Giờ khắc này, Tô Vũ tươi cười vô cùng xán lạn.
Thật sung sướng!
Một lão gia hỏa dùng lực lượng bồi dưỡng cho thiên địa của hắn, duy trì thiên địa ở trạng thái cường đại, thật sảng khoái.
Ta sẽ hút cạn ngươi!
Hy vọng ngươi cường đại một chút, kiên trì lâu một chút, giúp thân thể đạo trong thiên địa của ta tiến hóa một lần.
Hiện giờ, lực lượng đại đạo mạnh nhất trong thiên địa của Tô Vũ chỉ mới đến tam đẳng.
Hắn đạt tới nhị đẳng nhưng đó là lực lượng tập thể.
Nếu lão già này có thể tăng thân thể đạo của hắn lên tới nhị đẳng thì trong thiên địa có thể xuất hiện cường giả nhị đẳng.
Giờ phút này, tâm tình Tô Vũ vô cùng sung sướng.
Nếu biết có thể mượn lực thì ta đã mượn từ lâu rồi, đáng tiếc là đến bây giờ mới biết được.
Nhất định phải lợi dụng thật tốt mới được, nếu không lột sạch tên Quy này thì ta không phải là Tô Vũ.
Tô Vũ biết mục đích của lão.
Bản tôn của ngươi có bản lĩnh thì ra ngoài đi, tiện cho ta đánh chết ngươi để bồi dưỡng thiên địa.
Hắn cứ tươi cười mãi. Chiến Vương đến, nhìn thấy nụ cười xán lạn của Tô Vũ thì ông cảm thấy không ổn chút nào.
Vị này đang cười với ta sao?
Nụ cười quá đáng sợ!
Chiến Vương tới, mang đến kế hoạch và tin tức của Nhân Hoàng cùng với những hạng mục hai bên cần phối hợp.
Giờ phút này, Chiến Vương không thoải mái lắm, Tô Vũ cười quá xán lạn, không giống như sắp đi liều mạng chút nào.
Ông cũng không muốn kéo dài thời gian, thấy Tô Vũ nhìn mình thì ông bèn vội vã trình bày: "Ý bệ hạ là phải đe doa vạn tộc, kinh động bọn họ trước, khiến vạn tộc cảm thấy chúng ta ngoài mạnh trong yếu"
Tô Vũ khẽ gật đâu.
Chiến Vương lại nói: "Năm xưa thân thể bệ hạ bị thương, biển ý chí cũng bị thương, nay bệ hạ muốn liều một lần để chặt đứt cơ hội của vạn tộc, bởi vì Nhân tộc ta ở vạn giới đã hủy diệt"
Tô Vũ đã hiểu, hắn ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Từa cả cường giả Nhân tộc sao?"
"Đúng. Bệ hạ muốn tử chiến đến cùng, đập nồi dìm thuyền. Chủng tộc đã diệt vong, mọi người chỉ có thể quyết chiến một trận cuối"
Chiến Vương trầm giọng: "Kể cả Tinh Nguyệt muội tử cũng phải giả vờ trọng thương, chứng tỏ Tô Nhân Chủ đã ngã xuống"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
"Bê hạ sẽ không hành động quá rõ ràng, dựa theo cách giải thích của bệ hạ, đầu tiên là dung hợp thân thể, khi ấy vạn tộc nhất định sẽ phát hiện rồi ngăn cản, khi xác nhập thân thể chính là cơ hội để vạn tộc ra tay. Bệ hạ sẽ tạo ra cơ hội như vậy"
Tô Vũ lại gật đầu.
"Đến lúc đó, vạn tộc chỉ có hai lựa chọn. Thứ nhất, khai chiến toàn diện với chúng ta.
Thứ hai, tách một phần quân do một vị cường giả dẫn đầu đi ngăn chặn thân thể bệ hạ đến đây"
Nếu vạn tộc chọn phương án thứ nhất thì phe Nhân Hoàng sẽ phải đối mặt áp lực rất lớn.
Chiến Vương nói tiếp: "Dựa theo hiểu biết của chúng ta đối với vạn tộc, đối phương chắc chắn sẽ chia quân. Không ai muốn chiến đấu cùng bệ hạ đã hợp nhất linh thân"
Giờ khắc này, trông ông có chút bá đạo.
Không ai đám!
Nhân Hoàng linh thân hợp nhất, dù trọng thương thì vẫn sẽ có nhất đẳng ngã xuống.
Khi đó đám cường giả nhất đẳng chắc chắn sẽ chia quân.
Vậy nên Nhân Hoàng không hề đề ra phương án ứng đối cho tình huống đầu tiên.
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: "Nếu vạn tộc lựa chọn co đầu rút cổ thì sao?"
Cũng có khả năng bọn họ sẽ mặc kệ, để cho Nhân Hoàng hợp nhất linh thân.
