Tô Vũ nhẹ nhàng thở hắt ra, nhìn về phía Tinh Nguyệt cách đó không xa: "Tiếp dẫn thế nào rồi?"
Tinh Nguyệt gật đầu: "Có thể mượn dùng sinh mệnh đại đạo của ta giúp lực lượng thiên địa phóng một phần đến đây"
"Vậy là tốt rồi"
Kỳ thật Tô Vũ đã cảm nhận được. Lúc này trường hà hơi dao động, lực lượng thiên địa đã lan tràn tới ngay phía sau hắn, nhưng nó không quá mạnh.
Đại khái là không thể áp chế vạn tộc nhưng có thể giúp người phe mình ở trong phạm vi thiên địa phát huy ra thực lực mạnh nhất, vậy là đủ rồi.
Thật ra áp chế đối phương cũng tiêu hao lực lượng thiên địa, quá nhiều người thì sẽ khó áp chế.
Tô Vũ nhìn Thông Thiên, Thông Thiên Hầu lộ vẻ khẩn trương, áp lực của y mới là lớn nhất, thấy Tô Vũ nhìn mình thì y mỉm cười miễn cưỡng.
Tô Vũ cũng cười: "Mở cửa ra cho mọi người đi vào nghỉ ngơi đi, cũng thuận tiện tham quan xem trong cánh cửa của Thông Thiên Hầu ngươi có cái thiên địa nào hay không?"
Thông Thiên Hầu cười khổ: "Bệ hạ đánh giá cao ta rồi"
Mọi người cũng rất tò mò, Tô Vũ không quan tâm nhiều, hắn nhìn Võ Hoàng cười nói:
"Chúng ta cũng chuẩn bị một chút đi. Chúng ta sẽ không vào trong, tránh khiến Thông Thiên căng chết"
Võ Hoàng rầu rĩ không vui, lão biết bọn họ muốn chuẩn bị cái gì.
Lão phải giả trang Võ Vương.
Má nó, lão không vui.
Sao ta phải mạo danh Võ Vương?
Võ Hoàng ta không thể trấn áp được thiên hạ sao?
Hừm... đúng là không thể thật!
"Được"
Võ Hoàng đáp có lệ. Lần này giả trang Võ Vương, ta phải làm gì đó mới được. Hay là diễn Võ Vương bị kẻ thù trấn áp đánh đập?
Thôi, như vậy thì kẻ bị đánh vẫn chỉ là lão.
"Tỉnh Nguyệt không cần tham chiến, ngươi chỉ cần lôi kéo lực lượng thiên địa cho ta"
Tinh Nguyệt phẫn nộ: "Ta cũng có thể tham chiến, thực lực ta không yếu, thậm chí ta đã tiếp cận nhị đẳng"
Chỉ là hiện tại thiên địa của Tô Vũ vẫn chưa thể duy trì tồn tại nhị đẳng, nếu không nàng cũng là cường giả đỉnh cấp.
Tô Vũ lắc đầu: "Đừng nói nhảm, ngươi thì biết cái gì? Ngươi là đại phu, chiến xong ngươi còn phải chữa thương cho chúng ta, tránh để cho có người ngã xuống, không còn sức tái chiến. Ngươi phải bảo trì lực lượng, ngươi cứ duy trì lôi kéo lực lượng thiên địa đã... Nói thật, nếu ngươi xảy ra chuyện, lực lượng thiên địa không lan đến được đây thì chúng ta đều sẽ chết"
Tô Vũ lộ về ngưng trọng: "Trong trận chiến này, ngươi và Thông Thiên là quan trọng nhất. Hai người các ngươi mà xảy ra vấn đề thì phe chúng ta nhất định sẽ tổn thất thảm trọng. Tô Vũ ta chinh chiến đến nay vẫn luôn không chế tổn thất ở mức nhỏ nhất, ta không muốn mất mặt ở ngay trận chiến đầu tiên sau khi gặp Nhân Hoàng. Không hao tổn gì hoặc chỉ thương không vong, đây là mục tiêu của ta"
Mọi người trầm mặc.
