Song phương đều có mục đích riêng của mình, bây giờ chỉ còn thiếu một lần thiên biến mà thôi.
Tô Vũ dây dưa lề mề với Thần Hoàng một hỏi, thấy thế cục trên đại thể đã xác định thì lực lượng thiên địa của hắn mới chợt dao động.
Có thể bắt đầu!
Nhân Hoàng, giờ phải xem ngài rồi!
Động tĩnh càng lớn thì vạn tộc càng vui vẻ, cơ hội đều dành cho người có chuẩn bị.
Vạn giới.
Ánh mắt Lam Thiên bỗng nhiên khẽ nhúc nhích, y cấp tốc hô: "Nhân Hoàng bệ hạ, có thể bắt đâu!"
Ánh mắt Nhân Hoàng sáng lên, bắt đầu rồi ư?
Gia hỏa Tô Vũ thật đúng là không chờ được nữa rồi.
Y hít sâu một hơi, sau một khắc, hư ảnh tiêu tán, lộ rõ của biển ý chí bản tôn, mọi người nhìn qua thì đều chấn động bởi vì nó đã vỡ vụn không chịu nổi, hệt như một viên cầu lớn nhưng sớm đã rách nát tung tóe.
Bên trong biển ý chí sóng lớn mãnh liệt, không ngừng có ý chí lực tràn ra, biển cả rung chuyển, thiên địa rung động.
"Bệ hạ.."
Ở phía sau, những vị vương bị thương đều biến sắc.
Bệ hạ thụ thương nặng như vậy sao?
Nhiều năm qua bệ hạ đều dùng trạng thái này để ứng đối với địch nhân ư?
Toàn bộ biển ý chí cực kỳ tàn tạ.
Thế mà trước đó Nhân Hoàng còn liều lĩnh dùng lực lượng biển ý chí đối phó với ba vị nhất đẳng.
Nhân Hoàng mặc kệ mọi người, lúc này, lực lượng đại đạo được y dẫn dắt tới.
Nếu mở Thiên Môn thì sẽ có thể nhìn thấy một đầu đại đạo vàng kim từ trong hư không dần dần hiện ra vô cùng cường đại, thậm chí mơ hồ không thua kém Thân thể đạo của Nhân tộc chút nào.
Đó chính là đại đạo của y, Nhân Hoàng đạo.
Nhân Hoàng đạo cụ thể là cái gì? Có lẽ là trách nhiệm, có lẽ là thủ hộ, có lẽ là giáo hóa.
Chức trách của Nhân Hoàng đều nằm ở những thứ này.
Gánh vác trách nhiệm của Nhân tộc, bảo vệ cẩn thận cho con dân, giáo hóa con dân, mở mang dân trí, cường tộc cường nhân.
Con đường này lấp lóe kim quang.
Nếu mở Thiên Môn thì tất nhiên sẽ cảm thấy chói mắt.
Lúc này Nhân Hoàng liên kết với Nhân Hoàng đại đạo, khí tức rung chuyển, biển ý chí càng thêm tàn tạ, trước khi dung nhập thiên địa, y nhất định phải đánh gãy đại đạo rồi nhập vào thiên địa mới được.
Nếu mang theo đại đạo trực tiếp dung nhập thì sẽ nổ nát biển ý chí của y.
Nhân Hoàng ngẩng đầu nhìn lực lượng đại đạo, ánh mắt hơi phức tạp.
Đoạn đạo!
Tại thời khắc đỉnh cao nhất y đã tự mình khai thiên, nhưng khi đó khai thiên lại không mạnh bằng đại đạo, cho nên lúc ấy y không lựa chọn dung đạo vào thiên địa, nếu không động tĩnh sẽ quá lớn, đi ngược dòng chảy sẽ rất bất lợi.
Nhưng hôm nay, y phải dung đạo.
Khí tức của Nhân Hoàng càng ngày càng mạnh.
Biển ý chí kịch liệt rung chuyển, toàn bộ vạn giới giống như đều nghe được tiếng sóng, đó là thanh âm biển ý chí chấn động, đó là thanh âm ý chí lực cường hãn càn quét toàn bộ thiên địa.
Nhân Hoàng bước từng bước về hướng thiên địa của mình, nơi xa, thiên địa nho nhỏ cũng đang rung động giống như muốn nghênh tiếp chủ nhân trở về.
Đoạn đạo.
Lúc này Nhân Hoàng lại hơi lưỡng lự, bởi vì y biết ngay khi mình đoạn đạo thì sẽ là lúc Tô Vũ bộc phát đại chiến.
Y chân chờ!
Thật sự rất chẩn chờ.
Ta không đoạn đạo, vạn tộc sẽ còn kiêng kị, dù có nhiều ý đỏ thì cũng không dám làm gì Tô Vũ, nếu hư ảnh giả mạo vừa ra, dù cho đám Tiên Hoàng chuẩn bị nhiều thì đại khái cũng phải e sợ, chưa hẳn đã dám bộc phát.
Y rất lưỡng lựt Nhiều năm qua đây là lần đầu tiên y e dè như vậy.
Một khi Tô Vũ vẫn lạc, thiên băng địa liệt, hơn 30 vị chủ nhân quy tắc ỡ bên kia và khoảng 20 người của hắn, tổng cộng hơn 50 vị chủ nhân quy tắc rất có khả năng đều sẽ chết.
Liều một lần sao?
Dùng tính mệnh của hơn 50 vị chủ nhân quy tắc đi đánh cược Tô Vũ không có việc gì?
Y thoáng chân chờ, Lam Thiên dường như nhìn thấu, khẽ nói: "Nhân Hoàng bệ hạ, Vũ Hoàng bệ hạ mời ngài đoạn đạo, khai thiên!"
