Tô Vũ không quản những thứ này.
Trận chiến đã kết thúc, hắn bị thương không nhẹ nên cần phải chữa thương, vững chắc thiên địa, miễn cho nó thật sự sụp đổ.
Nếu đã không sụp đổ thì Tô Vũ cũng sẽ không chủ động để thiên địa của bản thân suy tàn.
Trước đó chỉ là không có cách nào nên hắn mới nghĩ đến chuyện cùng lắm thì đưa hết mọi người đến chỗ Nhân Hoàng.
Lần này giết nhiều người nhưng thu hoạch lại không nhiều như hắn mong muốn.
Bất quá cũng có một vài chỗ tốt, tỉ như Võ Hoàng và Đại Chu Vương tiến vào nhất đẳng, Minh Vương và Chiến Vương đều đã dung đạo....
Liên tiếp sinh ra nhiều vị nhất đẳng rồi cường giả nhất đẳng dung nhập thiên địa, bây giờ chỉ vì thiên địa của Tô Vũ quá tàn tạ, nếu không nhất định sẽ có thể tăng lên, nhiều thì không dám nói nhưng thêm mấy vị nhất đẳng chẳng hề khó gì. Dù sao mấy đạo lực lượng trong thiên địa của hắn vẫn có thể gia tăng.
Tô Vũ tiến vào Nhân Chủ Ấn, bắt đầu thời kỳ tu dưỡng của bản thân.
Lần này, tối thiểu hắn phải tốn một thời gian mới có thể khôi phục, có khi phải mấy tháng mới được. Thượng du trôi qua một ngày, hắn từng nói là trong ba tháng giải quyết vạn tộc, vừa vặn bây giờ ở vạn giới hẳn cũng đã trôi qua ba tháng.
Bây giờ Tô Vũ và Nhân Hoàng đều đang tu dưỡng, đang khôi phục.
Cùng lúc ấy, ở những nơi khác cũng có người đang chuẩn bị chờ đợi ba cổng mở ra.
Ở sau Địa Môn, sâu trong Hỗn Độn.
Trước đó một quyền uy chấn của Nhân Hoàng đã chấn nhiếp tứ phương, khiến cho khí thế trong Địa Môn tụt giảm, sĩ khí một lòng muốn đánh ra ngoài trước đó đã lập tức tụt giảm.
Mà ngay một khắc này, một tiếng cười khẽ truyền ra: "Sứ giả Nhân Môn cầu kiến Hỗn Độn Chi Chủ!"
Thanh âm vừa hiện lên, chỉ phút chốc, một cái bóng mở hiển hiện.
Hư ảnh nhìn về phía bóng người nơi xa kia, giọng nói vô cùng tang thương, đạm mạc:
"Ngươi có thể đại diện cho Nhân Môn ư?"
"Cũng có thể"
Hư ảnh, cũng chính là Hỗn Độn Chi Chủ không thể phủ nhận được điều này, thế nên gã bèn lạnh nhạt cất lời: "Chuyện gì, nói đi"
"Ba cổng sắp mở, tái hiện vạn giới! Tạm thời không có cách nào xuất nhập Thiên Môn, Nhân Môn, nhưng Địa Môn lại có khe hở. Trong vạn giới, Nhân Hoàng, Văn Vương, Tô Vũ đều là yêu nghiệt. Những người này chưa bị diệt trừ thì vạn giới khó yên bình"
Hỗn Độn Chi Chủ vẫn rất hờ hững, chờ đối phương nói một hồi mới nhàn nhạt lên tiếng: "Trong suốt những năm qua ngươi không phải sứ giả đầu tiên của Nhân Môn, ta tin tưởng ngươi cũng không phải là kẻ cuối cùng! Nhưng lần nào cũng đều là lí do thoái thác này, thay trò khác đi được không? Chỗ tốt đâu? Lợi ích đâu? Ta chỉ quan tâm các ngươi có thể đưa ra cái gì?"
Nơi xa, bóng người kia khẽ cười: "Chỗ tốt tất nhiên là có, chỉ cần Hỗn Độn Chi Chủ nguyện ý cưỡng ép mở ra Địa Môn, tiến công vạn giới đầu tiên, như vậy sau khi Nhân Môn mở ra thì chúng ta có thể giúp Hỗn Độn Chi Chủ ngăn cản Thiên Môn! Cường giả ở Thiên Môn rất nhiều, nơi đó có vô số vị Cấm Địa Chi Chủ, tuy ngài rất mạnh nhưng ở ttrong Thiên Môn thì chỉ sợ cũng chỉ là một tôn Cấm Địa Chi Chủ mà thôi.. "
Hỗn Độn Chi Chủ bình tĩnh không lay động: "Cho nên, Địa Môn làm tiên phong, Nhân Môn tránh ở sau lưng thu hoạch? Nghĩ đẹp đấy, Thiên Môn nhiều cường giả thì sao chứ? Địa Môn yếu nhất, Nhân Môn thần bí nhất, muốn đối phó thì Thiên Môn cũng sẽ đối phó với Nhân Môn đầu tiên, chẳng lẽ lại ngu ngốc tới tìm chúng ta ư?"
