Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3550 - Chương 3550: Y Tưởng Của Đại Chu Vương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3550: Y Tưởng Của Đại Chu Vương.
 

Nhạc Vương cũng là người kiệt ngạo nhưng càng kiệt ngạo thì càng không thể quên được ân cứu mạng của Tô Vũ. Bây giờ dù còn phiền muộn trong lòng nhưng ông cũng đành phải buồn bực không lên tiếng, chờ đợi Tô Vũ nói tiếp.

Ông đang rất gấp, bất quá Tô Vũ đã không vội thì ông cũng chỉ có thể chờ đợi.

Tô Vũ không chút hoang mang, chậm rãi nói: "Ngài là nhị đẳng, Thư Linh và Đại Chu Vương cũng là nhị đẳng... Thư Linh, không có cách nào dẫn dắt lực lượng thiên địa của Văn Vương sao?"

Thư Linh lắc đầu rồi lại gật đầu: "Ta thì không được, nhưng chủ nhân thì có thể. Chủ nhân không phải có liên hệ với bệ hạ thông qua Thiên Môn sao? Nếu cần thì có thể thông qua chủ nhân, thông qua Thiên Môn, lấy bệ hạ làm điểm tựa để truyền lại lực lượng của thiên địa!"

Tô Vũ nói: "Tốt nhất đừng làm thế, tình hình của Văn Vương ra sao vẫn chưa rõ, một khi để y thường xuyên vận dụng lực lượng của thiên địa thì sẽ đễ khiến kẻ khác phát hiện vấn đề, phát hiện được sự tồn tại của ta... Trước mắt, ta không hi vọng bị những kẻ được mệnh danh là chí cường kia phát hiện"

Dù đối phương giáng lâm phân thân nhất đẳng thì Tô Vũ cũng không sợ, thế nhưng không có lý do gì thì hiện tại đừng trêu chọc loại tồn tại này. Một khi kẻ như thế xuất hiện, Tô Vũ chỉ có thể từ bỏ liên lạc với Văn Vương, Văn Vương cũng sẽ không còn cách nào để mượn lực lượng của thiên địa nữa.

Thứ này khi khẩn cấp ngược lại là có thể dùng một chút.

Đều là nhị đẳng!

Tô Vũ thở dài một tiếng, số lượng Chủ nhân quy tắc vạn tộc có khả năng không bằng Nhân tộc, thế nhưng nhất đẳng lại nhiều hơn Nhân tộc không ít.

Vạn tộc có khoảng chừng 7 vị nhất đẳng.

Mà bên phía Tô Vũ thì chỉ có Minh Vương, Minh Vương Phi, Trấn Võ Vương và bản thân Tô Vũ, ít hơn ba vị.

Ít hơn ba vị sẽ dễ xuất hiện biến cố, dù người của hắn còn nhiều hơn một chút.

Nếu Thư Linh và Nhạc Vương đều bộc phát ra chiến lực nhất đẳng, nếu Nhân Hoàng cũng có thể khôi phục... vậy thì coi như đôi bên ngang hàng, chỉ cần ngang hàng về nhất đẳng, Tô Vũ liền dám khởi xướng đại chiến, bằng không, nhất định sẽ xuất hiện tổn thất.

Tổn thất nặng nề luôn không phải kết quả mà Tô Vũ muốn.

Tô Vũ gõ nhịp lên bàn, rơi vào trầm tư.

Quy!

Đúng vậy, hắn lại có ý đồ với Quy.

Vị này là nhất đẳng.

Mấu chốt là không dễ khống chế được lão.

Nếu Quy có thể nghe lời, lại hô bạn gọi bè tới thêm một đám cường giả, giết một nhóm, chấn nhiếp một nhóm, có thể để cho mình sử dụng thì cực kỳ viên mãn.

Hoặc là Quy không đến mà ném một chút pháo hôi tới cho ta giết, ta sẽ bổ sung được cho thiên địa của mình.

Một khi ta cường đại lên thì đâu còn quan tâm đối phương có bao nhiêu nhất đẳng?

Từng suy nghĩ không ngừng lấp lóe.

Đương nhiên, Thư Linh và Nhạc Vương ở thời khắc mấu chốt cũng có thể coi như nhất đẳng mà hiệu dụng.

"Bệ hạ?"

Ngay khi Tô Vũ rơi vào trầm tư, Đại Chu Vương chợt hô một tiếng, nói khẽ: "Bệ hạ, Nhạc Vương có chuyện muốn nói"

Y thấy Nhạc Vương nói chuyện mà Tô Vũ không để ý tới, biết Tô Vũ lại rơi vào trầm tư nên y vội vàng cắt đứt một chút, miễn cho Nhạc Vương cảm thấy không thoải mái, tự dưng lại sinh ra chút oán niệm.

Tô Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Nhạc Vương, người sau liền lên tiếng: "Vũ Hoàng, phải chăng bởi vì chiến lực của chúng ta không địch lại đối phương cho nên Vũ Hoàng chân chờ không đi... Ta... Tuy ta chỉ có thể bảo trì nhị đẳng nhưng ta có thể cản chân một vị nhất đẳng, nếu đối phương dám liều mệnh thì ta lại nuốt đạo giết hắn, ta rất có kinh nghiệm, cùng lắm thì một mạng đổi một mạng thôi!"

Tô Vũ nhíu mày, đột nhiên cả giận mắng: "Ngậm miệng! Ta mang ngươi dung nhập thiên địa của Văn Vương, hao phí cái giá đắt để ngươi phục sinh là để ngươi lấy mạng đổi mạng à?"

