Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3580 - Chương 3580: Dùng Mệnh Đổi Mệnh.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3580: Dùng Mệnh Đổi Mệnh.
 

Trên thượng du của thời không trường hà.

Đại chiến kết thúc ngay khi Nhân Hoàng đến.

Thần Hoàng đã mang theo những cường giả khác chạy trốn, đi ngược dòng nước, lựa chọn thoát đi.

Có thể truy sát được không?

Có thể!

Nhưng nếu đuổi theo, thiên địa của Tô Vũ không thể bao trùm đến, thế thì sẽ là một trận ác chiến.

Mà nếu thật sự giết sạch cường giả vạn tộc, mất đi sự trấn áp của đám cường giả này thì Nhân Hoàng và cả Tô Vũ đều chưa hẳn có thể trấn áp được bạo động trong trường hà, dẫn đến tốc độ chảy gia tăng khiến cho Nhân Hoàng và Tô Vũ sớm trở về vạn giới, khiến cho ba cổng mổ ra.

Trận chiến này họ đã đánh giết hơn 40 vị chủ nhân quy tắc của vạn tộc, 3 vị cường giả nhất đẳng.

Thần Hoàng mang đi không đến 50 vị chủ nhân quy tắc và khoảng 50 vị không phải chủ nhân quy tắc, tổng cộng gần trăm người đi ngược dòng nước, biến mất trước mặt mọi người.

Từ 125 chủ nhân quy tắc, sau hai trận đại chiến thì vạn tộc đã tổn thất hơn phân nửa!

Lúc này Tô Vũ nhìn quanh một vòng, mặt không biểu tình, không nói một lời.

Tổn thất dĩ nhiên là vẫn phải có.

Dù hắn đã tiếp nhận gần như tất cả, một mình ngăn cản vô số cường giả nhưng tổn thất cũng chẳng hề nhỏ.

Bên phía Nhân Hoàng, Minh Vương và Chiến Vương đã đoạn đạo.

Vốn ngoại trừ hai vị này thì Nhân Hoàng nhất hệ còn có 49 vị chủ nhân quy tắc, trong đó đã tính cả 4 vị vạn tộc đầu hàng lần trước. Trong lần đại chiến này có 27 vị cường giả dung nhập thiên địa của Nhân Hoàng, hơn 20 vị thì ở lại nơi đây để ác chiến.

Nhưng lúc này chỉ còn lại 18 vị.

Ngoại trừ Minh Vương và Chiến Vương thì đã chết 4 vị cường giả.

Lần trước cũng chết 4 vị, sau hai lần đại chiến, Nhân Hoàng nhất hệ đã tổn thất 8 vị chủ nhân quy tắc.

Lần này, kỳ thật áp lực của phía Tô Vũ chủ yếu nằm ở các vị nhất đẳng, thế mà kết quả vẫn chết trận mấy người, không thể không nói đây chính là số mệnh. Đao thương không có mắt, Nhân Hoàng nhất hệ dù sao phối hợp với Tô Vũ không quá ăn ý, thế nên sau hai trận chiến đã chết không ít người.

Mà người của Tô Vũ... hắn khẽ liếc mắt nhìn qua, trái tim bất chợt giật thót.

Có người đã bỏ mạng.

Người của hắn... thế mà chết rồi!

Trừ hắn ra, trước đó bên này có 35 vị cường giả, hắn lại mang thêm Nhạc Vương, Đại Chu Vương, Thư Linh, cộng thêm mấy vị Ám Bộ nữa. Nếu không tính mấy vị Ám Bộ thì cũng có 38 vị cường giả, ngoài ra còn có Tinh Nguyệt tạm thời Tô Vũ không xếp vào.

38 vị cường giả, lúc này, lại thiếu đi một vài người, số còn lại ai nấy đều thương tích đầy mình.

Vừa rồi trong lúc đại chiến, dư ba lan ra rất mạnh, hắn cũng chẳng có sức để quản hết được.

Nữa ngày sau, Tô Vũ mới bình tĩnh hỏi: "Nam Khê và Liệt Không đâu?"

Bốn phía trầm mặc không nói gì.

Vạn Thiên Thánh thấp giọng đáp: "Chết trận rồi"

Tô Vũ biết.

Hắn chỉ muốn biết họ chiến tử thế nào?

Không nên như thết Hoặc là nói, kỳ thật Tô Vũ không muốn biết, hắn chỉ muốn những người này tìm lý do lừa gạt chính mình một chút mà thôi.