Chỉ thương không vong, mà không biết lần này bọn họ sẽ phải đối mặt với bao nhiêu cường địch.
Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Các ngươi đi theo ta, ta sẽ dốc hết sức mình để mọi người đều sống sót, nhưng ta không hy vọng mọi người hèn nhát tiếc mạng trong lúc chiến đấu. Hãy dốc hết sức chiến đấu, chiến xong, nếu sống sót, ta nhất định sẽ dùng mọi khả năng để cứu các ngươi. Nếu sự hèn nhát của các ngươi khiến chiến cuộc tan tác, dù địch nhân không giết ngươi thì ta cũng sẽ giết ngươi"
"Chư vị, đây không phải lần đầu tiên các ngươi chiến đấu cùng ta, nhưng mọi người đều chưa từng trải qua trận chiến quy mô lớn với chủ nhân quy tắc, bản nhân ta cũng vậy, chúng ta đều khuyết thiếu kinh nghiệm phương diện này. Không sao cả, cũng chỉ là vấn đề nắm giữ lực lượng đại đạo mạnh hơn mà thôi. Lần này phải khiến vạn tộc và các lão tiền bối phe Nhân Hoàng biết rằng chúng ta thiện chiến như thế nào"
Tô Vũ cao giọng nói: "Bọn họ cảm thấy phía sau an toàn, chúng ta chỉ đánh những trận chiến nhỏ tại hậu phương. Điều này sai hoàn toàn. Tại hậu phương, chúng ta còn đại chiến nhiều hơn bọn họ nhiều, thậm chí chúng ta đã tham dự đại chiến cấp quân đoàn, hiện tại đám người Nhân Hoàng không có cơ hội trải qua trận chiến như vậy. Số người chúng ta đã giết có lẽ còn nhiều hơn số người bọn họ từng giết trong cả cuộc đời"
"Từ nhỏ đến lớn, Tô Vũ ta đã được xem Hạ Long Võ phủ chủ chém đầu người mà lớn lên. Ta nghĩ, chắc bọn họ khó có được thể nghiệm như vậy"
Trong đám người, Hạ Long Võ nở nụ cười.
Hắn nói không sai. Tuổi Tô Vũ không lớn, từ mười mấy năm trước, Hạ Long Võ đã bắt đầu phát sóng trực tiếp cảnh chém đầu, khi đó Tô Vũ mới vừa có nhận thức, quả thật hắn đã nhìn y chém đầu người mà lớn lên.
Có một số người không biết việc này, bọn họ đều kinh ngạc.
Tên Hạ Long Võ nhàm chán này mạnh như vậy ư?
Mỗi ngày cho người ta xem cảnh chém đầu?
Tô Vũ nói tiếp: "Ngoài ra còn một chuyện khác, trừ mệnh lệnh của ta ra, trận chiến này sẽ do Thông Thiên chỉ huy. Mọi người sẽ được y đánh dấu môn ấn, y muốn truyền tống các ngươi thì các ngươi không nên kháng cự. Dù thấy chiến hữu sắp chết thì cũng không được tự tiện cứu viện. Nghe rõ chưa?"
Mọi người nhìn nhau, đồng thanh đáp: "Rõ"
Thông Thiên Hầu đổ mỏ hôi hột, y thật sự rất khẩn trương.
Một kê trông cửa như ta mà giờ lại chỉ huy trận đại chiến của các vị chủ nhân quy tắc, ta có thể bình tĩnh được sao?
Y nuốt nước miếng vội nói: "Trong trận chiến này, Thiên Mệnh và Vô Mệnh sẽ xem vận, ta phụ trách di chuyển mọi người, ba người chúng ta sẽ liên thủ phán đoán thế cục, bệ hạ chủ trì đại cục, ta nhất định sẽ tận tâm, chư vị chỉ việc phối hợp với ta là được"
Bên cạnh y, Thiên Mệnh và Vô Mệnh cũng khẩn trương không lên tiếng.
