Điểm tụ tập.
Tinh Nguyệt vừa dứt lời, Nhân Hoàng nhăn mày lại.
Y đã biết Tô Vũ đang làm gì.
Y nói: "Tên nhóc này quá hồ đồ"
Tinh Nguyệt chỉ phụ trách truyền lời, thấy ca ca tức giận thì nàng lên tiếng: "Ngươi cứ giao cho hắn đi, ngươi đã từ bỏ rồi, giờ cũng không dùng được nữa, không phải ngươi muốn hắn trở thành Nhân Hoàng kế nhiệm sao? Không giao đại ấn cho hắn là muốn bá chiếm ư?"
Nhân Hoàng tức muốn chết.
Bá chiếm cái gì?
Nó vốn là của ta, ngươi thì biết cái gì?
Y phản bác: "Ngươi không hiểu..."
Tỉnh Nguyệt bình tĩnh đáp trả: "Không hiểu cũng không sao, Tô Vũ hiểu là được, ngươi đưa cho hắn không phải là được rồi à?"
Lòng ca cay đắng quá!
Nhân Hoàng muốn khóc.
Ngươi là muội muội ta thật ư?
Ngươi đang nói chuyện giúp ai đấy?
"Không phải, hắn muốn.."
"Hắn không phải người xấu" Tinh Nguyệt bực bội: "Ca, không có nó thì có ảnh hưởng gì với ngươi không?"
Hình như là không.
Nhân Hoàng không trả lời, Tinh Nguyệt thấy thế liền nói: "Ngươi xem đi, không ảnh hưởng mà không muốn đưa ra, có phải ngươi đang luyến tiếc quyền lợi hay không?
Làm Nhân Hoàng quen rồi, giờ phải chuyển giao quyền lợi thì không vui hả?"
Nhân Hoàng muốn bóp chết người trước mặt cho xong.
"Ca, nhanh lên, một lúc ở đây thì bên kia đã trôi qua lâu lắm rồi"
Ta mệt mỏi quá, không chịu được nữa, ta muốn chết.
Nhân Hoàng bị Tinh Nguyệt thúc giục, không còn biện pháp nào khác, y đành cắn răng ném hai đại ấn vào giữa sông, thiên địa của Tô Vũ tiếp lực lượng đẩy đại ấn nhanh chóng trôi xuống hạ du.
Nhân Hoàng không nhịn được thấp giọng mắng: "Hắn đang xằng bậy"
"Hắn đang cứu ngươi, không biết cảm ơn thì thôi"
Tinh Nguyệt nói thầm, nàng không ngốc, hai lần về vạn giới tận mắt chứng kiến thiên địa của Tô Vũ, nàng biết Tô Vũ muốn cứu ca ca của nàng, vậy nên nàng mới thúc giục lão ca giao đại ấn ra.
Nhân Hoàng khẽ biến sắc nhìn về phía Tinh Nguyệt: "Ngươi đã nhìn ra rồi à?"
Y rất kinh ngạc.
Sắc mặt Tinh Nguyệt không tốt. Hừ, ta không phải đứa ngốc, huống chi Tô Vũ không làm chuyện vô ích, hắn làm như vậy chắc chắn là có nguyên nhân, hơn nữa thái độ của ca ca như vậy, đứng ở lập trường của Tô Vũ để suy nghĩ thì đoán được thôi, có khó gì đâu.
Đại ca đang khinh thường ta sao?
Tinh Nguyệt khó chịu: "Ta nhận ra thì lạ lắm à? Sao ca ca lại cảm thấy ta không nhận ra chuyện đơn giản như vậy? Ca ca không tín nhiệm ta chút nào, lúc trước ta nói thuộc hạ của ta sẽ đến cứu ngươi mà ngươi không tin, hiện tại tin chưa?"
Nhân Hoàng không còn lời gì để nói, những lời này càng nghe càng thấy bi thương.