"Vậy đốc toàn lực quyết chiến. Chúng ta sẽ động viên tiền chiến, Nhân tộc hủy diệt, chủng tộc diệt vong, tử chiến đến cùng, chiến một trận cuối cùng, không diệt một nửa số cường giả vạn tộc thì tuyệt đối không bỏ qua. Sau đó chúng ta còn lại tàn binh tan tác, lui tán, đến lúc đó Tô Nhân Chủ chặn ở nửa đường là được. Bệ hạ cũng nói, Tô Nhân Chủ đừng rời khỏi điểm mai phục, không cần cứu viện chúng ta"
Ý của Nhân Hoàng là không cần bại lộ, trừ khi đối phương tiến vào vòng mai phục, kể cả có Nhân tộc chết đi thì cũng không được bại lộ.
Nếu bại lộ thì lần mai phục này sẽ thất bại.
Tô Vũ trầm mặc một hỏi mới gật đầu: "Ta đã biết"
Chiến Vương thở hắt ra, quả nhiên Tô Vũ là người sáng suốt, cũng không biết hắn thật sự sáng suốt hay là máu lạnh, nhưng đây không phải chuyện ông cần quan tâm.
Tô Vũ trầm mặc một hỏi, sau đó hắn nói: "Khi Nhân Hoàng hợp nhất linh thân, thương thế sẽ phát tác, đúng không?"
"Đúng"
Chiến Vương gật đầu: "Nhưng nếu không ác chiến thì sẽ không đến mức ngã xuống.
Nhưng một khi ác chiến hoặc là chiến trường của Tô Nhân Chủ kéo dài thì sẽ rất phiền toái. Vậy nên ta có một thỉnh cầu cá nhân, nếu Tô Nhân Chủ có thể mau chóng giải quyết trận chiến thì xin đừng kéo dài"
Nếu trì hoãn quá lâu, dù Nhân Hoàng linh thân hợp nhất thì cũng không thể kiên trì, khi ấy Nhân Hoàng sẽ chết.
"Đã hiểu"
Tô Vũ khẽ gật đâu: "Nếu trong vạn tộc có người của Nhân Hoàng thì tốt nhất đừng thả đến chỗ ta, bởi vì tới lúc đó ta sẽ không phân biệt ai là ai, đù có người nói đó là người của Nhân Hoàng thì ta vẫn sẽ giết. Trong lúc đại chiến, tất cả những kẻ tự tiện xông vào trận doanh của ta thì đều là địch nhân"
Tô Vũ nhìn Chiến Vương: "Chiến Vương hãy báo lại chuyện này, khi đại chiến bùng nổ, người của các ngài cũng không được bước vào chiến trường của ta. Nếu không ta sẽ công kích không nể ai"
"Nếu muốn viện trợ..."
"Không cần"
Chiến Vương nhăn nhó.
Má nó, ngươi quá cuồng!
Hắn đã biểu đạt ý kiến rõ ràng là 'ta không cần viện trợ, tự ta có thể giải quyết, kẻ nào tới gần thì giết hết, hơn nữa ta sẽ phải để phòng các ngươi để tránh các ngươi phá hỏng kế hoạch của ta?
Ngữ khí của hắn khá giống với Nhân Hoàng.
Chiến Vương nói: "Được thôi. Đúng rồi, trừ ta ra, Tô Nhân Chủ muốn bệ hạ chỉ viện thêm người không?"
Các ngươi không có ta thì không được.
Tô Vũ cười đáp: "Không cần, nếu Chiến Vương cảm thấy bên kia căng thẳng thì qua bên kia cũng không sao"
Chiến Vương cảm thấy Tô Vũ hơi quá khoác lác, không có ta, các ngươi sẽ không ngăn được nhất đẳng.
Đừng làm bậy!
Ông sợ sẽ kích thích Tô Vũ nên không nói ra, nhỡ đâu Tô Vũ cứng đầu không cần bất cứ viện quân gì nữa, để đến khi gặp nhất đẳng thì hắn và đám người Võ Hoàng liên thủ cũng không thể địch nổi.
Chiến Vương nói: "Cơ bản là vậy. Nếu vạn tộc không chia quân dựa theo kế hoạch, không đến đây đuổi giết thì Tô Nhân Chủ cứ tiếp tục ẩn núp che giấu"
Tô Vũ khẽ gật đầu.
Chiến Vương hỏi: "Tô Nhân Chủ có gì cần chuyển đạt cho bệ hạ không?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi cười đáp: "Bảo ngài ấy đừng vội đi tìm chết, ngài ấy chết quá nhanh thì ta sẽ áp lực lắm, nếu muốn chết thật thì chờ ta tới nhất đẳng rồi tính"
Câu nói này nghe quái quái, nhưng Chiến Vương vẫn gật đầu: "Ban đầu ta sẽ không đến đây, chờ đối phương tới đây thì ta mới đến, Tô Nhân Chủ không có ý kiến gì chứ?"
"Không, ngài cứ tự nhiên"
Chiến Vương không vui lắm, hắn nói như thể ông chỉ là râu ria vậy.
Thôi, ông không so đo với người trẻ tuổi.
Rất nhanh Chiến Vương đã rời đi.