Ngày hôm ấy, Nhân Hoàng an bài một số việc, chuẩn bị để bản thân khôi phục thực lực.
Y sẽ không chỉ trông cậy vào việc Tô Vũ mạnh lên.
Chính y mới là sự tồn tại cường đại nhất!
Tô Vũ đã vào Thiên Môn, y còn phải nghĩ biện pháp chùi đít cho tên này mới được, một khi gia hỏa ấy tao ngộ nguy hiểm thì có thể thông qua Thiên Khung Sơn Chủ để biết chút gì đó rồi nghĩ biện pháp để Thông Thiên tiếp dẫn Tô Vũ trở về.
Không có một ai khiến y bớt lo!
Không biết mấy năm qua Văn lão nhị đang làm gì, chẳng thấy có chút tiến triển nào cả, ba cổng sắp mở ra, năm đó Nhân Hoàng hùng tâm tráng chí muốn đánh tam phương, liên thủ vạn giới đánh ba cổng, đáng tiếc người tính không bằng trời tính.
Đến bây giờ, Nhân Hoàng cũng không trông cậy vào việc liên thủ với vạn tộc để đánh ba cổng nữa, vạn tộc đều là đỏ ngớ ngẩn, căn bản không hiểu cái gì gọi là đám đem nhật nguyệt thay thiên địa!
Cùng lúc ấy trong hư vô hỗn độn.
Một bóng người chợt hiển hiện.
Phía sau cửa, hư ảnh Thiên Môn lóe lên một cái rồi biến mất không thấy gì nữa.
Tô Vũ đã vào rồi.
Hắn đã để bản tôn bước vào!
Áo trắng trong nháy mắt đã biến mất, khí tức nhã nhặn cũng chẳng còn sót lại, chỉ chốc lát Tô Vũ đã lộ ra vẻ thô kệch, âm trầm, cái mũi kéo dài một chút nom giống như mũi ưng.
Vừa tiến vào, Tô Vũ liền cảm nhận được ngay khí tức của vạn giới ở nơi đây cũng rất rõ ràng, giống như sinh linh tiến vào Tử Linh giới vực vậy.
Bất quá rất nhanh, hắn đã xua tan đi những lực lượng khác, trong thân thể chỉ còn lại tử khí, âm khí, minh khí.
Làm như vậy thành ra lại phù hợp với nơi này.
"Nếu Tử Linh giới vực đối ứng với sinh linh giới vực, xem như là sinh tử lưỡng cực, vậy thì trong và ngoài cổng cũng sẽ đại biểu cho hai giới âm dương"
Ngay tức thì, Tô Vũ đã cảm nhận được rõ ràng hơn.
Hắn lấy ra địa đỏ, nhìn thoáng qua, ánh mắt hơi lấp lóe.
Trạm thứ nhất nên đi đâu?
Vĩnh Sinh Sơn, không, nơi đó quá nguy hiểm.
Hắn muốn đến Tử Linh Địa Ngục.
Đúng vậy, đó là địa bàn của Tử Linh Chi Chủ, vậy thì cũng là nơi đỉnh cấp chân chính tồn tại, nếu Tử Linh Chi Chủ có ở đó thì dù không có thiên địa tăng thêm, hắn ta vẫn sẽ là đỉnh cấp, điều này rất đáng sợ.
Một khi gia hỏa này trổ về vạn giới, thì những Cấm Địa Chi Chủ hẳn đều không đấu lại hắn.
"Tử Linh Chi Chủ chiêu mộ một nhóm cường giả tu luyện Tử Linh, Minh thổ, Vong linh, Âm khí đại đạo, chế tạo ra Tử Linh nhạc viên ở nơi đây.."
Trong đầu Tô Vũ hiện ra những tài liệu này, hiển nhiên dã tâm của Tử Linh Chi Chủ không hề nhỏ.
Gia hỏa này có thể coi như là chủ động tiến vào trong Thiên Môn.
Tử Linh giới vực vẫn luôn trường tồn, có lẽ vị này muốn hợp nhất chúng, như thế khả năng cao là hắn ta sẽ trở thành đỉnh cấp chân chính!
Tô Vũ sở sờ cằm, ngẫm nghĩ xem có nên đi tới đó hay không?
Ta sợ bị hắn ta cảm ứng được khí tức quen thuộc!
Dù sao, ngày đó khi hắn ta hiển hiện ý chí thì ta còn chọc ghẹo hắn ta một hỏi, nếu như bị phát hiện thì sẽ rất phiền toái.
"Bất quá... Đây không phải là điều rất thú vị sao?"
Rất kích thích!
Tô Vũ nỡ nụ cười.
