Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3569 - Chương 3569: Thành Bại Vào Thời Khắc Này.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3569: Thành Bại Vào Thời Khắc Này.
 

Nhân Hoàng nhìn về phía những người đối diện, không khỏi hỏi: "Gia hỏa Tô Vũ thật đúng là dám mở miệng nhỉ, trọn vẹn 30 người, đây là muốn chiếm 30 đầu lực lượng đại đạo ở chỗ ta sao?"

Đúng vậy, Tô Vũ an bài 30 vị cường giả gia nhập thiên địa của Nhân Hoàng.

Đa phần là một số vị trấn thủ, còn có một vài cường giả Nhân tộc.

Bao gồm cả Thực Thiết tộc cũng là một gia tộc khổng lỏ.

Nhân Hoàng bó tay, ngươi thật đúng là tham lam, vừa ra tay đã muốn 30 đại đạo!

Trong đám người, Tứ Nguyệt ngu ngơ lên tiếng: "Bệ hạ nói chúng ta gia nhập là để cường đại thiên địa của Nhân Hoàng bệ hạ, nỗ lực giúp ngài mạnh hơn!"

Nhân Hoàng im lặng, mấy lời vô liêm sỉ này cũng chỉ các ngươi mới nói ra được mà thôi.

Đương nhiên, trước mắt thì đúng là như thế.

Nhưng từ lúc nào thì Thực Thiết tộc học được cách không biết xấu hổ như vậy rồi?

"Ngươi là Tứ Nguyệt?"

Nhân Hoàng cười hồi: "Ngươi muốn dung hợp Đúc thân đạo trong thiên địa sao? Ta còn định giữ lại cho Nhất Nguyệt..."

Tứ Nguyệt cười khờở khao đáp: "Tầng tổ của ta sẽ không để ý đâu, tầng tổ đã rất cường đại, con cháu cường đại thì tầng tổ sẽ vui vẻ, Nhân Hoàng bệ hạ không cần cân nhắc thay ngài ấy!"

Nhân Hoàng cười lắc đầu: "Các ngươi thật là...

Ngay cả đại đạo của tằng tổ mà ngươi cũng muốn đoạt.

Y không nói thêm gì, chỉ khẽ gật đầu: "Vậy thì chuẩn bị đi, đem một chút lực lượng đại đạo trong thiên địa của Tô Vũ..."

Y vừa định nói, chuyển cho ta một chút là được, không cần nhiều đâu.

Sau một khắc, cả đám người đồng loạt đoạn đạo trong thiên địa của Tô Vũ, không lưu lại chút xíu lực lượng nào, từng người tay không đi về phía thôn trang bên kia.

Nhân Hoàng ngây ngẩn cả người!

Dứt khoát, thẳng thắn như vậy ư?

Các ngươi còn nói là muốn làm cường đại thiên địa của ta, kết quả các ngươi không mang đi nửa cọng lông lực lượng đại đạo của Tô Vũ, đây mà gọi là cường hóa thiên địa của ta sao?

Thôi thôi.

Nhân Hoàng vừa tức giận vừa buồn cười.

Mấy tên khốn kiếp, có phải các ngươi đã quên, các ngươi dung thiên địa của ta thì rất nhanh sẽ là ta chưởng khống các ngươi hay không?

Các ngươi thì hay rồi, bị Tô Vũ tẩy não hết rồi sao?

Nhân Hoàng bất đắc dĩ, cảm giác dở khóc dỡ cười.

Chút tâm tình xấu trước đó trong nháy mắt đều đã biến mất, bị bọn gia hỏa này chọc cười quên sạch hết mọi âu sầu.

Mà lúc này, Vân Tiêu lại nghiêm túc nhỏ giọng: "Nhân Hoàng bệ hạ... thiên địa của ngài cứ lớn như vậy là được rồi, dung nhập thiên địa xong, ngài tận lực nén xuống là được, đừng có khuếch trương.."

Nhân Hoàng sững sờ, ngươi có ý gì?

Vân Tiêu bị y nhìn mà hơi sợ hãi, nhưng vẫn ráng chống đỡ để nói tiếp: "Chẳng là... Bệ hạ nói Nhân Hoàng bệ hạ không được xâm chiếm lĩnh vực thiên địa của ngài ấy, không thì sẽ không quá phù hợp!"

Nhân Hoàng kinh ngạc há hốc miệng, đừng có đùa, thượng giới này là do lão tử mở đấy!

