Thời gian của Tô Vũ và Nhân Hoàng đều rất gấp rút thế nhưng lần này hai người không hề keo kiệt chuyện tiêu hao thời gian này.
Trọn vẹn một tháng!
Vì giúp Lam Thiên bện lực lượng vạn đạo mà hai vị cường giả đỉnh cấp không đi chữa thương, không đi tiêu hóa những gì đoạt được mà là đi làm công cho Lam Thiên ròng rã cả tháng trời.
Đây là hai vị khai thiên!
Có lẽ, từ xưa đến nay cũng chỉ mỗi mình Lam Thiên được hưởng đãi ngộ như thế.
Một tháng sau.
Trên Chư Thiên chiến trường.
Sắc mặt Nhân Hoàng trắng bệch, Tô Vũ cũng chẳng khá hơn là bao, hai người hội tụ về trên không trung của Tinh Thần hải.
Tô Vũ nhìn xuống phía dưới, cười khẽ: "Nếu Lam Thiên là tầng thứ hai thì Văn Vương chính là tầng thứ ba, Thời Gian Chi Chủ là gia gia, Lam Thiên muốn làm cha... Xem ra, Văn Vương chỉ có thể làm con trai mà thôi!"
Cạn lời!
Nhân Hoàng dở khóc dỡ cười: "Văn lão nhị mà nghe được thì chắc chắn sẽ tính sổ với ngươi!"
Mà lúc này, Lam Thiên cũng cấp tốc bay tới.
Đây cũng là Lam Thiên chưởng khống hết thảy, xem như bản tôn đúng nghĩa.
Y cầm Vạn Pháp Đỏ Thư trong tay, mắt nhìn lên bầu trời, sắc mặt tái nhợt: "Còn thiếu một bước cuối cùng, bện vạn đạo, dung hợp vạn đạo, trói buộc chúng vào Vạn Pháp Đồ Thư, về sau Vạn Pháp Đồ Thư sẽ là hạch tâm trong thiên địa của ta"
"Động tĩnh sẽ không nhỏ đâu!"
Nhân Hoàng nói: "Mà còn phải cẩn thận thời không trường hà áp chế nữa"
Y nhìn về phía Tô Vũ, đoạn nói: "Ngươi am hiểu bện đại đạo, ngươi giúp y bện, ta sẽ đi chống cự lực áp chế từ trường hà, miễn cho vạn đạo chưa bện thành mà đã bị ép vỡ!"
Tô Vũ khẽ gật đầu: "Áp chế tất cả động tĩnh, đừng để cho vạn giới cảm nhận được, Lam Thiên bên tầng thứ hai, về sau ắt sẽ có tác dụng lớn"
Nhân Hoàng gật gật đầu.
Lúc này, hai người tiếp tục phân công hợp tác.
Lam Thiên cầm Vạn Pháp Đồ Thư trong tay, đột nhiên y quát khẽ một tiếng, trong hư không đại đạo từ vạn giới lan tràn mà tới.
Tô Vũ giương tay vỏ một cái, bắt lấy một đầu lực lượng đại đạo, sau đó hắn cấp tốc nhìn về phía tứ phương, lựa chọn một đại đạo có thể dung hợp, hít sâu một hơi rồi nói:
"Tự ngươi chải vuốt Vạn Pháp Đồ Thư! Đừng để cho nó bị no bạo!"
"Ta hiểu!"
Lam Thiên tỏ ra rất nghiêm túc.
Đây là cơ hội ngàn vạn năm khó gặp.
Y không nói lời cảm tạ, không nói quá nhiều, bởi vì có một số việc cũng không cần nói thêm gì.
Cả một tháng qua Tô Vũ và Nhân Hoàng đã tiêu hao rất lớn, ân tình giúp khai thiên thế này y rất khó trả sạch.
Rất nhanh, Tô Vũ bắt đầu phụ trách dung hợp đại đạo.
