Tô Vũ không ngừng thử nghiệm, hỏi lâu sau, bỗng nhiên hắn rơi vào trầm tư, Võ Vương ở nơi đây hẳn là cũng có thể phát huy ra thực lực, điều này đại biểu đại đạo của y có thể dùng ở trong này.
Chỗ này có thể thấy thời không trường hà, mặc dù Thiên Môn ngăn cách nhưng lực lượng trong trường hà thật ra lại là thứ thông dụng, tỉ như Quy, khi y và đám bằng hữu đến vạn giới thì cũng là một nhóm cường giả.
"Không thể dùng lực lượng thiên địa bởi vì nó không thuộc về thời không trường hà"
"Sở dĩ có thể dùng lực lượng đại đạo là bởi vì đại đạo đều ở trong thời không trường hà"
"Dù chảy xuôi đến, thuộc tính lực lượng có lẽ sẽ xuất hiện một chút biến hóa nhưng cũng đều nằm trong trường hà cả thôi!"
"Hiện tại, ta không có sức mạnh trong trường hà cho nên chỉ có thể dựa vào bản thân và lực lượng thiên địa phóng xạ yếu ớt tới... Nói như vậy, Võ Vương ở trong này sẽ mạnh hơn Văn Vương sao?"
Bởi vì Võ Vương có thể tiếp tục dùng lực lượng của mình mà Văn Vương lại không cách nào dùng toàn bộ lực lượng của thiên địa.
Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu Tô Vũ.
Lúc này, Tô Vũ ngược lại cảm thấy hứng thú, đã lâu rồi hắn không suy luận, không nghiên cứu, bây giờ gặp được thế giới mới lạ, cảm ngộ được lực lượng đại đạo khác biệt đã khiến hắn cảm thấy rất thú vị.
Hắn rất thích suy nghĩ, đáng tiếc, hắn không có nhiều thời gian, ban đầu khi còn ở học phủ, Tô Vũ đã tạo nên sở nghiên cứu Nguyên Thần, bao gồm cả hình thức ban đầu của Thiên Môn, dương khiếu và âm khiếu cũng là do chính hắn nghiên cứu ra, đương nhiên, trong đó có không ít phần là mượn dùng Thời Gian Sách.
Bây giờ, ở nơi này tương đương với việc hắn bắt đầu lại từ đầu, Tô Vũ bất chợt đã nhen nhóm lại dục vọng tìm tòi, nghiên cứu việc tu đạo.
"Phải tìm một người để quan sát mới được"
Tô Vũ tự nhủ thâm, hắn cần phải quan sát kĩ những người nơi đây để xem xem ở trong cổng là loại tư thái sinh tồn như thế nào.
"Quy Nguyên Sơn...
Tô Vũ tăng tốc bay về hướng Quy Nguyên Sơn, nơi này là hang ổ của Quy, cũng là nơi tụ tập một nhóm người.
Lai lịch của tán tu trong Thiên Môn cũng hơi phức tạp.
Có một vài kẻ là người trong cấm địa, bởi vì cấm địa đông đúc nên sẽ trục xuất bớt một nhóm người. Đúng vậy, chính là trục xuất, bởi vì cấm địa chỉ lớn chừng đó, cường giả sẽ không thể vì vài người riêng lẻ mà khuếch trương cấm địa của mình, cấm địa cũng không phải nơi muốn khuếch trương liền có thể khuếch trương.
Ở trong đây, sinh dục là một chuyện rất hung hiểm, nguy hiểm lớn nhất chính là bị trục xuất.
Đuổi ra khỏi cấm địa!
Quá đông đúc thì cấm địa sẽ đuổi một nhóm người ra ngoài, ra hỏi cấm địa là chuyện rất nguy hiểm, bởi vì trong hư không tồn tại mối nguy to lớn, một chút yêu thú hoang cổ thời Khai Thiên hay những lão quái vật thích ăn máu thịt đều có thể sinh tồn ở trong hư không vô tận.
Không chỉ như vậy, kỳ thật trong này vẫn tồn tại một loại sinh linh rất nguy hiểm, hoặc có thể nói là mối nguy mà các phương đều cần phải đối mặt, Phệ Hoàng.
Một loại sinh vật hình dáng y như là châu chấu.