Hắn rất muốn thử quen biết Tử Linh Chi Chủ xem thế nào. Trong nhận thức của Tô Vũ thì Thời Gian Chi Chủ đứng thứ nhất, Tử Linh Chi Chủ vẫn luôn là cường giả đứng thứ hai, dù đến bây giờ thì hắn cũng cảm thấy vị này rất mạnh, còn mạnh hơn cả Văn Vương và Nhân Hoàng.
Phải biết, thiên địa của vị này cũng ở bên ngoài, thế nhưng vẫn có thể trấn áp hết thảy những Cấm Địa Chi Chủ nơi đây.
Tô Vũ nghiêm trọng hoài nghi hắn ta đã mở Tử Linh thiên địa ở trong đây, có cùng ý tưởng với hắn, cũng chính bởi vì thấy được Tử Linh Địa Ngục nên Tô Vũ mới dâng lên tâm tư khai thiên trong Thiên Môn.
Lúc này, Tô Vũ hít sâu một hơi, địa bàn của Tử Linh Chi Chủ đã nhiều năm chưa từng di động, cách Vĩnh Sinh Sơn cũng không quá xa xôi, trước tiên hắn có thể đi tới chỗ của Tử Linh Chi Chủ trước xem sao.
Vị này bá đạo nhưng bá đạo thì cũng có chỗ tốt, đây chính là vị không sợ bất luận kẻ nào thẩm thấu.
Phàm là đại đạo tu luyện phù hợp với hắn thì hắn đều sẽ thu nhận!
Tô Vũ đại khái có thể đoán được tâm tư của Tử Linh Chi Chủ, sau khi Thiên Môn mở ra, hắn ta sẽ mang người dung nhập toàn bộ vào Tử Linh giới vực, ý tưởng này quả nhiên rất mê người.
"Vậy... ta đi thôi!"
Tô Vũ cười ha hả nhìn hư không vô tận, phán đoán phương hướng và so sánh với mấy tấm bản đỏ một hỏi, những điểm kí hiệu Tử Linh Địa Ngục trong đó đều rất giống nhau.
Tìm ra một vật tham chiếu, Tô Vũ rất nhanh liền có thể đến được Tử Linh Địa Ngục.
Tử Linh Chi Chủ... Ta đến thăm ngươi đây!
Bấy giờ, ở Tử Linh Địa Ngục.
Một tôn cường giả mặc áo bào đen đột nhiên mở mắt, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, rốt cuộc đám Văn Vương muốn làm gì?
Chớ ép ta ra tay độc ác với các ngươi!
Hắn mơ hồ cảm nhận được có người đang tính kế mình.
"Hừ!"
Tiếng hừ lạnh như trời giáng, chấn động tứ phương.
Ở thế giới trong cổng.
Hư vô, tĩnh mịch, hoang vu...
Chẳng có lấy một nơi nào để đặt chân xuống, địa phương quỷ quái này đơn giản mà nói thì không đến Đằng Không sẽ chẳng có cách nào ra ngoài được.
Tô Vũ chỉ cảm thấy kì quái.
Nơi này vô số năm tháng qua không có đại tân sinh nào sao?
Hay là đại tân sinh ở đâu hết rồi?
Trong cấm địa ư?
Hay ở căn cứ của tán tu?
Hóa ra những người kia có khả năng chỉ có thể ở lại một chỗ cả đời, mà nơi đó chưa chắc đã lớn bao nhiêu, đây chẳng phải là một chuyện rất đáng buồn sao?
Điểm khác biệt lớn nhất của nơi này và vạn giới chính là ở chỗ không có ánh sáng.
Đúng vậy, không đủ ánh sáng.
Nơi này chìm vào bóng tối, mặc dù không có ảnh hưởng gì với Tô Vũ nhưng đối với người bình thường thì hoàn cảnh như vậy có thể sinh tổn được sao?
Phải chăng trong cấm địa tồn tại bảo vật gì đó có thể chế tạo ra ánh sáng?
Chắc hẳn là thế!
"Trong đây thật là tịch mịch!"
Nơi này ở lâu thì trăm phần trăm sẽ khiến người ta trở nên u uất.
Tô Vũ nghĩ đến địa đỏ trong trí nhớ, bên cạnh nơi này hình như cũng có lãnh địa, gần nhất hẳn là Quy Nguyên Sơn, Quy đã tăng lên tới nhất đẳng cho nên ở nơi đây y cũng coi là bá chủ một phương nhỏ.
Quy Nguyên Sơn trong đám tán tu vẫn có chút tiếng tăm.
