"Âm tử đại đạo có thể xem như một loại tử vong đại đạo nhưng chỉ là chủng loại nhỏ, theo lý thuyết thì đây là đồ ăn của Tử Linh Chi Chủ, chắc chắn đây là một kẻ tâm địa đen tối thành lập cấm địa với mục đích không tốt"
Tô Vũ cười một tiếng, ngay sau đó đại đạo chấn động, cảm ngộ đại đạo lan tràn, trong chớp mắt đã khống chế đại đạo.
Tử vong đại đạo trong thiên địa của hắn hắn đã đạt tới nhị đẳng cảnh, nó do Tinh Nguyệt nắm giữ.
Lúc này, hắn lĩnh ngộ đại đạo không gặp chút khó khăn nào, lực lượng đại đạo nhanh chóng đạt tới tứ đẳng.
Nếu muốn tiếp tục cường đại thì phải khuếch trương đại đạo hoặc cắn nuốt đại đạo đồng loại, như vậy hắn sẽ nhanh chóng trở thành cường giả nhị đẳng hoặc thậm chí là nhị đẳng đỉnh, nhưng muốn đến nhất đẳng thì không dễ bởi Tử Linh đại đạo trong thiên địa của hắn còn chưa đạt tới nhất đẳng.
"Những năm qua Văn Vương không dung đại đạo nơi đây ư?"
Tô Vũ cảm thấy điều mình có thể phát hiện đơn giản như vậy thì Văn Vương chắc chắn cũng phải biết.
Vậy Văn Vương không có thời gian dung đại đạo hay y cảm thấy dung đạo xong không tăng lên nhiều, hay bị liên lụy đến trường hà nơi đây nên không muốn?
Tô Vũ sờ cằm, quyết định mặc kệ.
Hắn tiếp tục dung hợp đại đạo, lần này hắn không tu một đạo. Tô Vũ suy xét một chút rồi bắt đầu dung hợp thêm vài đạo khác, hắn cảm thấy dung hợp nhiều đại đạo mới là tốt nhất.
Một đại đạo bỗng nhiên tới nhị đẳng sẽ khiến mọi người hoài nghi. Nhưng vài đại đạo tam tứ đẳng kết hợp với nhau, tích lũy lực lượng đạt tới nhị đẳng thì mọi người sẽ không đề ý.
Lúc này, Tô Vũ lĩnh ngộ từng đạo, theo lực lượng đại đạo lan tràn tới thời không trường hà.
Tô Vũ nhanh chóng nắm giữ từng quy tắc đại đạo.
Nơi đây có rất nhiều đại đạo vô chủ.
Tô Vũ nghi ngờ năm xưa có vô số khai đạo giả nhiều không kể xiết, sau đó rất nhiều người đã chết, không thì không thể có nhiều quy tắc đại đạo như vậy.
Tử khí trên người Tô Vũ càng ngày càng nặng, động tĩnh khống chế đại đạo bị hắn nhẹ nhàng áp chế.
Tô Vũ phát hiện thế giới sau cửa chính là một bảo địa. Chỉ cần lấy những đại đạo này ra ngoài là đủ cho hắn kiếm lời.
Chẳng trách những kẻ bên trong lại muốn ra ngoài, còn những kẻ ngoài cửa lại muốn vào trong, khai Thiên Môn có thể xem là một phúc lợi, nó không khác gì giấy phép để tiến vào, còn người bình thường thì không có tư cách vào đây.
"Đáng tiếc, nếu năm xưa Nhân Hoàng không có tâm lý trách nhiệm nặng như vậy, bản tôn ông ấy trực tiếp vào đây thì đã có thể thu hoạch một đống rồi, Văn Vương cũng xui xẻo không kém"
Văn Vương bị người khác nhìn chằm chằm, có lẽ vừa tiến vào thì đã bị theo dõi, nhưng ta thì khác, hiện giờ ta không bị ai giám sát cả.
