Lão nhân lại tăng thêm lực lượng. Dường như thân thể Tô Vũ đang căng lên, bắt đầu nứt ra, giờ khắc này lão nhân mới nhớ rằng đối phương còn chưa tới cảnh giới kia.
Lão vừa định dừng tay thì nghe tiếng hét giận đữ của Tô Vũ: "Tiếp tục đi. Lão tử chịu đựng được, chuyện nhỏ mà thôi.không tồi, có cảm giác ta đã sắp đạt tới nhị đẳng rồi"
Lão nhân thấy hắn chịu được thì kinh ngạc, lão tiếp tục truyền lực lượng.
Lần này lão gần như đã dốc toàn lực.
Tô Vũ rít gào một tiếng, khí tức tăng lên như thay đổi thành một người khác, hắn vui mừng quá đỗi: "Đúng vậy, chính là cảm giác này. Cảm giác có lực lượng 8 đạo thật tốt"
Lão nhân ngây ngẩn.
Ta truyền toàn lực mà chỉ coz lực lượng 8 đạo thôi sao?
Một vị cường giả 16 đạo truyền toàn lực, tuy lực lượng 8 đạo nghe có vẻ như đã được một nửa nhưng thực tế cùng lắm chỉ đến 1⁄4 lực lượng mà thôi.
Tiêu hao quá nhiều.
Gần 80% lực lượng đã bị Thiên Môn tiêu hao mất rôi?
Lão còn tưởng rằng ít nhất Tô Vũ có thể đạt tới lực lượng 10 đạo nhưng kết quả chỉ có lực lượng 8 đạo.
Tô Vũ tiếp tục gào thét: "Tiếp đi, lão tử chịu đựng được, lão tử là cường giả thân thể đạo. Không đủ, thực lực thế này tuyệt đối không đánh lại gia hỏa kia. Quy, tiếp đi, ngươi truyền ra nhiều thêm một chút, lấy ra 1⁄10 lực lượng đi, đừng luyến tiếc"
Giờ phút này, trong hư không vô tận phía sau Thiên Môn.
Một vị lão nhân thở hồng hộc truyền rất nhiều năng lượng qua một hư ảnh Thiên Môn nho nhỏ. Lão bắt đầu run rẩy đổ mỏ hôi, lão cẩn thận nhìn bốn phía, lo lắng bị tập kích bất ngờ.
May mà nơi đây khá hẻo lánh.
Nhưng sau khi nghe được tiếng la của Tô Vũ, lão nhân không nhịn được muốn chửi ầm lên.
1/10 ư?
Ta truyền hết rồi đấy.
Một vị siêu cấp cường giả nhất đẳng cảnh toàn lực ứng phó mà khó khăn lắm mới tạo ra một vị cường giả nhị đẳng, hơn nữa ban đầu đối phương đã có cảnh giới tứ đẳng.
Lão không còn sức nữa.
Nhưng giờ mà nói thế thì tiểu tử cuồng vọng kia sẽ cảm thấy lão là phế vật. Lão nhân thâm mắng một tiếng, lạnh nhạt đáp: "Đừng tham lam, ngươi đã tới cực hạn rồi, đưa vào nữa thì ngươi sẽ bị căng bạo"
Tô Vũ âm thầm cười lạnh.
Thôi đi, có lẽ lão đã dốc hết sức rồi.
Nhưng quả thật lão nhân này không yếu, mạnh hơn mong muốn của hắn một chút.
Tô Vũ đã đưa một nửa lực lượng vào trong thiên địa của mình, hiện giờ hắn chỉ giữ lại một nửa lực lượng mà đã có cảnh giới nhị đẳng, tuy rằng chỉ là trình độ mới thăng cấp.
Tô Vũ không tính đến lực lượng thiên địa của chính mình, hắn chỉ đang tính lực lượng thân thể mà thôi.
"Có khả năng lão nhân này là nhất đẳng"
Tô Vũ phán đoán. Kẻ này không yếu, dù là ở vạn giới thì cũng là tồn tại nhất đẳng.
Nhưng Tô Vũ vẫn chưa thỏa mãn.
Quá ít!
Hắn đã cho thiên địa cắn nuốt một nửa lực lượng của đối phương để uẩn dưỡng thiên địa, hắn hấp thu một nửa còn lại nhưng không tăng lên nhiều.
Bản thân hắn là nhị đẳng, nếu toàn lực ứng phó cộng thêm lực lượng mượn được thì có lẽ thực lực hắn sẽ đạt 13 đạo trở lên ở bên ngoài.
Nếu là ở trong thiên địa của chính mình, hắn vốn là nhị đẳng đỉnh phong, mượn lực xong thì sẽ có hy vọng đạt nhất đẳng.
