Vạn giới.
Bây giờ vạn giới tiêu điều hoang sơ vô cùng, quá nhiều cường giả bị giết, quá nhiều cường giả trốn chạy, nhiều giới vực thì đã bị hủy diệt.
Trên Chư Thiên chiến trường thì may mắn là vẫn còn khá nhiều người, hầu hết đều là đến nhặt nhạnh chỗ tốt.
Bất quá, nhặt nhạnh chỗ tốt thì cơ hội không nhiều.
Một vài giới vực đã di chuyển đi hết thì bây giờ cũng có người dám xông vào, bao gồm cả Nhân tộc cũng phân tán bốn phía, ngay cả mấy giới vực như Tiên Ma Thần đều trải rộng đối với Nhân tộc.
Tô Vũ bắt cường giả, bắt sinh linh nhưng chưa hẳn đã bắt hết toàn bộ, cũng chưa chắc câm đi hết thầy bảo vật.
Hiện tại chính là cơ hội tốt cho những kê yếu.
Đám Tô Vũ mặc kệ đám người kia, dù sao họ cũng không nhìn thấy ba người Tô Vũ.
Bây giờ Tô Vũ đã đạt tới mức độ mà người thường không cách nào nhìn thấy.
Dù hắn đứng ở trước mặt những người này, trừ phi chủ động hiện thân bằng không đối phương chẳng có cách nào nhìn thấy hắn.
Trạm thứ nhất là Nhân cảnh.
Nhân Hoàng đứng ở trên không của Nhân cảnh, trầm ngâm một hồi mới nói: "Nhân cảnh không có lực áp chế, hoặc là người mở giới đã chết hoặc là đã lưu lại Nhân cảnh cái gì đó, năm xưa khi chúng ta còn ở đây thì vẫn có một ít lực áp chế do Thân thể đạo của Nhân Tổ lưu lại, nhưng về sau, Văn lão nhị ghét bỏ lực áp chế, sợ sẽ gây bất lợi cho việc Nhân cảnh trở thành hạch tâm nên y đã hủy bỏ lực áp chế này"
"Nhưng Nhân cảnh không phải do Nhân Tổ mở..."
Nhân Hoàng giới thiệu vài câu, Tô Vũ gật gật đầu, bỗng nhiên hắn khẽ vẫy tay, Bút đạo hiển hiện, đây là Bút đạo trong thời không trường hà.
Nam Vô Cương và Vân Trần đều đang chữa thương, nhìn thấy Tô Vũ thì họ hơi ngoài ý muốn.
Tô Vũ cười nói: "Hai vị, mở Bút đạo ra áp chế Nhân cảnh nhìn thử xem!"
Hai người liếc nhau, rất nhanh, lực lượng của Bút đạo lan tràn.
Bấy giờ, Tô Vũ rõ ràng có thể cảm nhận được lực áp chế bắt đầu hiện ra tại Nhân cảnh, một lát sau, hắn khẽ cười: "Năm đó nói là thần văn chứng đạo thì có thể mở ra lực áp chế của Nhân cảnh, hóa ra đều là lời nói nhảm, tối thiểu phải đến được mức độ chưởng khống Bút đạo, mẹ nó, thế thì phải là nhất đẳng mới được!"
Nào có ai chứng đạo liền là nhất đẳng!
Đương nhiên, lúc trước nếu Tô Vũ thật sự chấp chưởng Bút đạo thì hắn có thể đạt tới nhất đẳng rất nhanh, đó cũng chính là thần văn sau chứng đạo có thể mở ra lực áp chế của Nhân cảnh áp.
Thế nhưng ta đã là nhất đẳng rồi, còn mở lực áp chế cái lông ấy!
Nói như vậy, chuyện mở ra lực áp chế Nhân cảnh này chỉ là ngụy trang, không hề có tác dụng thực tế gì, chẳng qua là tên chuyên hố hàng Đại Chu Vương muốn có người kế thừa Bút đạo mà thôi.
Nhân Hoàng khẽ cười, sau đó y nói: "Vậy thì mở ra một lỗ hổng trên Thân thể đạo của Nhân tộc rồi nối liền với Thân thể đạo của Lam Thiên đi. Có điều khai thiên khác với mở đạo, Lam Thiên, ngươi phải đem bản nguyên đại đạo của mình ký sinh trên Thân thể đạo của Nhân tộc mới được. Về sau, ngươi chính là ký sinh trùng!"
Lam Thiên cũng bó tay thật rồi, ngài mới là ký sinh trùng ấy!
