Người phía sau cửa cung kính nói: "Thuộc hạ bái kiến bệ hạ!"
"Bệ hạ rời khỏi vạn giới nhiều năm, mấy lần tìm hiểu đều không thể thu được tin tức của ngài, thuộc hạ vẫn luôn lo lắng..."
"Không có việc gì!"
Nhân Hoàng mỉm cười rồi khẽ nói: "Địa Môn hỗn loạn, các ngươi cẩn thận một chút!
Bất quá chỗ ta trước mắt cũng hơi phiền phức, ta đã thụ thương không nhẹ, trong Địa Môn có bảo vật gì thích hợp để ta khôi phục cảnh giới hay không?"
"Bảo vật ư?"
Người kia suy nghĩ một chút, hồi lâu sau mới nói: "Bảo vật quá quý thì ta không có, lấy được thì chưa chắc đã hữu dụng với bệ hạ. Thứ thích hợp để bệ hạ chữa thương thực ra cũng có, đó là Trường Sinh Trúc của Nhân Tổ, Trường Sinh Rễ của Hỗn Độn Chi Chủ..."
Nhân Hoàng xua tay: "Đừng nói nhảm, trông cậy vào ngươi đi lấy thứ này thì chính là đi chịu chết!"
Dứt lời, y lại nói: "Còn có cái gì mà ngươi có thể lấy được không? Không thì nghĩ biện pháp đưa Hỗn Độn Chi Nguyên ra cho ta, thừa dịp gần đây không ai dám đến bên này đưa ra một chút!"
"Chuyện này thì không có vấn đề gì hết!"
Người kia nói: "Bệ hạ, có phải gần đây có một nhóm người mới tiến vào hay không?"
"Ừ, đều là kê đối đầu, xử lý xong việc, giết không được thì cũng không cần quản!"
"Không phải, bệ hạ, ý ta là đã có người trong Nhân Môn tiến vào, gần đây Bích Hoa Sơn có một số động tĩnh, trước đó khả năng còn liên hệ với Hỗn Độn Chi Chủ nữa. Ta không dám xâm nhập quá sâu nhưng theo ta được biết, có lẽ Nhân Môn muốn Hỗn Độn Chi Chủ phá Địa Môn ra ngoài trước để đảo loạn vạn giới, mà Hỗn Độn Chi Chủ đã yêu cầu đá vạn đạo để làm giao dịch"
"Đá vạn đạo?"
Nhân Hoàng ngẫm nghĩ hôi lâu mới nói: "Chẳng lẽ là đá sinh ra quy tắc đại đạo trong truyền thuyết?"
"Có thể là thế... Nhưng nghe nói là đá vạn đạo bản nguyên mà Thời Gian Chi Chủ khai thiên đã để lại..."
"Làm sao có thể!"
Nhân Hoàng chần chờ: "Nếu như có vật kia thì cũng sớm đã bị người ta dùng rồi mới đúng? Trong Nhân Môn chẳng lẽ còn giữ lại thứ này hay sao? Giữ lại làm gì, chờ để bị người ta đoạt à?"
Y cảm thấy nghi hoặc, mà người trong Địa Môn kia cũng không biết cụ thể, chỉ có thể nói: "Chuyện này thì ta không rõ ràng, không có cách nào dò xét được tình hình của Nhân Môn"
"Được rồi"
Nhân Hoàng cười một tiếng, ngẫm nghĩ chốc lát lại nói: "Nhân Môn và đối phương giao dịch thì ắt hẳn phải đi thời không trường hà, có khi còn phải tìm người đại diện để mở Nhân Môn... loại này không dễ tìm! Nếu muốn ra ngoài thì tốt nhất cũng phải thông qua Địa Môn mới được! Được rồi, ta sẽ chú ý một chút, nếu có thể mò ra được thì tốt nhất, nếu không được... ngươi đưa hỗn độn nguyên ra trước cho ta là đủ!"
"Vâng, thuộc hạ sẽ mau chóng đi làm!"
"Được, ngươi đi đi, cẩn thận một chút, không có việc gì thì ta sẽ không tùy tiện triệu hoán ngươi."
"Ta hiểu!"
