Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3553 - Chương 3553: Diệp Bá Thiên Là Ai?

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3553: Diệp Bá Thiên Là Ai?
 

Tâm tình Đại Chu Vương vô cùng phức tạp, y có vô số lời nói muốn nói nhưng lại không biết nói cái gì cho phải, chẳng rõ qua bao lâu, Đại Chu Vương bỗng nhiên nói: "Bệ hạ, mười vạn năm qua ta đã thất bại... Nhưng mười vạn năm nay, ta cũng đã thành công!"

Y mỉm cười: "Ta không thể dẫn người đến trợ giúp bệ hạ, nhưng trong mười vạn năm, ta đã làm được một chuyện..."

Nói đến đây, y nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Vũ, hơi chột dạ, thận trọng nói: "Ta đã dạy ra được một đồ tôn, hoặc nên nói là đỏ tằng tôn rất có năng lực"

Nhân Hoàng ngạc nhiên nhìn về phía y, sau đó lại nhìn Tô Vũ.

Mà Tô Vũ thì vẫn giữ nét mặt bình tĩnh.

Cực kỳ bình tĩnh!

Tính là thế sao?

Cũng có thể!

Hắn biết, kỳ thật, từ sớm hắn đã có vài suy đoán rồi.

Cách đó không xa, Vạn Thiên Thánh đi tới rồi nhìn về phía Đại Chu Vương, ánh mắt ông khẽ lấp lóe, nửa ngày sau mới nói: "Ngươi thừa nhận rồi sao?"

Đại Chu Vương tỏ ra ngượng ngùng xấu hổ, y muốn cười nhưng lại cười không nổi.

Tô Vũ khoanh tay, yên lặng mà nhìn Đại Chu Vương, Đại Chu Vương xấu hổ vô cùng, ho nhẹ một tiếng: "Năm đó... Năm đó ta cũng muốn mượn dùng loại nguy cơ này để xem có thể quật khởi một vị cường giả hay không... Kết quả... Kết quả ta đã thành công..."

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Ngươi đúng là đã thành công nhưng ngươi lại hại cả một đời của Liễu lão sư! Ta nhằm vào ngươi cũng có một phần vì chuyện này, trong lòng ngươi hẳn rất rõ ràng nên mới chột dạ! Trước giờ ngươi không dám thừa nhận, hôm nay gặp Nhân Hoàng, ngươi cảm thấy có người bảo kê nên mới mở miệng thừa nhận đúng không?"

Đại Chu Vương trầm mặc một hồi mới nói: "Năm đó ta vốn nghĩ rằng có lẽ Liễu Văn Ngạn mới là hi vọng... nhưng ta không nghĩ tới...

Tô Vũ thản nhiên nói: "Về sau tại sao ngươi lại không dám thừa nhận?"

Đại Chu Vương khổ sở đáp: "Về sau xảy ra sự cố, ta... ta cũng không còn mặt mũi nào để thừa nhận... Ta một mức ngó chừng Cấm Thiên và Ngục Vương nhất mạch, kết quả...

lại bị Phần Hải đột ngột xen vào..."

"Đột ngột xen vào?"

Tô Vũ đạm mạc nói: "Cũng chưa chắc đâu! Người Liễu gia chết gần hết rồi, có lẽ ngươi cảm thấy như thế thì Liễu lão sư có thể mượn cơ hội này quật khởi đúng không? Kết quả, Liễu lão sư lại không có thể làm được bởi vì ngài ấy không gượng dậy nổi... Ngươi thất vọng lắm phải không?"

Đại Chu Vương trầm mặc không nói gì.

Bây giờ người biết chuyện thì đã hơi hơi minh bạch, người không biết chuyện thì lại mờ mịt vô cùng.

Rất nhanh, những người khác nhao nhao tụ tập tới.

Có người không có tư cách nói gì, có người lại khẽ lên tiếng: "Nói như vậy, Đại Chu Vương là sư bá của ta sao?"

Hạ Long Võ đao khí tung hoành, khẽ nói: "Có cần phải như thế sao?"

Đại Chu Vương vẫn trầm mặc.

Vạn Thiên Thánh cười lạnh: "Đương nhiên là tất yếu, trong mắt y thì chúng ta có là cái gì đâu. Chúng ta chẳng đáng là gì hết, có thể quật khởi một vị cường giả thì quá trình có quan trọng không? Không quan trọng! Thứ y muốn chỉ là kết quả!"

Ông lạnh lùng nói tiếp: "Một Diệp Bá Thiên mở ra hơn năm mươi năm loạn thế. Không phải vì Diệp Bá Thiên thì Nhân tộc sẽ quá mức yên bình, chư thiên sẽ không nhằm vào, tất cả mọi người đều chỉ im lặng chờ thượng giới mở ra... Diệp Bá Thiên xuất hiện khiến tình cảnh Nhân tộc khó khăn hơn rất nhiều! Loạn thế mới có thể tạo ra anh hùng, đúng không?"