Vạn Thiên Thánh trầm mặc một hỏi mới nói: "Liệt Không ở đây Không Gian đạo bị hạn chế quá lớn, cơ hồ Truyền tống đạo không phát huy được tác dụng, còn Nam Khê...

Anh Vũ mới tao ngộ nguy cơ, y đã đi cứu Anh Vũ, không may ngã xuống..."

Hồi lâu sau Tô Vũ mới cất lời: "Nam Khê là bởi vì ta nói y từng phản bội ta, hoặc nên nói là từng không nghe ta hiệu lệnh, trong lòng không phục mới cố ý chứng minh bản thân sao?"

Đám người Vạn Thiên Thánh tiếp tục duy trì trầm mặc.

Tô Vũ nhìn về phía họ, chậm rãi nói: "Về chuyện của Liệt Không... Ta biết ăn nói với Phệ Không thế nào?"

Liệt Không Hầu và Tô Vũ không tính là quá thân quen.

Vị này là vương của Không Gian Cổ Tộc tại thượng giới, là đạo lữ của Không Gian Cổ Hoàng dưới hạ giới, lần đầu gặp mặt Liệt Không Hầu thì bà đã đem toàn bộ tuyến đường truyền tống của Không Gian Cổ Tộc cho Tô Vũ.

Tô Vũ vừa để Phệ Không gia nhập thiên địa của Nhân Hoàng bởi vì Không gian đại đạo đã bị Liệt Không chiếm cứ, không có cách nào nên chỉ có thể để lão tới chỗ Nhân Hoàng mà thôi.

Kết quả hiện tại Liệt Không lại chết trận.

Tô Vũ trầm mặc không nói gì, nếu Phệ Không biết tin chẳng rõ sẽ cảm thấy thế nào?

Người của hắn thế mà lại chết mất hai vị chủ nhân quy tắc.

Sở dĩ Tô Vũ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là bởi vì phe của hắn đang chiếm cứ ưu thế, phải biết dù những cường giả đã khôi phục thương thế thì cũng chỉ nhắm tới Tô Vũ, số lượng chủ nhân quy tắc tấn công hắn cũng đông hơn mọi người rất nhiều.

Trên thực tế, ngoại trừ cuộc chiến của nhất đẳng thì ở các nơi khác, cường giả chiến tử hoàn toàn không nhiều.

Bao gồm cả vạn tộc!

Vạn tộc ở bên chỗ Tô Vũ đã chết hơn 30 vị mà số lượng tử trận tổng cộng khoảng 50 vị, nói cách khác, kỳ thật cường giả vạn tộc chiến tử ở nơi khác tuyệt đối không đến 10 vị.

Tô Vũ chưa kịp thăm dò, nếu lúc này thử thăm dò thì hắn sẽ phát hiện số lượng chiến tử ở nơi khác của đôi bên ngang nhau.

Mỗi bên 6 vị!

Đúng vậy, dưới tình huống Nhân tộc chiếm chút ưu thế thì họ cũng chỉ có thể đánh ngang ngửa mà thôi.

Tất cả mọi người đứng chung quanh đều giữ im lặng.

Một trận chiến chết 6 vị chủ nhân quy tắc, chiến quả hiển hách đánh chết gần 40 vị cường giả của đối phương rất đáng để ăn mừng, nhưng trận chiến này chủ yếu công huân nằm ở chỗ những vị nhất đẳng, ở chỗ Tô Vũ, thậm chí là ở chỗ Ám Bộ.

Những nơi khác lại không chiếm được ưu thế gì.

Tô Vũ lại nói: "Ta muốn biết trong tình huống nhân số tương đương, chúng ta còn chiến được vạn tộc không?"

Nhân Hoàng thấy Tô Vũ tra hỏi thì thở dài một tiếng, mở miệng đáp: "Không thể nói như vậy, kẻ yếu của vạn tộc đều bị thương nặng. Cũng chính là những kẻ đối phó với ngươi ban nãy, những kê yếu khác của vạn tộc lần trước cũng bị ngươi giết rồi... những kẻ còn lại này đều là lực lượng tinh nhuệ của vạn tộc! Không trọng thương tránh chiến đại biểu chúng đều là tỉnh nhuệ, bỏ đi những kẻ không dám chiến, những kẻ sợ chết, dưới tình huống tử chiến đến cùng, chúng sẽ phát huy ra thực lực không cách nào tưởng tượng nổi!"