Nhưng dù là nơi gần nhất, đối với rất nhiều người vẫn là khoảng cách cả một đời không cách nào vượt qua, đối với Tô Vũ thì cũng cần thời gian tương đối dài mới có thể đặt chân đến.
Tô Vũ hành tẩu ở trong hư không, cảm ngộ hết thảy của nơi này, cảm ngộ cả lực lượng đại đạo.
Nơi đây nhìn như rối tung nhưng thực sự không phải Hỗn Độn, bởi vì đại đạo ở đây cũng đã được chải vuốt, không phải loại lộn xộn như trong Hỗn Độn. Có thể đây vốn dĩ là một mảnh địa vực sinh cơ bừng bừng nhưng về sau lại trở nên hoang vu.
Đại đạo ở nơi này đều có trật tự.
Đây cũng là biện pháp để phân biệt với Hỗn Độn.
"Đây là một thế giới chứ không phải Hỗn Độn!"
Tô Vũ nhanh chóng đưa ra kết luận, hắn cảm ứng được một chút lực lượng đại đạo tổn tại, không chỉ như vậy, mơ hồ hắn cũng cảm nhận được cả thời không trường hà. Lúc này, chỗ mi tâm của Tô Vũ hiện ra một cái Thiên Môn nho nhỏ nhưng đã bị Tô Vũ thu liễm.
Nếu bộc phát Thiên Môn ở đây thì dương khí sẽ quá thịnh.
Tô Vũ cảm ngộ đại đạo, trong lòng thầm có tính toán xem làm như thế nào để lĩnh ngộ lực lượng đại đạo ở đây.
Hắn cảm ứng một chút, ở bên ngoài hắn đã nắm giữ mấy ngàn đại đạo, mạnh thì là nhất đẳng, yếu cũng đã đến Hợp đạo.
Nhưng cảm ngộ đại đạo ở trong này dường như lại có chút ít trở ngại.
Loại trở ngại này khiến hắn cảm giác như có một lớp màng mỏng chẳng cách nào đột phá nổi, mặc dù đại đạo đang ở trước mắt, hắn thậm chí biết đại đạo đó phải tu luyện như thế nào, nhưng hắn lại không thể nào dung nhập cảm ngộ của bản thân vào quy tắc đại đạo.
Giống như hắn và đại đạo không ở cùng một thời đại.
Đúng vậy, không ở cùng một thời đại!
"Đại đạo nơi đây không thuộc thời đại của chúng ta sao? Cho nên mới sinh ra ngăn cách? Nhưng nếu là không kết nối đại đạo ở đây thì làm sao giả mạo người trong cổng được? Rồi sao có thể khai thiên?"
Tô Vũ rơi vào trầm tư.
Loại cảm giác cách ngăn này phải làm như thế nào mới phá võ đây?
Hiện tại hắn có thể ngụy trang nhưng khi gặp cường giả thì sẽ bị nhìn thấu nhanh chóng, nếu đã muốn ngụy trang thì phải ngụy trang cho chân thật.
Nếu quá giả thì nào còn ý nghĩa gì nữa?
"Vì sao đám Quy có thể nối tiếp với đại đạo bên ngoài nhĩ?"
"Chẳng lẽ bởi vì đại đạo đứt gãy, không có đạo cho nên có thể nối liền?"
Nhưng ta cũng không có đại đạo mà!
Đương nhiên, đại đạo của hắn đều đang ở trong thiên địa cả rồi.
Tô Vũ rơi vào trầm tư, lòng hắn hơi nghi hoặc, cảm giác cách ngăn này không bị phá vỡ thì sẽ chẳng có cách nào cộng minh với đại đạo ở đây, thậm chí điều động lực lượng ở chỗ này cũng sẽ rất vất vả.
"Ngăn cách, không phải người của thời đại này, làm sao để phân rõ có phải người thời đại này hay không?"
Tô Vũ sở sờ cằm, đây là điểm mấu chốt.
Vấn đề này không giải quyết thì sẽ rất phiền phức, hắn cũng chẳng muốn giống như Văn Vương, tiến vào rồi bèn bị người đuổi giết thê thảm, quá đáng thương.
Văn Vương là nghiên cứu viên, không biết y đã nghiên cứu qua vấn đề này hoặc là có thời gian để nghiên cứu những thứ này hay chưa.
Có lẽ Tử Linh Chi Chủ đã từng nghiên cứu, không biết Tử Linh Địa Ngục của hắn ta là mổ thiên địa hay là bảo vật, nếu là thiên địa thì đại biểu hắn ta nhất định có thủ đoạn rất cao siêu.
Hay là ta thử đi quan sát Tử Linh Địa Ngục xem thế nào?