Trận chiến này bùng nổ nhanh kết thúc cũng nhanh.
Nhân tộc thu hoạch không nhỏ, đặc biệt là Tô Vũ.
Võ Hoàng và Minh Hoàng nhất đẳng đã dung đạo vào thiên địa, tuy Minh Hoàng không dung toàn bộ đoạn đạo nhưng nhất đẳng cảnh vốn rất cường đại, hơn nữa Đại Chu Vương là nhị đẳng cũng dung đạo trong thiên địa.
Tới lúc này, Tô Vũ đã đạt tới nhất đẳng trong thiên địa chính mình. Khi ở ngoài thiên địa, hắn cũng có chiến lực tiếp cận nhị đẳng đỉnh phong.
Nếu mượn lực Quy thì Tô Vũ có thể miễn cưỡng đạt tới nhất đẳng ở bên ngoài. Quả nhiên chiến đấu mới là phương thức khiến con người ta tiến bộ nhanh nhất. Hiện giờ Tô Vũ còn chưa hoàn toàn hấp thu năng lượng dật tán và lực lượng quy tắc của đám chủ nhân quy tắc bị giết.
Nếu hoàn toàn hấp thu thì có lẽ hắn sẽ lại tiến bộ thêm.
Hơn nữa Nhân Hoàng đã dung nhập thân thể đã hồng của mình vào thiên địa của Tô Vũ, Tô Vũ không để ý lắm nhưng thân thể thiêu đốt hầu như không còn của Nhân Hoàng cũng khiến thân thể đạo trong thiên địa mạnh hơn rất nhiều.
Giờ khắc này, trong thiên địa có hai đại đạo mơ hồ đạt tới nhị đẳng.
Đó là thân thể đạo và minh tử đại đạo.
Tô Vũ thích phương thức 'lấy chiến dưỡng chiến, mỗi lần chiến đấu đều là một lần cơ duyên đối với hắn.
Giờ phút này, hắn đang ở trong thời kỳ tiến bộ.
Còn ở trình độ Nhân Hoàng, nếu muốn dùng chiến đấu để tăng lên thì sẽ rất khó.
Tô Vũ hàn huyên mấy câu với Nhân Hoàng. Chủ yếu hắn lo lắng Nhân Hoàng nghĩ rằng đã có người gánh vác được trách nhiệm thì sẽ thả lỏng, quyết tâm trong lòng tan đi rồi xong đời.
Nhân Hoàng bị thương quá nặng.
Tô Vũ có chút nghi hoặc, truyền âm hỏi: "Nhân Hoàng bệ hạ, biển ý chí của ngài có thể địch được 3 vị nhất đẳng, năm xưa bệ hạ đã bị bọn họ đánh trọng thương à?"
Nhân Hoàng cường đại như thế, Tam Hoàng không dám liều mạng với y đúng không?
Chẳng lẽ năm xưa có 7 - 8 vị cường giả đỉnh cấp vây công một mình Nhân Hoàng?
Thấy Tô Vũ nhắc đến việc này, Nhân Hoàng thổn thức giải thích: "Có nhiều nhân tố, xui xẻo thế nào tất cả cùng đến một lúc. Lúc trước ta định đối phó Tiên Hoàng tránh để hắn gây phiền toái mãi cho chúng ta. Kết quả kỳ suy yếu do dung hợp tương lai thân đến, tuy đã đoán trước được nó nhưng xui xẻo ở chỗ khi ấy Thiên Môn đại loạn, xảy ra một lần bạo động, ta phải trấn áp Thiên Môn. Kết quả đám người Thần Hoàng đánh trọng thương thân thể ta, hư ảnh Thiên Môn bị hủy khiến biển ý chí của ta bị thương nặng"
Tô Vũ ngây người.
Xui xẻo đến vậy ư?
Hắn vội hỏi: "Thiên Môn bạo động sẽ ảnh hưởng tới chúng ta ư?"
"Đúng"
Nhân Hoàng ngẫm nghĩ rôi giải thích: "Cũng không hẳn, chỉ là ta thích xen vào việc của người khác, không muốn Thiên Môn mở ra vào lúc đó nên trấn áp, nếu mặc kệ thì vấn đề cũng không lớn"
Tô Vũ đã hiểu, Nhân Hoàng trọng thương là do y xui xẻo nhưng cũng bởi vì y quản quá nhiều.
