Đúng lúc mọi người còn đang khiếp sợ vì sự xuất hiện đột ngột của Minh Thổ Đại Đế, một cỗ ý chí nhàn nhạt chợt vang lên trong đầu bọn họ: "Sợ cái gì? Bình tĩnh đi, không được để lộ bất cứ sơ hở nào. Khúc, cứ nói theo những gì ta đã dạy ngươi thì sẽ không sao. Nếu kẻ này muốn gây sự thì xử lý hắn"
Giọng nói của Tô Vũ lãnh lệ mạnh mẽ, khiến người ta sợ hãi hơn cả uy thế của Minh Thổ Đại Đế.
Mọi người lập tức an tâm.
Cũng đúng, Kiếp Chủ không phải sợ đối phương.
Kiếp Chủ khai thiên địa, mà đại hội Lục Phương Sơn đã kết thúc được một tháng.
Trong một tháng này, Lục Phương Sơn nhanh chóng thu nạp tứ phương, đánh hạ vô số lãnh địa, nhận thêm 5 vị nhất đẳng cảnh và 36 vị nhị đẳng cảnh.
Hiện giờ, Lục Phương Sơn có 10 vị nhất đẳng, 54 vị nhị đẳng, là một thế lực cực kỳ khổng lỏ.
Không chỉ như vậy, Khúc và Thường đều đã khôi phục chiến lực 18 đạo, những người khác cũng có tiến bộ, vài vị cường giả nhị đẳng đang có hi vọng đột phá bất cứ lúc nảo.
Đao Chủ và Tuyết Long cũng đạt tới lực lượng 17 đạo.
Nếu là trước kia, đây là một sự đột phá không thể tưởng tượng nổi, sau khi đến 16 đạo, bọn họ không nghĩ mình có thể tiến bộ tiếp được nữa, nhưng hiện tại chỉ mất hơn một tháng mà bọn họ đã tăng lên một đạo lực lượng.
Hiện giờ mọi người không biết Tô Vũ đã đạt tới cảnh giới nào, nhưng từ việc Khúc khôi phục lực lượng 18 đạo chứng tỏ Tô Vũ cũng đã tăng lên ít nhất một đạo lực lượng. Hiện tại tối thiểu là 27 đạo, mà có lẽ không phải chỉ có thực lực như vậy.
Thu phục năm vị nhất đẳng, hơn mười vị nhị đẳng và trên trăm vị tam đẳng tứ đẳng, thu hoạch nhiều hơn lần trước, đồng thời bọn họ còn giết không ít cường giả nhất đẳng, tuy rằng chỉ là cắn nuốt lực lượng chứ không phải dung hợp nhưng thu hoạch cũng không tệ.
Các cường giả ngầm suy đoán ít nhất Hắc Mộ đã đạt tới lực lượng 28 đạo.
Giờ khắc này, Tô Vũ đưa một tia ý chí ra tra xét.
Hắn không nhìn thẳng Minh Thổ Đại Đế mà là yên lặng cảm thụ.
Đó là một người rất mạnh.
Vị này chính là vị đại đế mạnh nhất trong tứ phương đại đế của Tử Linh địa ngục, Tô Vũ đoán rằng ông ta không hề yếu hơn chính mình, và quả thật Tô Vũ đã đạt tới lực lượng 28 đạo.
Hiện giờ, Tô Vũ đã thâu tóm gần như toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc nhưng chỉ đạt tới 28 đạo lực lượng, vậy nên hắn mới nhắm đến những kẻ ngoại lai.
Hắn muốn tiếp tục dung đạo, tiếp tục cường hóa chính mình.
Hắn muốn mình đạt đến tối thiểu là 30 đạo lực lượng.
Giờ khắc này, Tô Vũ thầm mắng một tiếng. Minh Thổ tới đây làm gì?
Hơn nữa hắn còn cảm ứng được một cỗ kiếm khí cường đại, có lẽ còn mạnh hơn Minh Thổ một chút.
Đó là Kiếm Tôn ư? Ông ta 29 đạo hay là 30 đạo? Chỉ biết là không vượt quá 30 đạo lực lượng.