Y còn đang nghĩ ngợi thì bỗng nhiên chợt biến sắc.
Cùng lúc đó, thiên địa của Tô Vũ rung chuyển, hắn lấy ra hai đại ấn từ trong trường hà.
Đại Chu Vương kinh ngạc há hốc miệng.
Tô Vũ gầm nhẹ một tiếng, đánh ra một quyền, vô số lực lượng quy tắc chấn động lập tức đập nát Tinh Vũ Ấn, một cỗ lực lượng ngập trời dũng mãnh tràn vào củng cố thiên địa của Nhân Hoàng.
Nhân Hoàng đại ấn dừng trong thiên địa, muôn vàn đại đạo của Tô Vũ lan tràn bắt đầu chải vuốt đại đạo của Nhân Hoàng.
Hắn muốn dùng Nhân Hoàng Ấn làm căn cơ cho thiên địa. Biến thiên địa này trở nên củng cố như thiên địa của hắn chứ không cần dựa vào thời không trường hà như trước.
Như vậy, tốc độ khuếch trương của thiên địa này sẽ chậm lại nhưng sẽ cực kỳ thích hợp với tình trạng của Nhân Hoàng hiện nay.
Tô Vũ đã tính toán rồi, chỉ cần chặt đứt Nhân Hoàng đại đạo rồi khuếch trương thiên địa thì tân thiên địa sẽ thích hợp để Nhân Hoàng dung nhập hơn trạng thái ban đầu.
Còn vấn đề Nhân Hoàng có đáp ứng hay không thì liên quan gì đến ta.
Ta đã sắp xếp chu toàn cho ngài, ngài mà không đáp ứng thì coi như lãng phí Nhân Hoàng Ấn và Tinh Vũ Ấn, thiên địa của ngài cũng bị ta rút ra khỏi thời không trường hà rỒi.
Tự ngài quyết định đi!
Nhân Hoàng là người thành thật, mà người thành thật thì chỉ cần đợi được sắp xếp là được.
Giờ phút này, thiên địa của Nhân Hoàng nhanh chóng trở nên củng cố.
Nhân Hoàng đại ấn vô cùng cường đại trấn áp toàn bộ thiên địa, thậm chí thiên địa này còn vững chắc hơn thiên địa của Tô Vũ.
Bởi vì hiện nay thiên địa của Nhân Hoàng không mạnh, vậy nên đại ấn dư sức để trấn áp nó. Hơn nữa ở đây không có nhiều đại đạo, thiên địa của Tô Vũ tụ tập mấy ngàn đại đạo nhưng ở đây thì chỉ có mấy trăm.
"Hóa ra Nhân Hoàng chỉ biết mấy trăm đại đạo. Rác rưởi!"
Tô Vũ cười nhạo, thanh âm không nhỏ, đến Đại Chu Vương cũng nghe được, y không biết nói gì hơn.
Ngươi nhục nhã Nhân Hoàng phát nghiện rồi đúng không?
Tô Vũ cười ha hả không ngừng, vô cùng sảng khoái.
Ngươi không hiểu đâu!
Lúc trước Nhân Hoàng nói thiên địa của y đã hoàn thiện, chỉ là không muốn mạo hiểm... Thôi bỏ đi, tuy rằng ta được hưởng lợi từ Thời Gian Sư nên đại đạo nào cũng biết, nhưng kết lại thì thiên phú không bằng ta thì cứ việc nói thẳng. Nhiều năm qua mà Nhân Hoàng chỉ nghiên cứu mấy trăm đại đạo, đúng là không có học thức.
Tô Vũ cảm thấy việc nắm giữ và hiểu được bao nhiêu đại đạo phụ thuộc vào vấn đề đọc bao nhiêu cuốn sách.
Hiển nhiên Nhân Hoàng đọc ít sách.
Còn hắn thì có một quyển Thời Gian Sách có thể so với vạn quyển sách.
