Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3635 - Chương 3635: Nơi Khai Thiên An Toàn.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3635: Nơi Khai Thiên An Toàn.
 

Tuyết Long thấy Tô Vũ chú ý thì hít sâu một hơi: "Ngày hôm ấy, động tĩnh ban đầu không lớn, Tử Linh Chi Chủ khai một mảnh thiên địa nhỏ, tử khí hội tụ, dân dần càng ngày càng nhiều cường giả đuổi tới, ngày đó cấm địa lao đến bao vây vị trí Tử Linh địa ngục, mọi người đều cảm thấy Tử Linh Chi Chủ sẽ phải chết. Ban đầu Tử Linh Chi Chủ tỏ ra yếu thế, sau đó khi mọi người ra tay có lệ thì hắn dùng thực lực áp đảo giết chết một vị chủ nhân cấm địa, phá hủy ba cấm địa, cuối cùng triệu hoán Tử Linh giới vực ở vạn giới buông xuống"

Tô Vũ ngẩn ra.

Tuyết Long kinh sợ nói: "Khi thiên địa vạn giới trùng hợp, hắn đã đánh trọng thương bốn vị chủ nhân cấm địa trong khoảnh khắc ngắn ngủi, sau đó hắn giải trừ dung hợp với thiên địa ngoài cửa. Hắn đã lộ ra thực lực có thể liều chết chiến một trận với tất cả, nếu muốn giết hắn thì chắc chắn sẽ có vài vị chủ nhân cấm địa phải chết"

Tuyết Long nói tiếp: "Hôm nay ta kể lại thì không có cảm giác gì. Nhưng trận chiến năm đó đã khiến mọi người sợ hãi, hơn nữa Tử Linh Chi Chủ đáp ứng sẽ không khuếch trương và ra khỏi đây vô cớ nên sau này mọi người nhân nhượng lẫn nhau, tất cả đều nhường một bước, vậy nên hắn mới có thể cắm rễ tại đây"

Tô Vũ đã hiểu, trong lòng thì vô cùng chấn động.

Hắn mạnh như vậy ư?

Mấu chốt là hắn có thể triệu hoán thiên địa ư.

"Thiên địa của hắn đến đây như thế nào?"

"Đi qua Thiên Môn"

Tuyết Long giải thích: "Ngày đó thiên địa của hắn trực tiếp xuyên qua Thiên Môn, việc này cũng dẫn tới vấn đề nếu hắn tới gần Thiên Môn thì có khả năng Thiên Môn sẽ sống lại và nhằm vào hắn, đây cũng là nguyên nhân mọi người không nhằm vào hắn nữa, hắn muốn ra khỏi Thiên Môn cũng không dễ đâu"

Tô Vũ sửng sốt.

Tử Linh Chi Chủ triệu hoán thiên địa xuyên qua Thiên Môn...

Có lần Tô Vũ triệu hoán hư ảnh Thiên Môn, Thiên Môn bài xích tử khí một cách bất thường, mạnh mẽ nghịch chuyển tử khí thành sinh cơ. Lúc ấy, Tô Vũ đã đoán rằng nguyên nhân do Tử Linh Chi Chủ đang ở trong cửa dẫn tới.

Nhưng sau khi vào Thiên Môn, Tô Vũ phát hiện nơi này có rất nhiều cường giả, Tử Linh Chi Chủ lại có về điệu thấp, Thiên Môn không có lý nào để nhằm vào hắn.

Nhưng hiện tại Tô Vũ đã hiểu.

Thiên Môn đã từng sống lại, hơn nữa còn nhằm vào vị này, chuyện này thú vị rồi đây!

Điều này chứng tỏ Môn tộc cũng có tư duy, giống như Thông Thiên vậy. Mà cũng đúng thôi, đang êm đẹp mà ngươi đột nhiên đâm xuyên qua ta, ta không nhằm vào ngươi mới là lạ.

Chẳng trách ngày đó khi hắn dùng tử khí tiếp cận hư ảnh Thiên Môn lại khiến hư ảnh Thiên Môn triển lộ thần uy.