Rất nhanh, đối phương đã biến mất.
Nhân Hoàng nhìn Địa Môn rồi rơi vào trầm tư, mà Thông Thiên Hầu thì đang âm thầm suy nghĩ xem đối phương là ai.
Thời gian dần trôi qua... sắc mặt Thông Thiên Hầu hơi khác thường.
Ta... ta hình như biết là người nào rồi!
Y nhịn không được nhìn về phía Nhân Hoàng, sắc mặt càng thêm dị dạng, trời ạ, vị này quả là cáo già.
Mà Nhân Hoàng cũng nghiêng đầu nhìn Thông Thiên, cười hỏi: "Thế nào?"
Thông Thiên nhìn nụ cười này thì không khỏi run rẩy, vội vàng nói: "Không có gì, không có gì, Nhân Hoàng bệ hạ còn phân phó gì sao?"
"Hết rồi!"
Nhân Hoàng cười nói: "Chăm chỉ tu luyện đi, đừng suốt ngày nghĩ đông nghĩ tây, nội tình của ngươi không tồi, đừng uổng công năm đó Văn lão nhị phong Hầu cho ngươi.
Đúng rồi, đừng suốt ngày nhàn rỗi, ngươi là con của ba cổng, không có việc gì thì đi dò xét xem vạn giới ai mở Nhân Môn, ai mở Địa Môn, ai mở Thiên Môn, suốt ngày chỉ biết nhàn rỗi thì sẽ bị nuôi phế đi đấy"
Thông Thiên cực kỳ phiền muộn, sau đó y thận trọng nói: "Ta... không phải con của ba cổng"
Nhân Hoàng cười như không cười: "Bày đặt làm gì? Trong lòng ngươi còn không tự rõ à? Dù không phải con của ba cổng thì ngươi cũng tính là con của ta, được rồi, ta chẳng muốn nhận đâu. Văn lão nhị bỏ ra cái giá lớn rút lấy lực lượng Thiên Môn từ ta, chính y và đám Minh Vương sau đó lại rút lấy không ít lực lượng của Địa Môn, cuối cùng đánh chết Cự Nhân Vương đời thứ hai, cưỡng ép tước đoạt lực lượng Nhân Môn của tên đó, ba môn tụ hợp mới có được ngươi!"
Sắc mặt Thông Thiên kịch biến!
Nhân Hoàng lại lạnh nhạt nói tiếp: "Năm đó để ngươi thủ vệ chẳng phải là muốn ngươi đò xét tất cả người mở Thiên Địa Nhân Môn sao? Đây mới nhiệm vụ chính của ngươi, suốt ngày không biết nghĩ cái gì, còn thật sự cho rằng ngươi là trời sinh à?"
Sắc mặt Thông Thiên Hầu vô cùng dị dạng, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Nhưng trong trí nhớ của ta, ta được sinh ra trong thời không trường hà mà..."
"Đúng rồi!"
Nhân Hoàng cười nói: "Đúng là sinh ra tại thời không trường hà, Văn lão nhị nhét ngươi vào trường hà để uẩn dưỡng, cái tên Thông Thiên không phải là để ngươi mở Thông Thiên khiếu mà là hi vọng ngươi có thể đánh thông ba cổng. Lúc ấy chúng ta chuẩn bị giết vào ba cổng, kết quả về sau ngươi tiến bộ chậm chạp, phải ăn lực lượng của các cổng mới được, nào có nhiều lực lượng này để ngươi ăn, cho nên Văn lão nhị đành tạm thời từ bỏ...
Vẻ mặt Thông Thiên Hầu càng thêm dị dạng: "Thế nhưng..."
"Không nhưng nhị gì hết"
Nhân Hoàng lạnh nhạt: "Trước đó lười đề cập thôi, cổng nhân tạo không dễ nghe!
Nhưng bây giờ, ta phát hiện ngươi lại thật sự coi mình thành đồng tộc của ba cổng nên ta không thể không nhắc nhở ngươi, một khi ba cổng gặp ngươi, không ăn ngươi thì đã coi như ngươi may mắn, thật sự cho rằng mình là đồng tộc của chúng sao?"