Bản thân Lam Thiên tọa trấn Vạn Pháp Đỏ Thư, từng đầu đại đạo bị y cấp tốc dung hợp bên lại, toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới giống như đều hơi rung động, nhưng động tĩnh cực kỳ yếu ớt. Nhân Hoàng lơ lửng giữa trời, một viên đại ấn hiển hiện ngay dưới thời không trường hà, chống cự lại sức áp chế từ đó.
Khai thiên bên trong trường hà tất nhiên sẽ dẫn đến trường hà chèn ép!
Đây chưa chắc đã là chủ ý của Thời Gian Chi Chủ nhưng là đây là bản năng bài xích của thiên địa.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Tô Vũ không ngừng dung đạo.
Hắn giống như đang kinh lịch lại quá trình khai thiên trước kia, có điều là độ khó lại càng lớn hơn. Khi hắn dung đạo thì đại đạo đều là lục bình không rễ nên không cần mượn ngoại lực còn Lam Thiên lại nối tiếp vạn đạo, muốn dung hợp sẽ cực kỳ khó.
Nếu không phải Tô Vũ đã đạt đến cấp độ này, thật đúng là không có biện pháp nào giúp y dung đạo.
Lam Thiên thì không ngừng dùng Vạn Pháp Đồ Thư thu liễm đại đạo, khí tức cũng không ngừng tăng cường.
Khi đã dung hợp hơn trăm đầu đại đạo, khí tức của Lam Thiên đã chân chính đạt đến cấp độ chủ nhân quy tắc tứ đẳng.
Khi dung hợp một ngàn đại đạo, một ngàn Lam Thiên tụ hợp, khí tức của y mơ hồ đạt đến tam đẳng.
Mà việc dung hợp vẫn còn tiếp tục.
Chư Thiên Vạn Giới tuy nói là vạn giới nhưng trên thực tế giới vực còn tồn tại cũng chỉ còn khoảng ba ngàn, nếu có nơi khác thì đã sớm không ai cư ngụ, trở thành tử giới.
Hai ngàn đại đạo hội tụ, Vạn Pháp Đồ Thư vì thế mà kịch liệt chấn động.
Khí tức của Lam Thiên cũng đang không ngừng tắng vọt.
Mơ hồ y đã tiếp cận nhị đẳng.
Bất quá, Lam Thiên lại có vẻ như không trấn áp được.
Y cắn răng gắt gao trấn áp Vạn Pháp Đồ Thư, đây là cơ hội là cơ duyên to lớn, bồ qua lần này thì Tô Vũ và Nhân Hoàng đâu còn nhiều thời gian và tinh lực để giúp y nữa?
Trên không xa xa, Nhân Hoàng cũng gầm nhẹ một tiếng, đại ấn lơ lửng trấn áp trường hà, lực đẩy càng lúc càng lớn.
Tô Vũ cũng thở hỏng hộc, sắc mặt trắng bệch, hắn không ngừng giúp Lam Thiên dung đạo, đại đạo càng nhiều thì dung đạo càng khó, lực phản chấn càng mạnh. Trong khi đó Tô Vũ còn phải phòng ngừa Lam Thiên không cách nào trấn áp được thì sẽ bị no bạo.
Dần dần, từng đầu lực lượng đại đạo dân hội tụ.
Một tấm lưới lớn bắt đầu thành hình, tràn ngập toàn bộ vạn giới.
Vạn Pháp Đồ Thư cũng càng lúc càng lớn, có xu thế bao trùm thiên địa!
Y muốn bao trùm hoàn toàn vạn giới!
Vạn giới bắt đầu chấn động khiến người ta run sợ.
Khí tức cường đại cũng đang lan ra.
Trong Tinh Thần hải, thiên địa của Văn Vương đều hơi hơi rung chuyển, giống như cảm nhận được chút dị thường gì đó, giống như nhận ra rằng có người muốn mở thiên địa ở bên dưới thời không trường hà.
2500 đại đạo hội tụ.
Bây giờ khí tức của Lam Thiên, đã ổn định ở nhị đẳng.
Y bắt đầu rục rịch thăng tiến tới mức nhất đẳng.
Nhưng thân thể của y run rẩy không ngừng, Vạn Pháp Đồ Thư cũng rung động lợi hại.
