"Đại nhân, ta không kháng lệnh..."
Khúc vội vàng giải thích: "Đại nhân, phe Hắc Mộ có ba vị cường giả trên 16 đạo, phe ta chỉ có 2 người, sức chiến đấu của Thường cũng không mạnh, hơn nữa đối phương là người Lạc Hồn Cốc, gần đây nàng đang đòi rời đi. Đại nhân, nàng đi rồi, một mình ta khó chống đỡ được thế cục, vậy thì Hổ Phách Động sẽ không còn nữa, Thiên Tằm Lĩnh và Bàn Thạch Nhai cũng chưa chắc địch nổi hắn, nếu bị hắn thu phục, vậy thì toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc sẽ bị một mình hắn nắm giữ"
Minh Thổ suy tư một phen, sau khi tra xét một chút thì hỏi: "Người đâu?"
Khúc lắc đầu: "Không biết. Gần đây không thấy hắn, không biết là đang đột phá hay gì.
Gia hỏa này rất lợi hại, không biết có phải Thiên Khung Sơn đã âm thầm bồi dưỡng hắn hay không"
Lão đang nói, nơi xa, một bóng người hiện lên.
Minh Thổ nhìn về phía kia rồi khẽ gật đầu.
Hai người Kiếm Tôn đã tới.
Bọn họ tới tìm Hắc Mộ đúng không?
Không ngờ Lục Phương Sơn lại là người Thiên Khung Sơn.
Minh Thổ cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Kiếm Tôn khẽ gật đầu đáp lại, ông ta nhìn thoáng qua bốn phía, cảm thấy nơi đây có chút cổ quái nhưng không nói gì, sau đó hai người bay đến Lục Phương Sơn.
Thấy thế, Minh Thổ càng thêm chắc chắn suy đoán ban nãy.
Hắc Mộ thật sự là người Thiên Khung Sơn, hơn nữa địa vị không thấp nên Kiếm Tôn mới tự mình tới gặp Hắc Mộ.
Minh Thổ nhướng mày nhìn Khúc, nhẹ giọng nói: "Kẻ khác không được phép nhục nhã người Tử Linh địa ngục, ta vốn định xả giận cho ngươi nhưng Kiếm Tôn của Thiên Khung Sơn đã tới, giờ mà trừng phạt Hắc Mộ, Kiếm Tôn nhúng tay thì sẽ khiến hai phe có cớ để đại chiến, chuyện này không có lợi cho chủ thượng"
Ông cân nhắc một chút rồi lựa chọn từ bỏ.
Không cần thiết phải làm vậy.
Dạo gần đây tình cảnh của Tử Linh Chi Chủ không tốt lắm, Thiên Khung Sơn Chủ chỉ một lòng nhắm đến Nhân Hoàng, bình thường mặc kệ mọi chuyện, nhưng bọn họ không có lý do chủ động gây sự, dù sao Thiên Khung Sơn Chủ cũng không phải người dễ chọc.
Tử Linh Chi Chủ đã từng nói, song thiên chưa hợp nhất, hiện tại hắn đại khái chỉ ngang sức ngang tài với vị kia mà thôi.
Chọc đến Thiên Khung Sơn vì một thuộc hạ 18 đạo không phải lựa chọn sáng suốt, nhưng cũng không thể khiến Tử Linh địa ngục mất mặt được.
Ông nhìn về phía bên kia rồi lại nhìn về phía Khúc: "Ngươi là đồ ngu xuẩn, xử lý chút việc mà lại sinh ra không ít phiền phúc. Nhưng ngươi nói cũng có đạo lý, không thể để Lục Phương Sơn xưng bá Cấm Đoạn Hạp Cốc. Rồi ta sẽ phái Hắc Long tới trợ giúp ngươi"
Sắc mặt Khúc biến đổi: "Đại đế, thật ư?"
"Đương nhiên"
Khúc vô cùng vui mừng: "Lúc trước Hắc Long đạo hữu vốn đã có 22 đạo lực lượng, hiện tại không chừng còn mạnh hơn, không ngờ đại đế lại để hắn tới giúp ta. Đa tạ đại đế, Khúc chắc chắn sẽ cống hiến hết mình vì ngài"
Minh Thổ Đại Đế khẽ gật đầu, im lặng nhìn về phía Kiếm Tôn và con trai Kiếm Không của ông ta, ông hoài nghi gia hỏa này sẽ để Kiếm Không ở lại, đó cũng là một vị cường giả 22 đạo.
