Tô Vũ cười lạnh: "Ta đánh vỡ phong ấn Nhân Hoàng lưu lại khiến vài gia hỏa cổ xưa trong phong ấn thoát ra, nếu không thì ta đã chiếm lĩnh vạn giới rồi. Thực lực cường đại và thiên phú của ta không phải thứ các ngươi có thể lý giải. Đáng tiếc là ta không có đủ thời gian, nếu không thì nhị đẳng có đáng gì?"
Nói đến đây, Tô Vũ trầm giọng: "Ngươi nói thẳng đi, có cho ta mượn lực để đối phó với đối phương hay không?"
"Nhị đẳng đỉnh cấp... Hình như bản thân ngươi không quá mạnh.."
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Ta còn trẻ"
Nhưng tồn tại phía sau cửa vẫn buồn bực.
Nhị đẳng đỉnh cấp rất khó đối phó, huống chi còn là mượn lực từ xa.
Lão ngẫm nghĩ rồi khuyên: "Ta kiến nghị ngươi nên tránh đi. Tuy ta rất mạnh, còn cường đại hơn đối thủ của ngươi nhưng ta truyền lực lượng ra ngoài, dù ngươi mượn lực thì cũng không thể phát huy được bao nhiêu"
"Ta biết, không phải ngươi nói mình có thể so với Nhân Hoàng sao? Thực lực Nhân Hoàng có khả năng đã vượt qua 20 đạo lực lượng, dù chỉ mượn lực một nửa thì cũng không phải kẻ 15 đạo có thể so"
Một nửa của 20 đạo lực lượng không phải là 10 đạo, có lẽ nó phải vượt qua 15 đạo.
Lão nhân muốn mắng ra tiếng, ta nói khoác mà thôi, ngươi lại tin là thật à?
Kẻ có thể cảm ứng được hư ảnh Thiên Môn đều không yếu, kẻ yếu căn bản không cảm ứng được. Kỳ thật lão nhân phía sau cửa cũng không yếu, không phải nhị đẳng như Tô Vũ suy đoán mà là nhất đẳng, nhưng là loại khó khăn lắm mới đột phá được.
tồn tại như vậy dù là ở thời đại nào hay là ở trong Thiên Môn thì cũng là cường giả đỉnh cấp.
Vậy mà Tô Vũ lại trêu chọc một vị nhị đẳng đỉnh phong với 15 đạo lực lượng, lão có cảm giác Tô Vũ chỉ có 2 - 3 đạo lực lượng, chênh lệch quá lớn.
Nếu là bản tôn thì lão nhân đương nhiên không sợ.
Vấn đề là lão phải truyền lực lượng thông qua Thiên Môn.
Nhưng nghĩ lại thì mượn lực nhiều cũng là chuyện tốt.
Mượn lực càng nhiều thì lực lượng truyền ra càng mạnh.
Nếu mượn lực ít thì không có biện pháp thẩm thấu ra vạn giới, xem chừng đối thủ nhị đẳng này là một cơ hội cho lão.
Lão nhân thấy Tô Vũ khinh thường thì ngẫm nghĩ rồi nói: "Cứ thử đi, ta sẽ truyền lực lượng đến để xem ngươi có thể lợi dụng bao nhiêu, nếu khả năng lợi dụng quá thấp thì chỉ có thể né tránh"
Tô Vũ đáp: "Cũng đúng. Nhưng ngươi đừng hòng mưu đồ điều gì"
Tô Vũ cười lạnh: "Ta sẽ phong ấn hư ảnh Thiên Môn không cho ngươi cơ hội thẩm thấu ra, ngươi giúp ta giết chết đối thủ, ta tự nhiên sẽ cho ngươi cơ hội thẩm thấu, nhưng hiện tại thì đừng hy vọng. Tô Vũ ta quật khởi chưa lâu nhưng đã trấn áp được vạn giới, đừng nghĩ rằng ta là kẻ ngốc. Đúng rồi, ngươi tên là gì?"
Không ai coi ngươi là kẻ ngốc.