Tô Vũ khẽ cười một tiếng, đột nhiên rút trang sách trong Thân thể đạo ra rồi nói: "Bớt nói nhảm, thừa dịp bây giờ mở ra một lỗ hổng trước đã, Nhân Hoàng có thể làm được chứ? Mở ở chỗ khác mà quá lớn thì vạn đạo sẽ hội tụ, Lam Thiên liền phát nổ. Nhân Hoàng, lần trước ngài mở Thiên Hà khẩu quá rộng, về sau ta muốn phong bế cũng rất khó khăn!"
Nhân Hoàng không nói gì, nói thừa, năm đó ta mạnh cỡ nào chứ!
Bây giờ muốn mở lớn như thế cũng quá khó khăn!
Không cần nhiều lời thêm nữa, Tô Vũ, Nhân Hoàng hay kể cả Lam Thiên đều là người trong nghề, rất nhanh, Tô Vũ và Nhân Hoàng trực tiếp dẫn dắt ra Thân thể đạo, khiến nó hiển hiện tại Nhân cảnh.
Đây cũng là đại đạo mạnh nhất của Nhân cảnh.
Hai người cấp tốc liên thủ, một người trấn áp đại đạo dao động, một người bắt đầu đục lỗ hổng, cưỡng ép mổ ra!
Trước kia, Tô Vũ còn phải lén lút đến trộm, hiện tại thì không cần nữa.
Nhất là bây giờ Nhân Hoàng cũng có chiến lực nhất đẳng.
Hai người liên thủ đối phó loại đại đạo vô chủ thế này thì vẫn rất dễ dàng.
Không bao lâu sau, trong Thân thể đạo đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng to bằng đầu người.
Lam Thiên chợt hiển hiện, Tô Vũ mở Thiên Môn ra thì có thể nhìn thấy vạn đạo của Lam Thiên đang kết nối với thiên địa của hắn. Hắn cũng không nhiều lời, tách rời Thân thể đạo của Lam Thiên ra, thuận tiện rút lấy một chút lực lượng dung nhập vào đó.
Một Lam Thiên cường tráng hiển hiện, y cười một tiếng chắp tay với Tô Vũ, sau đó bay vào Thân thể đại đạo, rất nhanh Lam Thiên cường tráng này thông qua lỗ hổng kia chôn xuống đại đạo của chính mình.
Thân thể đạo lan tràn, một lát sau, Thân thể đạo của Lam Thiên hiển hiện, y chắp tay với Tô Vũ và Nhân Hoàng, cười nói: "Đa tạ hai vị đạo hữu, Nhân cảnh Lam Thiên tham kiến hai vị, hữu lễ!"
Dứt lời, Lam Thiên này bỗng nhiên sụp đổ, tiêu tán trong thiên địa của Nhân cảnh.
Tô Vũ cùng Nhân Hoàng liếc nhau, cả hai đều nở nụ cười.
Thú vị lắm!
Hai người tiếp tục ngựa không dừng vó bắt đầu lao tới các giới mở ra các lỗ hổng tương tự ở những đại đạo mạnh nhất để cho Lam Thiên dung nhập, sau đó bện vạn đạo, cuối cùng đem căn cơ vạn đạo tụ hợp vào Vạn Pháp Đồ Thư.
Làm như vậy, Lam Thiên sẽ có thời cơ hợp nhất.
Mấy ngày sau đó, Tô Vũ và Nhân Hoàng không ngừng bận rộn.
Ngay từ đầu họ còn liên thủ với nhau nhưng rất nhanh họ đã phân tán ra, tự mình mang theo rất nhiều phân thân của Lam Thiên đến các giới làm chuyện tương tự.
Nếu bây giờ có cường giả đỉnh cấp ở vạn giới thì chỉ sợ có thể mơ hồ nhìn thấy một vài thứ.
Một tấm lưới lớn đang phủ kín toàn bộ bầu trời khắp các giới vực.
Tấm lưới lớn này bị thời không trường hà trấn áp nên xuất hiện một chút bài xích, bởi vì Lam Thiên làm như vậy sẽ dẫn đến thời không trường hà và vạn giới nhìn như là còn ở cùng một chỗ, nhưng trên thực tế thì chúng đã bị cô lập.
Lam Thiên chính là muốn bện một tấm lưới như thế ở vạn giới, hóa thành thiên địa của bản thân y.
Mổ trời giữa trời!
Trong từng giới vực đều có một tuyến đường lan tràn ra.
Lúc này, còn có thể nhìn thấy một hai.
Đáng tiếc, vạn giới không có cường giả, nếu có thì cũng chỉ là Nhân tộc.