Nói xong Hỗn Độn Chi Chủ khẽ cười: "Đừng nói mấy câu hứa hẹn suông này nữa, không có chút ý nghĩa gì hết!"
"Vậy Hỗn Độn Chi Chủ muốn cái gì?" Bóng người nọ khẽ cười đáp: "Có thể ra điều kiện, chúng ta không có nhiều sở cầu, Địa Môn mở ra trước cũng là vì tránh cho Nhân Hoàng hay Tô Vũ có đủ thời gian. Chắc chắn chúng đang trì hoãn thời gian, kéo dài càng lâu càng có lợi cho chúng! Nếu Hỗn Độn Chi Chủ có hiểu biết về bọn họ thì sẽ biết ngay ta nói không nói dối! Có lẽ ba năm, có lẽ năm năm, họ sẽ có thể tăng lên rất nhiều"
Hỗn Độn Chi Chủ trầm mặc một hỏi, bỗng nhiên nói: "Ta muốn đá vạn đạo!"
Bóng người kia giật mình, kinh ngạc hỏi: "Hỗn Độn Chi Chủ nói đùa rồi! Huống chỉ, ngài không tu vạn đạo, cần đá vạn đạo làm gì?"
Hỗn Độn Chi Chủ bình tĩnh đáp: "Chẳng lẽ không thể? Năm đó, vị kia lấy Nhân Môn làm cơ sở mở thời không trường hà, mở ra vạn giới. Ngày đó, ta thấy được khởi nguồn của vạn đạo, cũng đã thấy được đá vạn đạo một chút, hẳn là đã rơi vào trong Nhân Môn. Nếu ngươi muốn hợp tác thì cứ cầm cái này đến đổi!"
Bóng người nọ cười khổ: "Chuyện này... Cho dù có thì cũng sớm đã dùng hết! Đó là chí bảo, ai lấy được mà lại không cần cơ chứ?"
Hỗn Độn Chi Chủ chậm rãi nói: "Ta mặc kệ, muốn người trong Địa Môn dò đường cho các ngươi thì phải cầm cái này đến đổi! Những năm qua dù là các ngươi, dù là đám người trong Thiên Môn hay kể cả vạn giới đều có kẻ tiến vào Địa Môn! Khe hở kia không phải là do các ngươi chủ động tạo ra sao? Bản tọa lười quản nên mới để các ngươi tùy ý nhưng nếu muốn bản tọa xuất lực thì ít nhất cần ba khối đá vạn đạo"
Bóng người đã sắp hít thở không thông, nửa ngày sau mới nói: "Vị kia khai thiên, mở đường, mở vạn giới, khởi nguyên chính xác là ở tại Nhân Môn, nhưng năm đó cũng không có nhiều đá vạn đạo xuất hiện đến vậy"
"Năm đó dĩ nhiên không có!" Hỗn Độn Chi Chủ ngắt lời: "Năm đó đá vạn đạo là đá khởi nguyên nhưng những năm qua thời không trường hà chảy xuôi từ thượng du đến hạ du, lực lượng vạn đạo hội tụ, hẳn cũng không ít lực lượng vạn đạo hội tụ thành đá vạn đạo, loại đá này có thể xem như đá quy tắc. Ta muốn một khối đá khởi nguyên để thử cảm ngộ quy tắc đại đạo của vị kia, mặt khác cần thêm hai khối đá vạn đạo có thể cho ta lĩnh ngộ nữa!"
"Chuyện này... Ta thực sự không thể quyết định"
"Vậy thì cút đi!"
Hỗn Độn Chi Chủ vô cùng thờ ơ: "Không thể quyết định ngươi còn tới làm gì? Để kẻ có tư cách tới tìm ta đi, lần sau nếu kẻ không có tư cách lại đến quấy rối ta thì..."
Âm!
Một trảo nhô ra, bóng người nơi xa trực tiếp vỡ nát, không chỉ như vậy, một đạo lực lượng Hỗn Độn lan tràn ra ngoài, không biết lan tràn tới nơi nào mà đột nhiên truyền đến một tiếng rên khẽ. Thanh âm của Hỗn Độn Chi Chủ vẫn đạm mạc như trước:
"Ngươi cũng nghe rồi đấy, lần này chỉ là trừng phạt nho nhỏ, cho ta thứ ta muốn thì ta sẽ cân nhắc, nếu không... không cần thiết bàn lại nữa!"
Dứt lời, hư ảnh của Hỗn Độn Chi Chủ biến mất.
Địa Ngục Môn lập tức yên tĩnh trở lại.