Lão nhân cảm thấy Tô Vũ hơi khó chơi, nhưng không sao cả, chỉ cần ngươi vẫn cần trợ giúp thì dù ngươi phong ấn thế nào thì cũng không thể cản được ta.
Lão nhân cười ra tiếng, giọng nói truyền ra: "Ngươi có thể gọi ta là Quy"
"Quy?"
Tô Vũ nghi hoặc: "Quy trong lão ô quy ư?"
"Quy?
Lão nhân lặp lại lần nữa, lần này không dùng Nhân tộc ngữ mà là ý chí thân niệm, Tô Vũ hỏi: "Ngươi biết Nhân tộc ngữ? Là Nhân tộc sao?"
Lão nhân khẽ cười: "Nhân tộc ngữ ư? Có lẽ vậy, nhưng ở thời đại của chúng ta, đó không phải là Nhân tộc ngữ mà là vạn giới ngữ, hoặc nên gọi là thời gian ngữ. Ta thì không tính là Nhân tộc"
"Đó là ngôn ngữ của Thời Gian Chi Chủ sao?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ, hắn đã hiểu đại khái: "Thời Gian Chi Chủ cũng là Nhân tộc sao? Hoặc nên nói rằng Nhân tộc chỉ là một định nghĩa, trong vạn giới, trừ đám sinh vật hình thú thì đều là Nhân tộc, đúng không?"
"Tiểu gia hỏa, ngươi rất thông minh"
Tô Vũ cười lạnh: "Đương nhiên. Có điều kẻ từng nói như vậy với ta đã bị ta đánh chết, đừng lặp lại điều này, không cần thiết đâu"
Kê từng nói lời này chính là Bách Chiến.
Ta biết ta thông minh. Nhưng các ngươi làm bộ từ trên cao nhìn xuống, cao ngạo khen ta thì ta sẽ đánh chết các ngươi.
Quy bị hắn chặn họng thì có hơi bất đắc dĩ.
Hắn quá kiêu ngạo. Đáng tiếc là lão cần Thiên Môn của người này để thẩm thấu vào vạn giới, lão phải nắm giữ một chút lợi thế trước khi Thiên Môn mổ ra, thậm chí có thể tiến vào vạn giới trước để chuẩn bị. Hiện giờ Tô Vũ là một cơ hội, hắn là cơ hội lớn nhất, cũng là duy nhất.
Nhịn một chút vậy.
Thiên Môn sắp mở ra, có lẽ Địa Môn, Nhân Môn cũng vậy.
Giờ kẻ nào tiến vào vạn giới trước, bắt đầu bố cục trước thì ưu thế của người đó lớn hơn.
Nhất đẳng không yếu, lão có tư bản để tranh bá.
Lão nhân lười nói thêm, một sợi lực lượng thẩm thấu ra, đó chỉ là lực lượng thân thể thuần túy. Tô Vũ nhanh chóng nạp nó vào trong cơ thể, hắn cảm ứng một phen nhưng không tìm thấy ám chiêu gì. Nếu ngay từ đầu đã đặt bẫy nhằm vào loại bá chủ như Tô Vũ thì lão nhân kia đúng là đồ ngốc.
Tô Vũ hấp thu lực lượng, hắn cảm ứng một chút.
Không tệ, tăng lên không ít, đại khái là 10%.
Nhưng Tô Vũ lại tỏ về khó chịu: "Ngươi đùa ta à? Chút lực lượng mỏng manh này còn chẳng thể đánh chết Hợp Đạo ấy"
"Không có khả năng"
Lão nhân kinh ngạc: "Lực lượng ta giao cho ngươi không quá mạnh nhưng cường giả Chuẩn Vương theo tiêu chuẩn của các ngươi có thể bị cỗ lực lượng này dễ dàng đánh chết"
Tô Vũ hừ lạnh một tiếng: "Đùa gì vậy, chẳng lẽ Chuẩn Vương ở thời kỳ các ngươi là kẻ yếu, một quyền có thể đánh chết vô số ư?"
Lực lượng tiêu hao quá lớn sao?