Nhân Hoàng nhìn xoáy vào mắt kẻ đối diện: "Ngươi biết!"
Lam Thiên trang nghiêm lên tiếng: "Ta biết! Nhưng ta tin tưởng! Nguy hiểm lớn hơn nữa chúng ta đã từng tao ngộ rồi, cũng đã thể nghiệm vô số thời khắc sinh tử. Ta nghĩ lần này đối với bệ hạ cũng chỉ là thử thách nho nhỏ, bệ hạ chắc chắn sẽ thắng!"
Nhân Hoàng hít sâu một hơi: "Được, ta tin tưởng hắn!"
Cuối cùng Nhân Hoàng vẫn lựa chọn tín nhiệm.
Y quát khẽ một tiếng: "Nhớ kỹ, một khi ta thành công, các ngươi lập tức dung đạo, dung đạo rồi thì cấp tốc tu dưỡng, khôi phục, theo ta giết ra tiền tuyến!"
"Rõ!"
Rất nhiều vị Nhân Vương nhao nhao hét to.
Khí thế túc sát lan tràn khắp thiên địa, vạn giới run rẩy, dù bị thụ thương thì đây cũng đều là Nhân Vương, huống chỉ uy áp của Nhân Hoàng còn chấn áp khắp thiên hạ.
Nhân Hoàng ngẩng đầu nhìn lên trời, cất cao giọng: "Hôm nay, ta đoạn đạo khai thiên, mở trời của Nhân tộc, mở thiên địa trách nhiệm, thủ hộ, giáo hóa! Nhân tộc đều có thể nhập thiên địa của ta, lại tiếp tục mở ra đất trời, tái diễn càn khôn! Tâm ta vĩnh viễn không thay đổi, thiên địa lấy trách nhiệm, thủ hộ, giáo hóa làm nhiệm vụ của mình!
Nếu có một ngày bản tâm không còn, trời này sẽ bị hủy diệt, Tỉnh Vũ này cũng sẽ bị Nhân tộc vứt bỏ!"
Thiên uy huy hoàng!
Một lời thành sấm, đây chính là quy tắc thứ nhất trong thiên địa của Nhân Hoàng.
Nếu ta thay đổi vậy thì để thiên địa này và cả chính ta đều bị hủy diệt.
Mọi người đồng loạt biến sắc.
Nhân Hoàng lại cất tiếng cười to vô cùng thoải mái: "Ta là Nhân Hoàng, Hoàng của Nhân tộc, Tô Vũ... chỉ là người thường mà thôi!"
Đám Lam Thiên không nói một lời, mỗi một kẻ liều chết đều thích mắng Tô Vũ vài ba câu.
Địch nhân là thế, người nhà là thế, bằng hữu như thế mà minh hữu cũng như thế...
Nhân Hoàng không quan tâm những chuyện đó, cười mắng một tiếng, sau một khắc y bạo hống: "Đoạn!"
Tiếng quát to vang vọng đất trời.
Một đầu kim sắc đại đạo kịch liệt đứt gãy.
Lập tức, toàn bộ thời không trường hà chấn động cuồng loạn, bởi vì Nhân Hoàng đại đạo quá mạnh nên đoạn đạo cũng là cướp đoạt quyền khống chế thời không trường hà, thậm chí còn đang đoạt lấy bản nguyên của trường hà.
Âm ảm!
Toàn bộ thời không trường hà kịch liệt chấn động, không chỉ là vạn giới mà cả ở thượng du, hạ du hay những nơi khác, thậm chí bao gồm cả ở trong ba cổng đều chấn động mãnh liệt.
Cùng lúc này ở trong Địa Môn xa xa, bỗng nhiên có mấy thân ảnh hiển hiện, sau một khắc lại có con mắt hiện lên từ trong Địa Môn.
Con mắt mới xuất hiện, ánh mắt Nhân Hoàng đột nhiên lạnh lùng đến cực hạn bắn tới.
Mượn lực lượng trong lúc đoạn đạo, y tung ra một quyền chí mạng!
Một quyền ấy lấp lánh kim quang, diệu bắn thiên địa.
Oanh!
Quyền phong đánh vào trong Địa Ngục Môn, Địa Ngục Môn tựa như thoáng khôi phục một chút, đột nhiên nó mở ra một lỗ hổng nhỏ, nháy mắt đã tránh đi quyền chí mạng kia, nhưng một quyền đó vẫn trực tiếp đánh vào bên trong cổng.
Âm!
Tiếng kêu thê lương thảm thiết bộc phát, ầm âm ảm!
Địa Ngục Môn hệt như bị đánh xuyên, trước ánh mắt kinh sợ của tất cả mọi người, trong cổng có ba bốn vị chủ nhân quy tắc bị một quyền này trực tiếp đánh cho chia năm xẻ bảy, thịt nát xương tan.
Thanh âm của Nhân Hoàng vang khắp thiên địa, không còn nhu hòa nữa mà chất chứa thiên uy lạnh lùng vô biên, chấn động Địa Ngục Môn: "Bản Hoàng cho các ngươi ra, các ngươi mới có thể ra, không cho thì các ngươi ra nhất định phải chết! Hỗn Độn Chi Chủ, Ngục hay kể cả là Nhân Tổ, dám ra ngoài thì ta sẽ làm thịt các ngươi!"
Thanh âm hùng vĩ càn quét toàn bộ Địa Ngục Môn.
Địa Ngục Môn lập tức yên tĩnh trở lại.
Uy lực của một quyền kia đã đánh chết mấy vị chủ nhân quy tắc, quét ngang toàn bộ thiên địa, vô số cường giả trong Địa Ngục Môn đều thấy được cự quyền màu vàng kim đáng sợ đó.
Cường đại không ai bì nổi!