Tô Vũ trấn an bọn họ: "Khẩn trương cái gì. Càng căng thẳng càng dễ xảy ra sai lầm. Tới thời điểm cần thiết thì ta sẽ tiếp quản, đừng lo"
Thông Thiên Hầu an tâm hơn một chút.
Tô Vũ lại lên tiếng: "Còn nữa, ta sẽ xuất hiện với thân phận Văn Vương, đến lúc đó mọi người phải gọi ta là Văn Vương, đừng làm lộ kế hoạch của ta. Đầu tiên phải uy hiếp vạn tộc trước"
Mọi người hiểu rõ gật đầu.
"Vậy thôi. Tất cả vào đi"
Thông Thiên mở cửa, mọi người sôi nổi tiến vào.
Tô Vũ nhìn Thông Thiên Hầu: "Ngươi mai phục tại đây, trốn trong trường hà. Nhớ kỹ là không được gây ra bất cứ động tĩnh gì, không cần tra xét, không cần nghe ngóng, đến khi ta và Võ Hoàng xuất hiện uy hiếp đối phương thì ngươi mới được lộ diện, mọi người cùng nhau vây công giết chết 1 - 2 vị chủ nhân quy tắc. Lấy 10 địch 1, phải bảo đảm đối phương chắc chắn sẽ chết. Không cần tham nhiều!"
Thông Thiên vội vàng gật đâu.
Y ghi nhớ những lời Tô Vũ nói rồi nhanh chóng lẻn vào đáy sông.
Bản thể của Thông Thiên rất đặc thù, người bình thường tiến vào đáy sông thì sẽ bị ăn mòn bài xích, dù là Nhân Sơn - vật chứa thân thể Nhân Hoàng bị nước sông ăn mòn thì cũng xuất hiện vấn đề, nhưng Thông Thiên thì không sao cả.
Lúc này đám người Nhân Hoàng đang ở trên đại lục. Đại lục này là một loại lực lượng quy tắc đặc thù chế thành, có thể xem như cầu nối.
Trong tình huống bình thường, mọi người sẽ không thâm nhập trường hà, bởi vì sẽ rất nguy hiểm.
Thông Thiên thì không sao, Tô Vũ đã từng thí nghiệm trước đó.
Sau khi trốn trong nước, Thông Thiên Hầu hoàn toàn không sao cả. Tô Vũ có một phỏng đoán mơ hồ, có lẽ Môn tộc như Thông Thiên Hầu có quan hệ với Thời Gian Chỉ Chủ, có lẽ Môn tộc ra đời trong thời không trường hà.
Đó là một loại quy tắc đặc thù.
Có lẽ bọn họ vốn là một thể.
Tô Vũ nhìn về phía Tinh Nguyệt vẫn ở bên ngoài, trầm giọng nói: "Ngươi lui lại đi, phải duy trì lôi kéo lực lượng thiên địa, ngươi cách chúng ta xa một chút"
Tinh Nguyệt nhíu mày: "Để ta tham chiến đi, ta có thể chữa thương cho mọi người"
"Chữa thương trong lúc đại chiến là muốn chết sao?"
Tô Vũ lắc đầu: "Chiến xong rồi tính, đi đi"
"Ta..."
"Nghe lệnh"
Sắc mặt Tô Vũ lạnh lùng, Tinh Nguyệt không vui nhưng vẫn ngoan ngoãn lui về phía sau, vừa đi vừa nói: "Ngươi là cấp dưới của ta, vậy mà ngươi lại ra lệnh cho ta"
Tuy vậy nhưng nàng vẫn thành thật nghe lệnh, bởi Tô Vũ mà nổi giận thì sẽ rất đáng SỢ.