Là ai chiếm của ai chứ?

Y vừa muốn mở miệng, Vân Tiêu bỗng nhiên tỏ ra ủy khuất: "Nhân Hoàng đừng làm khó dễ ta, ta chỉ phụng mệnh làm việc thôi, Nhân Hoàng bệ hạ đại nhân đại lượng, nếu ngài khiến ta khó xử thì ta... ta chỉ có thể treo cổ chết trong thiên địa của ngài thôi"

Nói rồi nàng còn treo một sợi dây thừng bên ngoài thiên địa của Nhân Hoàng, bỉ thương nói: "Đây chính là đường ranh giới, thiên địa của Nhân Hoàng bệ hạ khuếch trương tới thì ta cũng chỉ có thể chết ở nơi này!"

Một đám người muốn quỳ bái Vân Tiêu.

Khóe miệng Cung Vương giật giật: "Vân Tiêu, ngươi thật là.."

Không thể nói nên lời!

Trấn Linh Vệ xưa kia vốn là thuộc hạ của Cung Vương, hôm nay, vị tướng sĩ này của Trấn linh vệ đã trở thành Chủ Quy Tắc, thế mà lại còn chơi chiêu với cả Nhân Hoàng.

Ông hoàn toàn câm nín.

Nhân Hoàng đở khóc dở cười, Tô Vũ thật là quá đáng.

Thôi được rồi, lười so đo với ngươi.

Tô Vũ đại khái chỉ nói vui mà thôi nhưng Vân Tiêu lại tưởng là thật.

Nhân Hoàng cũng không nói gì nữa, chỉ yên lặng chờ đợi tin tức từ Tô Vũ.

Mà lúc này, Tô Vũ bỗng nhiên đứng dậy.

Bốn phía, mọi người nhao nhao chấn động, lại đánh nữa sao?

Tô Vũ không quá sốt ruột, trong tay xuất hiện một cây đao, hắn hít sâu một hơi, nhìn về phía mọi người rồi truyền âm ra lệnh: "Chuẩn bị sẵn sàng, quyết chiến đến cùng, Nhân Hoàng đoạn đạo, tử chiến!"

Lòng mọi người lập tức trở nên nặng trĩu.

Tử chiến!

Mấy vị Minh Vương vừa muốn tới gần, Tô Vũ lại khoát tay: "Được rồi, phân tán ra! Minh Vương, Minh Vương Phi, Trấn Võ Vương, ba vị phân tán đến khu vực khác, nhớ kỹ, giết địch, giết địch, giết địch! Không có chỉ lệnh của ta thì không được rối tung lên, dù ta bị vây đánh thì một khi ta chưa mở miệng, tuyệt đối không được tới cứu viện!"

Mấy người khẽ chấn động.

Minh Vương cấp tốc nói: "Vũ Hoàng bệ hạ, an toàn của ngươi vẫn là hàng đầu..."

Ánh mắt Tô Vũ trở nên lạnh lùng: "Chấp hành quân lệnh!"

Minh Vương bị ánh mắt này làm cho sợ hãi, lát sau chỉ đành cắn răng khẽ nói: "Vâng!"

Tô Vũ muốn làm gì?

Đối diện, vạn tộc cũng rất bất đắc dĩ, đây là lại muốn chiến tiếp sao?

Tất cả mọi người đều hơi uể oải, biếng nhác, hôm nay rốt cuộc ngươi muốn đánh thêm bai nhiêu trận nữa thì mới bằng lòng bỏ qua?

Tô Vũ đứng tại chỗ chờ đợi trong nháy mắt.

Sau đó, hắn quát một tiếng chói tai: "Giết!"

Âm!

Lực lượng thiên địa lan tràn lao đi, trong nháy mắt đã đánh về hướng vạn tộc.

Thành bại vào thời khắc này!

Nhân Hoàng tới viện binh hay không thì cũng chẳng sao cả.

Thuận lợi thì ta sẽ trảm mấy tên nhất đẳng, đánh tan trận doanh của vạn tộc.

"Quy, chuẩn bị, ta nói ra tay thì lập tức giáng lâm!"

"Võ Hoàng, ta bảo ngươi nuốt đạo thì lập tức thôn phệ đại đạo, dung hợp ngay tức thì!"

"Đại Chu Vương, ngăn cản đối thủ cho ta!"

mu Tô Vũ đưa ra một loạt chỉ lệnh. Đây chính là trận huyết chiến!

Bình Luận (0)
Comment