Tô Vũ suy tư, hắn nói: "Chút lực lượng thế này không đủ, không thể giao chiến với đối phương"
"Ngươi sẽ không chịu đựng nổi"
Tô Vũ hừ lạnh: "Ngươi khinh thường ta à? Thôi, ngươi nói cũng đúng. Có lẽ ta không cân phải giết đối phương, nhưng ta nhất định phải có thực lực chống lại đối phương mới được. Õ thời khắc mấu chốt, ngươi phải cho ta mượn nhiều lực lượng hơn, hiện tại ta chỉ đang thử mà thôi. Ngươi có thể cho mượn lực thêm không?"
"Có thể"
Quy đang nói dối.
Lão rất muốn chửi ra tiếng.
Mượn tổ tông ngươi.
Tô Vũ vừa lòng gật đầu: "Vậy thì được"
Bỗng nhiên Tô Vũ nhíu mày: "Làm gì đấy? Ngươi rút lực lượng về làm gì?"
Quy ngây ngẩn, nghỉ hoặc hỏi: "Hiện tại ngươi phải đối địch à?"
Tô Vũ cả giận nói: "Đương nhiên là không, nhưng ta cần thích ứng lực lượng, rốt cuộc ngươi có phải cường giả hay không? Chẳng lẽ ta không cần thích ứng lực lượng, cứ trực tiếp lấy ra dùng sao? Ngươi muốn hại chết ta à? Ta phải luôn duy trì lực lượng như vậy mới được, phải để thân thể và đại đạo của ta thích ứng đã. Chỉ là một chút lực lượng mà thôi, ngươi cứ để đây là được, ngươi lấy lại rồi nhỡ đâu ta gặp nguy cơ thì làm sao bây giờ?"
Quy rất muốn đánh chết hắn.
Ngươi muốn ta duy trì mãi sao?
Ta sẽ mệt chết đấy.
Lão hơi hối hận, nhưng nghĩ kĩ thì lại thấy làm vậy cũng tốt. Như vậy lực lượng của ta có thể thích ứng với vạn giới.
Nhưng lão phải cẩn thận, nếu cứ duy trì như vậy, bản tôn lão không còn lực lượng, nếu gặp phải phiền toái trong Thiên Môn thì sẽ chết rất thảm.
Lần trước tụ hội với lão hữu, một vị trong đó năm xưa từng cho Nhân Chủ đời thứ 6 mượn lực đã nói rằng vị Nhân Chủ đó quá cẩn thận, hiếm khi mượn lực, dù mượn thì cũng mượn rất ít, không dám mượn nhiều, vậy nên bản tôn hắn ta không thể buông xuống vạn giới.
Hiện tại lão đang có cơ hội.
Tưởng tượng như vậy thì thoải mái hơn nhiều. Tô Vũ này quá to gan, hắn dám mượn toàn bộ lực lượng của mình, còn muốn mình duy trì mãi như vậy, lá gan của hắn chắc phải to ngang bầu trời.
Nếu Tô Vũ đã nói vậy thì lão cũng không ngại việc có mệt hay không nữa: "Thôi, nếu ngươi muốn vậy thì cỗ lực lượng này cứ lưu trong cơ thể ngươi đi"
"Thế còn tạm được"
Tô Vũ vừa lòng, hắn vung tay lên, Thiên Môn bị biển ý chí của hắn khóa chặt, không cho lão cơ hội nhìn trộm. Hắn cười lạnh nói: "Đừng hòng mưu toan làm gì. Ta có gặp phải địch nhân hay không cũng sẽ không nói cho ngươi, tránh để ngươi bắt được thời cơ hại ta"
Thiên Môn hoàn toàn bị hắn phong tỏa, đối phương không thể nhìn ra hay nghe được thanh âm bên ngoài. Thiên Môn là của Tô Vũ, đương nhiên hắn có thể khóa lại trong biển ý chí.
Quy cạn lời, lão không thèm để ý: "Tùy ngươi"
Ta chỉ muốn thích ứng vạn giới trước mà thôi.
Dù ngươi tỏa định thì lực lượng của ta cũng đang ở trong vạn giới.
Chờ ta để lại ấn ký của mình thì ngươi sẽ không ngăn được ta nữa.
Có lẽ sẽ nhanh thôi, bởi vì ta đang dùng toàn bộ lực lượng.
Quy mỉm cười.
Lão hữu của lão mưu tính nhiều năm, để lại một chút dấu vết, cuối cùng vẫn không thể giúp bản tôn buông xuống. Mà lão thì hoàn toàn không cần mưu tính, Nhân Chủ đời thứ 10 quá bá đạo và càn rõ, mặc kệ lão truyền toàn bộ lực lượng cho hắn.
Lão nhìn khắp nơi, nhanh chóng bày trận pháp che giấu bản thân. Lão không cần lo lắng chuyện ở vạn giới nhưng lão phải cẩn thận tránh bị người trong Thiên Môn phát hiện.