Từng đại đạo tề tụ, hơi thở trên người Tô Vũ dần dần thay đổi hoàn toàn.
Hắn vốn là thiên địa chỉ linh, dù rời khỏi thiên địa thì trên người vẫn có rất nhiều lực lượng thiên địa, lúc này Tô Vũ dung nhập toàn bộ lực lượng vào hư ảnh Thiên Môn rồi dùng đại đạo nơi đây bao vây hư ảnh, che giấu tất cả lực lượng vạn giới.
Như vậy, trừ khi đối phương tìm được Thiên Môn của hắn không thì không thể phát hiện ra. Tô Vũ chủ yếu đề phòng Tử Linh Chi Chủ, phòng ngừa y phát hiện ra gì đó.
Hắn tiếp tục dung đạo, dần dần, trên người hắn có lực lượng 12 đại đạo, phù hợp phông đoán của Lạc Vân, Tô Vũ mỉm cười, vậy là được rồi.
Hắn lĩnh ngộ đại đạo rất sâu, tăng lên rất nhanh, dưới nhất đẳng thì thăng cấp không khó, sau khi tiến vào nhất đẳng mới gian nan, khi đó cảm ngộ hao hết, muốn tăng lên nhưng hết cách.
Hắn vung tay lên, tử khí quanh đây tiêu tán.
Lạc Vân xuất hiện, hắn nghi ngờ nhìn Tô Vũ rồi nhìn đám kẻ yếu nằm trên mặt đất, có vẻ bọn chúng vẫn chưa chết, hắn cảm thấy ngạc nhiên: "Đạo huynh đây là.."
Ngươi không giết người ư?
Tô Vũ mỉm cười, hắn không có hứng thú giết kẻ đáng thương tầng dưới chót, làm vậy không có ý nghĩa gì, sao phải vì thế mà để tay nhiễm máu tươi.
Tô Vũ cười nói: "Không cần, ta chỉ cảm ngộ lực lượng tử vong mà thôi, chế tạo giấc mơ cho bọn hắn, khiến bọn hắn không ngừng tử vong, mỗi lần tử vong đều là một lần thể nghiệm đặc thù, hiệu quả không tôi, đạo hữu cũng có thể thử xem"
Ánh mắt Lạc Vân khẽ dao động, y lắc đầu: "Vậy phải am hiểu ảo cảnh rất sâu mới được, ta không thể làm được, ta chỉ có duy nhất một đại đạo, chẳng lẽ đạo hữu cũng từng tìm hiểu về ảo cảnh chỉ đạo?"
Y ngạc nhiên: "Đạo hữu không phải tu giả chuyên tu một đại đạo ư?"
Tô Vũ mỉm cười gật đầu: "Không phải, nhưng ta tu âm tử đại đạo là chính"
Lạc Vân bội phục: "Tu nhiều đạo khó hơn đơn tu một đạo. Kỳ thật chúng ta biết rằng đồng tu nhiều đạo thì hy vọng phá cảnh và gia tăng lực lượng đại đạo lớn hơn, nhưng đột nhiên đổi đạo, bắt đầu một lần nữa thì không phải chuyện người bình thường có thể làm được"
Y bội phục nói: "Đạo hữu có hơn 10 đạo lực lượng đúng không?"
Tô Vũ gật đâu: "Đúng, nhưng vẫn chưa đến 16 đạo, đáng tiếc. Nếu không ta đã tự mình sáng lập một lãnh địa rồi"
Tô Vũ thở dài rồi lại cười nói: "Thôi, mặc kệ nó đi"
Tô Vũ nhíu mày hỏi: "Ta bế quan đã lâu rồi đúng không? Các đại nhân đã đáp lại chưa?"