Loại sinh vật này sẽ thôn phệ tất cả những gì nó thấy.
Bây giờ ở trong Thiên Môn lộ ra dáng vẻ hoang vu phần lớn cũng là do đám Phệ Hoàng này gây ra.
Dựa theo lời Quy nói thì đây là sinh vật khi thời đại kết thúc, quy tắc trong thiên địa sản sinh ra, hoặc nói rõ ràng hơn thì chúng được sinh ra từ thời không trường hà, như là côn trùng trong nước, liên tục không ngừng địa ùa ra thôn phệ toàn bộ thế giới trong cổng.
Chính là muốn diệt vong thế giới này.
Thế giới trong cổng sớm muộn gì cũng sẽ diệt vong, đây là điều mà đám Quy đều biết.
Chỉ là bây giờ một chút Cấm Địa Chi Chủ cường đại sẽ thường xuyên càn quét đám Phệ Hoàng này, thế nên mới giúp cho kẻ yếu ở đây có được cơ hội sinh tồn.
Tán tu có một bộ phận đến từ cấm địa, một phần là cường giả thai nghén nên từ thời kì Khai Thiên, hoặc là những cường giả năm xưa mang tộc nhân tiến vào, sau đó thất lạc ở khắp nơi, chết dần chết mòn rồi những người này phân tán đủ mọi nơi, tiếp tục khai chỉ tán diệp.
Tô Vũ đã từng hỏi mấy người thời đại Khai Thiên bị phong ấn như thế nào.
Quy cho ra đáp án rất đơn giản, một ngày nọ trời long đất lở, tất cả cường giả giống như trải qua việc vật đổi sao rời, bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau cổng. Vốn dĩ ban đầu nơi này không hoang vu đến thế, chẳng qua về sau bị Phệ Hoàng thôn phệ nên mới thành bộ dạng này.
Đáp án đó khiến Tô Vũ chẳng biết phải nói gì.
Trong một ngày liền tiến vào thế giới này ư?
Nhiều cường giả như vậy mà không ai cảm ứng được gì sao?
Dựa theo lời Quy nói, Tô Vũ chỉ có thể phán đoán mọi việc do Thời Gian Chi Chủ làm, nếu không ai cũng không thể làm được đến mức này, phải biết rằng cường giả thời Khai Thiên nhiều lắm, khi đó mở vạn giới đã có vô số cường giả xuất hiện.
Thuở khai thiên tích địa, khi thời không trường hà mới xuất hiện thì rất giống với thiên địa của Tô Vũ, rất nhiều cường giả tiến vào, mượn cơ hội chiếm cứ đại đạo rồi trở thành cường giả.
Thiên địa của Tô Vũ ở một số năm sau đều có người chiếm giữ đại đạo, kỳ thật hậu nhân cũng rất khó siêu việt hơn tiền nhân.
Tiền nhân không ngừng tiến bộ, chờ đến khi đại đạo bị chiếm cứ toàn bộ thì hậu nhân biết làm sao bây giờ?
Đại đạo không đủ dùng, chẳng lẽ hậu nhân sẽ phải tự tay hủy diệt kẻ đi trước ư?
Nghĩ tới nghĩ lui, lòng Tô Vũ lại rục rịch khẽ động.
Cũng phải, thời Khai Thiên đã có rất nhiều cường giả chiếm cứ lực lượng đại đạo, dẫn đến hậu nhân rất khó siêu việt hơn tiền nhân, sau đấy thời đại Khai Thiên hủy diệt...
phải chăng có liên quan tới chuyện này?
Có lẽ Thời Gian Chi Chủ cũng không hi vọng nhìn thấy trường hợp như vậy, thế là hắn ta xuất thủ phong ấn đám cổ lão kia, sau đó phân chia ra hai giới âm dương, phân chia ra hai loại đại đạo khác biệt, để hậu nhân tiếp tục tu luyện?
Phệ Hoàng có vẻ giống như một vị chuyên dùng để thanh lý, xem như công nhân quét đường sao?
Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu Tô Vũ.
Rất nhanh, trong bóng tối trước mặt hắn nổi lên một tòa núi rất lớn, cảm giác như chẳng hề nhỏ hơn Nhân Sơn, nơi này chính là Quy Nguyên Sơn, Tô Vũ nhìn qua bèn nhận ra được.
