tộc ở tiền tuyến áp lực quá lớn, thấy chiến hữu tới nên tâm tình tốt lên, muốn đùa với mọi người một chút"
Lúc này trông ông có vẻ rất hàm hậu.
Trong lòng muôn vàn trăn trở nhưng ngoài mặt không biểu hiện ra chút nào.