Ánh mắt ông buốt giá: "Ngươi không thừa nhận thì thôi, ta sẽ coi như ngươi đã chết!

Ngươi thừa nhận rồi thì có những hậu quả ngươi phải tự mình gánh chịu!"

Đại Chu Vương không nói bất cứ lời nào.

Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi: "Ngươi đối xử với ta như thế nào cũng không đáng kể! Ngươi đối xử với những người khác thế nào kỳ thật cũng chẳng có vấn đề gì, chuyện ngươi lấy hình thức nuôi cổ để dưỡng nên đa thần văn nhất hệ cũng có thể bỏ qua, thế nhưng ngươi nói cho ta biết đi, thật sự là Phần Hải tự mất không chế hay là ngươi cố ý dẫn dắt?"

Đại Chu Vương vội đáp: "Ta không có ý dẫn dắt Phần Hải... Khi đó Ngục Vương nhất mạch đã thẩm thấu... Ta không cần thiết khiến Vĩnh Hằng của Nhân tộc làm phản. Bởi vì người của Truyền Hỏa nhất hệ tổn thất hầu như không còn, ta thật sự là chẳng thể phân thân, đối với chuyện nội bộ của Nhân tộc không cách nào chưởng khống hoàn toàn dẫn đến Phần Hải xuất hiện biến cố.."

"Hừ!"

Vạn Thiên Thánh kinh thường: "Không hợp lý! Ngươi phải biết trước đó Diệp Bá Thiên đã bị Phần Hải tập kích, nếu ngươi đã là Diệp Bá Thiên vậy thì ngươi phải biết chuyện Phần Hải làm phản, về sau mới có chuyện Liễu gia diệt môn, đừng nói với ta trong quá trình này, ngươi không hề hay biết Phần Hải tạo phản!"

Đại Chu Vương thở dài: "Biết, nhưng khi đó ta muốn để Phần Hải lại cho ngươi giải quyết."

"Hừ!"

Vạn Thiên Thánh lại hừ khẽ, hồi lâu sau ông bỗng nhiên cười lạnh: "Trước đó ngươi một mực không thừa nhận, hôm nay lại bỗng nhiên thừa nhận, ngươi biết rõ việc này nếu giấu ở trong lòng, dù ta và bệ hạ đoán được thì cũng sẽ không truy cứu, ngươi cứ nhất định phải thừa nhận làm gì?"

"Ngươi không thừa nhận thì Diệp Bá Thiên sẽ sống trong kí ức của chúng ta, hắn sẽ là một vị thiên tài cường đại chết ở trong tay phản đỏ, hắn không có bất cứ vết nhơ nào...

hôm nay, ngươi nhất định cứ muốn phá vỡ dạng ăn ý này, mục đích của ngươi là gì?"

Ông nhìn về phía Đại Chu Vương, lạnh lùng nói: "Muốn chứng minh mười vạn năm qua ngươi thành công thế nào sao? Ngươi thành công để bệ hạ tiến vào đa thần văn nhất hệ, dưới sự bức bách của chư thiên cuối cùng đã quật khởi? Đây chính là thành quả của ngươi sao?"

Bây giờ những người khác cũng đều mơ hỏ hiểu được.

Người của Tô Vũ thì ai ai cũng rõ ràng.

Mà Nhân Hoàng trước đó cũng mơ hồ nghe một chút chuyện về Diệp Bá Thiên, lúc này ánh mắt y hơi dị dạng bởi vì y đều có thể nghe hiểu.

Diệp Bá Thiên mở ra đa thần văn hệ rồi bị chư thiên vạn giới truy sát, đó là kê cảm đầu náo loạn của Nhân tộc suốt mấy chục năm qua.

Đương nhiên, có lẽ đó cũng là công thần.

Nếu không phải Diệp Bá Thiên mở ra loạn thế này thì ngày mà thượng giới mở ra sẽ là ngày Nhân Hoàng trở về, có lẽ sẽ chẳng có chuyện øì của Tô Vũ.

Đứng tại góc độ của mọi người, Đại Chu Vương đã thành công.

Nhưng đứng ở góc độ của người trong cuộc, Đại Chu Vương... lại rất đáng hận.

Hiển nhiên hơn năm mươi năm trước, hẳn là Đại Chu Vương quá gấp rút nên y mới lựa chọn một loại thủ đoạn khác để mở ra loạn thế của Nhân tộc.

Mặc kệ quá trình như thế nào, kết quả là Tô Vũ đã quật khởi từ thời kỳ này.

Nếu chư thiên thái bình thì sẽ không xuất hiện Tô Vũ, bao gồm cả những người như Vạn Thiên Thánh cũng sẽ không quật khởi, loạn thế tạo nên hào kiệt, đây cũng không phải lời nói suông!

Bình Luận (0)
Comment