Đúng lúc đó có một tiếng nổ vang rung trời.
Âm âm!
Tiếng cười của Tô Vũ vang lên: "Thần Hoàng, đa tạt"
Hai bóng người nổ bay, nhục thân của Thần Hoàng tàn tạ, sắc mặt lão trắng bệch bay ngược ra sau, cấp tốc trốn chạy.
Lão đã trọng thương.
Một khắc cuối cùng, nhiều vị cường giả tự bạo, Thần Hoàng vì mạng sống nên không thể không cùng Tô Vũ ngăn cản những dư ba này, hai người liên thủ cuối cùng đã miễn cưỡng chặn được đòn trí mạng.
Nhưng những cường giả kia lại nhao nhao bạo liệt, uy lực vụ nổ thiếu chút nữa đã khiến thiên địa của Tô Vũ sụp đổ.
Minh Vương cũng đã giúp củng cố thiên địa của Tô Vũ ngay tại khoảnh khắc này.
Lát sau, Tô Vũ hiển hiện thân ảnh, tàn tạ không chịu nổi nhưng hắn lại cười xán lạn giống như không có cảm giác gì, tựa hỏ không cảm thấy vừa rồi bản thân đã lâm vào sinh tử.
Minh Vương nhịn không được giận dữ mắng: "Đệt, tên ngu ngốc nhà ngươi kém chút đã bị giết chết rồi"
Đây chính là tên điên!
Ngớ ngẩn!
Suýt chút nữa đã chết!
Ngươi chết rồi thì những vị chủ nhân quy tắc kia đều sẽ chết sạch.
Tô Vũ bày ra vẻ mặt dị dạng, nhìn Minh Vương rồi cũng chửi bậy một tiếng: "Ngớ ngẩn, ngươi đoạn đạo làm khi gì...
Minh Vương sững sờ!
Chỗ xa xa, thân ảnh Tinh Nguyệt bỗng nhiên hiển hiện, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Còn muốn rút ra Sinh tử đại đạo nữa không?"
Có ý gì?
Minh Vương giật mình, Tô Vũ lại khôi phục ý cười: "Đa tạ Minh Vương, có điều ta đã chuẩn bị chỉ lưu lại Sinh tử đại đạo, mọi người bị phế đi thì cứ tới tìn Nhân Hoàng mà nương tựa là được rồi... May mắn, đa tạ nhé!"
mu Đúng vậy, Tô Vũ đã dự tính tới trường hợp xấu nhất, nếu như thiên địa sụp đổ thì hắn sẽ rút ra Sinh tử đại đạo, còn những đại đạo khác đành phải vứt bỏ, về phần mọi người thì chỉ cần tận lực bảo vệ tính mạng, có lẽ Nhân Hoàng sắp tới rồi, họ có thể đi tìm Nhân Hoàng để nương tựa, chỗ Nhân Hoàng có mấy trăm đại đạo còn chưa dùng hết đâu.
Thật sự từ bỏ hết người của mình thì dù thiên địa chỉ còn lại Sinh tử đại đạo, có lẽ đó cũng là một loại giải thoát.
Không cần quản bọn họ nữa.
Kết quả, hắn còn chưa dùng tới Tinh Nguyệt thì Minh Vương đã quyết định thật nhanh, vào thời khắc ấy ông lại lựa chọn chặt đứt Trận pháp đại đạo với hơn 20 đạo lực lượng cường đại của mình, sau đó còn gọi cả Chiến Vương tới giúp Tô Vũ làm vững chắc thiên địa.
Lúc này, Tô Vũ cũng không biết nên nói gì mới phải.
Hắn thật sự không trông cậy chuyện này sẽ phát sinh, thế nhưng hết lần này tới lần khác mọi chuyện đã xảy ra.
Tứ Cực Nhân Vương, người của Nhân Hoàng quả nhiên danh bất hư truyền!
Sự quyết đoán ấy rất đáng nể, dù là Tô Vũ cũng chưa từng cân nhắc tới việc Minh Vương và Chiến Vương sẽ ở thời khắc này lựa chọn dung nhập thiên địa... Mặc dù họ cũng đã cưỡng ép chiếm đoạt đại đạo của Đại Minh Vương.
Thôi được rồi, Đại Minh Vương hoặc là phụ thuộc tổ tông của ông, hoặc là chỉ có thể qua bên chỗ Nhân Hoàng mà thôi.
Hoặc là họ có thể nghĩ biện pháp để đổi lại?
Thực ra điều này cũng có thể!
Minh Vương hơi giật mình nhưng nhìn thấy Tinh Nguyệt thì trên đại thể ông đã hiểu rõ, Tô Vũ có thể sẽ không chết, nhưng thiên địa sẽ sụp đổ, ngàn vạn đại đạo chỉ còn lại hai đạo, không chết nhưng Tô Vũ cũng tàn tật.
Cái tên điên này mang theo tâm tư đó mới chết sống kéo theo Thần Hoàng cùng nhau ngăn cản sao?
Hết thảy mọi chuyện phát sinh quá nhanh.
Mà đúng lúc đó, một tiếng gầm thét thê lương vang vọng tứ phương.
"Lui, mau theo Thần Hoàng... chư vị Long Phượng Minh mau chạy theo Thần Hoàng...
Mọi người nhanh tới thượng du... chờ đợi ba cổng mở ra!"