Bởi vì ngọn núi lớn này hơi giống với hình mứt quả xâu thành chuỗi, đứng lặng trong hư không tối tăm, tràn lan ra hào quang nhàn nhạt.
Tô Vũ còn chưa tới gần, một đạo khí tức đã truyền đến, hắn lập tức cảnh giác bởi vì kẻ có thể hành tẩu trong hư không thì không ai là yếu. Lúc này, một tiếng quát hỏi vang lên: "Xin hồi người đến là ai? Đây là Quy Nguyên Sơn, lãnh địa của Quy Chí tôn..."
Ánh mắt Tô Vũ thoáng che giấu đi hết thảy, hắn khẽ đáp: "Ta chính là Thiên Mộ lĩnh Tuần Sát Sứ, trước khi đi Mộ đại nhân nói là tới Quy Nguyên Sơn thăm bạn, nhưng nhiều ngày rồi ngài ấy vẫn chưa về. Bây giờ, Thiên Mộ lĩnh bị Phệ Hoàng uy hiếp, ta tới đây để bẩm báo cho Mộ đại nhân, mời ngài trở về Thiên Mộ lĩnh, xin hỏi đại nhân nhà ta giờ đang ở đâu?"
Phút chốc, trong hư không hiện ra một bóng người trung niên, ánh mắt vị này đầy cảnh giác nhưng vẫn trả lời: "Việc này thì ta không biết."
Tô Vũ quát lạnh: "Rốt cuộc đại nhân nhà ta đang ở đâu?"
Hắn giận dữ: "Ta từng phát ra nhiều tin tức mật nhưng đều không được đại nhân trả lời! Mà trước khi đi đại nhân đã nói Quy Nguyên Sơn đã phát ra lời mời nên ngài ấy mới muốn tới nơi đây bái phỏng Quy đại nhân, thế giờ Quy đại nhân đang ở đâu?"
"" Nam tử trung niên bất đắc dĩ: "Đại nhân cũng đã nhiều ngày chưa trở về...
"Các ngươi.." Ánh mắt Tô Vũ băng hàn: "Chẳng lẽ các ngươi.."
"Đạo hữu chớ hiểu lầm!"
Nam tử trung niên vội giải thích: "Ngày đó, đại nhân và nhiều vị đại nhân Mộ, Ngọc cùng ra khỏi Quy Nguyên Sơn, nói là ra ngoài có việc, đến giờ vẫn chưa quay lại"
Tô Vũ lạnh lùng nhìn gã kia rồi cau mày nói: "Vậy ngài ấy có từng nói khi nào trở về không? Còn nữa, có thể liên hệ được với Quy đại nhân để nhờ chuyển lời tới đại nhân nhà ta, nhắc ngài ấy sớm trở về được không? Phụ cận Thiên Mộ lĩnh xuất hiện một đầu Phệ Hoàng rất mạnh, nó còn mang theo rất đông Phệ Hoàng bay tới Thiên Mộ lĩnh, không lâu nữa Thiên Mộ lĩnh ắt sẽ xảy ra chuyện!"
Đây đích xác là nan đề!
Không quay lại thì Thiên Mộ lĩnh sẽ diệt vong.
Nam tử trung niên trầm ngâm một hỏi bèn nói: "Vậy ta thử liên lạc với đại nhân xem sao, nhưng đạo hữu cũng biết đây, ở trong vô tận hư không đưa tin đi thì chưa hẳn đã hữu dụng..."
Tô Vũ hơi nổi nóng: "Thiên Mộ lĩnh mà bị diệt, ta sẽ không tiện bàn giao, ngươi kéo đài để lỡ chính sự, ngươi cũng không dễ ăn nói với đại nhân nhà ta. Đại nhân nhà ta có giao hảo với Quy Nguyên Sơn, một khi Thiên Mộ lĩnh bị diệt, chẳng lẽ đại nhân nhà ta không giận chó đánh mèo lên Quy Nguyên Sơn sao? Đến lúc đó đều không ai vui vẻ!"
Nam tử trung niên kia cũng rất buôn bực.
Điều này cũng đúng!
Nếu Quy rời đi, Quy Nguyên Sơn xảy ra chuyện thì gã cũng sẽ rất sốt ruột.