Sau khi tự vui vẻ một trận, Tô Vũ nhanh chóng liên hệ thiên địa của Nhân Hoàng với toàn bộ đại ấn, hư không rung động, thiên địa củng cố, đại ấn ẩn vào trong thiên địa.
Lực lượng thiên địa của Tô Vũ nhanh chóng rút lui.
Trong chớp mắt, Nhân Hoàng đại đạo vốn cường đại yếu đi ít nhất một nửa nhưng giờ nó lại bền vững hơn.
Lúc này, Đạo Nguyên chi địa đã biến mất, lá chắn bao quanh Đạo Nguyên Chi Địa cũng tiêu tán.
Nơi đây chỉ còn lại một vùng đất to như một thôn trang.
Bấy giò Đại Chu Vương đã hiểu ra tất cả, sắc mặt y biến ảo: "Bệ hạ, ngài nén thiên địa của Nhân Hoàng bệ hạ còn như vậy thôi sao?"
"Có gì không ổn à?"
Tô Vũ cười cười: "Thế này mới phù hợp thực lực hiện tại của ông ấy, quá mạnh thì ông ấy sẽ không chịu được. Được rồi, cơ bản là vậy thôi, xem như ta cứu Nhân Hoàng một mạng, đợi Nhân Hoàng trở về thì sẽ dung nhập vào thiên địa rồi chặt đứt Nhân Hoàng đạo dung nhập vào trong đó. Ta cảm thấy có thể bảo trì thực lực nhị đẳng đỉnh phong, tiếp cận nhất đẳng, vậy rất không tôi"
Dù sao cũng không chết được, còn có cơ hội khôi phục đến nhất đẳng, như vậy còn gì không thôa mãn nữa?
Đại Chu Vương cười khổ gật đâu: "Có lẽ bệ hạ đã làm đúng, người còn sống thì mới còn hy vọng. Nhân Hoàng bệ hạ thiên phú xuất chúng, hơn nữa đã có kinh nghiệm, chỉ khuyết thiếu lực lượng tích lũy, ta tin rằng ngài ấy có thể nhanh chóng khôi phục"
Tô Vũ nhún vai, ta không biết, cái này phụ thuộc vào Nhân Hoàng. Ta đã quyết định thay Nhân Hoàng rồi, kế tiếp Nhân Hoàng nên làm gì thì đó là chuyện của chính y.
"Tinh Nguyệt"
Tô Vũ lại triệu hoán, Tinh Nguyệt hiện lên lần nữa, nàng không nhịn được hỏi: "Không phải ngươi nói đừng nhiễu loạn tốc độ thời gian sao?"
"Ừ, lần sau không triệu hoán nữa. Ngươi hãy truyền lời cho Nhân Hoàng là hãy trở về một chuyến để dung nhập thiên địa và khôi phục một chút, tránh việc chết sớm, chỉ vậy thôi"
"Ca ta có thể được cứu ư?"
Tô Vũ không cho là đúng: "Vấn đề vốn chẳng to tát gì. Tại ông ấy để tâm chuyện vụn vặt thôi"
Tô Vũ không ủng hộ suy nghĩ của Nhân Hoàng.
Thiếu 1 hoặc 2 cường giả nhất đẳng thì sao?
Ta tự có biện pháp đối phó nhất đẳng, còn Nhân Hoàng ngài thì chỉ cần tồn tại thôi là được.
Hiện giờ tâm tình Tô Vũ rất tốt.
Vừa trở về vạn giới đã làm được một việc lớn chính là cứu Nhân Hoàng một mạng.
"Ngươi nói với Nhân Hoàng rằng, đây là lần thứ hai ta cứu ông ấy một mạng, ông ấy nợ ta hai cái mạng, không được ta cho phép thì ông ấy không được chết"
Hai mạng?
Tỉnh Nguyệt nghỉ hoặc, có à?
Mà thôi, ta chỉ cần truyền lời là được.