Tô Vũ trầm ngâm chốc lát mới hỏi Đại Chu Vương: "Ngươi đồng thời chấp chưởng đại đạo của ta và đại đạo trong thời không trường hà, liệu có bài xích gì không?"
"Có một chút!"
Đại Chu Vương đáp: "Nhưng lực đẩy của thời không trường hà thực ra không quá lớn, nếu là Tử Linh giới vực thì sẽ chẳng có cách nào làm như vậy, thời không trường hà thì không đủ mãn cảm đối với mấy thứ này... Hoặc nên nói là thời không trường hà quá mạnh, không thèm để ý tới chuyện chúng ta đồng thời chấp chưởng đại đạo cả hai bên"
Tô Vũ gật gật đầu, cũng phải, thời không trường hà thật sự rất đặc biệt.
Đây cũng là một biện pháp.
Bất quá, hắn liếc nhìn Đại Chu Vương, cười như không cười, nói: "Ngươi nghĩ cũng đẹp quá nhỉ, giờ ngươi chỉ ước gì Nhân Hoàng mau mau đưa những Chủ nhân quy tắc đồng đạo về để đoạn đạo đúng không, ngươi một mực không đem những đại đạo này dung nhập vào thiên địa của ta là vì chờ cơ hội này sao?"
Đại Chu Vương xấu hổ vô cùng, vội đáp: "Không có chuyện đó"
Tô Vũ cười lạnh, rất nhanh lại vui vẻ nói: "Bất quá ngươi nói cũng có lý. Những gia hỏa chiếm cứ đại đạo kia tăng lên quá chậm, còn không bằng đoạn đạo rồi dung nhập thiên địa của Nhân Hoàng là được rồi! Phải lắm, ta nên nghĩ một ít biện pháp xem có thể để cho một số người nhường lại đại đạo hay không, cho các vị Đại Hạ Vương thử đột phá.."
Tỉ như Đao đạo, bây giờ nó đã bị Đao Vương chiếm cứ, chỉ bằng để vị này nhường lại?
Sau đó để Đại Hạ Vương nối tiếp đại đạo trong thời không trường hà xem thử có hi vọng đột phá hay không.
Nói tới nói lui, Tô Vũ vẫn còn rất đau đầu.
Chưa đủ!
Đại Chu Vương, Thư Linh, Nhạc Vương, nếu ba người có thể lâm thời thành nhất đẳng thì đối đầu với Long Hoàng, Phượng Hoàng, Linh Hoàng cũng không phải là không được.
Minh Hoàng có thể để Chiến Vương đi đối phó, tên kia thụ thương rồi nên không còn quá mạnh nữa.
Hắn và mấy vị Minh Vương đối phó với tam Hoàng có lẽ còn có thể chiếm chút lợi thế.
Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu hắn, trước hết có thể lấy phòng thủ làm chủ, chờ Nhân Hoàng đột phá trở về, lại nghĩ biện pháp đối phó vạn tộc sau.
Đây cũng là một cách, nhưng phải nhanh lên mới được.
Nếu kéo dài thêm, Tô Vũ lo lắng mọi người thuận theo dòng chảy, mau chóng về đến vạn giới rồi khiến cho ba cổng mở ra.
Về phần Quy thì cứ chờ một chút đi.
Hiệu suất quá chậm!
Những hảo hữu của lão còn chưa tới, đám cổ lão này làm việc thực sự quá lề mề.
Bây giờ, vạn giới không có cơ duyên gì để mà bàn tính.
Cho dù có thì cũng là thứ mà Tô Vũ không thể phát hiện, hắn muốn cấp tốc tăng lên thì dĩ nhiên nào có dễ dàng.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ mở miệng nói: "Đại Chu Vương, Nhạc Vương, Thư Linh, theo ta đến tiền tuyến, Thông Thiên cũng đi theo! Vân Tiêu, Hỏa Vân, Lam Thiên, Trà Thụ tiếp tục lưu thủ!"
4 vị cường giả lưu thủ... Thôi được rồi, kỳ thật còn có cả Giám Thiên Hầu nữa, do Tô Vũ không điểm danh tới y mà thôi.
5 vị lưu thủ!
Thực lực như vậy đã đủ, muốn thoát ra được từ khe hở của cổng Địa Ngục kia thì cũng quá khó khăn, hiện tại chỉ sợ chẳng ai dám xuất nhập, năm vị cường giả mà trong đó Giám Thiên Hầu đã là nhị đẳng thì cũng đủ rồi.
Cộng thêm Vân Tiêu và Hỏa Vân cũng không kém bao nhiêu.
Có điều Vân Tiêu và Hỏa Vân Hầu đều khôngkhông quá tự tại, Vân Tiêu không vui nói:
"Ta cũng muốn đi!"
Nàng nhìn về phía Tô Vũ, hay là mang ta theo đi?
Ta đáng tin hơn Thiên Diệt nhiều.
Tô Vũ cười nói: "Vân Tiêu tiền bối, lưu thủ vạn giới mới là trách nhiệm trọng đại, tiền tuyến tất thắng nên không cần thiết để ý chuyện này, mấu chốt là đại bản doanh ở hậu phương... Mà ta còn muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ cực kỳ trọng yếu!"
"Là gì thế?"
Tô Vũ khẽ nói: "Nhân Hoàng trở về, ngươi phải giúp ta ngó chừng không cho phép yy xâm chiếm của ta, điều này rất quan trọng! Trà Thụ không hiểu chuyện, Hỏa Vân là thủ hạ cũ của Hoàng đình, Lam Thiên còn có những nhiệm vụ khác... Cho nên chỉ có thể nhờ cậy vào ngươi!"