"Vẫn chưa"
Lạc Vân lắc đâu: "Không biết bọn họ đi đâu, đạo hữu, nếu Thiên Mộ Lĩnh chịu đựng không nổi thì chỉ có thể từ bỏ, với thực lực của đạo hữu thì đến đâu cũng đều có thể phát triển"
Tô Vũ nhíu mày: "Ngươi không hiểu. Hiện tại Thiên Môn chưa mở, không có cường giả 16 đạo trở lên thì phát triển thế nào? Đến lúc đó ngươi có cơ hội ra khỏi Thiên Môn hay không cũng khó nói"
Lạc Vân bất đắc dĩ lắc đầu: "Vậy thì đành chịu thôi, chúng ta chưa tới cảnh giới đó"
Tô Vũ hỏi tiếp: "Không biết đám người Mộ đại nhân đã đi đâu. Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
Lạc Vân hơi chấn động, không đến mức đó chứ?
"Sẽ không đâu, lực lượng đại đạo của đại nhân rất hoàn thiện"
Hoàn thiện cái rắm!
Tô Vũ đã nhìn ra lực lượng đại đạo của Quy đang suy yếu chứng tô nó đang không ngừng bị Võ Hoàng dung hợp, một khi dung hợp hoàn toàn, những người sẽ biết rốt cuộc là bình thường hay không, những người tu luyện đại đạo của Quy không chết thì cũng sẽ bị âm dương hỗn loạn giết chết, may mắn thì có thể sống sót, xui xẻo thì chỉ có chết.
Trong đầu Tô Vũ có vô số suy nghĩ, hỏi lâu sau hắn mới nói: "Hy vọng là thế, thật ra ta rất lo lắng, nếu các ngài ấy thật sự xảy ra chuyện, không có cường giả 16 đạo tọa trấn thì chúng ta khó mà tìm được nơi dừng chân trong thiên địa này. Đến cấm địa thì người ta không nhận, đến lãnh địa của cường giả 16 đạo khác thì người ta sẽ sợ chúng ta đoạt quyền, haizz"
Lạc Vân xúc động vì lời hắn nói nhưng không đồng tình: "Ta cảm thấy đạo hữu đang lo xa quá thôi, các vị đại nhân đều rất cường đại, lần này có tới 6 vị cường giả cùng nhau rời đi"
"Ai biết được"
Tô Vũ bình thản lên tiếng: "Dù sao ta cũng phải nghĩ cách đi tìm Tử Linh địa ngục, nếu xảy ra chuyện thì chỉ có thể đến đó mà thôi"
Lúc này Lạc Vân không bình tĩnh nổi nữa.
Đại nhân sẽ không xảy ra chuyện đâu đúng không?
Y nhìn về phía đám cường giả tu luyện thân thể đạo trong núi, bấy giờ y mơ hồ cảm thấy không thích hợp lắm, y đột nhiên nhìn về phía Tô Vũ.
Tô Vũ cũng nhìn y, ý vị thâm trường nhẹ giọng nói: "Ta cho rằng ngươi đã nhìn ra nhưng đến giờ ngươi mới phát hiện ra sao? Dường như lực lượng đại đạo của Quy đại nhân đang giảm đi, có cảm giác... như đang bị người cắn nuốt"
Sắc mặt Lạc Vân biến đổi.
Đúng vậy, y cũng có cảm giác nhưng không dám nói ra, hiện tại nghe Tô Vũ nói vậy, y kịch chấn trong lòng.
Đại nhân đã chết rồi ư? Sở dĩ không có động tĩnh lớn là vì đại đạo bị cắn nuốt sao?
Tô Vũ buồn bã: "Trực tiếp tróc toàn bộ đại đạo mà không gây ra chút động tĩnh nào, cắn nuốt từng chút một. Lẽ nào hung thủ là chủ nhân cấm địa? Có phải chủ nhân cấm địa thân thể đạo không?"
Lạc Vân lập tức suy nghĩ theo hướng hắn vẽ ra, khuôn mặt lộ về hoảng sợ.