Hư ảnh Tiên Hoàng hiển hiện, chấn động thiên địa, dáng vẻ quyết tuyệt, một tay y lấy ra tất cả lực lượng trong đại đạo rồi rót hết toàn bộ vào thân thể Thần Hoàng đang trốn chạy, sau đó y hét to: "Mang mọi người rút đi... Ta thất bại rồi...
Y phán đoán sai lầm!
Đây là thế cục mà Tô Vũ bày ra.
Y muốn dùng mạng của 30 vị chủ nhân quy tắc để đổi lấy mạng của Tô Vũ, kết quả y lại thất bại.
Hóa ra Tô Vũ còn ẩn giấu đi nhiều vị nhất đẳng.
Thần Hoàng đang trốn chạy bỗng nhiên khí tức khôi phục nhanh chóng nhưng sắc mặt của lão lại khẽ biến, đột nhiên, nghiến răng nghiến lợi quay người giết trở lại, chỉ chốc lát lực lượng thần thánh đã bộc phát, một quyền đánh cho Trấn Võ Vương rút lui, sau đó tóm được Long Hoàng, cùng với Long Hoàng đồng thời lao về hướng Minh Vương Phi. Minh Vương Phi khẽ biến sắc, bà nhanh chóng rút lui lại.
Phượng Hoàng cũng thoát thân lao ra, nơi xa, Minh Hoàng nhân lúc Chiến Vương dung đạo đã bắt đầu rút lui.
Thần Hoàng mặc kệ tên này, bởi vì ông ta vốn là kẻ tham sống sợ chết, khó mà chết được lắm.
Lực lượng thần thánh của lão bộc phát, cường giả vạn tộc gần đó đồng loạt dũng mãnh, chỉ nháy mắt đã đánh lui đối thủ của mình, Thần Hoàng quát lên: "Rút lui!"
Âm!
Một đám người cấp tốc rút lui, Tô Vũ quát lạnh: "Giết, đuổi giết bọn chúng!"
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang truyền đến.
Tiên Hoàng thao túng chút hơi tàn của Sinh mệnh đại đạo, khiến chúng đột nhiên vỡ ra, không nhằm vào bất kỳ người nào mà chỉ là nhằm vào thời không trường hà, đợt sóng ngập trời đột nhiên cuộn trào giữa Nhân tộc và vạn tộc.
Đại đạo của Tiên Hoàng không ngừng đứt đoạn, sắc mặt y vô cùng chán nản: "Ta không đủ hiểu ngươi... Nếu không... Trận chiến này chưa chắc ta đã thua... Tô Vũ... Lần này ta thua rồi.."
Sắc mặt Tô Vũ khẽ biến, gia hỏa này vượt qua tưởng tượng của hắn.
Kê yếu của vạn tộc có lẽ sẽ tham sống sợ chết, nhưng mấy vị đỉnh cấp này lại hơn hẳn những gì hắn nghĩ.
Thần Hoàng quay người cứu viện, Tiên Hoàng tự bạo đại đạo, đoạn hậu cho mọi người, những việc bọn họ làm đã khiến hắn nghĩ đến Nhạc Vương.
Tiên Hoàng vốn có hi vọng chạy trốn, mà mới rồi khi Thần Hoàng quay người cứu viện cũng đã khiến Tô Vũ bất ngờ, thế mà lão chưa bị hù mất mật, vẫn lớn gan trở về, mặc kệ nguy hiểm bị bao vây để cứu hai vị Long Phượng.
"Vạn tộc... Tiên tộc..."
Tô Vũ thì thào một tiếng, đại đạo của Tiên Hoàng sụp đổ đã nhấc lên sóng biển ngập trời, ngăn cản toàn bộ cường giả đang truy kích, thậm chí nổ cho các vị Nhạc Vương không thể không rút lui.
Hư ảnh của Tiên Hoàng rung chuyển, vừa bất đắc dĩ vừa uể oải nhìn về phía Tô Vũ, sau đó y lại nhìn nơi xa, tỉnh quang đang lóe lên kia hình như chính là Nhân Hoàng.
Y bật cười!
"Nhân Hoàng, Tô Vũ, ta chiến bại... Thế nhưng các ngươi không thể giết sạch chúng ta... nếu còn giết tiếp thì sẽ phá vỡ phong ấn thời không trường hà, ba cổng sẽ lập tức mổ ra... Ha ha ha... Các ngươi muốn chúng mổ ra vào lúc này sao?"
Tiên Hoàng một mình đứng giữa trường hà, cười lớn một tiếng, sau đó y lại nhìn Tô Vũ:
"Tiên tộc ta ở vạn giới cũng bại bởi ngươi ư?"
Tô Vũ hơi nhướng mày: "Thiên Cổ mang người chạy rồi!"
"Thiên Cổ?"
Tiên Hoàng thì thào khe khẽ rồi mỉm cười: "Không tệ! Chỉ đáng tiếc... Ai... Tên ngốc này năm đó cứ nhất định phải tu đạo của ta, nếu không cũng sẽ không dễ dàng thua bởi ngươi..."
Y nói xong bèn nhìn những cường giả đang chạy trốn phía sau lưng mình, nhìn bọn họ đi ngược dòng nước.
Lúc này, Thần Hoàng quay đầu nhìn về phía y, ánh mặt đầy bi ai, chán nản, lão cất cao giọng: "Ngươi yên tâm, nếu ta không chết, Tiên Thần một thể, ta ắt che chở Tiên tộc!"
"Đa tạ"
Tiên Hoàng chắp tay.