Thông Thiên Hầu uể oải vô cùng: "Ý của bệ hạ là, ta... thật sự là do con người chế tạo sao?"
"Đương nhiên!" Nhân Hoàng bật cười: "Đâu chỉ ngươi, chẳng phải ba cổng cũng là như thế à? Bất quá người chế tạo khác biệt mà thôi"
Y lại tiếp tục nói: "Đừng nhàn rỗi nữa, gần đây nên suy tính chuyện tu luyện, cơ hội chân chính của ngươi là vào ngày mà ba cổng mở ra"
Nhân Hoàng giải thích: "Ba cổng mở ra rồi khôi phục, lực lượng tràn lan, ngày đó mới là thời cơ tốt nhất để ngươi tăng lên. Thậm chí có thể một bước đạt tới trình độ rất đáng sợ, khi đó ngươi chính là cánh cổng thứ tư! Đương nhiên, trước đó ngươi cũng phải nghĩ biện pháp để làm lớn mạnh bản thân, ta sẽ xem thử có thể tiếp dẫn người ra hay không"
Tiếp dẫn ai cơ?
Thông Thiên nhìn về phía Nhân Hoàng, người sau lười nói nhiều, dĩ nhiên là tiếp dẫn Tô Vũ chứ còn có thể tiếp dẫn ai nữa.
Trông cậy vào Tô Vũ tự mình đánh hạ cấm địa, sau đó đi ra ư?
Chuyện này quá không thực tế!
Phải nghĩ biện pháp để Thông Thiên mở cổng mới được.
Nghĩ đến đây, Nhân Hoàng lại nói: "Không có việc gì thì tới tìm Võ Hoàng đi, Thiên Môn của lão mỡ ra cũng quá lãng phí, nói đúng ra thì chúng ta an bài ngươi vào bên cạnh Võ Hoàng nhiều năm, ngươi không thể hấp thu lực lượng Thiên Môn của lão à?"
Thông Thiên há to miệng, nửa ngày sau mới nói: "Không, chẳng lẽ có thể hấp thu sao?"
mu Nhân Hoàng sững sờ: "Có thể chứ, vì sao lại không thể?"
mu Thông Thiên Hầu uể oải vô cùng: "Ta... Ta cứ tưởng không thể nên cũng chẳng để ý lắm"
Người đúng là quá thành thật!
Nhân Hoàng cảm khái, thở dài bất đắc đĩ, sau đó lắc đầu: "Ngươi nói nhiều như vậy, lại vốn đâu phải người thành thật, thế mà ngươi không lén hút tí nào hả?"
Thông Thiên Hầu uể oải đáp: "Ta sợ Văn Vương đánh ta"
Nhân Hoàng càng thêm cạn lời, nửa ngày sau mới nói: "Được rồi, không quan trọng, ngươi đó, mau nghĩ biện pháp đả thông Thiên Môn đi. Được rồi, không có việc gì thì đừng suốt ngày giả vờ thần bí, ba cổng căn bản chẳng coi ngươi là đồng tộc, nhất định cứ phải mặt nóng đán mông lạnh làm gì"
"Ta biết rồi"
Thông Thiên Hầu uể oải đáp, ta không phải thiên sinh địa dưỡng sao?
Ta lại là đo các vị Văn Vương chế tạo ư?
Chuyện này khiến cho người ta cực kỳ buồn đó!
Nghĩ đến đây, y nhịn không được hỏi: "Vậy... Vậy ta xem như con của bệ hạ và Văn Vương phải không? Bệ hạ và Văn Vương cùng nhau sinh hả?"
Nhân Hoàng mặc kệ cái tên này, y biến mất ngay lập tức, chỉ còn lại thanh âm truyền đến: "Không cho phép tiết lộ chuyện ta vừa mới liên hệ với vị kia, một khi tiết lộ, ta sẽ nấu ngươi lên rồi chế tạo lại!"
"Tuân lệnh!"
Thông Thiên vội đáp một tiếng, vẻ mặt y cực kỳ uể oải, y nhìn qua Địa Môn rồi lẩm bẩm một tiếng, hóa ra chúng ta không phải là đồng tộc!