Đây là lần đầu tiên Tô Vũ phát hiện dưới tình huống Nhân tộc và cường giả đối phương có thực lực tương đương thì song phương sẽ hòa nhau, hòa cũng đồng nghĩa với việc họ đã thất bại.

Bởi vì người của Tô Vũ còn đông hơn!

Tô Vũ im lặng.

Đại chiến đến nay, số lượng cường giả dưới trướng của hắn vẫn lạc cực ít, ký ức khắc sâu nhất vẫn là lần tập kích Thiên Uyên giới vực, Tô Vũ dẫn người phòng thủ Nhân cảnh, mấy vị chủ nhân khai phủ thì đã chiến tử.

Đó là lần đầu tiên Tô Vũ cảm thấy những vị khai phủ này có lẽ có người không tốt, nhưng mà họ dám chiến, nguyện ý chiến, nguyện ý chịu chết vì Nhân tộc.

Lần đó đã khiến thái độ của Tô Vũ đối với Vĩnh Hằng của Nhân tộc khá hơn một chút.

Trước lúc đó đối với họ, Tô Vũ chỉ có lòng oán niệm.

Oán bọn họ không giúp Đa thần văn nhất hệ, oán bọn họ mặc kệ không quan tâm, khiến cho Nhân tộc nội chiến.

Oán con cháu của bọn họ tại thời khắc mấu chốt không muốn xuất thủ tham chiến.

Oán bọn họ...

Cũng là từ sau trận chiến kia, Tô Vũ mới phát giác được mấy vị khai phủ của Nhân tộc đều là kê có trách nhiệm, tối thiểu vào thời khắc mấu chốt, bọn họ có can đảm đi chiến chứ không phải là vật cản trỡ.

Nhưng hôm nay... Liệt Không và Nam Khê bỏ mạng lại khiến cho Tô Vũ thẫn thờ.

Sau khi cường giả dưới tay dần dần nhiều hơn, kỳ thật hắn đã hơi có cảm giác càn rỡ, cảm thấy một mình ta độc chiến các cường giả, các ngươi không đáng chết thì cũng sẽ không chết.

Nhưng lúc này hắn chợt phát hiện chỉ cần là chiến tranh thì chuyện ngoài ý muốn vẫn phải có, không có khả năng không phát sinh tình huống nào bất ngờ.

6 vị chủ nhân quy tắc!

Lần trước chết 4 vị, sau hai trận chiến họ đã chết 10 vị chủ nhân quy tắc.

Tô Vũ một mực bài xích Nam Khê bởi vì lúc trước y không nghe theo hiệu lệnh của mình, trước đó hắn còn từng điểm danh Nam Khê một lần, bây giờ, vì cứu Anh Vũ mà y lại đã chết trận...

Tô Vũ nhìn về phía Anh Vũ, nữ nhân tư thế hiên ngang này đang cúi đầu không nói một lời.

Thượng cổ Hầu trước kia đã chia làm hai nhóm, một đi theo Tô Vũ, một đi theo Bách Chiến, Anh Vũ cũng không ít lần mắng chữi đám người Vân Thủy và Ám Ảnh.

Trước đó, khi Tô Vũ đánh chết Vân Thủy và Ám Ảnh, Nam Khê đã chủ động đầu hàng, từ đó đến nay, Anh Vũ cũng chưa từng cho y sắc mặt tốt.

Hôm nay nàng tao ngộ nguy cơ, mắt thấy sắp chết thì lão người tốt Nam Khê lại lựa chọn tới cứu viện, hành vi này không phù hợp với mệnh lệnh của Tô Vũ, mệnh lệnh của hắn là tự mình quản đối thủ của mình, trừ phi tình huống cho phép, nếu không tuyệt đối không được đem mạng của mình đổi với người khác.

Nếu Nam Khê có năng lực tới cứu người thì chẳng còn gì để nói, mấu chốt là y không có.

Y lựa chọn dùng mệnh đổi mệnh!

Trong đám người, Võ Cực, Hồng Nguyệt, Trấn Nam cũng đều cúi đầu.

Trận chiến này họ đã đại thắng!

Thế nhưng họ vẫn phải mất một vài cường giả, nhất là bên phía Tô Vũ, tất cả mọi người luôn có một tín niệm rằng đi theo Tô Vũ thì sẽ bách chiến bách thắng, thắng lợi mà không có một ai vẫn lạc. Hôm nay, kỳ tích này đã bị phá vỡ.

Bình Luận (0)
Comment