Nếu đạt tới 30 đạo lực lượng thì sẽ có vài kẻ tách ra tự mình sáng lập cấm địa.
Có lẽ Kiếm Tôn là người mạnh nhất Thiên Khung Sơn, chỉ đứng dưới Thiên Khung Sơn Chủ.
Không ngờ hai vị này lại tới Quang Minh Thành.
Tô Vũ câm nín.
Nếu chỉ một kẻ tới thôi thì tốt. Như vậy hắn có thể xử lý hoặc bắt kẻ đó dung nhập thiên địa. Dù là giết đối phương thì Tô Vũ cũng có thể tăng thêm ít nhất một đạo lực lượng, nếu là dung nhập thì sẽ còn nhiều hơn.
Trong thiên địa của hắn không có cường giả 28 đạo trở lên, vậy mà bây giờ lại có hai kẻ tới đây.
Nhất thời, Tô Vũ không thèm để ý đến Kiếm Không với lực lượng 22 đạo kia nữa.
Những người này nhàn rỗi quá ư? Sao lại tới chỗ ta làm gì?
Tô Vũ thầm mắng.
Giờ hắn không tiện động thủ, nếu không thì sẽ gây ra động tĩnh cực lớn, tứ đại cấm địa sẽ phát hiện ra, hơn nữa chưa chắc đã bắt giết được bọn họ, lại còn có nguy cơ bại lộ tình huống của chính mình trước.
Phương án dụ dỗ đầu hàng cũng không thể thành công.
Kiếm Tôn thì có khả năng nhưng Minh Thổ thì không thể nào. Tô Vũ đoán rằng Minh Thổ đã dung nhập vào thiên địa của Tử Linh Chi Chủ, chấp chưởng một Tử Linh đại đạo cường đại trong đó.
Hơn nữa Tử Linh Chi Chủ mạnh hơn Tô Vũ nhiều, Minh Thổ không có khả năng thần phục Tô Vũ.
Hắn đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có một thân ảnh từ trên cao giáng xuống nhưng đám người quanh đó vẫn không nhìn thấy.
Minh Thổ Đại Đế đứng trên đường, ông lộ vẻ khác thường.
Ông ngẩng đầu nhìn không trung, nhìn thẳng vào nhật nguyệt, bỗng nhiên ông cảm thấy nhật nguyệt kia cũng đang nhìn chính mình.
Ông bay lên tới gần nhật nguyệt, nhìn chằm chằm quan sát thật kỹ, ông hơi nhíu mi.
Đây chỉ là thuật pháp quang minh đơn giản ngưng tụ thành, nó không phải bảo vật.
Vậy tại sao ông lại cảm thấy thứ này đang nhìn mình?
Ông nhìn khắp nơi, khi ông vừa bước vào tòa thành này thì đã cảm thấy quỷ dị, nhưng cụ thể vấn đề ở đâu thì ông không tra xét ra được.
"Thú vị"
Ông khẽ cười. Chỉ là một tòa thành mà thôi, ông không quan tâm lắm. Ông cảm ứng được khí tức của Khúc rồi lập tức biến mất, sau đó xuất hiện trước mặt Khúc.
Khúc miễn cưỡng duy trì vẻ trấn định, thấy một người xuất hiện thì vội vàng quỳ một chân trên mặt đất: "Khúc bái kiến đại đế"
Minh Thổ Đại Đế khẽ gật đầu, khẽ nhíu mày nhìn về phía Khúc: "Vì sao ngươi lại ở đây?
Ta bảo ngươi đi thu phục Lục Phương Sơn và các thế lực Đông Bắc vực, vậy mà ngươi lại chạy tới Hổ Phách Động, hai vị động chủ Hổ Phách Động đã chết đúng không? Do ngươi giết ư?"
Khúc vội đáp: "Không phải ta. Không đúng, Địa Hổ bị Hắc Mộ giết, Thiên Hổ bị đám người Đao Chủ tập kích, ta thấy Hổ Phách Động sắp hủy diệt, không thể ngồi yên nên tự đứng ra, không cho Lục Phương Sơn một nhà độc đại"
"Hả?"