Vừa muốn đối phó vạn tộc vừa muốn trấn áp Thiên Môn, sau đó vừa vặn kỳ suy yếu đến...
Ngài không bị đánh chết đã là may mắn lắm rồi.
"Thiên Môn bạo động... Chẳng lẽ do lúc đó hai người Văn Vương xung đột với đối thủ gây ra?"
"Có khả năng"
Nhân Hoàng cũng không chắc chắn, y lắc đầu: "Năm xưa ta có thể điều tra tình huống thông qua Thiên Môn nhưng hiện tại thì không được. Thời điểm hai người Văn lão nhị mới rời đi không lâu, khi ta có thời gian thì có thể chăm sóc một chút, hiện tại thì không quản nổi"
Có vẻ năm xưa vị này đã tiếp xúc với nội bộ Thiên Môn.
Tô Vũ bỗng hỏi: "Nhân Hoàng bệ hạ, năm đó ngài bị Võ Vương hại hay Văn Vương gặp phải nguy cơ trong Thiên Môn nên ngài tự đưa Võ Vương vào?"
Nhân Hoàng ho nhẹ một tiếng: "Không thể nào, ta bị hai người Văn lão nhị hại mà"
Ha hả.
Lúc này Tô Vũ đột nhiên có vài suy đoán.
Võ Vương biết Văn Vương rời đi, biết tiến vào Thiên Môn như thế nào, còn tìm được Văn Vương, Võ Vương thật sự có thể làm được như vậy ư?
Khả năng rất thấp đúng không?
Có lẽ Nhân Hoàng đã cảm nhận được gì đó, nhận ra Văn Vương gặp nguy cơ nên cố ý phái Võ Vương, hơn nữa chưa chắc Võ Vương đã biết việc này.
Từ một vài truyền thuyết có thể nhìn ra Văn Vương và Nhân Hoàng đều là người thông minh, tính toán không bỏ sót. Có lẽ sự việc của Võ Vương không phải là biến cố bất ngờ mà là kế hoạch của Nhân Hoàng.
Khi Võ Vương rời đi gây ra động tĩnh lớn có lẽ cũng vì Nhân Hoàng có mục đích nào đó, lúc trước hắn nói mình đuổi cường giả vạn tộc vào thời không trường hà để mượn lực lượng bọn họ trấn áp tam môn. Nếu Võ Vương không rời đi, khi ấy vạn tộc dám tạo phản không?
Nếu không tạo phản, Nhân Hoàng có lý do gì để ép tất cả bọn họ tiến vào thời không trường hà. Chỉ có lúc ấy mới là cơ hội thích hợp nhất.
Tới lúc này, Tô Vũ mơ hồ nhìn ra được một chút chân tướng.
Có lẽ Thượng Cổ chỉ biến vốn là một kế hoạch của Nhân Hoàng, mục tiêu là trấn áp tam môn, phòng ngừa tam môn đột nhiên mở ra, cũng có thể là muốn cứu viện Văn Vương.
Tất cả đều do Nhân Hoàng chủ động.
Cũng đúng, nếu không chủ động thì y không có biện pháp mang đi tất cả cường giả Thượng Cổ.
Tô Vũ lắc đầu, truyền âm nói: "Võ Vương chuyên môn gánh tội thay các ngài, các ngài không biết xấu hổ à?"
Nhân Hoàng ho nhẹ một tiếng: "Ta chỉ tiết lộ cho hắn biết, hắn có quyền được biết mà đúng không? Tiểu tử ngươi quá thông minh. Thời kỳ đó quả thật Văn lão nhị đã gặp phải nguy cơ không nhỏ, Thái Sơn không đi cứu viện thì có lẽ Văn lão nhị sẽ không chịu đựng nổi, ta không rời đi được, không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể đưa Thái Sơn đến chỉ viện"
"Võ Vương mạnh lắm hả?"
"Lúc hắn đi đã là 20 đạo"
Nhân Hoàng giải thích: "Tới nhất đẳng, muốn tăng một đạo lực lượng cũng rất khó khăn. Thực lực hắn không yếu, có thể đến làm tay sai cho Văn lão nhị"
"Ngài không lo cho chính mình ư?"