Tô Vũ thật sự tức giận: "Các ngươi không có ai khiến ta bớt lo một chút được sao? Lấy mạng đổi mạng thì ta đã sớm đánh thắng! Không chỉ ta mà năm xưa nếu Văn Vương và Nhân Hoàng nguyện ý thì cũng đánh thắng vạn tộc từ lâu rồi! Thế nhưng đánh thắng rồi thì sự tồn tại trong ba cổng sẽ do ai đi đối phó? Mãng phu có mấy tên là đủ rôi, nhiều quá sẽ làm người ta phiền chán, ngươi không biết à?"

Nhất thời Nhạc Vương nghẹn lời, không thể nói được câu nào.

Tô Vũ hừ một tiếng, nổi nóng nói: "Về sau phải quy định một chút, mãng phu dưới trướng ta không được vượt quá số lượng, vượt qua thì đều an bài đến thiên địa của Nhân Hoàng để tẩy não... Khụ khụ, để nhận giáo hóa!"

Mọi người câm nín, ngươi đang nói gì thế hả?

Nhạc Vương bị hắn mắng mấy lần thì hơi buồn bực: "Vậy rốt cuộc chúng ta phải chờ cơ hội gì?"

Ông đang gấp, thực sự rất gấp!

Một mặt ông muốn đi tham chiến, một mặt khác là vì ông muốn gặp lại lão hữu.

Tô Vũ thản nhiên đáp: "Gấp cái gì? Không vội! Huống chỉ, ta không tới thì bên kia không đánh được!"

Chỉ đơn giản như vậy!

Ta không đi, Nhân Hoàng không dám loạn động, mà vạn tộc cũng không dám tùy tiện hành động.

Cho nên, trận chiến này chỉ khi Tô Vũ xuất hiện thì mới có thể nổ ra lần nữa.

Ngươi vội vã đi thì cũng chỉ có thể tới nói chuyện phiếm mà thôi.

Tô Vũ sở sờ cằm, suy nghĩ một chút bèn nói: "Kết quả tốt nhất là Nhân Hoàng đoạn đạo dung nhập thiên địa, trong lúc đó vạn tộc không khai chiến, chờ Nhân Hoàng trở về, đối phương mới khai chiến tiếp. Đương nhiên, đây là tình trạng lý tưởng nhất, nhưng vạn tộc cũng không phải kê ngốc... chưa chắc chúng sẽ đứng im quan sát"

"Kết quả lý tưởng thứ hai là Nhân Hoàng dung nhập thiên địa, cấp tốc hồi phục, sau đó trở về tham dự chiến đấu, từ đó cũng có thể có chiến lực nhất đẳng, còn có thể đe dọa đám vạn tộc"

Loại thứ ba chính là tiếp dẫn Quy giáng lâm.

Nhưng mà Quy chưa hẳn đã nghe lời.

Còn nữa, Chiến Vương có hi vọng tiến vào nhất đẳng hay không?

Về phần Tô Vũ thì không có hi vọng øì, dung đạo của hắn phải chờ chính hắn gia tăng, những người khác phải suy nghĩ thêm đi, nếu không rất khó đạt đến nhất đẳng, trừ phi có cơ duyên đặc biệt nào đó có thể đánh vỡ hạn chế.

Vừa muốn thắng lại vừa muốn tổn thất thật nhỏ... Phiền phức!

Lúc này, Đại Chu Vương cũng biết phiền não của Tô Vũ, cân nhắc một lát y bèn mở miệng: "Bệ hạ, nếu không để ta thử một chút đi?"

"Ngươi ư?"

Tô Vũ nghi hoặc: "Ngươi có thể đột phá nhất đẳng sao? Đại đạo tại thời không trường hà đột phá thì thực sự sẽ có một chút hi vọng... nhưng những đạo đó hoặc đã bị người ta chiếm cứ, hoặc là lực khống chế của ngươi không đủ, chỉ sợ rất khó!"

Đại Chu Vương nói: "Bệ hạ, ý của ta là khi Nhân Hoàng bệ hạ dẫn người trở về thì tốt nhất hãy mang theo những Chủ nhân quy tắc yếu một chút và có đại đạo đồng dạng với ta. Một khi dung nhập thiên địa rồi đoạn đạo, như vậy nếu họ nhường ra đại đạo thì ta liền có hi vọng tiến vào nhất đẳng! Khi ta bước vào nhất đẳng, một vài Chủ nhân quy tắc tứ đẳng, tam đẳng có lẽ cũng có thể chấp nhận"

Tô Vũ lập tức minh bạch ý tưởng của y.

Đại Chu Vương còn nắm giữ mười lăm mười sáu đại đạo, gia hỏa này quả thực cũng rất đáng sợ, ở chỗ Tô Vũ y chỉ đoạn mất 10 đạo mạnh nhất chứ chưa đoạn hết.

Trong số đó có một vài đại đạo bị người chiếm cứ nên y không có cách nào đột phá.

Dù y đoạn đạo tiến vào thiên địa của Tô Vũ thì cũng không có cách nào đạt đến nhất đẳng.

Còn không bằng cứ tiếp tục giữ lại.

Hiện tại, y muốn Nhân Hoàng mang theo một số Chủ nhân quy tắc trở về đoạn đạo, vậy y liền có hi vọng lâm thời đột phá, bước vào nhất đẳng, đánh vỡ gông cùm xiểng xích trong thiên địa của Tô Vũ!

Cách thức này những người khác không thể nào chơi được!

Không có cách nào cả, đại đạo của những người khác quá ít, không ai nhàn rỗi lại đi nắm giữ nhiều lực lượng đại đạo như vậy.

Đại Chu Vương sống quá lâu, cộng thêm y còn là thống lĩnh ám vệ của Nhân Hoàng, năng lực, thiên phú, tài nguyên, công pháp đều có, thế nên mới có chuyện nắm giữ hơn chục đầu đại đạo như hôm nay.

Bình Luận (0)
Comment