Minh Thổ nhíu mày: "Ngươi có thù oán với Lục Phương Sơn à?"
"Không phải. Chúng ta không có thù oán, nhưng Hắc Mộ quá kiêu ngạo. Ban đầu ta đến tìm gặp hắn để bảo hắn cống hiến cho Tử Linh địa ngục nhưng tên kia không cho ta mặt mũi, lại còn nhục nhã ta, còn nói rằng Tử Linh địa ngục không là gì cả, không quản được hắn"
Minh Thổ Đế Tôn khẽ nhíu mày: "Ngươi đang châm ngòi ư? Hắn là tán tu mà dám nói vậy sao?"
Khúc có chút ngượng ngùng nhưng vẫn kiên trì nói: "Nói chung là hắn quá kiêu ngạo, hắn cũng đối xử với Thường của Lạc Hồn Cốc như thế, vậy nên ta và Thường đều không thể nén giận, sau đó chúng ta đều gia nhập Hổ Phách Động để đối phó gia hỏa này, không cho hắn cơ hội nhất thống Cấm Đoạn Hạp Cốc"
Minh Thổ nhướng mày: "Hắn ở đâu? Hắn thật sự đã khiêu khích Tử Linh địa ngục ư?"
Khúc do dự một chút, cuối cùng lão vẫn không cam lòng, có vẻ lão sợ rằng Minh Thổ sẽ bỏ qua chuyện này nên cắn răng nói: "Đại đế, hắn là người Thiên Khung Sơn, vậy nên cấm địa không thể uy hiếp được hắn, vì thế ta mới không thể không tự mình ra tay đối phó với hắn"
"Hả?"
Minh Thổ kinh ngạc nhìn về phương xa, thì ra là thế.
Bảo sao Kiếm Tôn lại đến đây, hóa ra là vì Lục Phương Sơn là thế lực do Thiên Khung Sơn bồi dưỡng.
Chẳng trách Hắc Mộ này lại không nể mặt Tử Linh địa ngục.
Minh Thổ cảm thấy chuyện này là bình thường, nhưng ông vẫn nhíu mày trách mắng:
"Hồ nháo. Cường giả cấm địa chạy tới làm lĩnh chủ, không có quy củ gì cả"
Khúc không cam lòng: "Đại đế, ta biết vậy nhưng hắn đã nhục nhã ta. Hơn nữa cấm địa cũng không muốn hắn một nhà độc đại đúng không? Nếu để mặc hắn thì sẽ không phải chuyện tốt, đại đế, ta sẽ áp chế hắn, đây là một biện pháp không tôi"
Minh Thổ bình thản nói: "Ngươi đang xin chỉ lệnh từ ta ư? Không tùy ý xằng bậy nữa à"
Khúc lộ vẻ nghẹn khuất cúi đầu: "Ta chỉ là không chấp nhận được thái độ của hắn. Đại đế, dù sao ta cũng là cường giả cấm địa, còn là cường giả dưới trướng Tử Linh Chi Chủ, sao ta có thể để người Thiên Khung Sơn áp chế được đúng không?"
Minh Thổ không nói gì.
Lão nói đúng, lão là cường giả 18 đạo, là người Tử Linh địa ngục, cũng không phải người lương thiện gì, cam tâm bị người nhục nhã như vậy mới là lạ.
Chỉ không ngờ rằng Hắc Mộ lại đến từ Thiên Khung Sơn.
Khúc vội vàng nói: "Đại đế, để ta tiếp tục ở lại đây đi, ta sợ ta đấu không lại hắn. Hay đại đế đánh chết hắn đi thôi, nếu đại đế e ngại Thiên Khung Sơn... Ngài không muốn ÿ lớn hiếp nhỏ thì đại đế có thể phái 2 vị cường giả 16 đạo trở lên tới trợ giúp ta một tay không?"
Minh Thổ bật cười: "Ngươi không quay về, không nghe lệnh thì chớ, giờ còn muốn bổn tọa phái hai vị cường giả đến giúp ngươi ư?"
"Đại nhân, ta không kháng lệnh..."