Hay Tô Vũ đang lừa lão?
Lão nhân lại truyền rất nhiều lực lượng ra ngoài, Tô Vũ tiếp tục hấp thu, lực lượng của hắn lập tức tăng lên một mảng lớn, nếu lúc trước là lực lượng hai đạo thì hiện tại ít nhất có ba đạo lực lượng.
Nhưng Tô Vũ vẫn tức giận quát: "Ngươi đang đùa đấy à? Nếu thế thì ngươi cút đi, lão tử sẽ đóng Thiên Môn. Ta tìm ngươi để đối phó với cường địch chứ không phải để ngươi gãi ngứa cho ta"
"Hả?"
Lão nhân nghỉ hoặc.
Ngay sau đó lão bực bội nói: "Chờ một lát, ta chỉ đang thử xem lực lượng hao tổn khi truyền sang, ban nãy chỉ thí nghiệm một chút, sao ngươi nóng nảy như thế?"
Dứt lời, lão vừa truyền lực lượng vừa nói: "Có vẻ ngươi chỉ có lực lượng hai đạo, ngươi không thể thừa nhận nổi lực lượng quá mạnh"
Tô Vũ mặc kệ lão, hắn hấp thu lực lượng xong rồi thẩm thấu vào trong thiên địa của mình thông qua đại đạo.
Sau đó Tô Vũ bùng nổ khí tức, nổi giận mắng: "Vô dụng!"
Lão nhân sợ ngây người.
Tiêu hao lớn như vậy à?
Má nó.
Thiên Môn đã sắp mở ra mà tiêu hao vẫn lớn như vậy ư?
Đây là lần đầu tiên lão tiếp xúc với một người khai Thiên Môn. Lão nghe nói năm xưa Thiên Môn tiêu hao rất lớn, nhưng lão không biết rốt cuộc tiêu hao lớn đến mức nào.
Giờ phút này lão mới nhận ra rằng tiêu hao thực sự quá nhiều.
Có cảm giác Tô Vũ bên ngoài không tăng thêm bao nhiêu.
Chuyện này quá phiền toái.
Lão hơi lo lắng, đối thủ của Tô Vũ là nhị đẳng đỉnh phong, nếu hắn không mạnh hơn nhiều thì giá trị trợ giúp của lão không quá lớn.
Giờ phút này, lão tiếp tục đưa lực lượng ra, ít nhất đã đạt đến 3 thành lực lượng của lão.
Lần này thực lực Tô Vũ đã tăng lên rất nhiều, mơ hồ đạt tới 4 đạo lực lượng.
Tô Vũ vui vẻ: "Không tôi, lực lượng truyền ra có đạt được 1% của ngươi không?"
Lão nhân thầm mắng, ta đã đưa vào 3 thành lực lượng, ngươi nói sao?
14 ư?
Ngươi nghĩ ta mạnh đến mức không gì không làm được à?
Đùa gì vậy?
Nhưng 3 thành lực lượng của một vị nhất đẳng đáng lẽ phải đến lực lượng 8 đạo, bản thân Tô Vũ đã rất mạnh, nhưng hiện tại hắn tăng lên không nhiều.
Lão nhân hít sâu một hơi.
Tiêu hao quá lớn.
Lão tiếp tục truyền lực, lần này phải đến một nửa lực lượng của lão.
Thực lực Tô Vũ lại tăng lên, hắn cười nói: "Không tôi, ta có cảm giác ta đã có lực lượng 6 đạo"
Lão nhân kinh hãi.
Má nó, không thể nào. Ta đã đưa vào một nửa lực lượng mà hắn chỉ có lực lượng 6 đạo, nếu ta truyền đi toàn bộ thì hắn có thể đạt được lực lượng 10 đạo không?
Một vị cường giả 16 đạo như lão dốc toàn lực duy trì một vị cường giả 2 đạo mà đối phương khó khăn lắm mới đạt tới 10 đạo sao?
Vậy thì chắc là không thể đối phó với cường giả nhị đẳng kia rồi.