Có điều Lam Thiên chịu đựng không nói bất cứ lời nào, hai vị cường giả nỗ lực cái giá lớn chính là muốn y trở thành đòn sát thủ... nhị đẳng thì không có tư cách làm át chủ bài gì hết!
Kết quả tốt nhất là trở thành nhất đẳng hoặc nhị đẳng đỉnh phong, sau đó rút ra lực lượng của trường hà, trong thời gian ngắn để cho mình tiến vào nhất đẳng.
2600,2700 đại đạo...
Dần dần, chấn động ở vạn giới càng ngày càng mạnh.
Thanh âm của Nhân Hoàng truyền vang đến, mang theo tiếng thở dốc: "Nhanh, nhất định phải hoàn thành, trường hà rung chuyển quá lớn, chút nữa sẽ còn một lần phản chấn mạnh nhất, chúng ta không thể tiêu hao hết lực lượng vào lúc này được!"
Sắc mặt y trắng bệch, Tô Vũ cũng chẳng khá hơn là bao, hắn không đáp lời, chỉ cấp tốc bắt đầu tiếp tục dung đạo.
2800,2900 đại đạo...
Âm âm!
Trong vạn giới đã xuất hiện tiếng oanh minh, khiến cho vô số người bất ngờ và nghi hoặc, chẳng lẽ lại khai chiến sao?
Ngay một khắc này, một đầu đại đạo cuối cùng đã bị Tô Vũ dung nhập.
Đột nhiên, khí tức của Lam Thiên tăng vọt.
Một tấm lưới lớn hiện ra trong thiên địa, sau đó lại biến mất tức thì.
Vạn Pháp Đồ Thư cũng che khuất bầu trời.
Ngay thời khắc này, thời không trường hà kịch liệt chấn động.
Sắc mặt Tô Vũ biến hóa, đột nhiên hắn bay lên không trung, cấp tốc xuất hiện bên cạnh Nhân Hoàng, thân thể hai người lớn mạnh vô số lần, rồi cùng bạo hống một tiếng.
Ẩm!
Hai người liên thủ trấn áp lực chấn động cường đại trở vẻ!
Tô Vũ bất chợt gào lên: "Nhân Hoàng, ngài thua rồi, ta mới là cường giả đệ nhất vạn giới!"
Vạn giới đều nghe được lời này.
Nhân Hoàng bay ngược ra, nghe vậy thì y khẽ biến sắc, đậu má, lúc này mà ngươi còn đám chiếm tiện nghi của ta sao?
Đừng mơ!
Sĩ diện của ta đấy!
Nhân Hoàng cũng quát lên: "Nực cười, ta đánh ra ba phần lực đều có thể thắng ngươi, Tô Vũ, mau đến chiến!"
Bây giờ tất cả mọi người ở vạn giới đều câm nín.
Hóa ra là hai vị này đang đơn đấu.
Đáng sợ!
Khó trách vạn giới chấn động dữ dội như vậy, thì ra là thế!
Đúng là rảnh phát hoảng.
Một vị là Nhân Hoàng, một vị là Vũ Hoàng, ai cũng không thể dây vào, mọi người còn chẳng có gan đi quan chiến, ai cũng sợ chết cả thôi.
Cho nên thoáng chốc tất cả mọi người đều không còn quan tâm thêm nữa.
Tô Vũ hơi nhẹ nhàng thở ra, nhìn về phía Lam Thiên xa xa, lúc này, vô số Lam Thiên hiển hiện trên tấm lưới lớn, tấm lưới này cũng dân dân tạo thành dáng về của y.
Tô Vũ nhìn về phía Nhân Hoàng, bỗng nhiên cảm thấy không rét mà run: "Gia hỏa này...
cứ như là người trời, khuôn mặt vẫn luôn có thể hiện ra ở vạn giới để quan sát vạn giới, quá đáng sợ!"
Nhân Hoàng cũng run run, mấu chốt là tên kia còn là thằng điên, thật đáng sợ!
Thời khắc này trên gương mặt của Lam Thiên mơ hỏ đã lộ ra khí tức nhất đẳng, đây mới chuyện càng thêm đáng sợ!