Nhân Hoàng mỉm cười: "Ngươi nghĩ ta yếu lắm chắc? Chỉ là thời vận của ta không tốt mà thôi. Kỳ suy yếu đến trước thời hạn hẳn là có liên quan đến việc Thiên Môn dao động, xui xẻo đến mức ấy thì ta cũng đành chịu"
Nếu không thì năm xưa y đã không bị trọng thương, vậy thì y chắc chắn có thể tiếp tục trấn áp vạn tộc, phải biết rằng dù y bị trọng thương thì vạn tộc cũng không dám tùy tiện hành động.
"Thời vận không tốt.."
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Có phải bị kẻ nào tính kế hay không?"
"Có khả năng"
Nhân Hoàng không kinh ngạc chút nào: "Văn Ngọc xảy ra chuyện, Văn lão nhị đi cứu người, kỳ suy yếu của ta đến trước, Thiên Môn bạo động... mọi chuyện đều liên quan đến nhau. Nguyên nhân cũng đơn giản thôi, đó là tam môn muốn mở ra. Có kẻ lo lắng ta trấn áp tam môn không cho mở ra nên động tay động chân"
Y bỗng nhiên có chút kiêu ngạo: "Có ta ở đây, tam môn không thể mở ra được, mở ra lúc nào là đo ta quyết định. Có lẽ có cường giả trong tam môn cảm nhận được nên đã tính kế Văn Ngọc, mục đích cuối cùng vẫn là muốn ta mở tam môn. Kết quả lão tử cố tình không cho bọn họ được như ý, trấn áp bọn họ thêm mười vạn năm"
Nếu không, có lẽ tam môn đã bị mở ra từ mười vạn năm trước.
Tô Vũ suy xét tiền căn hậu quả, cuối cùng hắn cười nói: "Nhân Hoàng bệ hạ nhiều thủ đoạn thật, nhưng lo quá nhiều chuyện bao đồng"
Nhân Hoàng không phục: "Đâu phải chuyện bao đồng, làm Hoàng giả của chư thiên, có kê ngoại lai muốn tới địa bàn của ngươi thì ngươi có ngăn cản không?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi gật đầu.
"Đám người kia muốn lẻn vào lãnh địa của ngươi, ngươi có đánh chết bọn họ hay không?
Tô Vũ lại gật đầu.
"Bọn người kia không được tiến vào, muốn vào thì cũng phải chờ ta đánh chết toàn bộ kẻ địch thì mới được vào. Nếu có kẻ âm thẩm tiến vào thì ta có nên quản hay không?"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi lại gật đầu lần nữa.
Nhân Hoàng cạn lời.
Hỏi gì ngươi cũng gật đầu mà lại bảo ta lo chuyện bao đồng sao?
Ta thích lo chuyện bao đồng đấy, nhưng việc này cần phải xen vào, đây là hành động khiêu khích uy nghiêm Hoàng giả chí cao vô thượng, ta không đánh chết bọn họ được chắc?
Lúc này, Tô Vũ hoàn toàn tán thành lời y nói.
Cũng đúng thôi, địa bàn của ta do ta làm chủ.
Tam môn mở hay không cũng do ta định đoạt.
Lúc ấy Nhân Hoàng có tâm thái giống như Tô Vũ, muốn mở cũng được thôi nhưng ngươi không thể âm thầm mở ra, ta còn chưa chuẩn bị xong để đánh chết toàn bộ các ngươi, ngươi vụng trộm mở ra không phải là muốn đối nghịch với ta sao?
Tô Vũ hiểu tâm tư y, trong xương cốt y vẫn ẩn giấu sự bá đạo. Chỉ là bình thường vị này chỉ làm không nói, cho người ta cảm giác là người thành thật.
Nghe thì có vẻ như người sau tam môn đang tính kế y, trên thực tế là y kiên quyết muốn ngăn chặn tam môn, không cho cường giả bên trong thoát ra, đối phương bất đắc dĩ chỉ có thể đối phó với vị Nhân Hoàng này.
"Thôi được rồi. Cường giả trong tam môn quả thật rất thiếu đánh"
Tô Vũ gật đâu: "Ta cho ngươi ra thì ngươi mới có thể ra, sao lại tự muốn ra làm gì. Vậy nên bọn họ bị ngăn cản, nhưng có vẻ Nhân Hoàng mới là người bị xử lý"
Nhân Hoàng không vui.
Tuy nói vậy không sai nhưng nghe vẫn rất khó chịu.