Tuy Tử Linh địa ngục thành lập muộn hơn nhưng vẫn có không ít cường giả, có thể phái một người tới đây. Kẻ yếu tới chẳng có tác dụng gì. Hắc Long đã có lực lượng 22 đạo, vừa vặn có thể ngăn cản Kiếm Không.
Nơi dừng chân của Lục Phương Sơn trong thành cực kỳ xa hoa.
Kiếm Tôn vừa xuất hiện, một thân ảnh đã phá không lao đến, Kim Phong thấy hai người thì vội vàng nữa quỳ trên mặt đất: "Xin hỏi... ngài chính là cường giả Thiên Khung Sơn tư?"
Kiếm Tôn mỉm cười: "Ngươi là.."
"Thuộc hạ Kim Phong, là một trong các vị thống lĩnh của Lục Phương Sơn. Hắc Mộ đại nhân từng nhắc đến việc mình là khách khanh của Thiên Khung Sơn, ta thấy đại nhân kiếm khí sắc bén vô biên, xin hỏi ngài có phải Kiếm Không tiền bối thuộc Binh Đường Thiên Khung Sơn không?"
Kiếm Không bật cười: "Ta là Kiếm Không, không ngờ Hắc Mộ đạo hữu đã nhắc đến ta, vị này là phụ thân của ta"
Kim Phong lảo đảo, kinh sợ lắp bắp: "Ngài là Kiếm Tôn đại nhân ư?"
Kiếm Không đáp: "Đúng vậy. Ngươi là Kim Phong ư? Chẳng lẽ là người Tuyết Long Sơn?
"Đúng, ta may mắn mới đột phá gần đây"
Kim Phong nhìn hai người, đặc biệt là Kiếm Tôn, gã lộ vẻ sợ hãi nói: "Tuyết Long đại tỷ và Đao Chủ sẽ sớm trở về. Hắc Mộ đại nhân hiện giờ không ở đây, hắn từng nói là muốn tìm nơi đột phá. Hai vị đại nhân xin chờ một chút, ta sẽ nghĩ cách liên hệ với Hắc Mộ đại nhân"
Kiếm Không ngạc nhiên: "Đột phá ư?"
Lão nhìn về phía phụ thân, truyền âm nói: "Lần trước Hắc Mộ còn 16 đại đạo chưa đột phá, có lẽ gần đây có chút thu hoạch nên muốn tìm nơi không người để âm thầm đột phá, lần này chúng ta mất công tới đây rồi"
"Không sao"
Kiếm Tôn không thèm để ý, ông ta không phải cố ý tới tìm Hắc Mộ, chỉ là đi ngang qua nên thuận tiện đến xem mà thôi.
Thực chất ông ta muốn đến Vĩnh Sinh Sơn một chuyến.
Sơn Chủ lệnh cho ông ta đến Vĩnh Sinh Sơn trước, bởi vì Sơn Chủ sẽ tham dự đại hội cấm địa lần này nhưng không muốn cách Thiên Môn của Nhân Hoàng quá xa, vậy nên lần này ông ta phải tới tìm Vĩnh Sinh Sơn Chủ, thương lượng xem có thể di chuyển Vĩnh Sinh Sơn đến gần Thiên Khung Sơn được hay không.
Như vậy Thiên Khung Sơn Chủ vừa có thể tham gia, vừa không lơ là việc trông giữ Nhân Hoàng.
Kiếm Tôn chỉ có thể chấp hành quyết định của Sơn Chủ, nhưng việc này không dễ.
Chưa chắc Vĩnh Sinh Sơn đã nguyện ý di chuyển đến gần Thiên Khung Sơn.
Mà Sơn Chủ là người cứng đầu, không thì ông ta đã chẳng nhìn chằm chằm Nhân Hoàng lâu như vậy.