Vân Tiêu giật mình nói: "Nhân Hoàng định chiếm địa bàn của ngươi sao?"
Tô Vũ gật đâu: "Có khả năng ấy, cho nên đến lúc đó, Vân Tiêu tiền bối cần phải ra mặt ngăn cản! Đây là chuyện lớn, không thể ném hang ổ của chúng ta đi"
Vân Tiêu thoáng chân chờ: "Nhưng ta... không ngăn được Nhân Hoàng đâu!"
Tô Vũ cười nói: "Không có việc gì, ngươi là nữ, một khóc hai nháo ba thắt cổ là được, Nhân Hoàng sẽ không chịu đựng nổi"
Đại Chu Vương thực sự rất muốn mắng người, ngươi chỉ toàn làm những chuyện vớ vẩn thôi!
Tô Vũ không thèm để ý, cười ha hả nói: "Cứ quyết định như vậy đi, ở vạn giới tạm thời sẽ không có cơ duyên để ta tăng lên, về chuyện khác, chờ ta đến bên kia lại nói sau"
Tốc độ thời gian chỗ Quy khả năng là có sự khác biệt so với vạn giới.
Tô Vũ phát hiện hiệu suất của đối phương cực kỳ chậm.
Về chuyện đi tìm Văn Vương thì có thể xem như khá nhanh, một lần đến rồi đi kỳ thật cũng chỉ là chuyện chốc lát, dựa theo lời Quy nói thì lão đã làm việc ngựa không dừng vó, nhưng trên thực tế ở vạn giới Tô Vũ đã đợi một hồi lâu.
Cho nên, đợi lão đi hô bằng gọi hữu có lẽ phải mất mấy ngày.
Tốt xấu gì cứ chờ Quy gọi đồng đội tới thì Tô Vũ mới dễ động thủ.
Bằng không, một mình Quy cũng không đủ khiến Tô Vũ thỏa mãn.
Trước đó chỉ có Tô Vũ và Thông Thiên trở về, lúc này, Tô Vũ lại mang ba vị tới, Đại Chu Vương, Nhạc Vương và Thư Linh.
Tô Vũ đứng dậy, nói: "Nhạc Vương hẳn đã sốt ruột, chúng ta đi thôi. Còn nữa, ba vị...
đều là người của ta!"
Tô Vũ nhìn về phía Nhạc Vương: "Ngài bây giờ là do ta phục sinh, nợ ta một mạng, chờ trả xong đã rồi nói, Đại Chu Vương cũng thế! Như vậy bên phía ta ở tiền tuyến sẽ có 39 vị, không, tính cả Tinh Nguyệt thì phải là 40 vị!"
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Nhìn như vậy thì số lượng người của ta rất nhanh sẽ đuổi kịp Nhân Hoàng rồi"
Bên phía Nhân Hoàng trước đó đã chết trận mấy vị, còn lại 48 vị, vạn tộc đầu nhập 4 người nên tổng cả là 52 vị, có lẽ Tô Vũ đi mấy ngày thì sẽ có Thiên Tôn đột phá do lần trước có người chiến tử, nhưng căng hết cõ thì cũng chỉ 1-2 người mà thôi.
Tô Vũ phát hiện số lượng Chủ nhân quy tắc của Nhân Hoàng đã sắp bị hắn đuổi kịp.
Phải biết rằng hắn còn lưu lại 5 vị cường giả trấn thủ nữa đấy.
Thoáng cái hắn cũng sắp ngang ngửa được với tích lũy mấy chục vạn năm của Nhân Hoàng.
Tâm tình Tô Vũ lập tức trở nên tốt hơn.
Kỳ thật Đại Chu Vương cảm thấy Tô Vũ rất ngây thơ.
Một số thời khắc, Tô Vũ chẳng quan tâm đại sự, ngược lại là ưa thích so đo chút chuyện nhỏ nhặt như vậy, thêm một hay thiếu một vị thì có ảnh hưởng gì lớn sao?
Y cảm thấy cạn lời mà Nhạc Vương lại khẽ nói: "Nợ ngươi một mạng, ta tất nhiên sẽ trả, nhưng nếu muốn ta làm gì Nhân Hoàng thì ngươi cứ nằm mơ đi!"
Tô Vũ liếc mắt nhìn ông, cười ha ha không thèm để ý.
Đại Chu Vương cũng mỉm cười, truyền âm nói: "Nhạc Vương đừng coi là thật, Vũ Hoàng thích đùa giỡn thôi, quan hệ giữa ngài ấy và Nhân Hoàng rất mật thiết"
Thật sao?
Nhạc Vương không nói thêm, nhưng nhìn về hướng Đại Chu Vương, ông bỗng nhiên lại nói: "Trước kia ngươi là văn thư của Nhân Hoàng, sao ngươi lại phản bội?"
Lời này là có ý gì thế?
Đại Chu Vương im lặng không nói gì, ta đầu có phản bội, chớ nói bừa!
Nhạc Vương là kẻ không biết nói chuyện, không biết nói chuyện thì bớt nói vài câu đi, ta là không có cách nào mới dung đạo của Tô Vũ, ta là thuộc hạ trung thành của Nhân Hoàng, đúng thế, ta không hề phản bội!
Tô Vũ cũng nghe thấy lời này, hắn cười híp mắt hỏi: "Đại Chu Vương, khi gặp Nhân Hoàng mà ngài ấy lại muốn trở mặt với ta, ngươi sẽ đánh ai?"
Đánh tổ tông ngươi!
Đại Chu Vương không lên tiếng, đừng hòng dụ ta nói gì!