Tô Vũ nở nụ cười.

Tử Linh Chi Chủ thực sự rất mạnh, người bình thường không thể học theo hắn.

Đừng nói là Tô Vũ, dù là Văn Vương học theo Tử Linh Chi Chủ thì cũng sẽ bị người người đánh bạo, dù chỉ có một vị chủ nhân cấm địa dám liều mạng với Văn Vương thì y cũng khó chống đố nổi.

Tô Vũ bỗng nhiên hỏi: "Tử Linh Chi Chủ mạnh như vậy, hắn có thể xem là đệ nhất cường giả trong Thiên Môn không?"

Tuyết Long nghi hoặc: "Hắc Mộ, ngươi không trải qua thời đại đó sao?"

Động tĩnh năm đó rất lớn, tại sao Hắc Mộ lại không biết?

Tô Vũ cười: "Ta còn trẻ, ngươi nghĩ ta cổ xưa như các ngươi ư? Thực ra ta mới sinh ra chưa lâu, sau khi hai người Văn Vương xuất hiện thì ta mới ra đời"

"Cái gì?

Ba người đều vô cùng kinh ngạc, hắn còn trẻ như vậy ư?

Hai người Văn Vương tiến vào muộn hơn Tử Linh Chi Chủ nhiều.

"Đám người Văn Vương mới tiến vào được mấy ngàn năm mà thôi. Ngươi trẻ như vậy à?"

Không ai đám tin tưởng.

Tô Vũ suy tính, ở đây mấy ngàn năm mà bên ngoài đã 10 vạn năm.

Nhưng thời gian trong cánh cửa cũng giống thượng du thời không trường hà, càng gần vạn giới thì tốc độ chảy càng nhanh, hiện giờ 1 ngày ở đây tương đương 3 - 4 ngày bên ngoài.

Nếu tính như vậy thì hai người Văn Vương đã ở trong này 2 - 3 vạn năm, nhưng Tuyết Long lại nói là chỉ mới mấy ngàn năm, vậy chứng tỏ trước đây tốc độ chảy thời gian ở nơi này còn chậm hơn, 1 ngày ở đây có lẽ bằng mấy năm ở ngoại giới.

Tô Vũ đoán rằng khi tốc độ thời gian hai bên như nhau thì tam môn sẽ mở ra.

Thời gian chênh lệch càng nhiều thì cách nhau càng xa. Như đám người Đại Chu Vương ở thượng du, lúc trước 1 ngày tương đương 1 tháng, gần đây bọn họ càng lúc càng đến gần hạ du, có lẽ 1 ngày chỉ tương đương với nữa tháng, dần dẳn tốc độ thời gian sẽ hoàn toàn trùng khớp với vạn giới.

Nhưng mấy ngàn năm cũng không ngắn.

Năm xưa Tử Linh Chi Chủ từng triệu hoán thiên địa, còn chọc giận Thiên Môn, hiện tại có lẽ hắn không thể làm được điều đó nữa.

Tô Vũ còn đang suy nghĩ, Đao Chủ đã trầm giọng nói: "Hắc Mộ, không ngờ ngươi lại là hậu duệ của tán tu, điều này quá khó tin"

Tô Vũ mỉm cười: "Sao lại khó tin?"

Đao Chủ đáp: "Theo thời gian trôi đi, trong nhóm cường giả đầu tiên bị phong ấn có người ngã xuống, có người chết già, hậu duệ tu luyện khó khăn hơn trước. Hiếm có người nào đạt tới độ cao năm đó bởi vì đây là một thế giới đang suy tàn, là thời đại bị phong ấn. Nếu thế hệ mới càng ngày càng mạnh thì không gọi là thời đại phong ấn được"

Thời đại bị phong ấn sẽ càng ngày càng suy yếu!