Vĩnh Sinh Sơn Chủ phải suy xét thật kĩ, nếu ông không di chuyển thì Thiên Khung Sơn Chủ có thể nổi giận hay không, nếu ông ta nổi giận thì e rằng chỉ có mình Tử Linh Chi Chủ có thể đấu một trận với ông ta.
Trong lòng nghĩ vậy, Kiếm Tôn không hề thất vọng vì không gặp được Hắc Mộ lần này.
Con trai nói rằng đối phương là cường giả có tiềm lực, thậm chí có hi vọng trở thành cường giả 25 đạo trở lên nên ông ta mới nhân tiện đến xem, giờ xem ra Hắc Mộ quản lý Lục Phương Sơn không tôi.
Ông ta đã thấy Tuyết Long và Đao Chủ ra tay, bọn họ đều có 17 đạo lực lượng, không ngờ thế lực này còn âm thầm cất giấu Kim Phong 16 đạo, tính cả Hắc Mộ thì bọn họ có 4 vị cường giả trên 16 đạo.
Không tôi!
Thế lực tán tu mà lại tập hợp được bốn vị nhất đẳng, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng.
Kiếm Tôn mỉm cười: "Không ở đây thì thôi, ta cần đến Vĩnh Sinh Sơn một chuyến, Không Nhi ở lại đi. Gặp Hắc Mộ thì bảo hắn điệu thấp một chút, không cần quá lo lắng, nếu hắn nguyện ý gia nhập Thiên Khung Sơn thì Thiên Khung Sơn không ngại ra mặt xử lý những vấn đề nhỏ"
"Đa tạ đại nhân"
Kim Phong quỳ xuống đất bái tạ, gã vui mừng quá đối: "Đại nhân, ta... Ta có một yêu cầu quá đáng.."
Kiếm Tôn cười hỏi: "Ngươi đã bước vào 16 đạo, không cần khiêm tốn như thế, nói đi, đó là chuyện gì?"
"Đại nhân, chuyện là thế này. Khi Hắc Mộ đại nhân nhất thống Đông Bắc vực đã nảy sinh xung đột với Tử Linh địa ngục và Lạc Hồn Cốc. Bọn họ vốn muốn mượn sức đại nhân nhưng lại bị đại nhân cự tuyệt. Hắc Mộ đại nhân nói rằng không thể trêu chọc Tử Linh địa ngục, dã tâm của Lạc Hồn Cốc quá lớn. Vậy nên ngày đó hắn dùng thân phận khách khanh Thiên Khung Sơn để cự tuyệt hai vị sứ giả. Kết quả hai người này không chịu bỏ qua, vẫn luôn gây sự với chúng ta"
Kim Phong phãn hận: "Khi chúng ta muốn đánh hạ Hổ Phách Động thì đối phương bỗng nhiên ra tay đánh lén chúng ta, còn chủ động thu nạp Hổ Phách Động, vẫn luôn đối nghịch với chúng ta, gần đây còn nói là muốn mời chào cường giả cấm địa tới đây đề đối phó chúng ta. Kiếm Tôn đại nhân, chúng ta không thể chống lại cấm địa"
Kiếm Tôn khẽ nhíu mày.
Thì ra là thế, bảo sao Minh Thổ lại đến đây.
Nhưng đây chỉ là vấn đề của tán tu, đại đế phương Đông như ông ta mà lại tự mình tới đây thì đúng là... Không cần da mặt!
Kiếm Tôn đã hiểu ý tứ Kim Phong.
Kiếm Tôn cảm thấy bọn họ rất may mắn, nếu ông ta không biết việc này và rời đi thì có lẽ Minh Thổ sẽ giết bọn họ.
Nghĩ vậy, Kiếm Tôn khẽ gật đầu: "Việc nhỏ mà thôi! Cấm địa sẽ không xen vào chuyện tranh đấu giữa các tán tu, nhưng Tử Linh địa ngục lại nhúng tay vào, đám người tu luyện Tử Linh đại đạo này đúng là không có mặt mũi"
Dứt lời, ông ta quay đầu nhìn phương xa, kiếm khí bùng nổ, bình tĩnh lên tiếng: "Lục Phương Sơn là khách khanh của Thiên Khung Sơn. Tiểu bối tranh đấu thì mặc kệ bọn họ. Chúng ta không cần nhúng tay"