Phía sau cửa được cường giả cổ xưa chống đỡ, thế hệ sau này không có cường giả, dù trong cấm địa có một vài người nhưng khó có thể vượt qua lớp người già, chủ nhân cấm địa năm xưa vẫn nắm quyền đến hiện tại, không có kẻ nào đánh vỡ gông cùm xiểng xích để trở thành chủ nhân tân cấm địa.

Vậy mà Tô Vũ lại nói rằng hắn còn rất trẻ, vậy nên mấy người mới chấn động.

Tô Vũ bình thản: "Trên đời này có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, huống chi dù là thời đại xuống đốc thì vẫn sẽ có một con đường sống, biết đâu ta chính là cơ hội thì sao?"

Đao Chủ im lặng, gã không muốn nói gì.

Nếu tô Vũ thật sự đạt tới cấp bậc chủ nhân cấm địa thì mới khiến kẻ khác phải chấn động, nhưng gã không thể tin được bởi vì không ai có thể trở thành chủ nhân cấm địa trong vô số năm qua.

Tô Vũ mỉm cười nhìn bốn phía: "Các ngươi nói xem, hiện tại ta nên khai thiên ở đâu thì sẽ an toàn?"

"co Mấy người không muốn nói chuyện.

Tô Vũ híp mắt: "Nếu ta khai thiên thất bại thì không sao, nhưng nếu thành công mà động tĩnh quá lớn khiến kẻ khác phát hiện ra rồi đánh chết ta thì các ngươi cũng khó sống được"

Đao Chủ và Tuyết Long liếc nhau, lời hắn nói không phải là không có đạo lý.

Tuyết Long nhanh chóng nói: "Đừng tự rước lấy phiền toái. Ta khuyên ngươi... Thôi, ngươi còn trẻ, chưa chắc đã nghe lời. Dù sao thì cũng không nên đến gần Tử Linh địa ngục, nơi đó quá nguy hiểm. Vĩnh Sinh Sơn cũng vậy. Toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc bị tứ đại cấm địa bao vây, nơi nào cũng nguy hiểm, nhưng ra ngoài thì lại càng nguy hiểm, chúng ta không quen thuộc hoàn cảnh. Nếu ngươi thật sự muốn chết thì... đến phụ cận Thiên Khung Sơn đi"

Tô Vũ sửng sốt: "Bên kia an toàn ư?"

Tuyết Long gật đầu: "Dù ngươi gây ra động tĩnh ở đó thì Thiên Khung Sơn Chủ cũng sẽ không ra mặt, không quan tâm, bởi vì hình như hắn đang nhìn chằm chằm một vị cường giả vạn giới, có thể là Nhân Hoàng?"

Cụ thể thì nàng không rõ lắm, nàng chỉ biết một chút: "Ngươi còn trẻ, có lẽ không ai cho ngươi biết rằng ở phương Tây có rất ít lãnh địa tán tu, thậm chí còn không nhiều bằng Tử Linh địa ngục. Bởi vì trước đây nơi đó có không ít lãnh địa, sau đó bị một vị cường giả khai Thiên Môn vạn giới dụ ra giết hết"

Tuyết Long cảm khái: "Sau này nghe nói đó là Hoàng của Nhân tộc đã thống nhất vạn giới. Hắn cũng là một vị chí cường giả. Hắn không ngừng dụ ra giết cường giả, khiến cho cường giả bên kia càng ngày càng ít, đến một ngày hắn muốn giáng lâm nơi đây nhưng bị Thiên Khung Sơn Chủ phát hiện, xảy ra một hỏi đại chiến, từ đó về sau, Thiên Khung Sơn hiếm khi quản chuyện khác, mọi người cũng biết hắn có nhiệm vụ nên rất ít người chủ động đến gây chuyện với Thiên Khung Sơn"

Bỡởi vì người ta đang ngăn chặn một vị cường giả.

Tô Vũ mỉm cười: "Ta đã từng nghe nói đến nhưng không biết đối phương lại từng giao thủ với Thiên Khung Sơn Chủ, vậy chẳng lẽ Nhân Hoàng đã thua?"

Bình Luận (0)
Comment